Liệu Có Hạnh Phúc

chương 34

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tối hôm sau,

"Tớ đẹp không?" Băng Tuyết Ngân đứng trước gương nhìn bộ váy mình đang mặc rồi qua sang hỏi cô

"Cậu hỏi lần thứ rồi đó." Cô ngồi gần đó tay cầm cốc nước nói

"Cậu trả lời đi."

"Đẹp, rồi xong chưa còn xuống nữa."

"Xong rồi, đi thôi."

————————————-

Dưới sân trường được trang trí lộng lẫy, dàn người đứng xung quanh.

Cô đứng một bên quan sát.

Hôm nay cô mặc bộ váy hồng, còn gắn những viên ngọc trai đính trên chân váy, nhìn vào trông cô như một nàng công chúa bước ra từ tiểu thuyết vậy.

Trang điểm thì cô chỉ thoa ít phấn và đánh tí son, không cần quá bắt mắt trên khuôn mặt nhưng vẫn không thể làm cô mất đi vẻ đẹp vốn có của mình.

Hôm nay người Bạch Tư Vũ và Tô Hiểu Du không đến.

Bạch Tư Vũ thì nói có hẹn với Tôn Bắc Thần ăn cơm nên không đến.

Tô Hiểu Du thì nói có việc bận nên không đến được.

"N-Nhạc Y...Y Trân." Băng Tuyết Ngân bộ dạng đã say, mặt đỏ bừng đi đến chỗ Nhạc Y Trân đang đứng.

"Tuyết Ngân." Cô vội đi đến kéo Băng Tuyết Ngân lại

"Mới xuống được một lúc đã uống say như này rồi." Cô nhỏ giọng trách móc

"Tỉnh lại nhanh" Cô vỗ nhẹ lên má Băng Tuyết Ngân

Nhạc nổi lên,

"Hàn tiểu thư, tôi có thể mời em không?" Lãnh Thanh Vân đi đến chỗ cô vươn tay ra hỏi

Nhìn bộ dạng của Băng Tuyết Ngân như này cô định từ chối thì Nhạc Y Trân lên tiếng

"Đưa tôi đỡ cho."

Cô còn chưa kịp trả lời thì Nhạc Y Trân liền đỡ lấy Băng Tuyết Ngân rồi

Nhìn bao nhiêu ánh mắt hướng về phía mình, cô nắm lấy tay Lãnh Thanh Vân bước ra giữa.

Hay người phối hợp ăn ý khiêu vũ cùng nhau.

Nhà báo xung quanh được mời đến cũng giơ máy ảnh ra chụp vì sự đẹp đôi, phối hợp ăn ý của cả hai.

Vương Thiên Mạc đứng một bên nhìn khuôn mặt không chút bận tâm, dường như không quan tâm.

Còn bên Băng Tuyết Ngân.....

Cạch

Nhạc Y Trân đặt Băng Tuyết Ngân xuống giường.

"Người gì.....m-mà nặng v-vậy." Nhạc Y Trân thở không ra hơi nói

"Nóng." Băng Tuyết Ngân vẫn không yên lăn qua lăn lại trên giường

Nhạc Y Trân thấy vậy lấy chăn cuốn quanh người Băng Tuyết Ngân

"Nóng~~~" Băng Tuyết Ngân không cử động được mà kêu

"Nằm im!" Nhạc Y Trân giữ Băng Tuyết Ngân nói

"Ô...Nhạc Y-Y Trân." Băng Tuyết Ngân hé mắt nhìn người trước mắt mình

"S...Sao lại có Nhạc....Y Trân v-vậy nè." Băng Tuyết Ngân chỉ chỉ nói

"Ngủ đi."

"A! Không chịu đâu, cô đẹp vậy lỡ...lỡ tôi thích cô hơn nữa thì phải làm sao." Băng Tuyết Ngân ngồi dậy nói

"Thích tôi?"

"Phải."

"Em ghét tôi cơ mà."

"Không có...không có ghét." Băng Tuyết Ngân lắc đầu nói

"Chứng minh."

"Chứng minh sao? Vậy...Vậy hôn nha!"

"Được." Nhạc Y Trân không chần chừ đáp.

Chủ động hôn lên môi Băng Tuyết Ngân

Ở dưới bữa tiệc,

"Tuyết Ngân và Nhạc Y Trân đâu rồi?" Cô sau khi khiêu vũ xong đi đến chỗ vừa nãy lại không thấy người kia đâu

"Nhạc Y Trân đỡ Băng Tuyết Ngân về kí túc xá rồi." Lục Tử Hy đừng sau cô nói

"Giật mình, chị từ đâu chui ra vậy!" Cô ôm ngực quay sang trừng mắt nhìn Lục Tử Hy

"À mà em biết tin gì chưa?"

"Tin gì?" Cô thắc mắc hỏi

"Em chưa biết thật sao!"

"Đừng lòng vòng nữa nói hẳn ra đi."

"Gần đây tôi có tìm hiểu chút về gia đình em....thì biết ba em đang chuẩn bị lập hôn ước cho em."

"Với ai?!" Cô nhíu mày

"Con gái Liễu gia, Liễu Tịnh Yên."

"Chị đang đùa sao?"

"Tôi không đùa, em có thể đi hỏi .

Người chị của em thì biết.

Tôi đâu rảnh đâu mà lừa em làm gì."

Cô nhìn biểu cảm của Lục Tử Hy không có chút đùa giỡn nào thì cũng tin nửa phần.

Cô quay người rời khỏi bữa tiệc.

—————————————

"Tiểu Nguyệt." Cô đi ra chỗ bãi đỗ xe, Hàn Tuyết Nhi đi đến

"Chị ba."

"Em định đi đâu sao?"

"Em về nhà." Cô đáp

"Để chị đưa em về." Hàn Tuyết Nhi biết chắc cô đã biết rồi nên cũng không hỏi

———————————

Đến Hàn gia,

Cô xuống xe

"Chị không xuống sao?" Cô hỏi

"Chị đang có chút mâu thuẫn với ba." Hàn Tuyết Nhi

Cô hiểu liền đi vào trong

Cạch.

"Ba mẹ."

"Con về rồi à." Hàn Lâm Phong nhìn cô nói

"Chuyện này là thật sao?"

Hàn Lâm Phong biết thể nào chuyện này cũng sẽ đến tai cô dù sau hay trước vẫn sẽ như vậy.

Hàn Lâm Phong không đáp chỉ gật đầu

"Ba...."

"Con thử suy nghĩ cho chúng ta chút đi."

"Chúng ta? Ba, đến mẹ còn không đồng ý, trong chuyện này có mỗi ba đồng ý thôi."

"Ta đã quyết sẽ không thay đổi."

"Vì tài sản sao?"

"Ta...không có ý đó."

"Vậy ý ba là sao?"

Hàn Lâm Phong không phản bác được đành im lặng.

"Vậy là đúng rồi." Cô hít hơi sâu rồi quay người rời đi

"Anh à, tiểu Nguyệt không muốn hay là...." Diệp Nhan Kỳ sau khi cô rời đi thì lên tiếng

"Không, anh sẽ không thay đổi quyết định của mình."

End Chương

//.

Truyện Chữ Hay