Chẳng lẽ là Thái Thượng Hoàng tới?
" Con đi mở cửa!" Sủng Ái giành trước một bước chạy nhanh ra cửa.
Sủng Ái cười mở cửa, nhưng lúc nhìn đến tên nam nhân xuất hiện trước mặt, ý cười của cô chỉ cứng lại trong vòng một cái nháy mắt.
"Ký chủ! Kinh hỉ không, kích thích không, bất ngờ không?]
"Cút!"
"Như thế nào lại là anh?"Sủng Ái hơi thu lại ý cười trên mặt, Quân Thụy này như thế nào lại biết địa chỉ nhà của cô?
" Là tôi!" Quân Thụy tiếng nói bình đạm, nhìn thấy rõ ràng cô gái trước mặt ý cười nhợt nhạt rõ ràng là không vui khi nhìn thấy mình.
Không biết có phải hay không hắn ảo giác, cô gái trước mặt tựa hồ trên người có hiện lên hơi thở người lạ chớ gần.
"Tiểu Nhã, là ai tới vậy?"Phòng khách truyền đến tiếng quý mẫu.
Sủng Ái lập tức nói: " Người đưa chuyển phát nhanh!" Nói xong, cô muốn đóng cửa lại.
Nhưng mà.....
Nam nhân tay nắm lấy cánh cửa, nửa người nghiêng lại đây.
Sủng Ái cũng không tránh được lui về phía sau, hắn thuận thế liền tiến vào trong.
"Tiểu Nhã, hắn là......?" Quý mẫu đã thấy Quân Thụy.
Nam nhân người mặc một thân âu phục thủ công cao cấp, nút ở cổ tay áo đều giá trị hơn trăm vạn, cổ áo hắn cài cao, lộ ra một cổ hơi thở cấm dục.
Nhưng mà cố tình trên gương mặt tuấn mỹ của hắn, dưới khóe mắt lại có một nốt ruồi đen, làm hắn tăng thêm vài phần mị hoặc yêu tà.
Sủng Ái không biết nói như thế nào, nam nhân liền lộ ra một cái tươi cười: "Quý phu nhân, ngài khỏe, con là Quân Thụy!"
Quý phụ dẫn đầu phản ứng lại đây, đứng lên đi ra, vui sướng nói: " Là Quân thiếu a, không nghĩ tới hôm nay cậu sẽ đại giá quang lâm......"
Sủng Ái: "......."Nhìn thấy tất cả, cô mới không cảm tạ cái tên này giải vây giúp mình.
" Quý đổng sự!" Quân Thụy lễ phép hô một tiếng, ngay sau đó xoay người ra ngoài cửa ý bảo bảo tiêu đứng ngoài cửa mang lễ vật đã chuẩn bị vào.
" Này là chút tâm ý con mang đến chào hỏi!"
Một chi bút, là một cây bút quý giá.
Một cái vòng cổ, là còng cổ độc nhất vô nhị.
Một ít đồ bổ, đồ bổ đến rút lưỡi.
Lễ vật Quân Thụy mang đến trong nháy mắt hoàn toàn hạ gục lễ vật Sủng Ái mua về.
Quý phụ vui vẻ ra mặt, trong mắt lại hiện lên một mạt ám trầm, Quân Thụy bỗng nhiên có ý tốt như vậy, là để ý đến con gái hắn?
[Chậc chậc chậc, ký chủ, có tiền chính là tốt như vậy, không bằng cô công lược hắn đi!]
"Cút!" Bọn tư bản chủ nghĩa độc ác!
" Ba mẹ con cùng anh ta có chuyện muốn nói!" Sủng Ái lôi kéo cánh tay Quân Thụy đem hắn rời khỏi phòng khách.
Trong hoa viên.
"Anh đến đây làm gì?" Sủng Ái hơi chau mày.
Rất nhiều thời điểm cô đều cười, bởi vì khi tươi cười làm cho xung quanh mất đi phòng vệ, cũng có thể yên ổn nhân tâm, trừ bỏ thời điểm nôn nóng chân chính, cô tuyệt không nhíu mày.
Quân Thụy bạc môi cong lên, nói: "Tôi tới bái phỏng Quý đổng sự cùng Quý phu nhân."
Nam nhân cười mười phần kinh diễm, nhưng Sủng Ái đáy lòng lại không gợn són tí nào.
Người nam nhân này cũng sẽ không làm chuyện vô nghĩa, nhìn biểu tình chân thành của hắn, cô thiếu chút nữa liền tin hắn!
" Vậy anh hiện tại anh có thể đi rồi!" Cô không lưu tình chút nào xua đuổi hắn.
" Cô muốn chỉnh Mộc Giai Nhân!" Quân Thụy môi mỏng hơi câu, trong mắt ám quang hiện ra.
Sủng Ái hơi nhướng mày đầu, nói: " Cùng anh có quan hệ gì sao?"
"Chúng ta có thể hợp tác!"Quân Thụy nhìn chằm chằm môi hồng nhuận của cô, hôm đó hắn nếm qua hương vị của cô, tuy rằng là say rượu, nhưng hắn còn nhớ rất rõ.
"Không cần!" Sủng Ái cự tuyệt nói.
Cô từ trước đến nay đều không tin bất luận kẻ nào,chuyện hợp tác gì đó, cô căn bản không dùng được.
Dứt khoát lưu loát, không có một tia hối hận, liền như vậy cự tuyệt hắn.
Quân Thụy trong mắt thần bí khó lường, bỗng nhiên duỗi tay nắm lấy cằm cô, cúi đầu để sát vào.
Khoảng cách hai người trong nháy mắt gần lại.
Nguy hiểm!
Sủng Ái trong đầu lập tức hiện lên hai chữ này.