Max: Ài, vừa chuyển nhà xong, mệt vkl
Còng cả cái lưng vì cái balo full sách vở :V
DÙ soa đi nữa, team có thanh niên mới nhé
(cá chà bu)
Chương 100 òi, nhớ cái thời chỉ có mình ngồi solo đến tận chương 77 (đôi lúc edit cũ có giúp, nhưng lặn cmnr)
H nghĩ lại, bộ này di xa thật. Chả bao h ngờ nó nổi như thế này khi mình bắt đầu cả :V
Mong nó ko nhạt dần đều, lợi cho cả ng đọc lẫn team xD
mà có vẻ hint quỷ vương đang khá nhiều, hóng típ :V
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trans: Cá chà bu
Edit: Maxmalefic
Chương 100: Yêu cầu của Sylphid
Chuyện này xảy ra sau khi lễ cưới kết thúc tốt đẹp và chúng tôi trở về nhà ở Lucas.
「Danna-sama, Aisha…… Em nghĩ chuyện này thật không công bằng」
Ngay khi chúng tôi đang tận hưởng cuộc trò chuyện vui vẻ như 1 gia đình, Sylphi đột ngột nói như thế.
Em đang nói tới chuyện gì vậy?
Tôi không biết gì cả…
「Ý em là sao?」
Như có 1 dấu hỏi lớn trôi lơ lửng trên đầu tôi, tôi hỏi Sylphi, và em ấy hơi bĩu môi.
Un, những biểu hiện này của Sylphi thật mới mẻ.
Sylphi lúc nghiêm túc cũng đẹp, nhưng khi em ấy bĩu môi cũng dễ thương.
Tôi đang suy nghĩ về những thứ như thế, nhưng…
Sylphi đỏ mặt bối rối, và em ấy ngừng cử động.
「M, Myne – kun, anh vừa nói điều anh đang nghĩ đó…」
Có vẻ như tôi đã nói điều đó ra
「D, D, D, Danna – sama! Em không nói về chu…chuyện bây giờ…」
Aisha và tôi đợi Sylphi, người đang bị bối rối tới mức hài hước, bình tĩnh lại.
Chúng tôi đợi khoảng 5 phút.
Cô ấy cuối cùng cũng bình tĩnh lại. và lại bắt đầu nói về cái chuyện “không công bằng” lúc nãy 1 lần nữa.
「Phù, thật là…Danna – sama này, đột ngột nói như thế…“càu nhàu càu nhàu”
...Ah, đúng rồi! Danna – sama! Em nghĩ chuyện đó thật không công bằng!」
「Un, chuyện gì cơ? 」
Chúng tôi trở lại với chủ đề chính.
「Danna-sama chỉ hẹn hò với mỗi mình Aisha không à!」
Hẹn hò...? Mm, mm, mnnn?
Ummmm, mình có đi hẹn hò à?
Mình chả nhớ gì hết.
Nghĩ rằng Aisha biết gì đó về chuyện này, tôi nhìn em ấy, và em ấy cũng đang khoanh tay và suy tư.
Yeah, chả nghĩ ra được gì cả.
「……Sylphy, ý em nói hẹn hò là sao? Anh chả nhớ gì về chuyện đó cả……」
Khi tôi hỏi như thế, Sylphi hơi nhướn mắt lên và tức run người.
「Anh đang nói gì thế!! Không phải 2 người đã đi đến Dungeon of Strength cùng với nhau à?」
Hơi thở của em ấy trở nên nặng nề, em ấy ưỡn ngực lên, như thể đang nói “Thế nào?”
Dungeon of Strength...Hẹn hò...
Vậy ra đối với em ấy đó là hẹn hò nhỉ... [note8042]
Tôi buông vai và thở dài về cái suy nghĩ cực kì đáng thất vọng của vợ tôi.
...Aisha cũng thở dài bên cạnh tôi, vậy là có vẻ như tâm trí của em ấy cũng như tôi.
「Này, Sylphy? Thám hiểm mê cung là hẹn hò hả?」
「Tất nhiên! 1 cặp tình nhân đi với nhau đến 1 nơi xa.
Nếu không phải hẹn hò thì là gì?」
Chà, nếu em nói thế, nếu Sylphi nói thế, thì thế là như thế.
「...Vậy, Sylphi muốn làm gì nào?」
「Hãy hẹn hò với em!!!」
Thế là, lại 1 lần nữa tôi và Sylphi đi đến Dungeon of Strength.
...Aisha và Waffle ở nhà coi nhà.
Waffle nói 『Em cũng điー, em cũng điー!』liên tục, nhưng chỉ với 1 câu nói của Sylphi “Nếu 2 người không được ở 1 mình với nhau thì không phải là hẹn hò!”, em ấy đã bị bắt ở nhà coi nhà.
...Thế là tôi và Sylphi đang trên xe ngựa tới Adol.
Nếu tôi dùng 【Unique Magic・Space-time】, chúng tôi có thể đến đó ngay lập tức, nhưng Sylphi một mực muốn đi xe ngựa.
Em ấy nói rằng khoảnh khắc đi cùng nhau chính là sự quyến rũ của hẹn hò.
Hơn nữa, việc tôi và Aisha di chuyển cùng nhau trên 1 chiếc xe ngựa cũng là 1 trong những lí do.
Chà, tất nhiên nếu chỉ có 2 người nói chuyện với nhau thì là hẹn hò, nhưng...
Thế quái nào Sylphi lại có kiến thức về hẹn hò vậy?
Chuyện này cực kì bí ẩn.
Chúng tôi nói chuyện trên trời dưới đất với nhau trong xe ngựa, như dự tính của Sylphi.
Tôi mừng vì chúng ta đã có thể hiểu nhau hơn, nhưng...
Chúng tôi cực kì dễ bị nhận ra trên xe.
Ngay từ đầu, Sylphi đã là “Princess Knight”, người luôn tự hào về sự nổi tiếng của mình đối với mọi người.
Tôi cũng không nghi ngờ gì về việc đó sau khi thấy đám đông dân chúng tại lễ cưới.
Mỹ nhân nổi tiếng đó đang ngồi trước mặt tôi đây vì thế không cách nào không chú ý đến được cả.
Dĩ nhiên Sylphi sẽ được chú ý nhiều, và chàng trai bình thường ngồi cạnh cô ấy...
Đám cưới chỉ vừa kết thúc mới hôm kia.
Tất nhiên, chàng trai bình thường kia được cho là “Chồng của Princess Knight”, thế nên là...
...Nói cách khác, sự chú ý của họ cũng dồn vào tôi.
Tôi có thể nghe thấy họ thì thầm với nhau...
「Đó là Princess Knight Sylphi – sama đúng không? Cô ấy cưới rồi nhỉ?」
「Người ngồi bên cạnh Hime – sama là chồng cô ấy đúng không? Không phải nó vẫn là 1 thằng nhóc à?」
「Dù sao thì Princess Knight – sama vẫn thật xinh đẹp nhỉ.」
「Ý, chồng cô ấy cũng dễ thương mà, đúng không?」
「Được cưới Princess Knight – sama...thật đáng ghen tị...」
Bởi vậy, cho tới khi chúng tôi đến Adol, tôi xấu hổ với những lời nói kiểu này...
Sylphi có vẻ đã quen với điều này, bởi vì cô ấy không để ý chuyện này lắm.
Vượt qua bầu không khí đầy tế nhị đó, chúng tôi cuối cùng cũng tới Thị trấn Adol.
...Yeah, tôi rất mừng vì đã tới nơi!
Tôi đã từng đi bằng xe ngựa rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ tôi vui vì đã đến đích thế này!
Không đùa đâu, thật sự đau đớn lắm đấy...
Trong khi suy nghĩ về điều đó, tôi thả lỏng cái cơ thể cứng đờ do phải ngồi trên xe ngựa, và Sylphi, em ấy không có vẻ gì là mệt mỏi, bắt đầu nói chuyện với tôi.
「Danna-sama! Mau đi tới quán trọ anh đã ở với Aisha đi!
Không được có sự phân biệt đối xử giữa các người vợ!
……Này, đi thôi!!」
「Chào mừng tới Silver Bell Pavilion」
Ngay khi chúng tôi bước vào, bà chủ quán thốt lên với chúng tôi y như hồi tôi đi với Aisha.
「Ara?」
Bà ấy nhớ tôi à? Bà chủ quán đối mặt với tôi và hỏi tôi với 1 nụ cười.
「Cả 2 người sẽ qua đêm tại đây đúng không?」
Đúng như mong đợi từ 1 bà chủ quán trọ cao cấp.
Từ cách trả lời của bà ấy, không nghi ngờ gì nữa, bà ấy nhớ tôi.
Cũng được 1 thời gian kể từ lần cuối tôi tới đây, nhưng tôi thậm chí cảm động theo 1 nghĩa nào đó, với cách trả lời lúc nãy của bà ấy.
「...Vâng chúng tôi sẽ ở lại qua đêm. Bà nhớ tôi đúng không?」
「Cảm ơn vì đã ủng hộ.」
Khi tôi hỏi vậy, bà chủ quán đáp lại bằng 1 nụ cười ngọt ngào, và cúi đầu 1 cách lịch sự.
Với cách trả lời như thế, chúng tôi có thể sẽ trở lại đây lần tới!
「...Nhân tiện, xin thứ lỗi nhưng...không phải đây là Công chúa Sylphid ư?」
Ahh, đúng rồi, bà ấy nhận ra.
Sylphi quả thật rất nổi tiếng nhỉ...
「Ahh, tôi chắc chắn đúng là Sylphid, nhưng tôi không còn là công chúa nữa.
Bà không cần lo về tôi đâu.」
「Tôi nghe nói rằng ngài đã kết hôn.
Tôi xin chúc cả 2 được hạnh phúc từ tận đáy lòng mình. 」
Bà chủ quán nói thế và cúi đầu thật sâu trước mặt Sylphi.
Sau đó bà ấy dẫn chúng tôi tới phòng, vi diệu thay, chúng tôi được dẫn tới đúng ngay cái phòng tôi đã từng ở với Aisha.
Tôi không nghĩ bà chủ quán cố ý làm thế, và trong khi tôi còn đang ngạc nhiên về sự trùng hợp này, Sylphi nghiêng đầu qua 1 bên và hỏi tôi:
「Có chuyện gì thế, Danna – sama?」
「Không có gì, chỉ là đây là căn phòng mà hồi trước tụi anh đã ở.」
「Oh, ra là vậy!! Đối với em, điều này thật hạnh phúc!!」
Sylphi bị ám ảnh với việc không được khác với Aisha.
Em ấy thật sự hạnh phúc.
「...Em hiểu rồi, phòng này chính là nơi đã “gắn kết” Danna – sama và Aisha lại với nhau...Nghĩ về điều đó thật là cảm động.」 [note8043]
Không, nó xấu hổ lắm, vì vậy làm ơn đừng có mà cảm động về điều như thế chứ!
Sylphi đi vào phòng, kiểm tra giường và nhà tắm, có lẽ vì tò mò.
「Em hiểu cách bố trí căn phòng này rồi.
Khi anh và Aisha tới đây, 2 người sau đó có ngay lập tức thám hiểm mê cung không?」
Ummm, nếu tôi nhớ không nhầm, chúng tôi đã đi dạo quanh thị trấn.
...Chúng tôi đã đến cửa hàng tạp hóa và cửa hàng vũ khí, tôi nghĩ vậy.
Khi tôi nói với em ấy những chuyện đó, Sylphi suy nghĩ 1 lúc trước khi đưa ra lời gợi ý.
「Nếu vậy, sao chúng ta không đến các cửa hàng khác ngoài 2 cái đó.
Mấy cái đồ lặt vặt ở nhà chúng ta đã mang đến đây rồi đúng không?
Ngay cả vũ khí thì chúng ta cũng đã có cái chúng ta cần rồi.」
Đúng vậy, tôi cũng nghĩ thế.
Mấy cái đồ lặt vặt thì chúng tôi không cần thêm, và cũng không có món nào mới trong cửa hàng vũ khí.
Dù gì tôi cũng có “Vũ Khí Khởi Nguyên” rồi.
「Un, đúng vậy! Đi xem các cửa hàng khác nào.」
Vì thế, chúng tôi rời quán trọ và đi dạo quanh thị trấn.
Lần trước tôi đến đây có rất nhiều thám hiểm giả quanh đây.
Chúng tôi tay trong tay đi dạo quanh thị trấn.
Cửa hàng đầu tiên chúng tôi đến là cửa hàng quần áo.
Chúng tôi mua loại vải thường dùng để may thường phục cho 3 chúng tôi và Waffle.
Chúng tôi mua vài miếng vải, vì thế tốn kha khá tiền, nhưng tôi nghĩ mấy miếng vải tôi mua khá là đẹp.
Sylphi bí mật mua vài đồ lót mà cô ấy có hứng thú với nó.
Cô ấy cũng mua cho Aisha luôn...
Rời khỏi cửa hàng quần áo, chúng tôi bàn với nhau nên đi đâu tiếp, 1 người nào đó bỗng gọi chúng tôi từ đằng sau.
「Này, quý cô xinh đẹp ở đằng kia ơi.
Sao em không ngừng chơi đùa với thằng nhóc đó và lại đây làm vài chén với tụi anh.
Tụi anh sẽ chiều em bất cứ thứ gì em muốn.」
Cái người vừa mới lên tiếng đó là 1 trong 2 mạo hiểm giả nhìn có vẻ hung dữ.
Bọn họ có vẻ say rồi.
...Đúng là luôn luôn có thể loại người này xung quanh.
Tôi nghĩ không biết có phải phép màu không khi mà lần trước không bị dính vô mấy vụ này?
Hay đúng hơn, tôi thực sự ngạc nhiên!
Có tồn tại loại người nhìn mà không nhận ra được Sylphi!
Thậm chí có nhiều người biết cô ấy là “Princess Knight” khi mới nhìn lần đầu cơ mà!
...Ah, nhưng mà tôi cũng không biết, vì vậy tôi không được nói về người ta như thế...
「Oi! Thằng nhóc kia!! Lết cái mông mày tới đây!
Tụi tao sẽ chăm sóc cho em ấy cho! Hehehe」
...Ah, chuyện này tệ rồi đây.
Sylphi nhìn có vẻ như sắp bùng nổ rồi.
「Xin lỗi nhưng cô ấy là vợ tôi.
Chúng tôi không có việc với mấy người, bởi vậy đi chỗ khác chơi đi」
Tôi nói trước khi Sylphi mất kiểm soát.
Tôi dùng Thẩm định nhìn thoáng qua, nhưng có vẻ họ đều là mạo hiểm giả hạng C.
Tôi không thể bất cẩn được, nhưng so với Carl – san mà tôi từng đấu trước đó, họ có vẻ yếu hơn.
「Chăm sóc em gái anh cẩn thận nhé. 」
Tôi nhớ lại những lời Onii – san nói với tôi.
「Huh? 1 quý cô xinh đẹp như thế lại là vợ của thằng nhóc như mày?
Nếu mày muốn bịa chuyện thì nên nghĩ ra cái gì đó hợp lý hơn đi!!!」
Trong khi gào lên như thế, tên mạo hiểm giả A đấm về phía tôi.
Tôi còn không cần phải né mấy cú thế này!
Tôi chặn nắm đấm của hắn lại bằng tay trái, và nghiền nát nó bằng tất cả sức mạnh của tôi.
Tiếng xương gãy kêu vang lên khắp xung quanh.
「Guoo, tay tao!!」
Tôi dùng tay phải đấm tên mạo hiểm giả A, thằng đang rên rỉ, 1 cú thật mạnh.
「Uu....」
Tiếng rên rỉ phát ra từ tên mạo hiểm giả A ngay lúc hắn bất tỉnh.
Tôi gọi tên mạo hiểm giả B đang bối rối sau khi nhìn thấy tôi hạ gục bạn hắn chỉ trong 1 nốt nhạc.
「……Ngươi còn muốn đánh tiếp không?
Nếu ngươi muốn, ta sẽ nghiêm túc hơn.」
Tôi giả vờ vô cảm, và nói thật nhẹ nhàng.
Khi tôi nói thế, tên mạo hiểm giả B lắc đầu 1 cách yếu đuối, và ngã ra sau.
「……Thế thì, đi đây!」
Nói xong, tôi nắm lấy tay Sylphi, và bước thật nhanh rời khỏi đó.
Khi chúng tôi đã đi 1 lúc ra khỏi cái chỗ ồn ào đó, tôi thở dài 1 cái.
「……Danna – sama, anh ngầu quá!」
「Tụi nó nghĩ Sylphi là người dễ dãi...
Bởi vậy, anh phải bảo vệ Sylphi...và Aisha...」
Sylphi vô tình khen tôi, bởi vậy tôi trả lời với 1 chút ngại ngùng.
Sau đó, do đã trễ, chúng tôi quay lại quán trọ.
Tôi không muốn bỏ lỡ bữa tối đâu.
Tôi biết rằng bữa tối ở Silver Bell Pavilion thật sự rất ngon.
「Ngon quá đi mất!」
「Yeah, nó quả thật rất ngon.」
Ngay bây giờ, chúng tôi vừa ăn xong, và đang nằm nghỉ trong phòng.
Trong khi chờ bồn tắm được làm nóng, chủ đề nói chuyện của chúng tôi tất nhiên là về bữa ăn tối vừa nãy.
「...Oh, có vẻ như đã xong rồi nhỉ?
Danna – sama, vào thôi. Em sẽ kì lưng cho anh.」
Chúng tôi cùng nhau vào tắm và có 1 khoảng thời gian “vui vẻ” trong đấy.
Chà, đúng là đi tắm là tuyệt nhất! [note8044]