Thành phố Hương Đảo – hải cảng thành phố Lâm Hải, là một thành phố lớn đầy cơ hội và thách thức, dân số gần ba trăm ngàn người, nơi nơi tràn ngập phồn hoa, ồn ào náo nhiệt và cảnh tượng muôn màu muôn vẻ. Nơi đây đã được hiện đại hóa xi măng cốt thép từ rừng rậm, bạn có thể có được tất cả nhữn gì bạn muốn, cũng có thể mất đi những gì bạn đã đạt được…
Ở Hương Đảo không chỉ có con người sống vội vội vàng vàng, mà đồng thời cũng có những sinh vật sống một cuộc sống không thuộc về mình, đương nhiên, đây không phải chỉ nói về các sủng vật, mà là – yêu thú.
Giống như con người, yêu thú cùng những người trong tộc mình cùng sinh tồn với con người trên thế giới này. Họ có những bộ phận của thú và ngoại hình của con người, hai hình thái đó sẽ tùy ý mà thay đổi cho nhau. Có lẽ yêu thú sống cạnh bạn, nói không chừng chính là người có khuôn mặt xanh mét, là lão bản động một chút liền gầm rú; hoặc là người luôn cười híp mắt, sau khi mượn tiền đồng sự liền quên luôn, cũng có thể là người hàng xóm thỉnh thoảng vẫn gặp nhau ở thang máy.
Yêu thú cùng con người sống chung với nhau, chính giữa vẫn tồn tại ranh giới vô hình. Giống như con người, yêu thú cũng đã lăn lộn trên thế gian này, khát vọng một cuộc sống thư thái mà yên bình, có dục vọng khôn ngừng lớn mạnh, theo đuổi quyền lực, tiền tài, địa vị, sắc đẹp…
Phần lớn yêu thú đều lấy hình thái của con người mà sinh sống trong xã hội, họ cũng tìm kiếm công việc, cuộc sống, kết hôn, sinh con, là một người dân thành thị có cuộc sống bổn phận giản dị, còn hơn yêu thú chỉ có thể lấy hình thái động vật mà tồn tại, cũng có tiểu bộ phận yêu thú mượn vào linh lực, biến thành người, vì để thỏa mãn dục vọng cá nhân, làm ăn trộm ăn cướp, thậm chí là thực hiện những hành động tội ác như giết người cướp của.
Có loại người – giao du giữa hai thế giới người và yêu, đã lợi dụng khả năng vi diệu mà đặc biệt mình có được, cân bằng được cuộc sống giữa hai bên, họ được gọi là – Âm Dương sư thời hiện đại.