Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu

chương 5: thiếu chủ vương lăng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một quán trọ ven đường được dùng để trú cho những người đi đường xa. Cũng vì vậy nên giá tiền ở đây cao hơn bình thường. Lưu Vũ đi vào nhà trọ chợt nhận ra bản thân không hề có tiền (Tiền của thế giới này là kim tệ còn có hắc tệ và bạch tệ, hắc tệ = kim tệ, bạch tệ = hắc tệ).

Bạch Bạch cũng từ trong áo Lưu Vũ nhảy ra ngoài. Vị thiếu chủ kia nhìn Bạch Bạch với vẻ mặt dị sắc.

Lưu Vũ đang suy nghĩ thì người hầu của vị thiếu gia kìa vỗ vai hắn:

-Chắc hẳn ngươi không mang tiền không cần lo thiếu chủ hào phóng cấp cho ngươi một phòng rồi.

Lưu Vũ ngạc nhiên không thể hiểu vị thiếu gia kia làm sao tốt như vậy, không chỉ cho hắn đi nhờ còn bỏ tiền ra trả tiền trọ giùm hắn, không biết vị thiếu gia này có âm mưu gì. Không suy nghĩ nhiều, chuyện gì tính sau.

-Quả thật ta không mang tiền. Vậy cảm phiền cảm ơn vị thiếu chủ của ngươi.

-Có chuyện vị thiếu chủ của ta cần gặp ngươi, ngươi có thể cảm tạ sau.

-Được.

-Vậy ngươi mau chóng lên phòng của thiếu chủ đi.

Lưu Vũ nhanh chóng lên phòng của vị thiếu gia kia không cần biết chuyện gì xảy ra. Đứng trước cửa phòng của vị thiếu gia Lưu Vũ khẽ gõ cửa.

-Ngươi vào đi

Lưu Vũ khẽ bước vào thấy trên bàn bày ra một bữa ăn còn có cái bát. Tiến đến gần bàn thấy vị thiếu gia kia khẽ vẫy tay lúc này Lưu Vũ mới ngồi xuống

-Không biết cần việc gì cần gặp ta

-Không phải cần gặp ngươi mà là gặp con Bạch Vĩ Hồ của ngươi

Lưu Vũ khẽ giật mình lúc này ý thức được mục tiếu bản thân, chần chờ một chút gọi Bạch Bạch ra, giờ hắn mới biết Bạch Bạch là Bạch Vĩ Hồ.

-Không cần khẩn trương ta biết ngươi đang che giấu thân phận. Ngươi cứ để lộ khuôn mặt của ngươi không cần phải giấu kĩ càng như thế.

Lưu Vũ cả kinh không ngờ vị thiếu gia này có thể nhìn thấu dịch dung thuật của hắn. Lúc này hắn thật sự đề phòng vị thiếu gia này.

-Ngươi không cần gấp, ta có khả năng nhìn thấu mọi loại tiểu xảo, chính xác nói dịch dung của ngươi có thể đánh lừa con mắt người khác thôi, đối với ta không có gì, mà đúng rồi ngươi tên gì còn con Bạch Vĩ này ngươi kiếm ở đâu.

-Trước khi hỏi tên người khác thì cần phải giới thiệu tên bản thân trước đã chứ.

Vị thiếu chủ mặt chợt lạnh nhưng rất nhanh trở lại bình thường.

-Hừm. Ta tên Vương Lăng. Nhanh trả lời vấn đề của ta, ta không có kiên nhẫn đâu

Lưu Vũ cảm thấy cơ thể bị một luồng áp lực đề nén gần như không thở nổi, Lưu Vũ biết vị thiếu gia này không dễ chọc nhưng vẫn cố tạo vẻ bình tĩnh

-Ta tên Lưu Vũ như ngươi thấy Bạch Bạch là bạn ta, lúc ta tỉnh dậy thì đã thấy nó đã bên cạnh ta, coi như nó là người bạn đầu tiên của ta. Ta sẽ không làm gì tổn hại nó đâu

‘Bạch Bạch’ Vương Lăng sắc mặt trầm xuống sau đó đưa cho Lưu Vũ một cái giới chỉ. Lưu Vũ cũng không từ chối trực tiếp tiếp nhận, dù sao giới chỉ giá trị cũng rất lớn.

-Ngưới ăn nhanh rồi trở về phòng, ngươi chỉ cần tiếp tục chăm sóc Bạch Bạch thì giới chỉ đó ngươi cứ thoải mái xài. Còn Bạch Bạch ăn linh đan cùng dược thảo mới có thể tiếp tục biến hóa. Ngươi nên lưu ý

-Việc đó là dĩ nhiên. Bạch Bạch là bạn của ta. (Pet đúng hơn).

-Vậy thì tốt.

Mặc dù không biết tại sao Vương Lăng lại quan tâm Bạch Bạch như vậy nhưng Lưu Vũ cảm nhận Vương Lăng không có ác tâm.

Sau khi trở về phòng Lưu Vũ kiểm tra giới thấy có chục bộ quần áo, hắc tệ, rất nhiều dược thảo, linh đan, linh thảo quý còn có rất hiếm.

Lưu Vũ lấy linh thảo cho Bạch Bạch, còn lấy ra một quần áo để thay đổi, từ khi đến thế giới này hắn vẫn mặc bộ đồ cũ trước khi đến đây.

Hắn nhanh chóng leo lên giường bắt đầu suy nghị vị thiếu chủ Vương Lăng lai lịch rất không đơn giản, còn về mối liên hệ với Bạch Vĩ Hồ, không hiểu vì sao thuật dịch dung bị nhìn thấu, mặc dù hắn có ký ức của Khưu Tà nhưng cũng chỉ biết Bạch Vĩ Hồ là một chủng tộc linh thú dựa vào việc hấp thu linh lực và Bạch Vĩ Hồ phải có đuôi mới có khả năng biến thành người, chủng tộc này có khả năng sử dụng ảo thuật rất mạnh ngay cả cường giả viên lực không thể nhìn thấu. Miên man suy nghĩ không biết Lưu Vũ đi vào giấc ngủ, Bạch Bạch cũng nhanh chóng chui vào trong mền.

Truyện Chữ Hay