“Victoria điện hạ, thần có một người bạn đồng hành tên Roel Ascart. Cậu ấy tóc đen, mắt vàng, cùng độ tuổi với thần. Cậu ấy… là một người rất quan trọng. Làm ơn, người phải tìm cậu ấy!”
“Ahh… Em, chúng ta đang ở giữa trận chiến. Cho dù em có yêu cầu ta tìm kiếm ai đó… Khoan đã, em vừa nhắc đến Ascart?”
Victoria bị đặt vào thế khó bởi yêu cầu của Nora thì đột nhiên cô nhận ra một cái tên quen thuộc được người kia nhắc đến. Ánh mắt cô ngay lập tức hướng sang Ponte. Ông vốn đang tập hợp mana để niệm một câu thần chú khác, thì cũng nghe thấy lời của Nora vừa nói và lập tức quay đầu lại.
“Thầy, có ai như vậy trong gia đình thầy không?”
“Không, tôi chưa từng nghe thấy cái tên đó bao giờ.”
Mặc dù nói không, nhưng Ponte vẫn nhìn chằm chằm vào Nora như để nghiền ngẫm những gì cô vừa nói. Ông cảm giác như có gì đó quan trọng mà ông cần phải nhớ lại, nhưng không thể vì một vài lý do nào đó.
Mặt khác, sau khi nghe thấy cách Victoria xưng hô với Ponte, Nora lập tức nhận ra ông là ai. Cô nhanh chóng quay sang ông và nói.
“Ngài chắc hẳn là Hầu tước Ponte, phải không? Ngài phải tìm cách để cứu Roel. Cậu ấy là con cháu của nhà Ascart! Tôi tin rằng cậu ấy có thể đã bị bắt giữ bởi quân địch!”
Lời cầu xin tuyệt vọng của Nora đã làm lung lay ý chí của Ponte. Dòng chảy mana của ông truyền vào viên đá quý trong tay dừng lại và ông bắt đầu phân vân giữa hai quyết định khác nhau. Mặc dù đó là một đứa trẻ mà ông chưa từng biết đến, nhưng nghe rằng đó là một người mang huyết thống Ascart như một mũi tên găm vào tim ông.
Ông có thể làm gì bây giờ? Nhà Ascart đơn giản là không hề được ban phước “con đàn, cháu đống”.
Nhà Ascart khá thịnh vượng trong vài thế hệ gần đây, và mọi chuyện sẽ còn tốt đẹp hơn nữa nếu không có một vấn đề duy nhất tồn tại trong phả hệ của họ. Vì lý do nào đó, tộc trưởng của mỗi thế hệ hầu như luôn là con một. Chỉ có một số ít hiếm hoi thế hệ mà tại đó tộc trưởng mới có anh chị em.
Vì lý do đó, nhà Ascart coi trọng từng thành viên trong gia đình, dẫn đến một bầu không khí ấm cúng rất khác so với những gia đình quý tộc thông thường - những gia tộc có nhiều người kế vị nhưng cũng đầy rẫy mưu mô chống lại nhau.
“Nhóc à, nhóc chắc rằng bạn đồng hành của nhóc là một trong số những thành viên gia đình của ta chứ?”
“Tôi chắc chắn. Tôi có thể thề với huyết thống của mình rằng đó là sự thật. Làm ơn, ngài phải tìm cách cứu cậu ấy!” Nora cúi đầu thật sâu trước ông và cầu xin.
Tình thế hiện giờ khiến cô không có lựa chọn nào khác ngoài gạt bỏ niềm kiêu hãnh của mình sang một bên. Cô đơn giản là không thể chịu đựng nổi ý nghĩ về bất kỳ mối nguy hiểm nào đang xảy đến với Roel. Cả hai người đã trải qua rất nhiều chuyện cùng nhau trong mê cung này. Mọi chuyện không nên kết thúc như vậy. Không thể được!
“Victoria, để việc này cho tôi. Tôi sẽ thử tìm quanh một lúc.”
“Nhưng chúng ta đang ở giữa chiến trường! Để tìm được ai đó…”
“Nhà Ascart của chúng tôi quá thiếu con cháu. Thậm chí nếu cậu bé đến từ một gia đình nhánh đi nữa, tôi cũng không thể bỏ rơi nó mà không làm gì. Đừng lo, tôi sẽ kích hoạt mê cung trước khi Wade có thể tóm được chúng ta!”
Để lại những lời đó như một sự đảm bảo, người đàn ông tóc đen lao vào đám đông những binh lính đang chiến đấu và bắt đầu tìm quanh.
…
Trong khi đó, ở đâu đó giữa chiến trường, Roel đang tiếp tục tiếp về phía trước.
Bên dưới máng thoát nước, Roel thực hiện một cú đá hạ bộ chính xác vào “chân thứ ba” của một người lính nhà Elric. Cậu đã cố gắng tối đa hóa thiệt hại với nỗ lực tối thiểu. Không may cho người lính kia, trong khi hắn ta đang lăn lộn ôm chặt lấy háng, một người lính phe Victoria đã xông đến và kết liễu hắn.
Sau khi đối phó với kẻ địch, Roel hít vài hơi thở sâu để lấy lại nhịp thở. Không phải là cậu rảnh rỗi đến mức thỉnh thoảng đối phó với những người lính bắt gặp trên đường, mà là khi trận chiến ngày càng trở nên khốc liệt hơn, một cuộc khủng hoảng đã xảy đến với cậu – rãnh thoát nước giờ đây không còn là lãnh thổ độc quyền của cậu nữa.
Ý định ban đầu của Roel là chạy dọc theo rãnh thoát cho đến khi cậu đến được nơi mà Victoria và Ponte đang ở, nhưng cuộc đời lại khá giỏi trong việc chọc ngoáy vào kế hoạch của người ta. Khi hai phe hỗn chiến ở trên mặt đường, thì một nhóm nhỏ hỗn độn đã gia nhập cùng với cậu trong rãnh thoát nước - sống có, chết có, nửa sống nửa chết cũng có.
Lấy người lính mà Roel vừa hạ gục làm ví dụ, anh ta đã lăn xuống rãnh cùng với một người lính khác từ phe Victoria và đắc thắng thoát ra khỏi cuộc ẩu đả. Chỉ tiếc rằng chiến thắng giờ đây chỉ là một khái niệm tạm thời mà thôi. Ngay sau đó, anh ta đã bị đánh bại bởi bí thuật nhất kích tất sát của Roel, Vỡ Bi.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao lại có trẻ con ở đây?”
“Cậu nhóc vừa giúp tôi lúc nãy! Tôi nghĩ nó bên phe ta!”
Sự hiện diện của Roel tại nơi này là cực kỳ dễ chú ý bởi những binh lính xung quanh, nhưng may mắn là, người lính mà cậu vừa hợp tác trước đó để hạ gục tên lính nhà Elric đã xác nhận cho cậu. Ngửi thấy mùi cơ hội ở đây, Roel nhanh chóng nhảy ra khỏi rãnh thoát nước và tuyên bố hoành tráng.
“Các anh em, làm ơn hãy hộ tống tôi đến bên Victoria Điện hạ!”
Vừa nói, Roel vừa vung thanh Ascendwing lên bầu trời. Lưỡi kiếm lung linh của thanh Thánh kiếm nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.
“Đây là báu vật mà Điện hạ đã để lại cho tôi. Một vũ khí của Thập Nhị Dực, kho báu được trông coi cẩn thận của nhà Xeclyde! Tôi cần được giúp đỡ để đến bên cạnh Công chúa Điện hạ!”
Lo sợ rằng những người lính có thể có một phép thuật nào đó xác minh sự thật trong lời nói của cậu, Roel đã cẩn thận lựa chọn câu từ, đảm bảo rằng cậu chỉ nói sự thực. Ascendwing quả thực đã được trao cho cậu bởi ‘Điện hạ’, chỉ có điều là ‘Nora Điện hạ’ thay vì ‘Victoria Điện hạ’. Không phải lỗi của cậu nếu có ai đó diễn giải sai.
Những người lính lắng nghe yêu cầu của Roel và nhìn kỹ vào thanh kiếm thánh. Trong khi họ không thể xác minh độ tin cậy của Roel, thì họ cũng không dám chần chừ quá lâu. Mục tiêu của họ dù sao cũng là rút lui, và không phải là vấn đề gì quá lớn nếu mang theo một thằng nhóc.
“Mệnh lệnh mới! Gửi tín hiệu đến quân ta, rút lui!”
Viên sĩ quan chỉ huy hét lên ra lệnh, và trung đội ngay lập tức bắt đầu rút lui về phía vị trí của công chúa Victoria. Sự xáo trộn này đã thu hút chú ý của một người đàn ông tóc vàng với ánh mắt sắc sảo.
“Đứa trẻ kỳ lạ đó…”
Wade, người đang bận rộn niệm chú để ngăn màn sương mù mê cung lại lâu nhất có thể, dễ dàng nhận diện và xác định vị trí của Roel giữa chiến trường. Anh ngẫm lại những nghi ngờ trong đầu sau khi tìm thấy Nora, và một ánh nhìn sắc bén lóe lên trong mắt anh.
Bản năng của anh đang nói rằng không được để thằng bé đó trốn thoát dễ dàng như vậy.
“Có gì đó rất kỳ lạ ở thằng bé mà chúng ta gặp trước đây. Bắt lấy nó!”
Đáp lại mệnh lệnh của Wade, Felder nhanh chóng quét mắt qua chiến trường trước khi khóa chặt mục tiêu.
Roel lập tức cảm thấy sau lưng như bị châm chích, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cậu. Cậu quay lại nhìn theo bản năng, và phát hiện thấy một Felder đáng sợ đang được bao phủ bởi làn sương mù máu đang lao tới.
‘Sương mù máu’.
Đây là một phép thuật truyền mana vào máu của một người đồng thời phân tán nó ra bên ngoài và bao bọc lấy người đó như một màn sương máu. Được sử dụng để gia tăng năng lực phòng thủ và cường hóa sức mạnh. Hiệu quả phụ thuộc vào sức mạnh của từng cá nhân. Một số có thể đánh bật mũi tên, số khác lại chỉ có thể làm chậm nó lại.
Và khi nói đến Felder, Sương mù Máu thực sự biến anh ta trở thành một vị thần chiến tranh trên chiến trường. Thay vì gọi đó là một màn sương máu, nó trông giống như một thứ gì đó quái dị màu đỏ sẫm quấn quanh anh ta hơn. Lượng mana cô đặc xung quanh đã tăng cường đáng kể tất cả các thuộc tính của anh ta.
Roel sắp được tận mắt chứng kiến một Felder khi cường hóa sẽ mạnh sẽ đến mức nào.
Felder bắt đầu với một cú nhảy đầy uy lực về phía trước, tạo ra một vụ nổ âm thanh như tiếng đại bác bắn. Bóng dáng đỏ thẫm của anh ta vạch một đường vòng cung trên bầu trời trước khi lao xuống đám binh lính như một tảng thiên thạch không thể bị ngăn cản.
Roel hoàn toàn chết lặng, và những người lính xung quanh cũng lập tức nhận ra thảm họa đang sắp xảy đến với họ.
“Chết tiệt! Đó là Hầu tước Elric!”
“Phòng thủ!”
Những người lính nhanh chóng giơ cao chiếc khiên nặng nề của mình lên để chặn Felder lại, nhưng họ hầu như vô vọng để chống lại một siêu việt với cấp độ của Felder. Sau khi đáp đất, Felder chỉ mất vài lần xung kích để đến trước mặt Roel và những người lính đang hộ tống cậu. Anh ta vung thanh kiếm, giải phóng một làn sóng đỏ thẫm quét ngang.
Kacha!
Chỉ với một đòn, đội hình khiên chắn vỡ tan, và hơn chục binh lính bị hất văng lên không trung. Roel cũng bị ảnh hưởng bởi sóng xung kích của vụ va chạm và văng lăn lóc về phía sau không kiểm soát như một chiếc lông vũ trong cơn gió lốc.
Roel không hoàn toàn tuyệt vọng đến mức trở nên ngây ngốc sau khi chứng kiến sức mạnh của Felder. Thay vào đó, cậu nhanh chóng cân nhắc đến những con bài đang có trong tay để đối phó với Felder. Cho đến nay, cậu đang có ba con át chủ bài.
Trong ba thứ đó, gồm mặt dây chuyền màu tím để phòng thủ và khiến cậu bất động, và thanh Ascendwing có thể dịch chuyển được 50 mét - một khoảng cách mà Felder sẽ dễ dàng bắt kịp chỉ trong chớp mắt.
Là bất khả thi để cậu có thể rũ bỏ được Felder, vậy nên chỉ còn duy nhất một điều cậu có thể làm - liều mạng chống lại anh ta. Nếu cậu đầu hàng lúc này, nghĩa là cậu sẽ phải giao phó số phận của mình vào tay kẻ khác, hoàn toàn mất quyền kiểm soát. Tuy nhiên, nếu mọi việc thuận lợi, cậu có thể câu được đủ thời gian để mở lối thoát cho mình.
Tầm quan trọng của việc lập kế hoạch thường chỉ được nhấn mạnh trong những tình huống khẩn cấp. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Roel đã nhanh chóng đưa ra quyết định và có phản ứng phù hợp.
【’Lời hứa của Grandar’ đã được kích hoạt.】
【Đếm ngược. 30… 29… 28…】
Một âm thanh tích tắc quen thuộc lại vang lên trong tai Roel một lần nữa.
Khoảnh khắc kỹ năng được kích hoạt, cậu dường như lại nhìn thấy vùng đồng bằng hoang vắng chìm trong ánh sáng rực rỡ của mặt trời lặn. Đôi mắt của bộ xương khổng lồ, Grandar, đang nhìn xuống cậu, âm thầm thúc giục cậu đưa ra câu trả lời cho câu hỏi mà ông đã đưa ra.
Ảo giác chỉ kéo dài trong khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi Roel nhanh chóng đứng dậy. Mana của cậu dâng trào như một cơn lũ xối xả. Cậu giương cao thanh kiếm và hiên ngang đối đầu với Felder, kẻ đang xông tới.
Boom!
Có một vụ nổ lớn kèm sóng xung kích phát ra, nhưng lần này không phải đến từ Felder mà là Roel. Như thể có một hình bóng khổng lồ phía trên Roel, liếc nhìn xuống những sinh vật đang nháo nhào bên dưới. Cảnh tượng này trái tim của Felder phải lỡ mất một nhịp.
Hai thanh kiếm va chạm vào nhau, nhưng bất ngờ thay, Hầu tước Elric vang danh thiên hạ lại là người bị đẩy lùi.
“Ngươi là một kẻ dị giáo!”
Felder gầm lên giận dữ. Anh ta chắc chắn rằng hình bóng mà anh ta nhìn thấy phía trên cậu bé tóc đen không phải chỉ là một ảo ảnh. Dù không chắc nguồn gốc của nó, nhưng anh có thể khẳng định rằng đó phải là một vị thần của một giáo phái dị giáo nào đó. Chỉ những vị cổ thần mới có thể khiến một siêu việt cấp độ 3 như anh ta cứng đờ người chỉ bằng một cái liếc mắt.
Nếu cậu bé tóc đen là một dị giáo, vậy tại sao cậu ta lại chọn đứng về phe của Victoria?
Felder không thể hiểu được, nhưng có một điều mà anh ta biết - cậu bé đang đứng trước mặt là một cá nhân cực kỳ nguy hiểm. Nếu không thể buộc cậu bé phải phục tùng, thì trong tương lai cậu ta sẽ trở thành một mối đe dọa lớn đối với tham vọng của Wade Điện hạ.
Sát ý nổi lên trong mắt Felder khi anh ta giơ cao thanh kiếm và lao tới một lần nữa. Cho dù sau này có thể bị Wade chỉ trích, thì anh ta vẫn quyết tâm phải loại bỏ biến số nguy hiểm đang đứng trước mặt mình ngay lúc này.
Mặt khác, Roel biết rõ rằng mình chỉ có thể duy trì kỹ năng trong vòng 30 giây, đó là lý do tại sao cậu sẽ dốc toàn lực vào lúc này. Tại trung tâm chiến trường giữa hai phe, một người đàn ông tóc vàng và một cậu bé tóc đen gầm lên dữ dội khi họ bắt đầu lao vào một cuộc chiến tay đôi kinh hoàng. Thanh kiếm ngắn màu bạc va chạm liên tiếp với thanh kiếm trắng, tạo ra những đợt sóng xung kích đầy uy lực buộc những người lính khác phải tránh xa.
Giữa trận chiến căng thẳng này, Hệ thống vẫn tiếp tục đếm ngược một cách vô cảm, như thể đang điểm từng giây cho đến cái chết của Roel.
【6… 5… 4…】