Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Tối cùng ngày -
- Và mọi truyện là như vậy đấy - Kaido
Trước toàn bộ thành viên của gia đình tôi kể lại câu chuyện tôi vưa biết được liên quan tới Marie
- Vậy nên... - Marie
- Ahhhh mồ, chúng ta còn đứng đây làm gì chứ - Diane
- Đi thôi, đi cứu lấy thành viên của gia đình chúng ta nào - Karin
- Mọi người..... Hức.. Hức.. Em cảm ơn mọi người rất nhiều - Marie
- Anh hiểu bọn em muốn giúp đỡ nhưng vấn đề chính trị ở Kemoku đang khá căng thẳng nên chúng ta không thể kéo đông người qua vậy được. Vậy nên anh chỉ đưa Micheal-san, Marie và William đi thôi - Kaido
- Hả, sao bọn em không được đi còn William thì được - Yukina
- Thứ nhất đây không phải là một chuyến du lịch mà là một cuộc giải cứu và do đó khả năng cao sẽ có ảnh hưởng tới hoàng tộc Kemoku. Thứ hai do quyết định chính trị là hạn chế giao thiệp với vương quốc con người nên việc một con người sống trong Kemoku sẽ bị giám sát nên anh cần William-một người có tốc độ tốt cho việc thám thính - Kaido
- Em hiểu ý anh muốn nói rồi - Karin
- Khoan đã Marie là lang nhân á - Diane
- Em còn tưởng chị ấy là người mèo cơ - Layla
- (Anh cũng mới biết thôi nên em không phải ngạc nhiên thế đâu) - Kaido
- Thôi được rồi, giờ cũng đã muộn rồi. Mọi người hãy nghỉ ngơi đi. Chúng ta sẽ rời đi vào sáng mai. Những thành viên cho chuyến đi thì hãy chuẩn bị sẵn sàng được chứ - Kaido
- Rõ - mọi người
______
- Sáng hôm sau -
Không hiểu sao hôm nay mọi người đều đã thức dậy từ sớm, thay vì tập luyện các cô gái di chuyển về căn phòng lớn và khóa trái phòng. William thì nhốt mình trong phòng sau khi thức dậy để làm sạch những khẩu súng của nhóc ấy. Michael vẫn chưa tới. Hiện tai tôi đang chuẩn bị bữa sáng còn phân thân của tôi thì đi tới cửa hàng vũ khí, tôi cần một vũ khí phụ cho tới khi Last Breath được sửa chữa, tôi đã nghĩ tới việc dùng súng nhưng lại thôi vì một ad trong team là đủ rồi
(Một thôi nha. Tác cay lắm rồi đi đánh hạng team pick top lucian, rừng teemo, mid varus, ad miss fortune chơi gì nữa)
Vậy nên tôi có hai lựa chọn là tank hoặc ap, dù sao cả hai mình đều làm tốt.
_____
- Một lúc sau -
Các cô gái đã rời khỏi phòng, William thì đã hoàn tất công việc với khẩu súng của cậu. Dùng bữa sáng xong cũng là lúc mà Micheal tới
Chúng tôi đã dành chút thời gian để tìm hiểu
- Trước tiên ta cần một nơi để nghỉ ngơi cũng như là làm nơi ẩn náu ngay trong căn cứ địch. Michael có nơi nào đáng tin cậy không - Kaido
- Chúng ta có thể nhờ sự giúp đỡ của hội MHG bên Kemoku. Dù bị hạn chế nhưng đó vẫn là một nơi khá an toàn. Tôi đã gửi thư thông báo hôm qua rồi nên mọi người đừng lo - Michael
- Được rồi chút nữa tôi sẽ lấy kí úc về nơi đó, bây giờ ta cần xác định việc cần làm. Thứ chúng ta cần nhất là thông tin " biết ngươi biết ta trăm trận trăm thắng - vậy nên là một thú nhân Marie rất phù hợp với việc này thế nhưng sẽ khá nguy hiểm khi để em đi một mình nên William sẽ đi cùng em. Còn về Michael chúng ta sẽ có chút thời gian riêng tư đó - Kaido
____
- Giờ khởi hành -
- Mọi người sẵn sàng rồi chứ - Kaido
- Rồi - Michael
- Em sẵn sàng - Marie
- Súng. Đã được làm sạch. Quần áo. bộ đủ. Băng gạc thuốc men. đầy đủ.... Em sẵn sàng - William
William xuất hiện cuối cùng với một cái ba lô to tổ bố trên lưng
- Em đi du lịch đấy hả - Kaido
- Sao lại nói em thế - William
- Em nghĩ gì mà mang tận bộ quần áo, rồi con bông băng thuốc men làm gì hầu hết mọi người đều có kĩ năng hồi phục mà em mang mấy thứ này chi - Marie
- Nhưng nếu mọi người đều đang bận và không ai có thể dùng heal vào lúc đó thì ai sẽ cứu người chứ - Willam
Và cuối cùng sau gần nửa tiếng tranh cãi William cũng đã bị bắt bỏ lại phần lớn đồ đạc nhưng ở một phương diện nào đó em ấy đã bảo vệ được / mớ bông băng thuốc đỏ của bản thân
- Được rồi đến giờ đi thôi, [Mind reading]. Tôi đã thấy điểm đến rồi [Teleport] - Kaido
Chùm ánh xanh bắt đầu xuất hiện và bao trùm lấy nhóm người
- Mọi người hãy đưa thành viên của gia đình chúng ta trở lại nhá - Yukina
- Được - Kaido
Ánh sáng bao trùm tất cả và mọi người biến mất vài giây sau đó
________
Theo như lời của Michael tôi đã dịch chuyển thẳng tới tầng hầm của HMG thành phố Kopekto của Kemoku
- Cậu tới rồi à - ????
- Chào mừng cháu và gia đình - ????
Một ông lão và một bà cô xuất hiện ngay khi chúng tôi tới
- Hesuru-san cảm ơn vì đã chấp nhận giúp đỡ tôi - Michael
- Không có gì tôi rất vui vì có thể giúp cậu - Hesuru
Có vẻ như bà cô là Hesuru
- Phải rồi nhỉ, để tôi giới thiệu. Đây là con gái của bọn tôi Marie, đây là chồng của con bé Kaido và một thành viên nhóm của chúng - Michael
- Chồng của nó , để ta xem - Hesuru
Bà cô ấy bắt đầu di chuyển vòng quanh và soi mói tôi
- Ừm.... Có chuyện gì sao - Kaido
- /, vì cơ thể thằng nhóc này trông quá mức yếu đuối, không biết nó có làm gì được không hay là để con gái tôi phải chịu khổ - Hesuru
- Vẫn cái tật đánh giá người khác thông qua cơ bắp của họ à - Michael
- ( WTF, người phụ nữ với khuôn mạt hiền hậu của tôi bỗng trở thành một bà già cuồng cơ bắp, mà khoan mình nghe thấy cái gì đó quan trọng hơn) - Kaido
- Con gái á - Marie
- Phải đấy Marie, ta là mẹ... Cái biểu cảm trên mặt con bé là sao. Có phải ông quên nói cho con bé về vụ này không hả - Hesuru
- Có lẽ là tôi đã quên chút, để giờ tôi nói - Michael
- Tôi không cần - Hesuru
Như một cách để chứng minh về việc đó cánh tay của Hesuru biến đổi thành một thứ gì đó rất to và đáng sợ
- Một cánh tay Orc - William
Phải, đó là một cánh tay Orc, cánh tay đó nhấc bổng Michael lên và ném ông ta đi chỗ khác. Sau đó, trước ánh mắt bất ngờ của mọi người bà ấy quay lại với vẻ nhã nhặn ban đầu và nói với Marie
- Xin chào, ta là mẹ nuôi của con, ta và chồng đã cùng một nhóm mạo hiểm giả với cha mẹ con khi xưa và chúng ta đã cùng nhau hứa sẽ chăm sóc con thật tốt khi con được sinh ra, nhưng sự kiện trước đây đã ngăn cách chúng ta nên ..... - Hesuru
Tôi biết cách nói chuyện này
- William đỡ Michael dậy đi, ngài đây hẳn là Sekide nhỉ liệu ngài có thể dẫn chúng tôi đi đến căn phòng gần nhất được không tôi muốn chăm sóc cho Michael một tí - Kaido
- Sao cậu biết... - Sekide
- Michael đã nói với tôi về ngài - Kaido
- Tất nhiên rồi đường này - Sekide
Trước khi đi tôi đã ra hiệu cho bà Hesuru, mong muốn của bà ta hiện chỉ là chút thời gian với người con gái lâu ngày không gặp mà thôi
- (Chắc là vậy) - Kaido
Chúng tôi rời đi và để lại hai người họ ở đó, đồng thời cũng cử một bóng phân thân đi coi xung quanh thám thính
Tối hôm đó trời rất tối nguồn sáng duy nhất chúng tôi có là một cây nến nhỏ và cũng tối đấy chiếc bóng tôi cử đi từ vụ slender lần trước đã trở lại
End chap
_______
Tác không có gì để nói về sự vô tâm của bản thân nhưng tác cũng bó tay rồi
- máy điện thoại không đủ dung lượng tải phần mêm wattpad
- Máy tính là thứ duy nhất tác có thể dùng để viết ở hiện tại (tháng đụng được - lần)
- Bài tập năm đổ dồn
tuần tới tác được ôm máy nên sẽ cố viết cho thật nhanh rồi đăng chứ lịch thì không chắc chắn nữa
XL anh em