Linh La Giới

chương 31: thống khổ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trù nghệ của Tiểu Thanh quả nhiên là nhất lưu, điều này khiến cho Hạ Ngôn vốn từ trước đến nay lấy lương khô là chính, ăn uống thoải mái. Ước chừng ăn ba bát cơm Hạ Ngôn mới sờ sờ bụng cảm thấy hài lòng. Mà Tiểu Thanh thấy Hạ Ngôn ăn nhiều như vậy, tự nhiên cũng phi thường vui vẻ.

Ăn xong cơm tối, Hạ Ngôn kêu Tiểu Thanh chuẩn bị một thùng đầy nước ấm đặt ở trong phòng mình, chuẩn bị lần đầu tiên sử dụng dược phẩm sang quý mới phối chế để cường hóa thân thể. Điều này khiến cho Hạ Ngôn từ lúc trưa đến giờ, trong lòng vẫn kích động không thôi. Hắn hiện tại còn không thể tưởng tượng được biến hóa của thân thể sắp sửa phát sinh. Tuy nhiên, dược phẩm do lão đầu Thánh Hoàng phối trí ra, hiệu quả hẳn là sẽ không quá kém cỏi được!

Đóng chặt cửa phòng, chuẩn bị tốt hết thảy, Hạ Ngôn lấy từ trong lòng ra một bình xứ nhỏ tinh xảo, chậm rãi đổ dược phẩm vào trong thùng, tiếng "tóc tách" trong tiếng hít thở của Hạ Ngôn vang lên vô cùng rõ ràng.

- Đây là.

Hạ Ngôn trừng lớn mắt, bởi vì lúc này hắn thấy toàn bộ nước trong thùng đều biến thành một loại màu sắc khác, vốn nước ấm trong suốt tỏa ra chút hơi nóng, hiện tại đã trở thành như huyết thanh. Hạ Ngôn đương nhiên biết đây là tác dụng của dược phẩm, nhưng một bình dược phẩm nhỏ bé này, không ngờ có thể nhuộm một thùng đầy hai phần ba nước này đều trở thành màu sắc đậm như thế, điều này cũng quá kinh người rồi.

Cường hóa thân thể, tinh thần bền bỉ, tinh luyện võ kỹ, dung hợp Linh La kiếm!

Hạ Ngôn thầm đọc lại một lần trong lòng, rồi cởi toàn bộ quần áo trên người, nhảy vào trong thùng. Hơi nóng bao phủ thân thể, chưa bao giờ khiến Hạ Ngôn kích thích như thế. Trong dung dịch màu xanh, chỉ có mỗi đầu Hạ Ngôn lộ ra bên ngoài.

Lúc này, Hạ Ngôn thậm chí có thể cảm giác được lỗ chân lông toàn thân đều mở rộng ra, một loại sảng khoái lâng lâng như thần tiên khiến Hạ Ngôn không kìm nổi nhắm mắt lại kêu "hừ hừ" một tiếng.

- "Cảm giác thật không tồi. "

Hạ Ngôn không khỏi thoải mái trong lòng.

"Đúng rồi! Lão nhân Thánh Hoàng bảo mình phải vận hành tâm pháp hấp thu dược hiệu, mình không thể quên được!"

Hạ Ngôn tâm tư vừa động, nghĩ đến lời dặn dò của lão Thánh Hoàng chiều nay, vội vàng vận hành tâm pháp hành công Linh La Bí Điển.

Nội lực bên trong cơ thể chậm rãi chạy, bên trong một trăm lẻ tám kinh mạch toàn thân đều có nội lực hùng hồn cuồn cuộn di động, theo nội lực di động kinh mạch cũng không ngừng phập phồng, đồng thời phát ra âm vang trầm thấp như tiếng sấm.

Qua thời gian một nén nhang, đột nhiên, loại cảm giác thoải mái vừa rồi nháy mắt phát sinh biến hóa thật lớn, da thịt toàn thân Hạ Ngôn giống như bị thiêu cháy vậy, mỗi một tấc da đều sáng quắc giống như bị lửa lớn quay nướng vậy.

Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Ngôn, hồng đỏ như ngọn đèn dầu!

Từng giọt mồ hôi to như hạt đậu từ trên mặt Hạ Ngôn liên tục rơi xuống không ngừng, hợp với chất lỏng trong thùng thành một thể. Khóe mắt, da mặt Hạ Ngôn cũng kịch liệt rung động, toàn thân chỗ nào cũng đau đớn, đồng thời xông mạnh vào đại não, khiến cho Hạ Ngôn gần như sắp ngất xỉu.

"Tại sao có thể như vậy?"

Hạ Ngôn chấn động trong lòng, hắn muốn nhảy ra khỏi thùng nước, nhưng nghĩ tới bộ dáng nghiêm túc khi lão Thánh Hoàng nói, nếu lúc này nhảy ra, có thể công lao bao ngày đều đổ sông đổ bể hay không?

Hung hăng cắn chặt răng, Hạ Ngôn trong đầu cũng không đình chỉ vận hành tâm pháp, đau đớn trên thân thể tuy rằng khiến Hạ Ngôn thống khổ, nhưng hắn còn kiên trì được.

- Chết tiệt! Lão già đáng giận kia cũng không nói cho ta sẽ đau đớn như vậy!

Sau thời gian mấy lần hô hấp, toàn thân Hạ Ngôn trở nên kịch liệt run rẩy, mạnh mẽ nhịn một hơi, hung hăng mắng một câu trong lòng.

Nếu lão Thánh Hoàng trước tiên nói cho hắn ở thời điểm sử dụng dược phẩm sẽ rất thống khổ, ít nhất Hạ Ngôn sẽ có chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc ấy lão nhân Thánh Hoàng lại căn bản không hề nói tới. Mà lúc vừa mới tiến vào thùng dung dịch thuốc này, còn rất thoải mái, ai ngờ đột nhiên lại trở nên dày vò thống khổ như thế? Trước sau trái ngược rất lớn mà!

Hạ Ngôn lúc này cảm giác giống như mình đã không còn ngồi trong thùng nữa, mà là ngồi trên miệng núi lửa. Chung quanh thân thể cũng không phải dung dịch thuốc, mà là dung nham đỏ thẫm.

Lúc này không có lúc nào là không có đau đớn từ toàn thân truyền tới đại não, ngay cả thần kinh toàn thân dường như đều đã đứt vỡ, tuy nhiên lại cũng không phải đứt vỡ thật sự. Hạ Ngôn rất muốn để thần kinh của mình đứt gãy, như vậy cũng sẽ không cảm nhận được loại đau đớn khó có thể chịu đựng này.

Lại qua thời gian một nén nhang nữa, lúc này, Hạ Ngôn đã dần dần bắt đầu thích ứng với thống khổ làn da bị thiêu đốt, rốt cục có thể hơi chút thở ra, thần kinh căng chặt cũng bắt đầu có chút thả lỏng. Nhưng đúng lúc này, một trận đau đớn tê tâm liệt phế tràn ngập toàn thân, cơ bắp, xương cốt toàn thân không chỗ nào không đau.

Mỗi một khối cơ bắp, đều giống như bị cưỡng ép xé vỡ ra, giống như có một đôi tay thật lớn không thể chống cự, không ngừng nhào nặn, xé rách. Mà xương cốt toàn thân, thậm chí phát ra tiếng xương gãy răng rắc. Loại đau đớn này, khiến Hạ Ngôn ngay cả sức lực đứng lên cũng không có.

Môi của Hạ Ngôn cũng cắn chặt đến chảy máu.

"Không! "

Hạ Ngôn cảm giác mình giống như sắp chết, ngay cả ý thức cũng dần dần trở nên mơ hồ. Tuy nhiên, hắn đột nhiên hô lớn một tiếng, mạnh mẽ để tinh thần mình tập trung trở lại, trong đầu tâm pháp vẫn không ngừng vận chuyển.

"Ta không thể chết được!"

Hạ Ngôn thì thào nói ra mấy chữ, môi trắng bệch không còn chút máu, cả người đều hư thoát ngay cả chút ít sức lực cũng không còn. Loại đau đớn này, nếu là đặt ở trên người bình thường, e rằng đã sớm chết ngất một trăm một nghìn lần rồi, nhưng Hạ Ngôn lại vẫn đang duy trì ý nghĩ thanh tỉnh, tiếp tục vận chuyển tâm pháp Linh La Bí Điển.

Hạ Ngôn hiện tại không biết được, lúc này lão nhân Thánh Hoàng đang ở cách thùng nước không xa nhìn hắn, trên khuôn mặt già nua của lão, cũng đầy vẻ kinh ngạc và khó tin, lão lắc lắc đầu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng.

Lão không ngờ Hạ Ngôn vậy mà vẫn còn đang kiên trì tới tình trạng này.

Lão Thánh Hoàng đương nhiên biết lần đầu tiên sử dụng loại dược phẩm này có cảm giác gì, lão không nói cho Hạ Ngôn, là bởi vì không muốn cho Hạ Ngôn có sự chuẩn bị trước. Kỳ thật, lão Thánh Hoàng nghĩ rằng Hạ Ngôn sẽ không chịu nổi loại đau đớn không thể chịu đựng này, sẽ từ trong thùng nhảy ra, mặc dù như vậy cũng không có quan hệ gì, có kinh nghiệm lần đầu tiên, như vậy lần thứ hai Hạ Ngôn hẳn là có thể chịu đựng được.

Nhưng hiện tại, Hạ Ngôn không ngờ chưa có nhảy ra.

Khi lão nhìn thấy Hạ Ngôn không ngờ thật sự kiện trì tới hiện tại, ngay cả ánh mắt gần như cũng trợn sắp lồi ra. Nhớ ngày đó, ngay cả chính lão lần đầu tiên sử dụng loại thuốc này cũng không thể kiên trì trụ lại, hơn nữa khi đó thực lực của lão còn vượt xa Hạ Ngôn hiện tại.

- Nghị lực của tiểu tử này quả thật đã đạt tới mức không thuộc về mình rồi!

Thân thể lão Thánh Hoàng hơi lung lay chấn động, lắc đầu lẩm bẩm nói. Biểu tình trên mặt vô cùng phức tạp.

Lời lão nói lúc này, Hạ Ngôn đã hoàn toàn không nghe thấy được, cho dù lão ghé sát vào tai Hạ Ngôn hét to, Hạ Ngôn cũng không có khả năng nghe được.

- Hắc hắc! Tiểu tử! Ngươi đã kiên trì được, ngày mai ngươi sẽ phát hiện ngươi đã hoàn thành lần lột xác đầu tiên.

Lão Thánh Hoàng cười cười mấp máy khóe miệng nói, sau đó thân thể dần dần biến mất.

Cũng không biết qua thời gian bao lâu, cơn đau đớn khắp toàn thân Hạ Ngôn bắt đầu giảm bớt, dần dần, thân thể Hạ Ngôn khôi phục cảm giác.

"Phù!"

Hạ Ngôn thở ra một hơi thật sâu, toàn thân đều thả lỏng.

"Ta vừa rồi dường như vẫn chưa từng hô hấp thì phải? Không biết đã trải qua bao lâu rồi, lão Thánh Hoàng nói phải một canh giờ. "

Hạ Ngôn mở lớn mắt, quan sát phòng mình, tất cả vẫn như cũ. Trên bàn chỉ còn lại một đoạn nến đỏ ngắn ngủn, vẫn đang lóe ra từng đợt từng đợt hồng quang.

- Thật đau quá!

Hạ Ngôn liếm liếm môi, hồi tưởng đau đớn vừa rồi một chút, thân thể không khỏi run rẩy một trận.

Truyện Chữ Hay