Max: ầy, khi bạn rảnh và ngồi viết tiếp OLN. Công nhận là zvui thật xD.Nhưng t chưa đủ tự tin để đem nó đăng lên hako vội đâu :Vnghĩ lại, mình hành thg main hơi nhiều :V sặc mùi drama + tragedy có khác
------------------------------------------------------------------------------
Trans: Cá chà bu
Edit: Maxmalefic9x
Chương 115 - Tỷ lệ nam nữ 1: 4 (4)
「Chào buổi sáng!」
Với Waffle nằm trên đầu tôi như thường lệ, chúng tôi tới phòng khách nơi mà Amy – san và Aisha đã chuẩn bị xong bữa sáng cho cả gia đình.
Eh, họ thức dậy còn sớm hơn mình nữa sao...?
Lối sống thường ngày của tôi là luôn luôn thức dậy sớm hơn hai cô vợ của mình và đi tắm sớm, nhưng sáng nay có gì đó khác khác.
Như đã đề cập đến lần trước, tối hôm qua, Sylphi và Airy, Aisha và Amy – san ở chung phòng với nhau.
Tôi đoán có lẽ Aisha bị ảnh hưởng bởi việc Amy – san dậy sớm, bởi vậy chị ấy dậy cùng lúc với cô ấy.
Ah, nói cái này cho mà biết, vì danh dự của mấy bà vợ nên giờ tôi nói này, không phải lúc nào họ cũng ngủ nướng nhưng việc mà tôi thức dậy sớm quá thành ra nhìn họ cứ như là đang ngủ nướng thôi. [note9353]
Bởi vì tôi phải đi săn để kiếm thức ăn, tôi thường đi săn trong rừng trước lúc mặt trời mọc.
Thế nên tôi thường dậy đúng giờ.
「Myne – kun, chào buổi sáng!」
「......Chào buổi sáng.」
Ngay khi hai bà vợ thấy tôi và Waffle là họ chào buổi sáng liền.
Aisha thì không cần bàn rồi, nhưng mà kĩ năng của Amy – san cũng khá là ấn tượng đấy.
Cô ấy lẽ ra không có kĩ năng nấu nướng nhưng...
「Amy – san, kĩ năng của cô rất tuyệt! Nấu ăn là sở trường của cô à?」
Khi tôi hỏi thế, cô ấy nhìn có vẻ ngại ngùng và chỉ trả lời đơn giản rằng 「Yeah, tôi đã nấu ăn hơn 100 năm rồi.」
......Ra là thế, cô ấy là elf.
Và cô ấy 121 tuổi. [note9354]
Nếu như cô ấy đã nấu ăn trong một khoảng thời gian dài như thế, thì kể cả khi không có kĩ năng thì khả năng nấu nướng của cô ấy chắc chắn sẽ tiến bộ theo thời gian thôi.
Nghe con 100, con số nằm ngoài thường thức của chúng tôi, tôi và Aisha chỉ biết cười gượng.
「Tôi không thể trả ơn ngày hôm qua, vì vậy tôi nghĩ hôm nay tôi sẽ trổ tài nấu nướng cho anh thay cho lòng biết ơn của mình
Chủng tộc chúng ta có thể khác nhau, nhưng tôi hi vọng nó hợp khẩu vị mọi người...」
Khi mà Amy – san nói theo kiểu hạ thấp mình như thế, Aisha lắc đầu trong khi phát ra tiếng ‘pun pun’, em ấy phủ nhận những lời Amy vừa nói.
「Không phải thế! Myne – kun, đồ ăn của Amy – san cực kì ngon luôn!
Bởi vậy nên anh hãy chờ đi! 」
Nếu Aisha đã nói như thế, tôi chắc chắn sẽ rất mong chờ nó.
......Hừm, giờ tôi nên làm gì đây.
Nếu như bình thường thì tôi sẽ tới phòng tắm bây giờ nhưng...
Trong khi suy nghĩ về điều đó, tôi nhìn lên Waffle đang trên đầu tôi, chưng ra cái mặt như thể muốn đi tắm ngay bây giờ và vẫy đuôi dữ dội.
「Wafuu~」
Cứ như là em hiểu ý anh ấy nhỉ? Tôi thở dài một tiếng khi nhìn Waffle, rồi tôi nói với Aisha.
「......Aisha, giờ anh đi tắm đây.」
「Ufufu, Waffle có vẻ chỉ đợi anh nói thế thôi đấy, vậy anh đi đi nhé.」
Đúng là Aisha có khác.
「Được rồi, Waffle. Tiến tới phòng tắm thôi.」
「Wafu!」
Thế là tôi và Waffle dành thời gian ngâm mình trong bồn tắm như thói quen thường ngày. [note9355]
◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
「Thật là sảng khoái quá nhỉ, Waffle!」
「Wafu~♪」
Mới tắm xong nên hai đứa chúng tôi đang trong tâm trạng tuyệt vời. Sylphi và Airy cũng đang ở phòng khách.
Ehh? Sao nhìn họ thiếu sức sống kì kì vậy nhỉ?
......Không lẽ mấy em ấy thiếu ngủ?
「Chào buổi sáng, Sylphi, Airy.」
「......Ah, chào buổi sáng Danna-sama」
「......Chào...buổi sáng...Anh rể.」
Hm? Họ có vẻ không năng động cho lắm.
Có vấn đề gì thế nhỉ? Hỏi họ thử xem.
「Có chuyện gì thế? Nhìn hai em có vẻ mệt mỏi quá...」
Khi tôi hỏi thế, nước mắt Airy trào ra.
Eh? Eeeehh?? Tôi mới hỏi cái gì đó kì cục quá à?
Trong khi đang vật lộn làm Airy bình tĩnh lại, Sylphi cất lời.
「Thực ra, tình trạng cơ thể của Airy...lại như cũ lúc sáng nay.」
Eh? Tôi tưởng nước ma lực đã hồi phục cô bé tối qua rồi cơ mà?
『Waffle, thế này nghĩa là sao?』
Sau khi hỏi Wafffle, em ấy nhìn chằm chằm vào Airy.
『Ma lực của Airy, đã biến mất.
Nó y như lần đầu cô ấy đến đây.』
Huh? “Y như” nghĩa là lượng ma lực em ấy tích trữ được từ lúc đi tắm đã cạn hết rồi sao?
......Hm? Nói “y như” như thế nghĩa nó không trở thành tình trạng nghiêm trọng đúng không?
Hm, hm, hm......?
Thế, nếu tưởng tượng ra thì là như thế này nhỉ?
Trên cái li, có một cái lỗ nhỏ, nên cho dù có đổ đầy nước bao nhiêu thì nó cũng bị rỉ ra ngoài.
Nước sẽ bị chảy ra từ cái lỗ đó, sau một khoảng thời gian nó sẽ không bị chảy nữa, và vẫn còn một lượng còn lại...
Áp cái tưởng tượng đó vào Airy, nghĩa là có một cái chỗ tệ nào đó trên người em ấy, nơi mà em ấy bị rò rỉ ma lực.
Tuy nhiên, vì lí do nào đó, ma lực tuyệt đối không thể thoát ra khỏi một mức độ nhất định.
Cảm giác từa tựa vậy nhỉ?
Mặc dù chỉ là tưởng tượng của tôi thôi, nhưng có lẽ nó cũng không khác biệt lắm.
Tôi nói cho mọi người nghe về suy nghĩ của tôi.
「......Em hiểu rồi, nếu chúng ta nghĩ theo cách đó thì mọi chuyện có vẻ hợp lí.」
「Bồn tắm đang được hâm nóng đó, Airy, em có muốn đi tắm giờ không?」
Mặc dù tôi hỏi khá là nhẹ nhàng, nhưng Airy trả lời một cách đầy năng động 「Vâng~」và tiến thẳng tới phòng tắm.
「Chồng yêu à, em sẽ đi theo và đưa Airy tới đó.
Mặc dù em ấy sẽ ổn thôi, nhưng em vẫn lo lắng.」
Nói xong, Sylphi nhanh chóng bắt kịp Airy và đi tới phòng tắm.
Dù gì cũng là cô em gái bé bỏng quan trọng mà, nên tôi hiểu cảm giác của em ấy.
Hôm qua, lúc mà tình trạng của Airy đã khá hơn, người vui nhất có lẽ chính là Sylphi,
「Aisha, Amy – san...Chúng ta có thể chờ họ một lúc rồi ăn được không?」
Tôi nói thế trong khi cúi đầu với hai người họ, dù họ đã cố hết sức để làm bữa sáng ngon lành này...
「Tất nhiên rồi không sao đâu! Tôi mới phải là người xin lỗi!」và tại sao đầu tôi lại đụng trúng đầu Amy – san thế này.
Chúng tôi ngồi đợi Airy và Sylphi khoảng mười phút.
Bằng cách nào đó, bước chân của họ cảm thấy nhẹ nhàng hẳn.
「......Sao rồi?」
Khi tôi hỏi hai người họ......
「Đúng như anh rể đã dự đoán!
Sau khi tắm xong, bệnh của em lại hết rồi!」
Mặc dù mặt em ấy vẫn còn đỏ, em ấy vẫn trả lời một cách khỏe mạnh.
「Tình trạng khá hơn hôm qua, mặc dù thời gian tắm ngắn hơn.
Y như chồng yêu dự đoán, ma lực của em ấy sẽ bị rỉ ra nhanh hơn.」
Yeah, đúng như những gì em ấy nghĩ.
Nếu thời gian để tích trữ ma lực ngắn hơn, thì thời gian nó mất đi cũng ngắn theo.
Hãy chờ một lúc và quan sát trước, nếu tình trạng của em ấy xấu hơn thì...nguyên nhân gây ra tình trạng cho em ấy như thế sẽ y như tôi suy nghĩ.
Thêm nữa, nếu cơ thể của em ấy bị yếu đi nhanh hơn bình thường, thì rõ ràng là mọi thứ đều đúng.
「Được rồi, ăn thôi nào!」
Aisha hào hứng tuyên bố.
「Vâng!!」
Em ấy đang vui bởi vì thể trạng của em ấy lại tốt hơn.
Airy giơ tay lên và đáp lời Aisha.
「Được rồi, cầu nguyện thôi.」
Và thế là chúng tôi ngồi xuống và bắt đầu bữa sáng.
「Anh rể, anh rể!」
Ngay khi chúng tôi vừa bắt đầu ăn, Airy bắt chuyện với tôi.
「Hm? Sao thế em?」
「Hồi nãy lúc tụi em đang tắm, em có nói chuyện với chị của em!」
Với Sylphi à? Họ đã nói chuyện gì thế?
「Nếu, những gì anh rể nói là đúng thì...!」
「Uh – huh.」
「Thì em muốn được gia nhập clan của anh rể!」
......Eh?
「Em chính là người đã đề nghị...
Để phục hồi thể trạng cho Airy, em ấy sẽ phải tắm tại nhà chúng ta.
Trong trường hợp đó, vấn đề chính là khoảng cách từ Hoàng cung tới đây.
Thêm nữa, ngày nào cũng phải gọi chồng thì phiền chồng quá...
Vì vậy em nghĩ là nên để Airy ở đây trong lúc này.」
「Không không không, làm sao chúng ta có thể cho Airy chiến đấu được!?」
「Airy sẽ không cần phải chiến đấu.
Bởi vì Airy có kĩ năng 【Training】(huấn luyện?) và 【Memory】(ghi nhớ?) .
Em nghĩ nếu để em ấy làm việc ấy trong clan thì sẽ rất tốt.」
......Không, tôi nên làm gì đây.
Tôi còn phải bảo vệ Amy – san, vì vậy nghĩ tới vấn đề an toàn cho Airy thì.......
Ah, chờ chút!
「Đúng rồi! Em ấy không cần thiết phải tới đây, anh có thể mang nước ma lực tới Hoàng cung...」
Trước khi tôi kịp nói xong, Airy nắm tay tôi mà nước mắt trào ra.
......Ah, những giọt nước mắt này...Tôi nhớ rồi...
「......Có phải anh rể ghét em nhiều lắm không?」
.......Tôi biết ngay em ấy sẽ nói thế mà! [note9356]
Không thể được, tôi không thể kháng cự được Airy lúc đang khóc... [note9357]
「Anh biết rồi ok...nhưng, làm ơn về và xin phép Đức vua và Hoàng hậu nhé...」
「Em cám ơn! Anh rể yêu dấu!!!」
Lại nữa, Waffle vỗ vỗ lên lưng tôi như thể đang an ủi tôi.
Dĩ nhiên là tình trạng của Airy lại quay về như cũ, điều đó chứng minh rằng lí thuyết của tôi đã đúng.
Mặc dù đang chịu đựng cái thể trạng yếu như thế, Airy vẫn cười toe toét được.
......Điều này thật sự ổn chứ? Với thế này thì...