Tần Liệt không vì lời khen tặng của những cường giả Hồn tộc, mà quên mất mục đích ban đầu, hắn nhìn về phía Hồn Hải vô tận, nói:
Tác Mỗ Nhĩ còn đang ở hồn các sao?
Đại Đế, Tác Mỗ Nhĩ chưa bao giờ rời khỏi hồn các!
Một gã cường giả Hồn tộc nói.
Đại Đế, trên người Tác Mỗ Nhĩ có hơi thở của ngài, hắn là con nối dõi của ngài sao?
Lại có một gã tộc nhân Hồn tộc nói.
Hắn có thể là một linh hồn phân thân của Âm Ảnh Sinh Mệnh thánh thần.
Tần Liệt nói.
Lời này vừa nói ra, lập tức chấn động đông đảo Hồn tộc cường giả tụ tập ở đây.
Tác Mỗ Nhĩ là Âm Ảnh Sinh Mệnh?
Hắn, hắn rõ ràng có hơi thở của Đại Đế, chúng ta còn tưởng rằng... Hắn thật sự là hài tử thứ tư của Đại Đế”.
Hắn tiến vào hồn các rồi, hỏng bét!
Chết tiệt!
Những cường giả Hồn tộc, vừa nghe thấy lời nói của Tần Liệt, cũng lộ ra vẻ vội vàng xao động.
Tần Liệt trầm mặc một lát, một chùm tia sáng linh hồn màu xanh xám, đang ở trong Hồn Hải vô tận nhanh như tia chớp điên cuồng lao ra.
Chùm ánh sáng linh hồn này của hắn, chỉ cần mấy giây đã có thể cảm giác được sự tồn tại của hồn các.
Ra ngoài!
Tâm thần vừa động, một lầu các tinh quang rạng rỡ, bỗng nhiên bay ra khỏi Hồn Hải vô tận.
Lầu các này, phảng phất như dùng từng cục thủy tinh nhiều màu xây dựng thành, bên trong chiết xạ hàng vạn thần mang.
Hồn các vừa rời khỏi Hồn Hải vô tận, thần sắc của Tần Liệt khẽ biến đổi.
Hắn không cảm giác được một tia linh hồn ba động nào trong hồn các, ý vị... Tác Mỗ Nhĩ hoàn toàn không ở trong đó.
Trong hồn các, cất giấu rất nhiều bí mật linh hồn của Hồn tộc, chỉ có tộc trưởng Hồn tộc, mới có thể tu luyện kiểm tra trong hồn các.
Tác Mỗ Nhĩ dùng thân phận tộc nhân Hồn tộc, ẩn núp trong Hồn tộc. Thông qua mô phỏng hơi thở linh hồn của hắn, trở thành tộc trưởng Hồn tộc, mục đích là tiến vào hồn các.
Hắn chỉ muốn thông qua hồn các, nhận biết về Ngự Hồn Đại Đế, tìm kiếm phương pháp đánh bại Ngự Hồn Đại Đế.Trận chiến đầu tiên, hắn và Ngự Hồn Đại Đế lưỡng bại câu thương, người nào cũng không chiếm được tiện nghi.
Vì để cho Âm Ảnh Sinh Mệnh từng bước xâm chiến tinh không này, thánh thần tự biết sẽ bộc phát trận chiến thứ hai với Ngự Hồn Đại Đế, vì trận chiến ấy, thánh thần cũng đang âm thầm mưu kế.
Hắn biết, đối thủ duy nhất của hắn, chính là Ngự Hồn Đại Đế.
Vì thế, hắn phân ra một linh hồn, khi Ngự Hồn Đại Đế còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, xâm nhập vào Hồn tộc, hi vọng có thể hiểu rõ bí mật của Hồn tộc.
Hắn cũng đang chuẩn bị cho trận chiến thứ hai.
Đại Đế, Tác Mỗ Nhĩ không có ở hồn các?
Hắn đi đâu rồi?
Trước đó không lâu, khi ta đến hồn các, vẫn cảm giác được hơi thở của hắn.
Kỳ quái.
Một số cường giả Hồn tộc, nhìn hồn các sáng long lanh, tâm tình cũng có chút trầm trọng.
Hắn có lẽ biết ta đã tỉnh.
Tần Liệt trầm giọng nói.
Đại Đế, trước khi hắn đến, hắn đã lặng lẽ rời đi?
Duy Khắc hỏi.
Tần Liệt gật đầu.
Có lẽ là như vậy.
Nói đến đây, từ trong đồng tử của hắn, bay ra từng sợi ánh sáng bóng sắc màu xanh.
Những hồn quang kia, giống như con rắn chui vào trong hồn các, tới lui tuần tra trong hồn các.
Tần Liệt đã cảm giác được động tĩnh trong hồn các.
Hồn tộc, không giống với những chủng tộc sinh mạng có máu huyết thân thể bên trong tinh hà, Hồn tộc không có huyết vực hỗn độn.
Hồn tộc ở hình thái linh hồn tinh khiết, cũng bởi vì không có huyết vực hỗn độn, tất cả không có cách nào thông qua huyết mạch bản thân, lĩnh ngộ được huyết mạch ảo diệu trong huyết vực hỗn độn.
Để đền bù điểm này, Ngự Hồn Đại Đế kiến tạo ra hồn các, đem rất nhiều bí thuật linh hồn hắn lĩnh ngộ được, khắc trong hồn các.
Sự tồn tại của hồn các, khiến cho các cường giả Hồn tộc, có thể vào trong lĩnh ngộ bí thuật linh hồn thần bí, để đột phá hồn mạch của bản thân.
Tất cả tộc nhân Hồn tộc có hồn mạch cấp mười ở đây, đều từng tiến vào hồn các, lĩnh ngộ được linh hồn áo thuật của Hồn tộc.
Hồn quang của Tần Liệt, du đãng trong hồn các, còn có thể mơ hồ nhận thấy được hơi thở yếu ớt Tác Mỗ Nhĩ lưu lại.
Điều này làm cho hắn ý thức được, Tác Mỗ Nhĩ có lẽ chưa rời đi quá lâu.
Có lẽ, khi hắn bước vào hồn giới, Tác Mỗ Nhĩ cũng cảm giác được hắn, mới lập tức rời đi.
Tác Mỗ Nhĩ, chẳng qua là một linh hồn phân thân của thánh thần, tự biết một khi hắn đến, phân thân kia chắc chắn sẽ tử vong.
Để tránh tiêu hao không cần thiết, Tác Mỗ Nhĩ quyết đoán rời đi, đây là cách làm sáng suốt.
Hiểu được bí mật Hồn tộc, muốn tìm được phương pháp đánh bại ta...
Tần Liệt trầm tư, con ngươi u ám.
Đại Đế, Âm Ảnh Sinh Mệnh có phải sắp ồ ạt xâm lấn?
Duy Khắc lo lắng hỏi.
Ừ, có lẽ sẽ tới rất nhanh.
Tần Liệt nói.
Tộc ta nên làm thế nào?
Duy Khắc hỏi thăm.
Lần này bất đồng với trước kia, tộc ta cần hợp lực với các tộc, để cho Âm Ảnh Sinh Mệnh không thể tung mình!
Tần Liệt nói.
Nói xong, cây linh hồn của Tần Liệt từ trong cơ thể hồn thú bay ra.
Hô!
Cây linh hồn bay vào trong hồn các.
Phân hồn này của ta, sẽ cẩn thận cắt tỉa lại một lần nữa linh hồn bí thuật trong hồn các, giúp bản thể mau sớm hoàn toàn thức tỉnh.
Nói đến đây, hồn các một lần nữa chìm vào Hồn Hải vô tận.
...
Mặt trời luyện ngục.
Một đoàn hỏa diễm cuối cùng còn đang thiêu đốt, thiên địa chỗ Chu Tước, còn đang tiếp tục rung chuyển.
Nhưng cùng với cảm ngộ sâu sắc của Hỏa Linh đối với hỏa diễm cuối cùng, khí tức hỏa diễm từ trong hỏa diễm cuối cùng truyền đến, từ từ đã có mùi vị của Hỏa Linh.
Khi ý thức của Hỏa Linh từ từ gia tăng trong hỏa diễm cuối cùng, viêm năng kinh khủng bên trong hỏa diễm cuối cùng, lại bắt đầu giảm bớt.
Trải qua một thời gian ngắn, hỏa diễm cuối cùng phảng phất bị Hỏa Linh hoàn toàn tiêu hóa, hơi thở buông thả bên trong hỏa diễm cuối cùng, đều là linh hồn dập dờn của Hỏa Linh.
Sau đó, vùng địa cực hỏa diễm, cũng không còn chịu ảnh hưởng của hỏa diễm cuối cùng nữa.
Hỏa Linh hình thái Hỏa Kỳ Lân, từ bên trong hỏa diễm cuối cùng từ từ hiện ra.
Cuối cùng, hỏa diễm cuối cùng hoàn toàn biến mất, Hỏa Linh cũng từ trong hỏa diễm cuối cùng rõ ràng nổi lên.
Bì bõm! Bì bõm bì bõm!
Bổn hồn của Tần Liệt, còn có hai phân thân, trong một khắc này cũng cảm thấy sự vui sướng và hưng phấn của Hỏa Linh.
Huyết mạch của Hỏa Linh, dựa vào trợ giúp của hỏa diễm cuối cùng, chính thức bước chân vào cấp mười!
Đỉnh phong của hư hồn chi linh!
Rắc rắc! Rắc rắc!
Tựa hồ gần như đồng thời, xương cốt trong khối thân thể cự ma chìm trong bổn nguyên biển sâu của Tần Liệt, cũng truyền đến những tiếng kêu răng rắc.
Ma thân của Tần Liệt, từ chín ngàn chín trăm thước, chậm rãi sinh trưởng, rốt cục đột phá đến một vạn thước!
Ma thân của hắn sau khi sinh trưởng thành vạn thước, nhanh chóng dung hợp với tàn hồn trí nhớ bên trong Trấn Hồn châu, trong nháy mắt tăng nhanh gấp mười lần cũng không dừng lại.
Hiệu suất cắt tỉa bí thuật Hồn tộc của phân thân huyết hồn thú, trong hồn các Hồn tộc, cũng tăng lên rất nhiều.
Ùng ùng! Rầm rầm rầm!
Cũng vào thời khắc này, lãnh thổ của Mặt trời luyện ngục không bị khống chế khuếch trương.
Mỗi đại ác ma vực sâu, vào lúc này, cũng cảm giác được năng lượng bổn nguyên của vực sâu, ở chỗ của bọn họ cũng chia làm một phần.
Phần năng lượng bổn nguyên này, cũng rót vào bổn nguyên biển sâu trong Mặt trời luyện ngục, giúp Mặt trời luyện ngục trở nên to lớn hơn.
Chủ nhân mới của vực sâu ra đời rồi!
Viêm Nhật quân chủ, trong thời gian ngắn như vậy đã vượt qua huyết mạch cấp mười!
108 tầng, rốt cục lại có chủ nhân mới.
Vực sâu lại sắp thống nhất dưới tay Viêm Nhật quân chủ.