Lỗ Ái (Bắt Yêu)

chương 237: ngoại truyện 008: ghen

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ramsessivy

Lâm Tiêm Tiêm

Lâm Tiêm Tiêm đối mặt với sự kinh ngạc của Cổ Dư, cô cũng cảm thấy hơi hơi khó hiểu, chẳng lẽ nhị tiểu thư Cổ gia biết cô sao? Vì sao có biểu tình giật mình như vậy?

"Cổ tiểu thư, cám ơn cô." Cô nhẹ nhàng cười, đôi mắt liếc nhìn sắc mặt trắng bệch của Diệp Tố Tố ở bên cạnh, vô cùng cảm kích nhị tiểu thư của Cổ gia đã giải vây giúp cô. Thì ra Diệp tiểu thư này đúng như những gì cô đoán, luôn dùng mọi biện pháp để dây dưa Min Khải, cuối cùng khiến Minh Khải chậm rãi chấp nhận mình.

Nhưng mà không sao, Minh Khải là bạn trai của cô, cô tin tưởng Minh Khải sẽ không khinh địch như vậy mà thay lòng đổi dạ.

Cổ Dư cùng Diệp Tố Tố giằng co một phen, tâm tình tốt hơn nhiều, cười chào hỏi cùng Lâm Tiêm Tiêm, cầm lấy tài liệu tiếp tục đi đến văn phòng luật sư. Thật ra trước đây cô cùng Diệp Tố Tố không có ân oán, hai người xưa nay nước sông không phạm nước giếng, hiện tại chẳng qua là không quen nhìn cái đức hạnh kia của cô ta, cho nên mới xen vào chuyện của người khác.

Nhưng không nghĩ rằng sau khi nhìn thấy nội dung tin nhắn, cô mới biết được hiện tại chuyện tình cảm của Lâm Tiêm Tiêm cùng Phó Minh Khải xuất hiện một ít vấn đề, Diệp Tố Tố lại nhân cơ hội mà nhảy vào!

Điều này là sao!? Nếu chuyện tình cảm của Lâm Tiêm Tiêm cùng Phó Minh Khải bị người ta phá thư, Lâm Tiêm Tiêm bắt đầu khôi phục độc thân, vậy...... Vậy trong quá trình Mộ Dạ Triệt điều tra chuyện của ba mình, chẳng phải là vô cùng có khả năng xảy ra gì đó với Lâm Tiêm Tiêm sao? Dù sao, cô cũng không thể quên được ánh mắt lửa nóng ngày đó Mộ Dạ Triệt nhìn thấy Lâm Tiêm Tiêm!

Ánh mắt đó, rất phức tạp!

Vì thế sau khi đi được vài bước, cô bỗng nhiên quay đầu lại khách sáo nháy mắt với Lâm Tiêm Tiêm, cười nói: "Lâm tiểu thư, có muốn đi vào cùng nhau không? Đúng lúc tôi có một chút chuyện muốn thương lượng ủy thác với luật sư, có lẽ cô cũng cần luật sư." Tin tức công ty thương mại Sóng Biển đột nhiên đóng cửa, cô đã nghe thấy.

Lâm Tiêm Tiêm lúc này chính là cần phao cứu sinh, thấy Cổ tiểu thư nháy mắt ám chỉ với mình, để cho cô rời xa Diệp Tố Tố ở bên cạnh vẫn đang nhìn chằm chằm, liền cảm kích nở nụ cười, gật gật đầu đi về phía trước.

Diệp Tố Tố thì đang tức giận nghiến thẳng khớp hàm, ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Cổ Dư, cũng cực kỳ không vừa mắt với cô gái này! Bởi vì ân oán của Cổ Dư cùng cô thật ra đã sớm tồn tại, trước kia nếu không có Cổ Dư nhiều chuyện, làm sao Tô Đại Lận có thể tiếp cận Duệ Triết? Hiện tại Cổ Dư thấy cô một lần, liền lôi chuyện của cô ra, quả thật là không cùng địa bàn với cô! Rất đáng giận!

Cổ Dư ở phía trước không thèm nhìn Diệp Tố Tố nổi giận, cười cười, cùng sánh vai với Lâm Tiêm Tiêm đi vào văn phòng luật sư, lên tầng năm. Không phải Cổ Dư cô cùng Diệp Tố Tố không cùng địa bàn, mà là tự Diệp tiểu thư không có hiểu chuyện, tính cách đâm chọt này nọ xấu lắm, rốt cuộc khiến tất cả mọi người nhìn không vừa mắt! Làm sao Diệp tiểu thư cô lại có thể gặp một người lại muốn cướp người đó, trước kia luôn muốn cướp Đằng tổng của Đại Lận, hiện tại là Phó Minh Khải của Lâm Tiêm Tiêm, cô lại không biết xấu hổ quay đầu, sống như vậy thì có ý nghĩa gì đâu?

"Lâm tiểu thư, nơi này là nơi làm việc của luật sư Nghiêm có tiếng nhất trong giới luật sư, có lẽ cô có thể tìm anh ấy để xử lý vụ này." Cô mang theo Lâm Tiêm Tiêm đi đến cửa văn phòng luật sư Nghiêm, bảo nữ thư ký thông báo cho luật sư Nghiêm, mỉm cười đưa Lâm Tiêm Tiêm lại đây, "Bạn tôi có việc cần liên quan đến tòa án, xin hãy giúp đỡ cô ấy."

"Nếu Cổ tiểu thư đã mở miệng, luật sư Nghiêm nhất định sẽ đồng ý, hơn nữa gần đây luật sư Nghiêm vừa có thời gian rảnh, đang chờ Cổ tiểu thư tới......Mời vào, xin ngồi bên này, tôi đi thông báo." Nữ thư ký cười gật gật đầu, thoạt nhìn có vẻ cực thân thiết với Cổ Dư, trực tiếp bỏ đi những lời khách sáo, mời các cô ngồi xuống trước, xoay người đi vào gõ cửa văn phòng.

Cổ Dư thì đặt tài liệu trong tay lên bàn, đánh giá bốn phía vài lần, tựa như cũng không phải hay đến thường xuyên, cảm thấy tò mò với cách trang trí nơi này, "Trang trí nội thất thật đẹp, trầm ổn, rất có phong thái của luật sư nổi tiếng."

Lâm Tiêm Tiêm thì im lặng ngồi bên cạnh, bỗng nhiên nhẹ giọng nói với cô: "Cổ tiểu thư, thật ra cho dù tôi có kiện lên tòa hay không, công ty của tôi cùng Minh Khải đều đã bị đổi chủ. Bởi vì trong lúc tôi bị tai nạn nằm viện, đúng là tôi đã ký tên lên hợp đồng, hơn nữa con dấu riêng của tôi và Minh Khải bị trợ lý Phan lấy đi, cùng thư cổ phần và các tài liệu bí mật ở trong túi làm việc, đều bị tiết lộ......."

"Nghiêm trọng như vậy sao?" Cổ Dư nghe vậy có chút kinh ngạc, giật mình nhìn Lâm Tiêm Tiêm, "Sao cô có thể ký tên vào hợp đồng được? Một khi cô tự tay kí tên, quả thật không thể chứng minh cô có ác ý đóng cửa công ty hay không, xem ra bên cạnh cô xuất hiện kẻ phản bội! Mà cô lại sơ suất quá!"

Sắc mặt Lâm Tiêm Tiêm buồn bã, bị nói trúng chỗ đau trong lòng, thu lại ánh mắt nhìn về phía trước, cô đơn mà nói: "Đúng là tôi rất tin tưởng trợ lý Phan, đem công việc cùng tài liệu đấu thầu giao toàn bộ cho anh ta xử lý, mới đưa đến kết quả ngày hôm nay. Tất cả mọi người trong công ty cho rằng tôi ác ý đóng cửa công ty, ôm tài sản bỏ trốn, Minh Khải ở Thụy Sĩ xa xôi cũng cho rằng tôi mua bảo hiểm vì anh ấy, nguyền rủa anh ấy chết......"

"......" Cổ Dư nhìn gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Lâm Tiêm Tiêm, phát hiện trong khi cô gái này nói, khóe mắt ngấn lệ hơi chớp động, giọng nói nghẹn ngào, quả thật bị những chuyện xảy ra liên tiếp tra tấn lao lực quá độ, liền dịu dàng an ủi: "Đã trải qua lần này, sau này cô sẽ có kinh nghiệm. Hiện giờ hết đường chối cãi, vậy cô cứ nhất định tin tưởng vị hôn phu của mình sẽ đứng về phía cô. Chút kỹ xảo kia của Diệp Tố Tố, chỉ có thể chứng minh Phó Minh Khải đang âm thầm điều tra chuyện này, anh ấy sẽ hiểu cô, dù sao hai người mới là hôn phu hôn thê......"

Đang nói, cô bỗng nhiên nhìn thấy trên trán của Lâm Tiêm Tiêm có miệng vết thương, tựa như là có quấn băng gạc, chưa từng khỏi hẳn, một cảnh này khiến cô đột nhiên nhớ đến lời vừa nói của Lâm Tiêm Tiêm, chấn động, "Lâm tiểu thư, vừa rồi cô nói bị tai nạn xe cộ sao? Một đêm trước khi đấu thầu?" Sẽ không khéo như vậy chứ! Mộ Dạ Triệt để cô cố ý đi phá hư buổi đấu thầu, dĩ nhiên là cố ý nhắm về hướng Lâm Tiêm Tiêm!

Sắc mặt Lâm Tiêm Tiêm ảm đạm gật đầu, cười cười, "Buổi đấu thầu sau khi tôi bị tai nạn đã thất bại, có người ác ý nâng giá lên, khiến công ty chúng tôi không thể trèo cao. Ngay sau đó trợ lý Phan phản bội, tất cả những điều này đến nhanh như một giấc mộng."

"Vậy...... Người cứu cô ở hiện trường tai nạn là ai?" Cổ Dư ngoài việc kinh ngạc, lại nhớ tới áo sơ mi đêm đó của Mộ Dạ Triệt dính đầy máu, vệt máu đó khiến cho cô như bị sét đánh! Bởi vì hắn trả lời cô là, có người gặp tai nạn trên đường, hắn không cẩn thận bị dính lây, hắn đưa người đó đi bệnh viện, hơn nữa nhất định phải chơi một trò chơi đơn giản với đối phương!

Như vậy người này chính là Lâm Tiêm Tiêm?

Lâm Tiêm Tiêm thấy thần sắc của Cổ Dư khác thường, cũng nhớ đến bí mật vừa rồi khi Diệp Tố Tố đối chọi gay gắt với Cổ Dư, cũng không muốn nói ra sự thật, mà là nói: "Là một người không quen biết có hảo tâm cứu tôi, tôi đang tìm người này."

Thì ra nhị tiểu thư của Cổ gia đang vụиɠ ŧяộʍ theo đuổi Mộ thị trưởng, tốt nhất cô đừng để Cổ tiểu thư biết thật ra Mộ Dạ Triệt đang "gạ tình" cô! Thật ra cô cũng không tin tưởng Mộ Dạ Triệt sẽ là một người thay đổi thất thường như vậy!

"A." Cổ Dư thật hiển nhiên nhẹ thở ra một hơi đối với đáp án này, cười cười nói: "Thì ra là như vậy, vậy Lâm tiểu thư có biết ai đang đối chọi gay gắt với mình, không cho công ty thắng thầu hay không?"

"Chắc là......" Trong đầu Lâm Tiêm Tiêm nhanh chóng hiện lên gương mặt của Mộ Dạ Triệt, đầu tiên đã nghĩ đến người đàn ông không hiểu sao lại nhục nhã cô, nhưng ngay lập tức cô lắc đầu, không muốn nghĩ Mộ Dạ Triệt xấu xa như vậy, "Tôi nghĩ là bố cục của trợ lý Phan, anh ta thành công giăng bẫy để tôi nhảy vào, cũng để tôi chịu tiếng xấu thay người khác, bởi vì tôi thật sự nghĩ không ra sẽ có ai đó nhằm vào tôi và Minh Khải như vậy."

Cổ Dư lặng lẽ thở dài một hơi, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy xấu hổ với Lâm Tiêm Tiêm cùng Phó Minh Khải, đứng lên áy náy cười nói: "Ừ, nhất định phải điều tra trợ lý Phan này, tên lái xe gây chuyện kia của phải bắt được, việc này để luật sư Nghiêm đi giải quyết đi, lấy năng lực của anh ấy nhất định có thể làm được."

"Torn, cô nghĩ tôi là thần thánh sao." Hai người đang nói, luật sư Nghiêm đeo mắt kính vội vàng đi ra từ trong phòng, thân hình thon dài, ngũ quan tuấn tú, thoạt nhìn vô cùng trẻ tuổi, cười vang mà nói: "Chính như những gì cô vừa nói, chỉ cần đương sự ký tên lên hợp đồng, cùng ấn con dấu riêng, hợp đồng mua bán này đã có hiệu lực. Cho dù Nghiêm mỗ có miệng sắt răng đồng, cũng không thể tìm ra kẽ hở pháp luật, coi rẻ quyền uy của luật pháp. Thật cảm thấy có lỗi."

"Luật sư Nghiêm, thật sự không còn biện pháp nào sao?" Cổ Dư nghe vậy càng thêm áy náy, trong lòng cảm thấy mình đang đồng lõa hãm hại Phó Minh Khải, chia rẽ cặp uyên ương này, "Xin anh nhất định phải giúp tôi......giúp bạn của tôi, cô ấy thật sự là bị người ta hãm hại lừa ký tên, bị người ta đánh cắp giấy chứng nhận cổ phần cùng con dấu riêng......"

"Vậy cô ấy có tự nguyện ký tên hay không?" Luật sư Nghiêm nhìn Lâm Tiêm Tiêm mà hỏi nghiêm túc, xem như nể mặt Cổ Dư, "Chỉ cần ở trong tình huống tự nguyện ký tên, vậy không cần đưa ra tòa, thua là chuyện không thể nghi ngờ."

Lâm Tiêm Tiêm sớm đã có chuẩn bị tâm lý cho đáp án này, nhưng khi chính tai cô nghe thấy, vẫn có chút thất vọng nản lòng thoái chí, cảm kích nhìn luật sư Nghiêm cùng Cổ Dư, chuẩn bị rời đi, "Cám ơn Cổ tiểu thư cùng luật sư Nghiêm, thật ra tôi đã sớm đoán trước kết quả này, biết sẽ không có kết quả. Cổ tiểu thư, Amy gọi điện cho tôi, tôi đi gặp chị ấy, đi trước một bước."

Gật gật đầu cười, mở cửa đi ra ngoài.

Cô cô đơn đi thang máy xuống lầu, phát hiện Diệp Tố Tố còn đứng trước cửa chưa rời đi, trong lòng phút chốc lại có tư vị không phải, lẳng lặng đi qua bên người Diệp Tố Tố.

Diệp Tố Tố

Diệp Tố Tố thì dán điện thoại bên tai, vừa nói chuyện điện thoại, vừa đi qua đi lại, thấy Lâm Tiêm Tiêm rốt cuộc cũng đi xuống, cô cười hô một tiếng, cầm di động thần bí nói qua bên này: "Lâm tiểu thư, nếu cô không tin mối quan hệ giữa tôi cùng Phó Minh Khải, hiện tại chúng ta có thể tìm một nơi im lặng để nghe loa ngoài điện thoại một chút, thế nào?"

Nói xong, cô lại lần nữa đặt điện thoại lên tai, nói với bên kia: "Minh Khải, vừa rồi anh nói cái gì, lúc nãy tín hiệu di động không tốt lắm, đột nhiên không có âm thanh......"

"Tình hình ở luật sư thế nào rồi?" Phó Minh Khải lặp lại lần nữa trong điện thoại.

Lâm Tiêm Tiêm thì đi bên cạnh Diệp Tố Tố, cùng nhau bước vào toilet, tận mắt nhìn thấy Diệp Tố Tố mở loa ngoài, khiến âm thanh của Phó Minh Khải quanh quẩn trong toilet nữ.

"Anh vẫn không thể tin được Tiêm Tiêm sẽ làm việc này, nhưng có rất nhiều chuyện thật sự là cô ấy làm được. Cô ấy cố ý ngay ngày hôm sau khi công ty đóng cửa, liền hẹn hò trong xe cùng một người đàn ông thần bí......" Tiếng nói trong trẻo hùng hậu phiêu đãng trong không khí, khiến Lâm Tiêm Tiêm còn ôm một tia hi vọng phải thất vọng, "Hiện giờ cô ấy cùng một người đàn ông khác cao chạy xa bay, anh thì trở thành hai bàn tay trắng trong một đêm. Ngoài chuyện Sóng Biển bị ác ý đóng cửa ra, mẹ của anh còn nằm cấp cứu trong phòng mổ, bà ấy khó qua khỏi......"

"Minh Khải!" Lâm Tiêm Tiêm kích động kêu to, muốn người sắp trở thành vị hôn phu tin tưởng mình! Vì vậy Mộ Dạ Triệt tính tình thất thường không phải đang hẹn hò với cô, mà là đang nhục nhã cô!

Diệp Tố Tố nhanh chóng che micro của điện thoại lại, không để Minh Khải nghe được âm thanh của cô, kiêu ngạo cười nói: "Thế nào? Anh ấy không phải tin tưởng tôi, mà là không tin cô, đúng không?"

Lâm Tiêm Tiêm kích động khiến toàn thân run lên, cô muốn cướp lấy điện thoại của Diệp Tố Tố, nhưng Diệp Tố Tố mượn cơ hội trả thù, một tay hung hăng đẩy cô ra đụng vào bồn rửa tay, "Đối với một người phụ nữ đã khiến anh ấy mất đi lòng tin, anh ấy chỉ biết làm lơ, không có căn cứ mà nghi ngờ cô, thà rằng lén đi thăm dì, cũng không đối mặt giải thích với cô. Lâm tiểu thư, cô nên sớm phân rõ giới hạn với anh ấy, nếu sau này Phó bá mẫu có mất đi, có khả năng anh ấy sẽ đem toàn bộ trách nhiệm này đổ lên đầu cô!"

Lâm Tiêm Tiêm lạnh lùng nhìn cô, không nói gì, bởi vì cô biết hiện tại Diệp Tố Tố đang chửi đổng, châm ngòi mối quan hệ giữa cô cùng bạn trai, cho nên cô nhịn xuống, không để chính mình phát hỏa, mà là lạnh buốt nhìn Diệp Tố Tố đang diễu võ dương oai, xoay người đi ra toilet.

Cô nhanh chóng rời khỏi nơi này, bắt xe đi đón Lâm Nho Nhỏ, nhưng mà Lâm Nho Nhỏ không ở tòa nhà Đằng thị, mà là vui vẻ hẹn hò cùng Mộ Dạ Triệt, bị thư ký của Mộ Dạ Triệt đón đi.

"Lâm Nho Nhỏ, chị có biết Mộ thị trưởng là vị hôn phu của Cổ tiểu thư không? Chị cách anh ta xa ra một chút!" Cô gọi điện cho Lâm Nho Nhỏ, tiếng nói mang theo mùi thuốc súng, nói lời trực tiếp cùng bén nhọn, "Chị là chị của em, vì sao không thể khiến em nhìn thấy một mặt đáng để tôn trọng của chị, mà là một mặt đáng xấu hổ? Em không muốn nhìn thấy chị của em vẫn tiếp tục làm kẻ thứ ba!"

"Tiêm Tiêm?" Lâm Nho Nhỏ đang được thư ký đón đi gặp Mộ Dạ Triệt hơi nhăn mày lại, "Tiêm Tiêm, là em đang ghen sao?" Vốn cô muốn đi một chuyến đến Đằng thị, nhìn nhìn, sau lại không có việc gì làm, liền ngồi xe buýt đi một vòng quanh thành phố, sau đó vòng vèo sao lại đến trước cửa tòa thị chính, nhớ đến Mộ Dạ Triệt cao cao tại thượng. Nhưng không nghĩ tới, Mộ Dạ Triệt lại gọi điện cho cô, nói nhìn thấy cô qua cửa sổ văn phòng, thấy cô đứng dưới lầu, nếu khéo như vậy, liền hẹn cùng nhau ăn cơm.

"Tiêm Tiêm, ý em nói người đàn ông này là của Cổ Dư sao?" Lâm Nho Nhỏ cũng không cho lời em gái nói là thật, "Tuyệt đối không có khả năng! Loại tính cách kia của Torn hoàn toàn không thích hợp với Mộ Dạ Triệt, Mộ Dạ Triệt thích loại tính cách như Tô Đại Lận, Torn không xứng với anh ta! Tiêm Tiêm, nếu em muốn đi cùng, liền đến đây nhanh đi, đừng nói chuyện không đâu nữa, hiện tại chị đang ở nhà hàng Ấn Độ."

Lâm Tiêm Tiêm không nói gì, thất vọng cúp máy, nhìn bầu trời âm u, cô đơn đi một mình trên đường. Nếu Lâm Nho Nhỏ nhất định phải tiếp tục đi xuống, thật sự cùng với Mộ Dạ Triệt, vậy cô chỉ có một biện pháp duy nhất, chính là giả đồng ý với Mộ Dạ Triệt trước, để hắn không cần thương tổn Lâm Nho Nhỏ không tránh khỏi dụ hoặc kia, sau đó chậm rãi cởi bỏ hiểu lầm với hắn, đem mọi chuyện nói hết rõ ràng.

---

Cổ Dư về tới tòa thị chính, tiếp tục sửa đống hồ sơ đang chất thành núi, không ngừng lặp lại công việc máy móc này, đi tới đi lui. Vốn cô nghĩ hôm nay có thể cùng Mộ Dạ Triệt về nhà, sau đó dưới sự âm thầm tác hợp của Mộ bá mẫu, cùng hắn ký hết hợp đồng giả kết hôn, để hắn khỏi phải buồn rầu chuyện mai mối kết hôn, sau đó chậm rãi bồi dưỡng cảm tình với hắn sau khi đăng ký, chặt đứt mọi ong bướm bên người hắn, nhưng hôm nay bầu không khí rất kì quái --

Sáng sớm nay đi làm, cô cười hì hì chào hỏi với Mộ Dạ Triệt ở đại sảnh tòa thị chính, nhưng Mộ Dạ Triệt chính là lãnh đạm miết mắt liếc nhìn cô một cái, trực tiếp đi qua bên người cô, hình như không muốn nhìn thấy cô.

Giữa trưa, cô mời hắn cùng nhau ăn cơm, nhưng hắn lại phái cô đến văn phòng luật sư làm việc, ba bốn giờ chiều mới trở về.

Hiện tại gần tới giờ tan tầm, cô lưu loát thay quần áo, tranh thủ dặm lại phấn, lại lợi dụng hai phút mà chạy vọt tới văn phòng tạo cho hắn một cái bất ngờ, nhưng thư ký Lí nói báo cho cô biết, Mộ thị trưởng đã tan làm trước, cùng ăn mới một cô bạn gái thần bí ở nhà hàng Ấn Độ.

"Cô gái thần bí?" Đáp án này khiến Cổ Dư vô cùng mất hứng, hơn nữa trong lòng có nhiều tư vị, giống như một hũ dấm chua bị đánh đổ, "Là Lâm Tiêm Tiêm sao?"

"Hình như không phải, là một cô gái khác." Thư ký Lí cười ha ha, "Cô gái kia vẫn đứng ở trước cổng, Mộ thị trưởng họp xong đứng bên cửa sổ nghỉ ngơi, bỗng nhiên thấy cô ấy, liền hẹn cùng nhau đi ăn cơm. Thư ký Cổ, cô có muốn biết bọn họ ăn cơm ở đâu không?"

"Không cần." Hiện tại cô không muốn biết nhà hàng mà bọn họ ăn cơm, càng không muốn để đồng nghiệp chế giễu như vậy, cho nên cô làm bộ như không sao cả, cầm lấy điện thoại đang để chế độ im lặng ở trong túi xách, ngoái đầu lại nhẹ nhàng cười cùng thư ký Lí, tỏ vẻ cô cần nghe điện thoại.

Nhưng sắc mặt của thư ký Lí không thay đổi, lại tuôn ra một tin tức cho cô, nói ôn hòa: "Thật ra đêm qua có người đi vào phòng ngủ của Mộ thị trưởng, hơn nữa còn ngủ lại một đêm, làm dơ giường riêng của ngài ấy, điều này khiến Mộ thị trưởng vô cùng chán ghét cùng tức giận. Bởi vậy, Cổ tiểu thư, chắc là cô có thể hiểu được vì sao hôm nay Mộ thị trưởng tức giận? Ngài ấy chán ghét có người chưa được phép mà dùng phòng ngủ của ngài ấy, đây là đang xâm phạm quyền riêng tư của ngài ấy!"

"......" Cổ Dư kinh ngạc quay đầu, có vẻ có chút khó xử, đang muốn nói chuyện, thư ký Lí bảo cô tiếp tục nghe điện thoại không cần phản bác giải thích, sắc mặt lạnh như băng, cầm lấy túi xách của mình đi ra ngoài.

Mà Cổ Dư nghe điện thoại đúng là Mộ thái thái gọi tới, Mộ thái thái hình như nghe được những lời vừa rồi, tức giận nói trong điện thoại: "Là ai đang nói hươu nói vượn ở trong này! Cổ Dư, con nhanh chạy tới Mộ gia, tối hôm nay ta có hẹn uống trà với cháu gái của bộ trưởng bộ quốc phòng, nhất định phải để Mộ Dạ Triệt vì tránh né mai mối, sau đó hai người lập tức ký hợp đồng kết hôn, để cho nó hồi tâm!"

"Bác gái, như vậy Dạ Triệt sẽ tức giận." Cổ Dư nói nhỏ giọng, rất là áy náy cùng khó xử, "Hơn nữa những lời vừa rồi của thư ký Lí, chắc là chính Dạ Triệt thuật lại. Anh ấy chính là không có tiện nói những lời này với con, bởi vậy để thư ký nói thay. Lúc này quả thật là con đã làm chuyện quá phận, như vậy sẽ khiến Dạ Triệt ngày càng ghét con hơn."

"Bác đã phái người đến nhà hàng đón Dạ Triệt về, con cũng mau qua đây, cứ như vậy đi." Mộ thái thái kiên quyết ra lệnh ngắn gọn, sau đó cúp máy, chờ con trai cùng con dâu tương lai về nhà.

---

Truyện Chữ Hay