Liệp Tình Mỹ Thiếu Niên

chương 27: pn2: xem mắt

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Ca.” Tiêu Tình miễn cưỡng xụi lơ ở trong lòng ngực Linh lầu bầu.

“Ân?” Linh không chút để ý phụ họa, đem tất cả lực chú ý đều đặt ở tiểu Tình nhi nhiệt tình ăn thiệt nhiều đậu hủ.

“Ngô, dừng lại!” Tiêu Tình một phen giữ chặt tay Linh đang nơi nơi tàn sát bừa bãi, “Ta có chuyện rất trọng yếu cùng với ngươi nói!” Xoay người, ngồi nghiêm chỉnh, chỉ là bởi vì hắn vốn là ngồi ở trên đùi Linh, cho nên hắn biểu tình đứng đắn thật sự làm cho người ta bật cười.

Linh vẻ mặt cưng chiều chìm đắm nhẹ vỗ về mặt của hắn, “Làm sao vậy?”

“Cha muốn làm cho chúng ta đi xem mắt!”

Linh tay dừng một chút, lập tức, khóe miệng lộ ra một độ cung quỷ dị, lông mi thật dài rũ xuống, che đi tia giảo hoạt chợt lóe lướt qua.

“Khi nào?”

“Ngày mai buổi tối, nhà hàng “Ly Thụy”.”

Ha hả, thật đúng là sốt ruột a.

“Ngươi như thế nào không phản ứng a!” Tiêu Tình bất mãn nhổm lên, nhìn thẳng vào mắt Linh.

Thế nhưng hoàn toàn không có phản ứng! Rốt cuộc có hay không đem ta để ở trong lòng a!

Linh cười khẽ, hôn lên đôi môi đỏ mọng gần trong gang tấc, đậu hủ đưa đến tận cửa mà không ăn thì còn là hắn sao?

“Ngô, ngươi, ngươi…”

Tiêu Tình lời nói muốn phát ra liền bị chặn ở trong miệng, hắn kháng nghị vài cái xong liền buông tha giãy giụa, trầm say trong nụ hôn sâu…

Sáng sớm ánh rạng đông theo cửa sổ chiếu vào trong phòng, Tiêu Tình mơ mơ màng màng trở mình , “Linh ──” tay hướng một bên sờ soạng, cũng không gặp người ngủ cùng mình.

Thế nhưng ăn xong bỏ chạy!

Tiêu Tình căm giận đứng dậy, nhớ kỹ mối thù này.

Rửa mặt xong, đi vào phòng khách, chỉ thấy trên bàn để lại tờ giấy nhắn:

Tình nhi bảo bối, bữa sáng ở trong tủ lạnh, ngươi dùng lò ba lô hâm một chút là có thể ăn, ta đi ra ngoài, giữa trưa sẽ trở lại.

Mặc dù có chút ác liệt, nhưng là không mất ôn nhu a.

Tiêu Tình ngọt ngào cười, cơn giận dữ cũng biến mất tiêu, rồi lại thấy tờ giấy phía sau còn viết:

Tình nhi phải ăn nhiều một chút nga, thịt thịt ôm lấy mới thoải mái. Còn có, không được kiêng ăn, bữa sáng chính là ta đạc biệt làm riêng, chuyên môn dùng để cho ngươi “Bồi bổ thân mình “, cũng đừng giống ngày hôm qua, làm được một nửa liền ngất xỉu.

“Linh ngươi tên hỗn đản này!”

Tiêu Tình tức giận đến đem tờ giấy bóp nát trong lòng phẫn hận, trong một cửa hàng trang phục hàng hiệu, Linh hắt hơi một cái, ai, nhất định là tiểu Tình nhi lại nghĩ ta, kẻ có mị lực chính là không giống với, hắn tự kỷ xong liền đi thử một cái áo.

“Xin hỏi! Linh đại thiếu gia tôn kính, thế này là thế nào!?”

Tiêu Tình nghiến răng nghiến lợi căm tức nhìn trước mặt một đống lễ phục dạ hội đủ loại màu sắc rực rỡ cùng đủ các loại kiểu dáng, đối với Linh hét lớn.

“Này a.” Linh quay đầu đi cười cười, “Đây chính là ngươi trang phục buổi tối hôm nay và đạo cụ nga. Người ta riêng vì ngươi lựa chọn, rất tốt đi.”

“Ân, quả thật không tồi, nhưng là!” Tiêu Tình thật có một loại ý muốn đem khuôn mặt tươi cười kia của hắn đánh cho bố mẹ nhận không ra, “Những thứ này là nữ trang a!”

“Ha hả, ta biết đây là nữ trang a. Đây chính là cho ngươi đêm nay tươi đẹp như hoa thơm cỏ lạ ắt không thể thiếu giả dạng nga.”

“Ý của ngươi là, ta! Phải! Mặc! Loại! Trang! Phục! Này! Đi! Đến! Buổi! Xem! Mắt! Hả!?”

Tiêu Tình bắt đầu phát điên, một chữ một chữ cứng ngắc từ trong miệng thốt ra.

“Đúng.”

Linh cười đến sáng lạn, ở Tiêu Tình trong mắt nhìn qua… Phá lệ xú thối!!!!

Ly Thụy là một nhà hàng năm sao vô cùng nổi tiếng, ở trong này dùng cơm có đủ các loại người quyền thế, trong ngày thường trường hợp như thế này không phải là chưa từng thấy qua, nhưng hôm nay, những người đó lại không hề chớp mắt nhìn chằm chằm hai người ở cửa đang dắt tay tiến vào.

Một người là thiếu niên tóc vàng, tinh xảo như một vị thần trong thần thoại Hy Lạp, chói mắt bức người, làm cho không người nào có thể nhìn thẳng rồi lại luyến tiếc dời đi tầm mắt.

Hắn cánh tay kéo là một cô gái xinh đẹp đáng yêu, tóc dài đen như mực rối tung, một chút đặt ở trước ngực, tựa như một cái búp bê Trung Quốc.

Hai người đứng chung một chỗ, quả thực chính là một đôi trời đất tạo thành!

Ánh mắt của mọi người đi theo hai người, chỉ thấy bọn họ đàm tiếu, chậm rãi đi hướng đến gian giành cho khách quý, thẳng đến mất đi thân ảnh, mọi người mới tiếc hận thở dài, tiếp tục làm chuyện của mình.

Ở bọn họ trong mắt, hai người này đúng là trai tài gái sắc hoàn mỹ thể hiện, không ai sẽ nghĩ tới, cả hai người trong đó dĩ nhiên đều là nam nhi.

Mà nhìn thấy bọn họ vẻ mặt chân thành, ôn nhu cùng đãi cũng chỉ là biểu tượng, trên thực tế, hai người sớm ngươi ta nhất thể.

“Hỗn đản!!!!”

Tiêu Tình tay đánh cánh tay không an phận của Linh, muốn hắn thức thời buông tay, nhưng Linh lại hoàn toàn không nhìn đến cố gắng của hắn, ngược lại lại càng nắm chặt hơn, chặt chẽ giam cầm không cho hắn giãy giụa.

“Ngoan, chúng ta tới rồi.”

Linh đùa dai ở bên tai Tiêu Tình thổi khí, tay còn ở trên mông hắn nhéo một cái, hành vi kia, rõ ràng là phi lễ!

Muốn phản kháng, lại thấy Linh đẩy ra cửa phòng VIP, Tiêu Tình mình đầy oán khí chỉ có thể tạm thời nuốt xuống.

Bên cạnh bàn ăn đã muốn ngồi năm người, trừ ra phụ thân hắn, còn có một đôi vợ chồng trung niên cùng hai cô gái đáng yêu, phỏng chừng chính là đối tượng xem mắt lần này.

“Ba…”

Linh rất có lễ phép chào hỏi trưởng bối, trong tay lôi kéo Tiêu Tình phẫn nữ trang, cùng đợi phản ứng của hắn.

Tiêu Đức mặt ngu giống như nuốt phải trứng chim, há to miệng lại nói không nên lời, còn thực không lễ nghi lấy tay chỉ vào hai người.

Đả kích này cũng quá lớn đi!?

Cho dù hắn có mắt mờ, cũng nhận được Linh bên cạnh vị “Tiểu thư” đang cúi đầu kia là tiểu nhi tử Tiêu Tình của hắn!

Hắn sớm biết rằng hai người sẽ không ngoan ngoãn nghe lời, nhưng là không dự liệu được chính là loại cục diện xấu hổ này, hắn tổng không có khả năng làm trò ở trước mặt ngoại nhân tố giác thân phận thật sự của vị “Tiểu thư” kia, làm như vậy, mặt mũi của hắn còn biết để đâu a!?

Mà ý đồ Linh mang vị “Tiểu thư” tới, khẳng định không phải là cái gì chuyện tốt, hắn thật sự không dám tưởng tượng buổi xem mắt lần này sẽ biến thành như thế nào…

Linh lôi kéo Tiêu Tình nhập tọa, đối với mọi người lộ ra một cái “Thuần túy” tươi cười, chỉ có người quen hắn mới biết được, này tươi cười ý nghĩa của hắn trả thù sắp mở màn.

Ban đầu tâm tình ác liệt, giờ phút này có điều chuyển biến tốt đẹp, Tiêu Tình cũng là cái tiểu quỷ yêu đùa giỡn người khác, nhìn thấy cảnh tượng thú vị như thế, như thế nào có thể thờ ơ?

Ở đây duy nhất không an chính là vị cha kia, nhìn hắn trên trán không ngừng toát ra mồ hôi lạnh là biết hắn giờ phút này tâm tình cỡ nào nuốt không trôi a…

“Vị tiểu thư này thật sự là xinh đẹp a.”

Đối mặt không khí xấu hổ này, Linh mở miệng trước, thực tự nhiên khen cô gái ngồi đối diện, cô gái đang khẩn trương bị hắn nói như thế, mặt liền đỏ rần.

“Vị này chính là…”

Cùng cô gái đi đến buổi xem mắt nam nhân sắc mặt không tốt lắm, mơ hồ có chút xanh.

Này cũng khó trách, trong buổi xem mắt nam diễn viên nhưng lại dẫn theo một cô bạn gái xinh đẹp đến, vậy ý tứ hàm xúc trong đó…

Tất nhiên là không cần nói cũng biết.

Cảm thấy bị lường gạt nam nhân kia đương nhiên không thể có cái gì tâm tình.

Hắn giờ phút này bất mãn tất cả đều tập trung ở tại trên người Tiêu lão cha, sẳng giọng ánh mắt nhìn chăm chú khiến Tiêu Đức ngu ra giống như ếch nằm trên bàn giải phẫu, chết cứng tại chỗ.

Hắn như thế nào sẽ nghĩ tới hai đứa con lại như vậy đối phó hắn! Nếu sớm biết rằng sẽ có loại sự tình này phát sinh, hắn thà rằng từ chối lần xem mắt này, hiện tại mặt để đâu cho hết đây!

Hắn lại không thể nói cô gái xinh đẹp kia cũng là con của hắn.

Vì nói như thế, chẳng những làm cho hắn mất mặt, còn sẽ khiến cho đối phương hiểu lầm, cho rằng hắn là cố ý đùa giỡn người khác, tìm con mình làm cho họ ăn cục tức.

Tiêu lão cha cuối cùng chính là đâm lao phải theo lao.

“Ăn, ăn cơm đi…”

Trầm mặc thật lâu, Tiêu lão cha rốt cục nghĩ tới phương pháp trốn tránh làm người khác cười đến rụng răng.

Tuy rằng có điểm ngu xuẩn, nhưng tổng so với tiếp tục chơi trò mắt ngươi trừng mắt ta thì hảo hơn rất nhiều, dù sao mặt mũi của hắn đã muốn chả còn gì, thêm chút thì cũng không sao cả.

Trước làm cho mình sống khá giả chút đi.

Chỉ chốc lát sau đồ ăn liền đến, Tiêu lão cha ân cần tiếp đón mọi người dùng cơm, đáng tiếc không ai động đũa, tầm mắt vẫn là tập trung ở trên người hắn, không có biện pháp Tiêu lão cha đành phải tự biên tự diễn, tiếp tục giả ngu.

Tiêu Tình hướng cha xuất ra một ánh mắt đồng tình, tuy rằng hắn thực tức tối cha tự chủ trương, bất quá hắn hiện tại cũng đã muốn chịu đau khổ, nhìn hắn trên trán mồ hôi lạnh cùng biểu tình cứng ngắc là có thể biết tình huống của hắn có bao nhiêu thảm.

Mà Linh cũng thực vừa lòng thành quả của mình, thấy cha tình hình thê thảm, hắn thực không lương tâm lộ ra một nụ cười thương hại.

Từ lúc lần đầu tiên bế tiểu Tình nhi hắn liền nói cho cha đừng đánh bọn họ chủ ý, đáng tiếc cha không nghe khuyên bảo còn chưa từ bỏ ý định, khiêu chiến hắn trả giá chính là rất lớn nga.

“Hai vị là quan hệ như thế nào?”

Đối diện trung niên nam nhân rốt cục nhịn không được, nhìn đến nữ nhi của mình ủy khuất cúi đầu không nói được lời nào, nam nhân đem nàng làm hòn ngọc quý trên tay đau cưng chiều tự nhiên phải làm khó dễ.

“Chúng ta là tình nhân a, rất nhanh sẽ kết hôn, đến lúc đó hoan nghênh bá phụ tham dự…”

Lời vừa nói ra, các vị đang ngồi trên mặt biểu tình phong phú không ít.

Cha phía trước sắp tê liệt thì thành hoàn toàn tê liệt, ánh mắt si ngốc, chỉ sợ đả kích này thật sự quá lớn đi.

Mà nam nhân đen mặt lại, kéo nữ nhân bên cạnh không biết làm sao đẩy cửa mà ra, trước khi rời đi còn không quên kích thích cha một chút.

“Nếu Tiêu tiên sinh đã có vị hôn phu, chúng ta sẽ không giúp vui! Có việc rời đi trước, tái kiến!”

Ha hả, nhìn theo hai người rời đi, Linh thật cao hứng mà đem Tiêu Tình kéo vào trong lòng,ngực, cũng không thèm để ý lão cha ở đây, bắt đầu bữa tối ngọt ngào ngươi một ngụm ta một ngụm …

——END——

Liệp tình mỹ thiểu niên

Edit: Bapngot

Truyện Chữ Hay