Những gia trưởng của nhà Ascart luôn có hứng thú với nhà binh. Nhiều người trong số họ đã tiếp quản chức vụ quan trọng trong quân đội Thần quyền, do vậy có thể coi nhà Ascart gần như chuyên về quân đội. Có lẽ sức ảnh hưởng từ bối cảnh nhà binh ấy đã dẫn tới sự phát triển của nét văn hóa tương tự trong cả gia tộc.
Chuyện này xảy ra có thể một phần chính là vì chính sách tuyển dụng của gia tộc. Những người hầu giỏi về kiếm pháp sẽ được cộng điểm trong bài phỏng vấn, và những hầu gái có liên hệ trực tiếp với quân đội đều được ưu tiên.
Ngoài ra thì Nhà Ascart còn là nơi lý tưởng để làm việc. Nhân viên ở đây được trả lương hậu hĩnh, khối lượng công việc mà họ tiếp nhận cũng ở mức vừa phải. Chuyện phân biệt đối xử nơi làm việc giống những bộ phim drama gần như không hề tồn tại. Vì vậy nên lúc nào cũng có rất nhiều ứng viên đến để tìm kiếm việc làm.
Với điều kiện tuyển dụng như vậy, phần lớn người được tuyển đều có phẩm chất cá nhân khá là tốt. Khi thống nhất lại để đạt được một mục đích chung, họ thể hiện được tính kỷ luật và sự hiệu quả giống như quân đội thực thụ vậy.
Sau khi được Roel bật đèn xanh, Anna không vội hành động ngay. Thay vào đó, việc đầu tiên cô làm là triệu tập các thành viên chủ chốt của Câu lạc bộ đẩy thuyền Roel X Alicia vào một cuộc họp để chia sẻ với nhau những thông tin quan trọng.
Trong căn phòng tối om được thắp sáng bởi một ngọn nến, một vài người đang ngồi xung quanh chiếc bàn dài, và người chủ trì là Anna đang ngồi ở vị trí cuối cùng. Ánh mắt sắc lẹm của cô đảo quanh mọi người có mặt, sau đó cô cau mày.
“Quản gia Fulte đâu rồi?”
“Lão quản gia sáng mai phải đi ra ngoài có việc. Fulte bây giờ đang chuẩn bị, vậy nên ông ấy sẽ đến muộn một chút.”
“Đành bỏ qua ông ta vậy. Bắt đầu buổi họp nào.”
Anna gật đầu đầy suy tư, cuối cùng cô quyết định tiến hành buổi họp. Tất cả hầu gái và người hầu nam (?) đang ngồi quanh chiếc bàn dài liền ngay lập tức hướng sự chú ý về cô.
Buổi họp bắt đầu bằng một bài mở đầu nói về vấn đề hiện tại họ đang phải đối mặt, sau đó trình bày chương trình làm việc của cuộc họp. Tiếp theo là báo cáo của mọi người.
“Cô chủ đã nhìn cửa ra vào tận 11 lần trong ngày hôm nay. Mỗi lần có tiếng gõ cửa hay tiếng bước chân ở hành lang, cô ấy đều phản ứng mãnh liệt. Trong bữa ăn cô chủ đã bắt đầu dùng dao và nĩa, nhưng tâm trạng cô vẫn khá ảm đạm... Cô ấy lại ăn ít hơn, từ một phần ba ở ngày hôm qua xuống chỉ còn một phần tư hôm nay...
“Cậu chủ vẫn ăn khá ổn, mới chỉ giảm một phần ba thôi.”
“Không không, đừng nghĩ mọi thứ đơn giản như vậy. Cậu chủ của chúng ta là một người tham ăn, vậy nên việc cậu ấy ăn ít đi một phần ba là chuyện cực kỳ nghiêm trọng!”
“Chất lượng giấc ngủ của Cô Alicia cũng đang sụt giảm mấy ngày nay. Trung bình một ngày cô ấy chỉ ngủ có 4 tiếng.
Từ lời nói của các thành viên trong câu lạc bộ, Anna bắt đầu xâu chuỗi mọi thứ lại để tạo nên bức tranh toàn cảnh. Qua những thông tin thu thập được, gốc rễ của vấn đề chính là sự hiểu nhầm giữa hai đứa trẻ. Alicia rõ ràng đã nổi giận, nhưng Roel không thể tìm ra lý do thật sự cho việc đó.
“Chúng ta vẫn giữ bí mật chuyện cô chủ đang học phép thuật vì cậu chủ chứ?”
“Đúng vậy, tôi nghĩ chúng ta không nên giải quyết bằng cách đó. Cô chủ kiên quyết giấu kín chuyện này với cậu chủ có lẽ là vì sợ làm tổn thương đến lòng tự trọng của cậu chủ, dẫn đến việc không còn được cậu yêu chiều và bao bọc nữa.
“Tôi nghĩ Cô Alicia không cần phải lo lắng về chuyện đó.”
Anna lắc đầu và thở dài. Cô là người thân cận với Roel, không thể có chuyện cậu ta không còn yêu thương Alicia chỉ vì cô ấy mạnh hơn. Ngược lại cậu ấy còn thấy vui ấy chứ.
Nó giống như việc con người chưa chắc đã mạnh hơn mèo hoang, nhưng điều đó có ngăn việc con người muốn vuốt ve chúng không?
“Nếu bây giờ Cô Alicia không chủ động, tình huống sẽ trở thành cô ấy chăm chỉ nỗ lực vì cậu chủ nhưng cậu ta lại ong bướm bên ngoài.”
“Huhuu, cô chủ nhỏ thật đáng thương mà!!!”
“Trật tự, cuộc họp vẫn đang diễn ra!”
Anna nghiêm khắc nhắc nhở cô hầu gái giữ kỷ luật trong cuộc họp, sau đó cô nhanh chóng thu thập đầy đủ các báo cáo và đưa ra phân tích của mình.
“Sau vài ngày hạ nhiệt, xung đột giữa hai người họ đã phần nào được giải quyết. Cả hai đều tỏ vẻ rất mong muốn được hòa giải.
“Tuy nhiên, sau khi liên tục bị từ chối mấy ngày gần đây, cậu chủ đã khóa mình lại và không còn tìm kiếm Cô Alicia nữa. Mặt khác, Cô Alicia không biết phải đối mặt với cậu chủ thế nào sau cơn giận của mình. Đây là vấn đề chúng ta phải giải quyết ngay lúc này.”
“Nhưng chúng ta nên làm gì đây...”
“Rất đơn giản.”
Đối mặt với câu hỏi từ đồng nghiệp, người quản lý câu lạc bộ đứng lên đầy kiêu hãnh, đôi mắt cô lóe sáng.
“Chúng ta chỉ việc đạp đổ bức tường đang ngăn cách cậu chủ và Cô Alicia.”
...
“Cô chủ có muốn ăn thêm một chút không? Đây chính là cá Hayley tươi ngon nhất được vận chuyển thẳng từ cảng về đây.”
“Tôi no rồi.”
Trong căn phòng ngủ rộng lớn ở phía tây Biệt thự Mê cung, Alicia đặt chiếc nĩa của mình xuống, lắc đầu từ chối món cá hảo hạng ở cả vẻ ngoài lẫn hương vị.
“Dạo này khẩu vị của tôi không được tốt lắm.”
“Tôi hiểu rồi. Vậy để tôi chuyển lời của cô tới đầu bếp để họ có thể thay đổi cho phù hợp.”
“Ah, không phải vậy. Chuyện này không liên quan gì tới những đầu bếp cả! Những món ăn đều rất tuyệt vời, chỉ là...”
“Cô chủ không cần phải lo. Tôi nghe nói dạo này cậu chủ cũng ăn ít đi, vậy nên đó hẳn là lỗi của những đầu bếp kia!”
Lời nói ấy của cô hầu gái làm Alicia giật mình. Cô từ từ ngẩng đầu lên nhìn cô hầu gái, và sau một thoáng do dự, cô hỏi.
“C-có đúng là anh trai... cũng đang kém ăn không?”
“Hmm... Tôi nghe những hầu gái khác nói là cậu ấy gần như chả ăn gì cả.”
Cô hầu gái gãi cằm, dường như cô đang nhớ lại những gì đã nghe được từ các đồng nghiệp.
“Có vẻ cậu chủ ăn còn không đến một nửa so với trước kia. Thật đáng lo ngại. Sau khi vượt qua thử thách vừa rồi, lẽ ra cậu chủ phải ăn uống thật nhiều để hồi phục cho tốt.”
“Không đến một nửa?”
“Đúng vậy, đó là những gì tôi nghe ngóng được. Dạo này Anna đang rất lo cho cậu ấy.”
Cô hầu gái thở dài, cô bắt đầu dọn dẹp chén đĩa và dụng cụ bàn ăn.
Nghe vậy, Alicia liền cảm thấy bồn chồn không yên. Cô biết Roel là người tham ăn như thế nào. Để anh ấy chán ăn đến nỗi vậy...
“C-chờ đã! Có phải anh trai đang ốm không? Anh ấy đã đi gặp bác sĩ chưa?”
“Cậu ấy đã được chẩn đoán bởi bác sĩ, nhưng khả năng cao là cơ thể cậu không có bệnh. Bác sĩ nói rằng vấn đề này bắt nguồn từ tâm trạng của cậu ta.”
“Tâm trạng của anh ấy?”
“Đúng vậy thưa cô chủ. Cậu ấy hẳn là đang không ổn chút nào. Mấy hôm nay cậu ấy cứ bơ phờ đi loanh quanh, mọi người đều sợ rằng cơ thể cậu sẽ không chịu nổi mất!”
Cô hầu gái nhanh chóng thu dọn mọi thứ lên khay, sau đó cô bước ra ngoài và đóng cửa, để lại một mình Alicia đang vô cùng lo lắng trong phòng.
C-Có phải tại mình không? Có phải vì mấy hôm nay mình không chịu gặp mặt anh Roel nên anh ấy chẳng ăn uống gì không?[note62054]
Vầng trán nhỏ của Alicia nhăn lại vì lo lắng. Lần cuối cô gặp Roel thì anh dính đầy thương tích, cơ thể anh ấy còn khá yếu đuối sau vụ ám sát. Do đang trong giai đoạn phục hồi nên việc anh ấy ăn uống đầy đủ là vô cùng quan trọng. Nếu anh ấy cứ bỏ bữa như thế này thì...
Sự lo lắng và ân hận nhanh chóng chiếm lấy tâm trí Alicia. Thực ra cô cũng không còn thấy giận nữa sau vài ngày hạ nhiệt. Chỉ là vì cô ấy chưa từng nóng giận với ai, vậy nên cô không biết phải làm lành với Roel thế nào. Hệ quả là chuyện này cứ bị trì hoãn mãi cho đến bây giờ.
Lẽ ra cô định chờ thêm vài ngày nữa mới quay lại phòng ăn để dùng bữa. Tuy nhiên, những gì cô mới nghe được từ người hầu gái làm cô thấy cực kỳ bất an. Suy cho cùng thì đâu có thứ gì quý giá hơn là chính sức khỏe của tính mạng của anh Roel?
“Dạo này anh ấy hay làm gì thế?”
“Lịch trình của cậu ấy vẫn như mọi khi. Cậu vẫn chưa quay lại học vì ông chủ nói rằng cậu cần nghỉ ngơi thêm, vậy nên cậu đang dành thời gian để tự học và luyện kiếm pháp.
“Nhớ lại thì, tôi từng nghe Anna nói rằng hôm qua cậu chủ có chút thất thần khi đang luyện kiếm, và cậu ấy suýt nữa đã tự làm bản thân bị thương.
“K-khoan đã! Ý cô là sao?”
Alicia tiếp tục phải nhận thêm một tin sốc nữa, nó làm tim cô thắt lại. Người hầu gái sửng sốt khi thấy Alicia kích động như vậy, đến nỗi cô bắt đầu nói lắp bắp.
“T-thật ra nó không quá nghiêm trọng đâu. Cậu chủ thường hay trốn giờ học kiếm pháp, vì vậy nên ông chủ từng trách phạt cậu ấy khá nhiều.
“Cậu chủ đã tự làm thương bản thân một vài lần trong lúc luyện kiếm pháp rồi. Cô Alicia không cần phải quá lo lắng đâu.”
Người hầu gái cố gắng trấn an Alicia rằng cô không hề có lỗi, nhưng cô khi nghe vậy thì chỉ càng thấy bất an hơn. Những lời người hầu gái vừa nói không hề sai, nhưng đó là chuyện ở quá khứ. Trong nửa năm nay Roel đã tập luyện vô cùng chăm chỉ, kiếm thuật của anh giờ đã vượt xa trước kia. Bình thường không thể có chuyện anh ấy làm bản thân bị thương được.
Chỉ cần nghĩ đến việc Roel bị thương bởi một cây kiếm là cô đã thấy sợ hãi. Cô có thể vượt qua nỗi sợ vật sắc nhọn của mình, nhưng cô không thể chịu nổi cảnh tượng người mình yêu bị thương do chúng.
“Tối nay tôi sẽ dùng bữa ở bàn ăn. Tôi muốn gặp anh trai.”
Sau một hồi cân nhắc, Alicia đã đưa ra quyết định. Tuy nhiên, lời nói của cô khiến những người hầu gái xung quanh phản ứng mãnh liệt.
“Cô chủ, cô đang nói gì thế? Cô quên những chuyện đã xảy ra rồi sao? Sao cô có thể dễ dàng tha thứ cho cậu chủ như thế?
“Đúng thế thưa cô chủ. Cô không thể dễ dàng nhượng bộ như vậy!”
Hai người hầu gái chăm sóc cho Alicia trong suốt thời gian cô ở Biệt thự Mê cung lập tức trách móc Roel khi cậu ta được nhắc tên.
“Cô Alicia chăm chỉ học pháp thuật vì cậu chủ, nhưng cậu ta đã làm gì nào? Hóa ra cậu đã ngoại tình với Công chúa sau lưng cô! Chắc chắn cậu ấy đang xem nhẹ cô!”
“Không phải đâu. Tôi nghĩ là...”
“Đúng vậy! Chắc hẳn là cậu chủ nghĩ rằng cô chủ đã thuộc về cậu ta, vì thế nên cậu mới hành xử như vậy. Lũ đàn ông cùng một giuộc với nhau cả! Cô chủ, cô không cần phải lo. Bọn tôi sẽ luôn ủng hộ cô! Mới có vài ngày từ vụ đó thôi, tôi thấy cô nên mặc xác cậu ta trong vòng một tháng!”
Khuôn mặt Alicia nhăn lại sau khi nghe những lời đó. Cô cố gắng làm hai người hầu gái bình tĩnh lại, nhưng có vẻ không hiệu quả lắm.
“Cô chủ không phải lo lắng gì hết. Mọi người trong biệt thự đều ủng hộ chúng ta. Chúng ta chắc chắn sẽ làm cho cậu chủ nhận ra sai lầm của mình!”
“Đúng vậy! Cô chủ đừng lo nghĩ nhiều làm gì. Cô cứ để chuyện này cho bọn tôi! Từ việc ăn uống, đi dạo hay tắm rửa bọn tôi sẽ liên lạc với hầu gái bên cạnh cậu chủ để chắc rằng hai người sẽ không tình cờ gặp nhau!”
“Đợi đã, tôi thấy chuyện này đi quá xa rồi!”
Lời bảo đảm của những hầu gái làm Alicia hoảng hốt. Khi biết tin tất cả người hầu ở biệt thự đều ủng hộ cô, cô mới muộn màng nhận ra sai lầm nghiêm trọng của mình. Không biết từ lúc nào, cô đã làm hình ảnh của Roel xấu đi trong mắt những người hầu.
Không thể như vậy được. Cứ đà này thì danh tiếng của anh trai sẽ bị ảnh hưởng mất!
Trong lúc Alicia đang hoảng loạn, hai cô hầu gái nhìn nhau. Một người lén giật sợi dây làm rung chiếc chuông bên ngoài. Vài giây sau, đột nhiên một cô hầu gái vội vã lao thẳng vào phòng.
“Cô chủ, không ổn rồi! Cậu chủ vừa bị ốm!”