Đột nhiên, Krixi đau nhói ở chân khiến cô không thể đứng dậy nổi. Thane định dùng chiêu kết liễu Krixi, nhưng Thane lại không muốn "Đánh người ngã ngựa". Thane hỏi:
- Cô bị sao vậy?
- Ta không cần ngươi quan tâm ... ui da ... ta sẽ tự ...
Thế là Krixi gục xuống. Thane hét to:
- Tập hợp!
Thế là Lữ Bố, Điêu Thuyền, Maloch và Veera tập trung lại đường giữa. Lữ Bố hỏi:
- Có chuyện gì vậy đức vua?
- Krixi đang bị thương. - Thane trả lời.
- Thế thì đập chết cô ta luôn! - Nguyên đám cùng đáp.
Thane lắc đầu:
- Không! Tôi không thể đánh người ngã ngựa được. Các cậu đem đồ cứu thương tới đây mau.
Cả bọn vứt đống dụng cụ cứu thương rồi bỏ Thane ở lại một mình không nói lời nào.
Cùng lúc đó, phe của Khu rừng Chạng Vạng cũng đã đến đường giữa. Payna nói trước:
- Ngươi đang làm gì ở đây?
- Tôi đang chữa vết thương cho cô ấy. - Thane trả lời.
- Chỉ có một thằng điên mới đi chữa thương cho địch. - Tel"Annas nói thêm.
Thane nói:
- Đối với tôi, kẻ thù hay team ta, dù đang chiếm ưu thế hay thua thiệt, ta vẫn luôn nhớ: "Không đánh người ngã ngựa". Cô ấy bị thương nên tôi chữa cho cô ấy. Sau khi lành ta tiếp tục chiến đấu. Dẫu có thua ta vẫn yên lòng còn hơn đánh một người bị thua thiệt.
Payna đá Thane bay một đoạn rồi kéo Krixi về, bỏ mặc Thane ở đó. Đột nhiên ...
Một tên Zombie cấp cao xuất hiện. Hắn bảo:
- Ta xin tự giới thiệu: Ta là Nano. Ta có thể Tước tất cả vũ khí của các ngươi.
Tel"Annas bảo:
- Ta không sợ. Có giỏi thì nhào vô!
Nano gào lên một cái. Cây cung của Tel"Annas bị vỡ làm đôi.
Thế là tất cả mọi người cùng tấn công. Nhưng do vũ khí bị hỏng nên không thể đánh bại hắn được. Hắn bảo:
- Ta sẽ bắt tên này. - Nói rồi hắn đem Krixi đi mất.
- Krixi ........!!! - Payna hét trong nước mắt và tuyệt vọng. Chợt Thane bảo:
- Mọi người đừng lo. - Vừa nói xong, Thane bay lên, kéo Krixi bay xuống, còn Thane nằm gọn trong tay Nano.
Đến lúc này, cả Team Liên Minh diệt Quỷ mới chịu bước ra. Ai nấy đều bàng hoàng khi Thane đã hi sinh mình để cứu người dù đó là kẻ địch. Lữ Bố nói mà run run nước mắt:
- Đức vua à! Đức vua đi rồi lấy ai lãnh đạo chúng thần đây!
Cả Team khu rừng Chạng Vạng đều nói:
- Chúng ta nên dừng cuộc chiến vô nghĩa này lại đi! Hãy cho chúng tôi gia nhập Liên Minh với.
Cả bọn đồng ý. Thế là họ trở về Lâu đài.
Về tới lâu đài, Krixi được đưa vào phòng của Alice cứu chữa. Chợt Nakroth bay từ đâu ra, nói:
- A vợ! Vợ bị sao thế? Có bị đau ở chỗ nào không?
Nói xong, Nakroth đuổi tất cả mọi người ra và bảo:
- Để tôi chăm sóc cô ấy cho!
- Cái gì! Cậu định giỡn mặt với một người giỏi y như tôi à! - Alice tức giận.
Thế là Alice và Nakroth choảng nhau. Phải vất vả lắm, mọi người mới ngăn cản được. Mọi người đành rút ra khỏi phòng, để Nakroth và Krixi muốn làm gì thì làm.
Trong căn phòng, Nakroth bảo:
- Vợ à! Anh chỉ muốn nói với em một điều dù anh chưa một lần được nói.
- Anh hãy nói đi - Krixi thều thào nói.
- Anh muốn ... làʍ ŧìиɦ với em! - Nakroth bảo.
Câu nói của Nakroth khiến Krixi sững sờ trong giây lát rồi nói:
- Được thôi.
Thế là Nakroth bắt đầu sờ ngực Krixi và mút lấy mút để đầu ti của Krixi. Krixi lúc đầu không thích cảm giác này và còn giãy giụa. Nhưng một lúc sau, Krixi cảm thấy chuyện này không có gì mắc cỡ mà còn sướng là đằng khác. Một lúc sau, Nakroth bảo:
- Bây giờ anh bắt đầu đây.
Thế là Nakroth lấy thứ của quý của mình đưa vào âm hộ Krixi. Krixi rêи ɾỉ vì sướng. Một lúc sau, tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Nakroth đã lấp đầy âm hộ Krixi. Cô ta bảo:
- Bây giờ tới lượt em.
Thế là cô ấy mút lấy mút để cái thứ ấy của Nakroth. Hai người cùng nhau sướng đến chiều tối. Nhưng có một điều không may đã xảy ra: Butterfly vô tình đi ngang qua và phát hiện chuyện này ...
_____________________________
P/S: Ad viết phần cuối có lẽ + nên bạn nào không thích thì thôi. Các bạn hãy Đề cử (nếu thấy hay) và comment bên dưới, vì đó miễn phí nhưng đó chính là niềm động mực to lớn giúp mình làm ra các chương sau hay hơn