Địa lao đưa trở lại căn hầm dưới lòng tòa cổ tháp, Liễu Bích còn chưa kịp nói gì nhưng đã cảm thấy đầu ngực có chút tư vị, đoán được đây là một trung thiện sự.
Mầm hoa thứ tám cũng chướm nở, Liễu Bích sờ "ti" kiểm tra rồi trong mắt tính toán phương pháp làm việc thiện. Chuyện cổ tháp này nếu không có nàng thì Puck ma đầu gϊếŧ người vô số này sẽ tiếp tục bị giam cầm, mà vị Phượng Vũ nữ quân đoàn cũng vì sứ mạng mà tự giam trong tòa cổ tháp này.
Bây giờ Liễu Bích nhúng tay vào, đại ma đầu Puck đã bị tịnh hóa, trừng ác tức là việc thiện, đây là một việc thiện không nhỏ nha! Hơn nữa sứ mạng của Phượng Vũ quân đoàn chấm dứt, họ có thể tự do rời khỏi cổ tháp, thế này cũng như cho các nàng tự do! Đây cũng là một việc thiện!
Hai việc thiện kết hợp, làm cho "nốt" mầm thứ tám đã nảy mầm ra hình dạng…
Trở lại căn hầm dưới đất, Liễu Bích đột nhiên phát hiện, trong hầm vốn có ánh đèn âm trầm màu xanh biếc giờ đã biến thành ánh sáng bình thường của ánh nến. Hơn nữa cái loại cảm giác quỷ khí dày đặc cũng biến mất, cho dù là trước mắt Beryl và Moldavite cũng không còn cái loại cảm giác đó.
Beryl nói: Pháp trận cũng theo Puck mà đang dần tiêu thất, trong tòa cổ tháp này ngoại trừ Phượng Vũ quân đoàn của chúng ta thì không còn âm hệ khí tức nữa!
“Chúc mừng các người đạt được tự do!” Liễu Bích cũng không vội vả hỏi các nàng đã chuẩn bị làm gì sau này, mà đưa ra nghi vấn của chính mình: “Mới vừa rồi trước khi Puck bị tịnh hóa đã đề cập tới một người tên là Phoenix với ta, các người biết Phoenix này không?”
“Ngươi… ngươi sao mà không biết Phoenix chứ?” Moldavite giật mình hỏi lại.
Beryl nói: “Mercury, ngươi thân là Michael hậu duệ, không ngờ lại không biết Phoenix? Thế này thì phi thường không đúng!”
Nàng kinh ngạc vạn phần nói: “Phoenix là em ruột của Michael đại ca, cũng là một người trong tổ tiên của ngươi mà!”
Thấy sự nghi hoặc trong ánh mắt Liễu Bích, nàng tiếp tục: “Hơn nữa diện mạo của ngươi, thật sự so với Phoenix rất giống! Ngươi như thế nào lại không biết Phoenix đại thần”
Moldavite khẳng khái nói: “Nếu không phải bởi vì diện mạo của ngươi so với Phoenix mười phần giống mười, chúng ta trước đây làm sao dễ dàng tin tưởng ngươi chính là hậu duệ Michael đại ca? Dù sao thì khế ước và huân chương quý tộc để chứng minh thân phận đều có thể rất dễ dàng ngụy tạo!
Liễu Bích ngạc nhiên, mình so với Phoenix rất giống? Thế thì… theo lời Lư Mục, diện mạo của mình là do thừa kế có quan hệ linh loại, so với Maya không khác nhau mấy, chỉ có khác là hơn nàng một chút cuồng vọng thôi. Nhưng mà Maya, ngoại công, còn có giáo chủ đời trước, cũng bởi vì thừa hưởng Dã Tổ thần lực cùng với huyết mạch tương truyền nên tướng mạo cũng có vài phần tương tự!
Vậy…
“Yết đế nhĩ lô đế”, Liễu Bích sờ lên gò má cười cười: “Ta nghĩ, cái tên Phoenix hẳn là đã bị lãng quên trong lịch sử đương thời! Chẳng những là ta, hai vị huynh trưởng của ta, mà cả cha ta, hình như đều cũng không biết vị Phoenix đại nhân này!”
“Làm sao có khả năng bị quên lãng được? Trong cuộc Vãn Thần chiến, Phoenix và chúng ta mặc dù không thuộc cùng một chiến khu, nhưng tên nàng cũng đã truyền thế giới!”
“Có thể kể lại cho ta một chút gì về Phoenix đại nhân chăng?” Liễu Bích "buồn bã" nói: “Thân là hậu duệ mà không biết tên tuổi tổ tiên, điều này làm cho ta hối hận vô cùng!”
Đương nhiên có thể, Phoenix là phó tướng thần chủng trong Hỏa hệ chiến thần, cũng là một vị tướng phi thường nổi tiếng!
Beryl đang kể lại, bỗng nhiên Moldavite đứng bên cạnh ngắt lời: “Bất quá nàng nổi tiếng không chỉ vì những chiến công hiển hách, mà còn hơn nữa bởi vì nàng ta còn có biệt danh "câu dẫn nữ thần", đã câu dẫn rất nhiều tướng soái anh hùng, thậm chí ma tộc tướng lĩnh cũng không ngoại lệ!”
Beryl trừng mắt liếc sang Moldavite thầm nghĩ "muội muội sao lại nói thẳng thừng thế? Phoenix cái ả dâm mị này mặc dù đích xác làm cho người ta chán ghét, nhưng ngươi cũng không nên tại trước mặt Mercury chỉ trách tổ tiên của nàng!"
Liễu Bích lại đang suy nghĩ, bộ dạng đại ca Toya bây giờ, phỏng chừng là thừa kế một bộ phận "câu dẫn" của Phoenix.
Theo lời của Beryl, hình tượng của Phoenix trong đầu Liễu Bích dần dần hiện lên rõ ràng nếu đại ca Toya khuôn mặt già dặn theo thời gian, và trong tương lai trở thành một tướng lãnh, như thế căn bản là như một Phoenix tính cách câu dẫn nhưng nhân phẩm không tệ, tương đương chiếu cố huynh đệ bằng hữu, Carlos cũng có vài phần ngạo khí của Phoenix, nhưng nhân phẩm quá tệ hại, Rena tứ muội thừa hưởng nguyên cả hỏa hệ thần, nhưng tư cách cũng chẳng thể nói đến!
Nhưng mà tại sao Phoenix lại bị nhân loại quên lãng? Theo thông thường mà nói, nàng tệ lắm cũng là tướng lãnh của Vãn Thần chiến sử, nhân vật anh hùng trong nhân loại, Thánh Giáo cho dù không phong hiệu tôn thần giống Michael cho nàng để thụ vạn thế kính ngưỡng, thì tối thiểu cũng phải viết sách lập truyện, để hậu nhân còn nhớ đến nàng chứ!
Nhưng hiện tại, ngay cả hậu duệ của Saint Jeans gia tộc cũng chưa nghe đến vị tổ tiên này! Liễu Bích âm thầm ghi nhớ vị tổ tiên không tồn tại trong sử thư này, lại hỏi: “Mặt khác các ngươi cùng Puck còn có đề cập đến Thánh thủy Thần quang, đấy là cái gì?”
Nàng trong lòng bỏ thêm một câu, "Sophie bị cái thứ này kíƈɦ ŧɦíƈɦ nổi điên, còn nhận lầm thủy tinh hoa thành cái gì Thánh thủy thần quang!"
“Ồ, đó là độc môn bí kỹ của Thủy hệ pháp thần Satani, thần thánh vô cùng! Bất quá…” Beryl buồn bã cúi đầu: “Ài, Satani nguyên soái làm việc phi thường cẩn thận, nếu không có chuyện xảy ra ngoài ý muốn thì nàng nhất định sẽ không bất tuân quân lệnh. Năm đó nàng không đến Saphier cổ tháp giải thoát chúng ta, nói không chừng đã… chết trận rồi!”
Liễu Bích cùng các nàng thở dài, rồi nói: “Bây giờ, các ngươi đã có thể tự do rời khỏi cổ tháp, vậy các ngươi đã chuẩn bị bước tiếp theo làm cái gì chưa?”
Nói xong, Liễu Bích sợ các nữ âm linh chiến thần này yêu cầu siêu độ cầu mong giải thoát, vội hỏi: “Ta nghĩ, các người hẳn là muốn đi tế bái Saphier tướng quân chăng?”
Beryl gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta đang có ý định này, nhưng mà linh vị thờ phụng Saphier trung tướng nằm ngay tại giữa Thánh Giáo, chúng ta là âm linh nên không thể tiến nhập thánh giáo thần điện, nơi đó có quang hệ cầu ma pháp rất cường đại!”
“Cũng không phải như thế!” Liễu Bích dùng tay ngọc chạm vào gò má, tha thiết nói: “Thánh Giáo cung phụng chỉ là linh vị, nhưng các vị phong hiệu đấu thần cũng tự mình có lăng tẩm, giống như tổ tiên ta Michael, hắn chết trận tại đại thảo nguyên Jx.Rubick, nhưng thân thể lại được hậu duệ chúng ta mai táng tại P’Linding đế quốc tại phương Nam!”
“Nhưng mà… Saphier trung tướng cả đời chưa lập gia đình, lại không có tỷ muội huynh đệ, nàng không có hậu duệ!”
“Vậy các ngươi có thể đến Jx.Rubick đại thảo nguyên nhìn một cái đi! Saphier nữ thần vì nhân loại hy sinh trong chiến trận, sau khi chết không thể không có thân nhân, bằng hữu tế bái, nếu không ta nghĩ vong hồn của nàng cũng sẽ không nghỉ ngơi! Mà các người chính là thân nhân duy nhất của nàng bây giờ!”
Liễu Bích rất thành khẩn nói, có vẻ như rất tiếc thương Saphier trung tướng, nhưng trong lòng nàng lại thầm tính toán "đúng vậy, các người nhất định muốn đi tế bái Saphier, nhưng vượt qua hàng ngàn dặm lộ trình đi đến đại thảo nguyên trong hình thái âm linh… thì quả là phi thường kinh nhân…"
Quả nhiên, Beryl thấy khó khăn nói: “Đã trải qua ngàn năm, bên ngoài chắc có nhiều biến hóa rất lớn, chúng ta nói muốn đi đại thảo nguyên…”
“Nhị vị tiểu thư, nếu các người không ngại thì có thể theo ta mà đi, bởi vì trạm thứ ba của ta chính là đại thảo nguyên Jx.Rubick. Trên đường đi ta không dám cam đoan điều gì, nhưng mà ít nhất tùy tùng Buster và Lucy của ta có thể giúp các người đuổi vài tên gia hỏa, hơn nữa tài sản của ta cũng có thể trợ giúp cung cấp cho các người những vật dụng cần thiết!”
Liễu Bích thành khẩn nhìn bọn họ. Các lão cố tổ mẫu này năm xưa trong thời đại Vãn Thần đúng là đoàn quân tinh nhuệ nha! Cho dù bây giờ thực lực bị hao tổn, nhưng khi ra ngoài cũng tuyệt không phải đấu thần tầm thường có thể ngăn cản, nếu có thể thu nạp bọn họ làm võ tướng bên mình thì…! Bất quá trực tiếp mở miệng yêu cầu các nàng thuần phục hoặc dùng phương pháp hạ đẳng dùng thánh tức thủy tinh hoa áp bức các nàng, ai mà dễ dàng thuần phục hậu duệ của bằng hữu!? Huống chi hậu duệ này bây giờ căn bản vẫn còn là một tên vô danh tiểu tốt, mà các nàng đã có uy danh quân nhân lừng lẫy! Ít nhất thì đã từng… là như thế.
Biện pháp tốt nhất là chậm rãi tiến, từng bước từng bước thu phục các nàng… ách, tai hại duy nhất chính là lão cố tổ mẫu này đều là những mỹ nhân kiều diễm, để các nàng bên người quá dễ dàng có tà niệm, bất quá đối mặt sự uy hiếp từ Unicorn cùng Dyland, tự mình phải cố gắng nhẫn nhịn một chút!
Beryl và Moldavite thương lượng một hồi rồi gật đầu đồng ý.
Liễu Bích mừng rỡ, nói: “Tốt lắm, ta gọi người hầu đi chuẩn bị xe ngựa, các người trước hết dùng xe ngựa của ta đi vào rừng cây âm u phía bắc gần cổ tháp, ta xử lý chuyện trong tháp xong sẽ đi tìm các người!”
“Chờ một chút, chúng ta cần đi đến cùng lão cố Quản gia nói lời từ biệt!” “Lão cố? Các ngươi với hắn là bằng hữu?”
Đúng vậy, nhiều năm trước hắn vừa mới nhập cổ tháp khi đó bị tỷ muội chúng ta làm sợ hãi, bất quá sau này chúng ta phát hiện hắn là một người tốt, nên lưu hắn lại trông coi tòa cổ tháp. Hơn nữa, mấy năm nay nhờ có hắn kể chuyện thế giới bên ngoài cho chúng ta, nếu không, chúng ta sợ rằng ngay cả Thánh Giáo là cái gì cũng không biết!
Beryl nhún vai, Liễu Bích cũng nhún vai!
Ngày thứ hai, trở lại phòng ngủ say một đêm Liễu Bích lại bị thanh âm kinh ngạc của các học sinh đánh thức.
"Hắc hắc, Mercury muội nhi, ngươi mau đến xem đi! Hôm nay tòa cổ tháp của ngươi đã thay đổi hình trạng hoàn toàn rồi!" Lục Lạc đứng ngoài cửa sổ kêu to.
Liễu Bích mặc quần áo đi ra vừa nhìn cổ tháp, quả nhiên, cổ tháp vẫn còn bộ dạng kia, nhưng không còn tỏa ra cảm giác quỷ khí thâm trầm nữa, kiến trúc nọ như từ mặt đất mọc thẳng lên đứng sững trên bãi biển, có vẻ như giản dị mà trang nghiêm, rõ ràng là một tòa bảo trang trọng, thanh lịch của quý tộc, mà không phải một tòa quỷ tháp!
Tại sao phát sinh biến hóa này, Liễu Bích trong lòng biết giải đáp, bất quá nàng chỉ cười cười, không nói gì cả, sau đó cùng các bạn học xôn xao kinh ngạc về sự biến hóa của cổ tháp!
Xa xa ngay giữa biển, một người dùng viễn vọng kính quân dụng nhìn chằm vào tòa cổ tháp, trầm giọng nói: “Khi Nhám Ngư tập kích, trong vòng phương viên trăm dặm, ngoại trừ Ziline nọ cũng chỉ có tòa cổ tháp này còn có bóng người, "Số " nhất định đã rớt vào tay những người này! Triệu tập nhân thủ, chúng ta lập tức động thủ đoạt lại "Số "!
“Chờ một chút! Ngươi xem người kia, ả hình như chính là một trong những thí nghiệm phẩm của Dyland đại nhân "Linh lọai cấp A thuần chủng" thí nghiệm, Mercury! Chúng ta có nên bẩm cáo Dyland đại nhân, rồi sau đó mới động thủ không?”
“Đồ đáng chết, ngươi muốn cho Dyland đại nhân biết chúng ta làm mất "Siêu thú" trong thí nghiệm "Số " sao? Như vậy chúng ta sẽ bị hắn cho chúng ta thấy âm hệ phản quang, chúng ta sẽ trở thành âm linh ngay! Huynh đệ thân ái, chúng ta phải đoạt lại "Số " rồi hẳn nói cho Dyland đại nhân chuyện này! Như vậy, trách nhiệm của chúng ta sẽ giảm rất nhiều, ít nhất sẽ không bị phán xử chuyển hóa thành âm linh!”
“Hơn nữa, Dyland đại nhân trước mắt mặc dù ra lệnh cho bọn ta không thể coi thường vọng động đối với Mercury. Nhưng chỉ cần chúng ta thay hắn mang thí nghiệm phẩm trở lại, hắn nhất định sẽ phi thường cao hứng! Như vậy, chúng ta đánh mất "Số " tội trạng đó sẽ biến thành công!”
“Nhưng mà, nghe nói bên người Mercury có hai cao thủ bảo vệ mà!”
“Cao thủ? Hừ, ngươi xem những người này, ngoại trừ gã cao dung mạo âm lệ và một gã đồng bóng kia thì liệu chỉ có cao thủ thôi? Cho dù bọn họ đều là cao thủ thì thế nào? Chúng ta một người đánh không lại, chẳng lẽ hơn trăm người cũng không lại?”
Tên còn lại nghe vậy gật đầu, cười nói:
“Đúng vậy, chúng ta có thể vận dụng nhân lực, tính lại ngươi và ta có võ sư, pháp sư, đấu sĩ , pháp sĩ, tổng cộng người…”
Xa xa, Liễu Bích thưởng thức sự biến hóa của cổ tháp xong rồi chuẩn bị theo Robin cáo biệt, sau đó đi đến chỗ hẹn vị Phượng Vũ chiến đoàn.