Màn đêm lẳng lặng buông xuống, tiếng cú kêu văng vằng ngoài khe cửa.
Sau hồi ngẫm nghĩ tôi đã đưa ra kết luận, thời chiến quốc thật đáng sợ, không có đèn điện chỉ có ánh lửa mập mờ của cây đèn dầu cũ kĩ, tôi không thể nào chợp mắt được!
Vùng dậy đi ra ngoài!
Nhiều... nhiều sao quá! Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ tôi được thấy nhiều sao như vậy, dù có mơ cũng không thể tin nổi! Những ngôi sao sáng lấp lánh trải dài trên trời, làm nổi bật hẳn lên cái không khí trong lành.
Tôi thầm nghĩ: có lẽ mai sẽ là ngày đầy nắng!
" vù! " bỗng cơn gió mạnh thổi qua.
Điều này chẳng tự nhiên chút nào, tôi quay đầu lại.
- Thi vũ điểu! - tôi thốt lên
Nó hóa ra là con quạ khổng lồ màu đen, có mắt, nhìn thật đáng sợ.
- Sao nhóc lại ra đây!
Ý, bây giờ mới để ý, hóa ra là Inuyasha, đúng là giống chuyện quá, Inuyasha bảo vệ kagome mà! Hic!
- Hứ, tôi ra đây là quyền của tôi mà! Ble! Và nhắc lại, tôi không phải nhóc!
Có vẻ Inuyasha tức sôi máu.
Tôi đâu có muốn vậy. Xuyên vào đâu không xuyên lại xuyên vào cái nhân vật ngốc nghếch này, tại sao?
Tôi thầm chửi rủa nhà sản xuất!
Inuyasha đang định đi vào trong, tôi bất giác lên tiếng: mà nè!
- Gì! - Inuyasha quay đầu lại
Hế, chết rồi, tự nhiên gọi Inuyasha lại làm gì không biết, biết nói gì bây giờ!
- Có chuyện gì? Nói nhanh! - Inuyasha ngồi xuống, dáng ngồi của con cún siêu đáng yêu.
Tôi buột miệng nói: Anh muốn ngọc tứ hồn hả tại sao?
Hí hí, có vẻ chiêu đánh lạc hướng của tôi có hiệu quả. Inuyasha hơi nhăn mặt, hehe, tôi biết thừa rồi, hỏi chơi vậy thôi!
- Thế anh có thấy chị kagome giống chị kikyou không?
- Không! - Inuyasha trả lời cách tự tin và dứt khoát. Không như câu hỏi trước.
Tôi bĩu môi, nói vậy thôi chứ mai sau anh yêu chị nhiều lắm lại còn bầy đặt!
Tôi hỏi tiếp: Thế anh có bảo vệ chị không?
Hic, nếu Inuyasha mà trả lời là không thì chắc tôi đập chết ảnh quá!
May sao, Inuyasha có vẻ suy nghĩ khó khăn!
Thế nghĩa là ảnh vấn đắn đo, chắc ảnh cũng muốn bảo vệ chị mà. Hỏi lại cho chắc chứ, nếu kịch bản thay dổi, Inuyasha yêu người khác chắc tôi đau tim mà chết mất! Hic!
Tôi cười anh rồi đi vào trong!
Có lẽ, kịch bản sẽ không thay đổi nhiều đâu!
Vấn đề quan trọng là ngăn kagome phá hủy viên ngọc, rồi chôm ước viên ngọc biếm mất là xong!
Aiko có nói: chỉ cần viên ngọc biến mất, tôi sẽ kết thúc trò chơi, và có lẽ... tôi sẽ chở về nhà!
Thôi, phải ngủ lấy sức, thi vũ điểu đã xuất hiện rồi, có lẽ mai là ngày gian nan đây, ngày mà tôi sẽ thay đổi cái kịch bản này!
Yên ắng cách đáng sợ
Chỉ thi thoảng nghe thấy tiếng cú đêm, sao mà chợp mắt được chứ. Hẹ, cả đêm không thể nào ngủ được!
~ Sáng hôm sau ~
Mặt trời vừa mới ló rạng thì tôi đã vùng dậy, đi ra ngoài.
Híc, gần chết mới quen được cách đánh răng rửa mặt của người xưa. Khó gần chết!
Cái công việc này đã khiến tôi mất hàng tá thời gian. Sực nhớ ra chuyện gì đó. Tôi chạy khắp làng tìm bà Kaede.
- Bà có thấy chị Kagome đâu không ạ?
- Bà không thấy đâu cả, mọi người cũng đã tìm rồi!
Nét mặt lo lắng hiện lên rõ rệt
Chết thật, chẳng lẽ xảy ra nhanh vậy sao?
Tôi ngẩng đầu lên gọi Inuyasha: Anh có thể ra chỗ giếng cạn tìm chị ấy không? Cho tôi đi với, bảo vệ viên ngọc!
Chẳng nói chẳng rằng, Inuyasha nhảy xuống cõng tôi chạy đi với tốc độ chóng mặt, y như ninja vậy!
Chẳng biết từ lúc nào, mặt tôi nóng ran lên, được idol cõng thì còn hạnh phúc bằng nữa chứ, chắc tôi đau tim mà ngất ra đây mất, hạnh phúc quá xá!
Đang bơi trong niềm hạnh phúc dâng trào bỗng tiếng "bíp" rạch đường rõ rệt, thông báo gì mà ác vậy chứ!
Tôi làm như Aiko dậy, ấn lung tung mù xọa lên.
" Thông báo đến người chơi: Nhiệm vụ mới... "
Tôi sầm mặt lại.
- Inuyasha, cho tôi xuống đi!
Inuyasha bất ngờ, phanh chân lại hỏi: chuyện gì?
Tôi lắc đầu: không, mình anh chạy đi tìm có lẽ sẽ nhanh hơn, kagome đang gặp nguy hiểm đấy!
Đứng như trời chồng, nhìn vẻ mặt lo lắng của Inuyasha cho đến khi anh rời khỏi.
Hóa ra, kịch bản không hề thay đổi! Mà là từ đầu nó.đã sẵn vậy!
Tôi chậm rãi đi đến chỗ cây cầu nơi mà thi vũ điểu sẽ bắt cậu bé ở đấy!
Nhiệm vụ mà tôi nhận được và bắt buộc phải làm... đó là: Giúp Kagome phá vỡ ngọc tứ hồn!
Chắc giờ Inuyasha đến chỗ kagome rồi. Tôi ở đây chỉ đứng chờ và liều phen, đánh cược ván, được ăn cả ngã về không!
Vòng xoay vận mệnh bắt đầu lăn bánh, có lẽ giờ nghĩ lại, tôi bị gắn liền với họ bởi mốc khởi đầu này!
Hy vọng kế hoạch sẽ thành công, bởi vì Aiko nói, kịch bản sẽ nhầm lẫn đôi chút về chút sự việc, có vẻ không quan trọng, nhưng thay đổi cả bộ chuyện!
Nhiệm vụ bây giờ là, lặp lại trật tự cho nó! Và hoàn thành để trở về nhà!
Tôi, Inuyasha và kagome đang phải cố gắng hết sức trong ván cược lần này! Cố lên!
Cả nhà nhớ hóng chương sau để xem nấm làm như thế nào nhé! Yêu cả nhà!
Híc, cả tháng mới đăng chương!
- HẾT CHƯƠNG -