Lúc này, nơi khóe miệng Hạ Phi Long hiện lên một vẻ tươi cười bí hiểm, ông quét ánh mắt nhìn mọi người đang ngồi quanh mình.
- Tịch Phá Thiên tuy rằng cố ý tính kế, tuy nhiên, hắn lại xem thường Hạ Ngôn của Hạ gia chúng ta! Ha ha! Sau khi Từ Hoảng giao đấu cùng Hạ Ngôn, các người đoán xem hắn nói ra một câu gì?
Hạ Phi Long nhẹ gõ gõ ngón tay trên bàn, tinh thần hớn hở nhìn về phía mọi người nói.
- Tộc trưởng! Ngài là nói, Hạ Ngôn sau khi giao đấu với Từ Hoảng, hắn không có việc gì à?
Một lão hộ các trợn mắt, kinh ngạc nói.
Không riêng gì lão kinh ngạc, đa số người tại đây đều vô cùng kinh ngạc!
Nhìn theo biểu hiện của Hạ Phi Long, hiển nhiên, Hạ Ngôn khẳng định đã không có việc gì. Nếu Hạ Ngôn đã bị thương tổn gì, thì hiện tại tộc trưởng Hạ Phi Long tất nhiên sẽ không bình ổn như vậy.
- Ừ! Hạ Ngôn hiện tại tốt lắm!
Hạ Phi Long gật gật đầu.
- Chẳng lẽ Từ Hoảng giao đấu với Hạ Ngôn, Từ Hoảng không thắng? Vậy tên Từ Hoảng tân khách đệ nhất của Tịch gia đó nói gì?
Tam trưởng lão Hạ Trường Hà nói.
Những người khác cũng đều nhìn về phía Hạ Phi Long! Chỉ có Đại trưởng lão Hạ Lai lúc đó ở tại hiện trường, cho nên lúc này ánh mắt cũng không có nhìn về phía Hạ Phi Long.
- Ha ha! Các người nhất định không thể tưởng tượng được, Từ Hoảng kia không ngờ lại nói rằng "Người Hạ gia, lợi hại!" Ha ha.Hạ Phi Long không kìm nổi nở nụ cười tươi.
Mà các vị trưởng lão cùng hộ các, sau lúc kinh ngạc cũng đều vỗ tay cười hớn hở.
Một lát sau, tiếng cười mới dần dần ngừng lại.
Hạ Phi Long còn nói thêm:
- Lúc ấy thời điểm ta nhìn thấy Hạ Ngôn, đám người Tịch gia kia đã rời đi. Ta liền hỏi Hạ Ngôn vì sao không nhân cơ hội giết chết tên Tịch Thu Thủy, tên Tịch Thu Thủy đó dẫn người tới phường thị gây rối, muốn làm giảm danh tiếng của Hạ gia ta. Hừ! Cho dù Hạ gia ta đương trường đánh chết hắn, cũng hợp tình hợp lý. Hạ Ngôn lại nói, tên Tịch Thu Thủy là con của tộc trưởng Tịch gia, quan hệ trọng đại. Nếu hiện tại đánh giết hắn, Tịch gia khẳng định sẽ không bỏ qua. Nếu như tộc trưởng Tịch gia liều lĩnh trả thù, đến lúc đó sẽ rất khó giải quyết. Thành Ngọc Thủy, còn có Vương gia cùng Hạ gia, Tịch gia đồng dạng là gia tộc khổng lồ. Hạ Ngôn là lo lắng, trai cò tranh nhau ngư ông hưởng lợi! Ta lúc ấy nghe được Hạ Ngôn nói ra những lời này, trong lòng rất khiếp sợ. Nói vậy hiện tại mọi người cũng có cảm nhận như thế phải không?
Biểu tình của Hạ Phi Long trở nên trang nghiêm hẳn lên.
Trong nháy mắt, toàn bộ trong đại sảnh trở nên cực kỳ yên tĩnh, ngay cả không khí dường như đều ngưng đọng lại.
Đây là lời nói của một thiếu niên mười lăm tuổi nói ra sao? Thiếu niên mười lăm tuổi như thế nào có thể hiểu thấu triệt sự việc như thế?
Ngay lúc mọi người đều kinh ngạc đến trợn tròn xoe cặp mắt, Hạ Phi Long lại nói tiếp:
- Cho nên, nếu sau này để Hạ Ngôn đảm nhiệm chức tộc trưởng Hạ gia, ta cũng có thể yên tâm!
Tất cả mọi người đều nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng mặc nhiên đồng ý.
***
Ba ngày sau, vào lúc hoàng hôn! Trong sân thoang thoảng mùi hương thơm tỏa lan theo từng cơn gió nhẹ, tiếng côn trùng rả rích.
Trong phòng, ánh đèn lấp lóe chiếu sáng, toàn thân Hạ Ngôn ngâm trong dung dịch dược phẩm.
"Ta hiện tại đã dung hợp tinh luyện toàn bộ các võ kỹ hỗn độn vào Linh La kiếm. Đợi sau lần sử dụng dược phẩm này, liền có thể bắt đầu dung hợp tinh luyện "Thiên Vũ Thần Thương". Không biết sau khi ta dung hợp bí tịch Nhân cấp, uy lực của Linh La kiếm sẽ đạt tới cảnh giới thế nào đây". Hạ Ngôn nhắm hờ hai mắt, trong lòng thoáng chuyển dòng suy nghĩ, liền phục hồi tinh thần lại.
Trong đầu, bắt đầu vận hành tâm pháp Linh La!
Sau hai canh giờ Hạ Ngôn từ trong thùng dung dịch nhảy ra, nhanh chóng lau khô thân thể mặc quần áo.
"Bá!"
Từ trên vách tường Hạ Ngôn cầm lấy thanh trường kiếm, đâm ra một kiếm, tiếng gió ầm vang, "bốp" một tiếng. Một kiếm này thoạt nhìn chính là tiện tay đâm ra, nhưng nếu một người tu luyện muốn ngăn cản kiếm này, tất nhiên sẽ kinh hoảng phát hiện không ngờ không thể nào ngăn được. Bởi vì, dường như bất kể ngăn cản thế nào, bất kể ngăn cản từ phương hướng nào, cũng không thể hoàn toàn ngăn chặn được công kích của kiếm phong.
Một kiếm tùy tay đâm ra, liền ẩn chứa uy lực kiếm kỹ sâu xa khó hiểu.
Thoáng khựng lại một chút, bộ pháp dưới chân Hạ Ngôn vừa đổi, trường kiếm xẹt qua một nửa vòng tròn trên không trung, rồi sau đó thoáng một cái, nội lực lập tức rót vào thân kiếm, trường kiếm liền "ong ong" tiếng nổ ầm vang, dần dần tốc độ chấn động cao lên.
"Kiếm kỹ của ta hiện giờ đã có thể phát huy ra uy lực chín mươi lăm độ, khoảng cách một trăm độ uy lực võ kỹ, còn kém chừng năm độ. Chỉ cần có thể phát huy ra đủ một trăm độ uy lực võ kỹ, ta liền có thể dẫn khí tụ huyệt, chỉ cần ở bên trong thân thể hình thành linh huyệt là đã đạt tới cảnh giới Linh sư. Tuy nhiên, muốn dẫn khí tụ huyệt sẽ rất khó khăn!" Hạ Ngôn hơi thở trầm xuống, ánh mắt sáng ngời, trường kiếm trong tay liên tục giũ ra ba mươi sáu cái kiếm hoa, này ba mươi sáu cái kiếm hoa, đều là trong nháy mắt hình thành, hơn nữa không có hư ảnh.
Chỉ bằng một kiếm này, chỉ sợ người tu luyện dưới Linh sư, không ai có thể ngăn chặn được!
- Ồ?
Đột nhiên trên mặt Hạ Ngôn toát ra vẻ kinh ngạc.
- Cơ thể của ta.
Hạ Ngôn cảm nhận được thân thể phát sinh biến hóa, cánh tay hắn, không ngờ trong lúc vô tình làm ra một động tác quỷ dị, mà người bình thường căn bản khôgn thể làm được. Vừa rồi thời điểm hắn sử dụng kiếm kỹ, tự nhiên cánh tay muốn phát huy ra uy lực kiếm kỹ lớn nhất, liền làm ra động tác chuyển ngược không thể tưởng tượng.
Ánh mắt chợt ngưng đọng, Hạ Ngôn làm thử lại động tác vừa rồi. Lúc này đây, Hạ Ngôn chậm rãi kéo dài động tác của mình. Quả nhiên, lại làm ra động tác này.
Với động tác này Hạ Ngôn có thể thi triển phát huy uy lực kiếm kỹ càng thêm thấu triệt.
"Động tác như vậy, người bình thường căn bản là không thể làm được, ta. là như thế nào làm được nhỉ?" Hạ Ngôn nhướng mày, khó hiểu trầm tư suy tư, động tác này trái với lẽ thường.
Tuy rằng có thể làm ra động tác như vậy là chuyện tốt, nhưng Hạ Ngôn lại nghĩ không ra vì sao thân thể thoáng cái liền xảy ra biến hóa lớn như vậy.
"Chẳng lẽ nguyên nhân là do dung dịch dược phẩm?" Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn thùng nước, trong lòng vừa động, đột nhiên nghĩ tới dung dịch dược phẩm.
Lão nhân Thánh Hoàng nói thuốc này có thể cải tạo thân thể, tăng độ vững chắc tinh thần.
"Nhưng cải tạo trình độ như vậy, cũng quá khoa trương đi? Cơ thể của ta, không ngờ. "
Hạ Ngôn khống chế nội lực, chậm rãi du động trong kinh mạch. Cơ thịt xương cốt trong thân thể, không ngờ đều theo tâm ý của Hạ Ngôn làm ra đủ loại phản ứng. tuy rằng hiện tại làm ra phản ứng động tác có thể còn rất nhỏ, nhưng xem ra người bình thường tuyệt đối là không có khả năng làm được!
Tỷ như nói, trong tâm niệm Hạ Ngôn muốn ngực co rút vào bên trong, cơ ngực liền thật sự có thể co rút vào bên trong một phân một cách tự nhiên. tuy rằng thoạt nhìn cũng không thấy rõ ràng, nhưng ở thời khắc mấu chốt, một phân này cũng là lá bùa cứu mạng!
"Không ngờ năng lực khống chế thân thể, đã đạt tới trình độ như vậy nha!" Hạ Ngôn cảm nhận được biến hóa của thân thể, hắn tung ra một quyền, lặng yên không một tiếng động, rồi ngay sau đó, "ầm" một tiếng, cửa căn phòng chính ầm ầm sụp xuống!
Làn da, bắp thịt, xương cốt, đều có biến hóa rất lớn. Lúc này mới sử dụng dược phẩm ba lần, thân thể liền có biến hóa lớn như vậy. Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía mấy bình nhỏ chứa đầy dược phẩm tinh xảo, ánh mắt thoáng mơ màng.