Liên Hoa Bảo Giám

chương 490: tác chiến cướp người

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mệnh lệnh của cây Sinh Mệnh truyền đi, một đường xuyên qua giữa cây Sinh Mệnh, tới nơi thần bí phát ra lệnh truy sát Đỗ Trần.

Điểm nút của cây Sinh Mệnh vẫn thần bí khó lường như cũ, có điều tín sứ của cây Sinh Mệnh giá lâm, trong sào huyệt của Xích Quân đột nhiên nổi lên quang mang màu vàng nhạt, miễn cưỡng làm người nhìn ra tình hình bên trong. Có mấy người ngồi vây quanh dưới một kiến trúc giống như tế đàn, tất cả đều là trang phục tiêu chuẩn của Xích Quân... Julie. Trung trướng Julie vốn đã tan thành mây khói, hóa thành tro bụi rõ ràng cũng ở trong đó!

Còn ở trên tế đàn cũng không phải là nhân loại, mà là hình dạng chín quả trứng màu đỏ, dùng lời của Andy mà nói, đây chính là chín quả trứng gà thơm phưng phức, nhưng dùng lời của Đỗ Trần mà nói, đây chính là chín Lôi Hỏa Chích Viêm pháo tôn quý, trí năng nhân tạo, nguyên hung giết chết Thần Hoàng Prince!

Như thế, kết cấu căn bản của Xích Quân cũng liền vừa xem là hiểu rồi - Cửu tôn lôi pháo chia ra từ số 1 tới số 9, bắt đầu từ số 10 trở đi, chính là cao thủ các đại chủng tộc như Khắc Long nhân hoặc là Constantine!

Một lôi pháo ở trong đó nghe được lời cây Sinh Mệnh do tín sứ truyền đến, phát ra âm thanh thâm trầm vang xa, rất có trí tuệ:

- Xin chuyển lời cho cây Sinh Mệnh, Lôi Minh ta hiểu rõ ý tứ của nàng rồi, vô luận là khi nào ở đâu, Xích Quân và cây Sinh Mệnh cùng tồn tại!

Hạt giống lại không tức khắc rời đi, mà lại nhẹ giọng nói:

- Lôi Minh các hạ, mẫu thân mặc dù không nói rõ, nhưng ta hiểu được ý tứ của lão nhân gia người - quý quân ở phụ cận Phạt tội chi thành mất Sinh Mệnh Tiệp Kính, như vậy từ giờ trở đi, ta sẽ làm Tiệp Kính giúp ngài mau chóng xuyên qua cây Sinh Mệnh!

Hồng quang trên người Lôi Minh lóe lên:

- Một lần nữa cảm tạ cây Sinh Mệnh! Nếu đã như thế, ngươi đi nghỉ trước đi, ta cùng mấy vị đại nhân khác thương nghị sau đó an bài nhiệm vụ cho ngươi!

Đợi hạt giống đi rồi, một tôn lôi hỏa pháo bên cạnh Lôi Minh đột nhiên mở con mắt đỏ như máu ra.

- Đại ca, vì sao không mời cây Sinh Mệnh tìm kiếm Constantine bị mất tích?

Lôi Minh bình tĩnh nói:

- Bây giờ chúng ta có chuyện quan trọng hơn, một Constantine nhỏ nhoi không đáng lãng phí tinh lực của chúng ta!

- Đại ca nói rất có đạo lý, Tứ Ngự Thần Thú đủ để phá hủy sự tồn tại của Lôi pháo chúng ta, muốn đối phó với nói, chúng ta phải dốc hết sức lực!

Lôi Minh đột nhiên phát ra tiếng cười cổ quái.

- Lục đệ, ngươi nói sai rồi! Ta nói "chuyện trọng yếu hơn" không phải là chỉ vào đối phó với Tứ Ngự Thần Thú! Tứ Ngự Thần Thú tuy mạnh, nhưng cây Sinh Mệnh có lời, hoàng kim thánh tức kia yếu ớt vô cùng, hơn nữa chỉ có một cỗ, điều này nói rõ, xuất hiện chỉ là một tiểu hải từ vừa mới thức tỉnh không lâu! Với tốc độ tiến hóa của Tứ Ngự Thần Thú mà nói, nếu không có gì ngoài ý muốn, sau 10 năm nữa chúng ta lại quan tâm tới uy hiếp của nó cũng không muộn!

Lôi pháo khác không hiểu, hỏi tới:

- Vậy đại ca nói Việc quân trọng hơn là chỉ cái gì?

Lôi Minh trầm mặc chốc lát, đột nhiên nói:

- Gần đây ta vẫn đang do dự một việc - Xích Quân chúng ta mục tiêu cao nhất yêu cầu tồn tại giữa Hồng Huyết Nhân và Tử Huyết Nhân phải bảo trì loại trạng thái cân bằng trong chiến đấu! Nhưng hiện nay Hồng Huyết Nhân mặc dù nội bộ phân loạn, không như Tử Huyết Nhân đoàn kết đồng lòng, nhưng Tử Huyết Nhân dù sao cũng bị vây khốn ngàn năm, toàn bộ thực lực vẫn kém xa Hồng Huyết Nhân, cũng chính là nói, cân bằng giữa bọn họ không ổn rồi! Như vậy chúng ta... Có nên thúc đẩy cho cân bằng hơn một chút hay không?

Căn cứ Xích Quân đột nhiên chìm vào một sự yên lặng quỷ dị, nhưng dưới không khí của sự yên lặng này lại nổi lên một loại khí tức hưng phấn!

- Đại ca, vì ý nghĩa tồn tại của Xích Quân chúng ta. Người rốt cuộc hạ quyết tâm rồi sao?

- Đúng vậy, Tứ Ngự Thần Thú tái hiện, mặc dù chỉ vẻn vẹn một tiểu thú, nhưng dù sao cũng làm cho Hồng Huyết Nhân tăng cường lực lượng. Làm sự cân bằng vốn không ổn càng nghiêng về phía Hồng Huyết Nhân! Là lúc giúp đỡ Tử Huyết Nhân, từ đó là lúc gây dựng lại trạng thái cân bằng giữa bọn họ!

Lôi Minh đột nhiên cao giọng:

- Chư vị, ta quyết ý làm ra Vẫn Thần đại chiến lần thứ hai, giúp Tử Huyết Nhân tăng thêm bước tiến phản công tam đại lục!

- Đại ca, vậy bước đầu tiên chúng ta phải làm cái gì?

Lôi Minh cười nói:

- Rất đơn giản! Hồng Huyết Nhân quá mức cường đại rồi. Vậy chúng ta liền làm yếu đi Hồng Huyết Nhân!

- Nói cụ thể là...

- Tiêu diệt một hai cường quốc, thật sự không thể tạo thành cho Hồng Huyết Nhân đả kích trí mạng... cho nên ta quyết ý - Xích Quân cửu tôn toàn bộ xuất động, giúp Bowness phá hủy suối nguồn sức mạnh của Hồng Huyết Nhân!

--------------------

Đại bình nguyên, Kinh Ức Cốc.

Sau khoảng thời gian kinh ngạc chớp qua, Đỗ Trần là người đều tiên tỉnh táo lại, chấn kinh nhìn con trai một cái, ánh mắt dừng ở trên thi thể đã nát thành đống thịt của Singh!

Alex hôm nay đích xác là quá ngoài dự đoán của mọi người rồi, nhưng nghĩ một chút cũng không có gì, sách mật của gia tộc Brockman có ghi lại, năm đó cha của Alex có thể ở trong thiên không phát động thiên lôi, đoạt đi Bi Minh Chi Lệ, hơn nữa trong suốt thời gian làm ngoại công của mình, Bairu người kế thừa thần lực của Wolfe không chút phát hiện! Như vậy Alex sớm muộn gì cũng có ngày tiến hóa tới trình độ đó, hôm nay đột nhiên bạo phát mặc dù ngoài ý liệu, nhưng cũng ở trong tình lý!

Nhưng càng làm cho Đỗ Trần kinh ngạc hơn chính là thi thể của Singh, sau khi nát thành khối thịt, trọng giáp tự nhiên không cách nào che giấu hình dạng chân chính của Singh, Đỗ Trần vừa thấy khối thịt vong linh đầy đất, trong lòng không khỏi lạc đi một chút - Singh là vong linh, nhưng hắn không sợ liên hoa thánh quang! Càng làm Đỗ Trân chấn kinh hơn là, thân thể Singh mặc dù nát thành khối thịt, nhưng đuôi lại bảo tồn tương đối hoàn hảo, hơn nữa đầu đuôi mọc ra một khối thịt nhỏ, vừa nhìn thấy, so với Singh không khác chút nào, chính là một Singh thu nhỏ…

JuJu thú?

Đây chỉ là sự xảo hợp, hay là Singh và JuJu thú có liên quan?

Thomas cũng đang chấn kinh, Singh bị giết chết rồi, vậy kế hoạch di dân của mình phải làm sao? Không có Singh làm ra hắc vụ, di dân tiến hành giữa thanh thiên bạch nhật... vừa nghĩ tới, Thomas chỉ cảm thấy trong lòng trổi dậy một cỗ tử vong, đưa mắt nhìn, Alex đang hờ hững đi qua thi thể của Singh, đang chậm rãi bước tới phía hắn!

- Đỗ công! Hôm này chính là quyết đấu công bằng! Quý thiếu gia làm như vậy trái với phong cách anh hùng thời đại! Lão Tứ, còn ngần ra làm gì? Dẫn quân bảo vệ ta!

Thomas kinh hoàng hét lớn, chạy thục mạng về phía thành Kinh Ức! Bỏ đi, ban ngày ban mặt thì ban ngày ban mặt! Nhiều nhất tổn thất thêm quân đội tới đoạn hậu, Đỗ Đức có thần hơn cũng không thể trong vài phút tiêu diệt tất cả quân đội của thành Kinh Ức chứ? Chỉ cần có thể tranh thủ thời gian vài phút, đủ để mình đem phần lớn bách tính di chuyển đến trong Sinh Mệnh mê cung!

Sau khi Thomas bỏ chạy, lão Tứ vội vàng dẫn một vạn binh lính kết trận đoạn hậu cho Nhị đương gia! Nhưng chính lúc này.

- Thomas, kế hoạch bắt đầu!

Singh vốn đã bị nổ thành khối thịt đột nhiên phát ra âm thanh, chỉ thấy hình thu nhỏ của chính hắn trên đuôi đón gió lớn lên. Trong khoảnh khắc biến thành bộ dạng to lớn vừa rồi. Bất quá lần này trên cái đuôi đã không có khối thịt nhỏ kia nữa - chính là Minh Vương bất tử thân có được từ JuJu thú!

Bản thể của JuJu thú và cái đuôi vốn là hai thứ không cùng sinh mệnh, như vậy mười hai Minh Vương thú tự nhiên kế thừa cái ưu điểm này, tất cả đều có hai mạng! Bản thể bị giết rồi, chỉ cần lưu lại khối thịt nhỏ trên đuôi liền có thể sống lại, hơn nữa bọn chùng chỉ cần một đoạn thời gian liền khôi phục được khối thịt trên đuôi. Như vậy lại là một cỗ máy chiến tranh siêu cấp có hai tính mạng!

Alex "ý" một tiếng, quay đầu kinh ngạc nhìn Singh, hiển nhiên không ngờ tới quái vật này còn có thể sống lại!

Thomas vừa thấy liền mừng rỡ, quát lên:

- Lão Tứ, ngươi mang binh đoạn hậu!

Thân hình hắn càng nhanh hơn, giống như thiểm điện bắn về phía thành Kinh Ức!

Singh vừa nói xong "Kế hoạch bắt đầu" thì sau lưng hắt một đôi long dực đột nhiên nhanh chóng vỗ lên, bay lên trên trời, trên người tràn ra từng đạo hắc vụ. Trong nháy mắt, Kinh Ức Cốc phảng phất như trong đêm khuya, tối không nhìn được năm đầu ngón tay, trong bóng tối, Singh không biết tung tích!

Nhìn thấy tất cả điều này, Đỗ Trần đã không hề truy kích Thomas, cũng không hề dùng Phong Nguyên thổi tan hắc vụ, mà lại vuốt mũi cười:

- Ariza, mang quân công kích những quân địch đoạn hậu này, đồng thời bảo hộ giáo phụ Bairu và đấu thần Thomas! Alex, ở bên tỷ tỷ! Bairu lão ca, đợi lát nữa… ta sẽ cho ngươi nhìn thấy một trò hay!

Nói xong, Đỗ Trần nhún người bay về phía bầu trời Kinh Ức Cốc, đấu hồn và thần niệm cùng mở ra.

- Đỗ Tư. Thông qua Snoopy thông tri cho Ted, Kinh Ức Cốc có thể có cùng loại kế hoạch với chúng ta, kếu hắn lập tức phát động! Andy, nói cho Đỗ Đức, tất cả tiến vào trạng thái trực chiến!

- Đợi tín hiệu của ta! Ha ha, mảng hắc vụ này tới thật tốt!

Trong thành Kinh Ức, bởi vì tồn tại quản chế quân sự. Những bình dân đối với sương khói màu đen đột nhiên tới chỉ ngạc nhiên trong chốc lát, lúc này trong thành nổi lên những ngọn đuốc, không biết là ai gầm to:

- Lệnh của Thomas đương gia, quân đội trông coi khu bình dân thứ nhất lập tức tập kết ở thành bắc, khu thứ hai theo sau, khu thứ ba sau hai phút nối tiếp…

Mấy ngày nay quản chế quân sự sớm đã đem những bình dân tập trung ở giữa trung ương nội thành và thành bắc, giờ đây quân lệnh truyền xuống, những bình dân lập tức trật tự theo quân sự trưởng quan tiến tới vùng đất trước mặt, hai mươi vạn người nghe tới đích xác rất nhiều, nhưng dưới áp lực lớn của quân sự hình thành trật tự cũng không thể khinh thị, trong khoảng thời gian vài phút ngắn ngủi, năm vạn bình dân khu đầu tiền đã tiến vào cửa động thành bắc, hơn bốn vạn người của khu thứ hai cũng bắt đầu chuẩn bị tiến vào…

Christian dẫn binh trấn thủ ở phụ cận tháp cao trong thành, nhiệm vụ của hắn là giám thị Ted và bảy ngàn gia binh kia, sau khi nghe được tiếng hét lớn kia cười lạnh lùng:

- Là giọng của Ngũ thúc, xem ra Nhị thúc quả nhiên có kế hoạch lớn, đáng tiếc chỉ nói cho đồng đảng của hắn… mẹ nó, muốn để ta đoạn hậu tống tử sao?

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy quân doanh của cấm vệ quân trong thành hỏa quang lóe lên, theo sau hỏa quang, Ted "trọng thương" không đỡ, cần bế quan liệu thương bay lên thiên không, lớn giọng quát lên:

- Tinh Mang trận, bao vây quân của Christian!

Christian gật mình kinh hải, Ted quả nhiên vẫn phản rồi?

Lại nghe lời nói của Ted không ngừng:

- Những bình dân, ta là tam đương gia Ted của các ngươi! Đừng tin Thomas, hắn muốn dẫn các ngươi tới đường chết! Hãy nghe ta, ta đã hiệu trung với Francis đại nhân, muốn sống, muốn tới Đỗ thành có cuộc sống tốt hơn, muốn tẩy sạch tội lỗi của mình lần nữa thấy ngày mai, không cần phải loạn, từ hai đường lớn thứ năm thứ sáu, tiến vào doanh trại của ta!

Hai loại lời nói hoàn toàn khác biệt làm cho những bình dẫn hồ đồ!

Trong hỗn loạn có người hỏi:

- Cha, rốt cuộc chúng ta phải đi đâu? Là theo Thomas bỏ chạy hay là đầu hàng Francis?

- Điều này, điều này...

- Phía trước mặt là tam thúc sao? Còn ngẩn ra cái gì, mau, mau theo ta tới doanh trại của Ted! Người chớ quên, ta từng làm tù binh của Francis, biết tình hình nơi hắn, đi theo ta khẳng định không sai!

- Khẳng định không sai? Được, mau tới hỗ trợ thím của ngươi, chúng ta đi! Ruman lão ca, ngươi không đi theo ta sao?

- Đáng chết! Các ngươi biết Francis, nhưng ta không tin hắn, người gia tộc Ruman nghe đây, chúng ta đi theo Thomas đương gia!

Cả thành Kinh Ức chìm vào hoảng loạn chia cách, đại bộ phận bình dân chạy theo Thomas, dù sao Thomas cũng là đương gia thống trị bọn họ mười mấy năm, vẫn tin tưởng hắn hơn - bộ phận này là thế hệ nguyên lão và gia tộc lớn sống ở đây lâu năm! Nhưng cũng có một bộ phận nhỏ bình dân không muốn tiếp tục làm người Kinh Ức nữa, bọn họ đi theo những tù binh sau khi trở về khoác lác cuộc sống tốt đẹp, cắn chặt răng, chạy về phía quân doanh của Ted - bộ phận người này phần lớn là những người đơn độc ở tầng lớp dưới cùng, nhân khẩu trong nhà hiếm hoi, không có gì liên lụy, dám đi mạo hiểm!

Có điều mặc kệ thế nào, người Kinh Ức chỉ có hai lựa chọn, hoặc là theo cầu thang nhảy vào hố lớn được Thomas đào sẵn, hoặc nhảy vào cái hố lớn do Đỗ Trần đào ra, dù sao không ai dám ở lại trên mặt đất...

Mà hai cái hố mặc dù đều đủ lớn. Bất quá một cái ở khu thành bắc, một cái ở trung ương, cự ly giữa chúng vẫn rất lớn, vì vậy... những bình nhân bị kẹp giữa chúng chần chư do dự, một bộ phận chạy về phía bắc, một bộ phận chạy về phía nam, tức thì loạn như một nồi cháo.

Lúc này Thomas đã về tới Kinh Ức Cốc, đầu tiên là hỏi nơi hạ lạc của cốc chủ Senna, biết thê tử đã dưới sự bảo vệ của Sát theo nhóm thứ nhất tiến vào Sinh Mệnh mê cung. Thở dài nhẹ nhõm! Hắn theo ánh đuốc nhìn thấy sự hỗn loạn giữa bắc thành và trung tâm thành, lại có binh sĩ nói tình huống Ted phản bội. Hắn quát lớn:

- Ta là Thomas, các vị hương thân, ta là đương gia của các ngươi mười mấy năm, ta là ngươi thế nào các ngươi đều rõ ràng! Cho dù Thomas ta có không phải là người, còn có thể hãm hại những hương thân của mình sao? Hãy nghe ta, đường ngầm ở thành bắc là đường sống duy nhất của các ngươi, Francis mặt lạnh tâm độc, tên phản đồ Ted muốn hại các ngươi!

Không thể không nói, Thomas ở Kinh Ức cố có uy vọng cao cả. Một tiếng hét này của hắn tức thời kéo qua mấy vạn bình dân, nhưng vẫn có ngươi chạy về phía Ted... đơn giản mà nói, trong đại hỗn loạn hình thành hai dòng người, ước chừng bảy phần người Kinh Ức đi theo Thomas, ba phần còn lại chạy về phía Ted. Theo cầu thang tiền vào đường ngầm trong doanh trại của Ted, sau khi vào lòng đất lại dưới sự tổ chức của binh sĩ nhanh chóng chạy về phía trước!

Địa phương phía sau đám người, Thomas đang ở đường ngầm thành bắc tổ chức trật tự, mắt nhìn thấy vẫn có ước chừng ba phần, tầm bốn năm vạn người không nghe lệnh của mình, liền không khỏi nhíu mày.

- Lão ngũ, tình hình bên ngoài thế nào? Francis sau khi phát giác sự tình biến đổi có bắt đầu công thành hay không?

- Nhị ca yên tâm. Còn chưa nghe thấy tin tức Đỗ Đức công thành. Cho dù hắn công thành cũng không sao! Mấy ngày nay ta đã âm thầm tăng cường cơ quan phòng ngự ở các cửa thành lớn, cho dù không thủ được cũng trì hoãn hắn rất lâu! Chỉ là...

Ngũ đương gia chỉ vào đám người hỗn loạn, lo lắng nói:

- Chỉ là những bình dân này không nghe mệnh lệnh làm rối loạn trật tự, trì hoãn nghiêm trọng thời gian rút lui của chúng ta, có giết hay không...

Thomas vội hét lên:

- Không được! Lúc này chúng ta tuyệt không thể giết người, bằng không bình dân vốn theo ta đều sẽ hoài nghi ta! Lão Ngũ, tính toán một chút, có bao nhiêu người đi theo chúng ta!

- Ài, tính cả quân đội chủ lực, còn có bảy phần bình dân, đại khái chừng 15 vạn người!

- Đủ rồi, Tử Huyết Nhân trải qua đại tai nạn JuJu thú, nhân khẩu giảm mạnh, số lượng vong linh và Minh Vương thú đã uy hiếp tới sự thống trị của Bowness, hiện nay một lần cấp cho hắn 15 vạn người đi theo, đủ tính là công lao to lớn rồi!

Thomas nhìn bình dân đang tiến vào đường ngầm một cái, cười lạnh lùng:

- Ra lệnh cho quân vòng ngoài thủ thành bắt đầu triệt thối đi, bất quá Christian giám thị Ted đi cuối cùng. Ừm, hắn khả năng lòng sinh bất mãn… lão ngũ, ngươi dẫn thân binh của ta đi giám sát Christian, khi cần, giết hắn!

Mà lúc này Christian đã ở dưới sự bao vây của Ted, mặc dù Christian cũng dẫn theo gần năm nghìn binh sĩ dưới quyền, nhưng trong lòng hắn biết rõ, nếu thật sự đánh, chút nhân thủ này của mình còn không đủ nhét kẽ răng cho Ted!

Vì vậy thái độ của Christian rất cổ quái, hắn trơ mắt nhìn Ted tổ chức bình dân tiến vào đường ngầm, đã không đánh quân của Ted, cũng không tuyên truyền lừa gạt bình dân, chỉ là thỉnh thoảng phái binh ngăn cản một chút bình dân muốn tiến vào quân doanh... Cũng chỉ là đề nghị một chút, căn bản không ngăn cản bao nhiêu người!

Ted cũng thức thời mà không đánh, mặc cho Christian đứng nhìn, hai người ở giờ phút này đạt thành thỏa thuận ngầm, chia ra có lợi cho mình, lại đồng thời có lợi cho Đỗ Trần!

Ngũ đương gia dẫn thân binh tới bên người Christian, cả giận nói:

- Christian, vì sao không công kích Ted, ngược lại còn mặc cho hắn cổ động bình dân?

Christian mặt mũi sầu khổ thở dài nói:

- Ngũ thúc, ta ngăn cản thế nào. Ngài tới xem xem...

Hắn kéo tay Ngũ đương gia đến bên cạnh:

- Ngươi xem, những bình dân này... đi chết đi!

Phụt, một thanh trùy thủ đâm vào hậu tâm của Ngũ đương gia, Ngũ đương gia không chút phòng bị, còn chưa chuẩn binh quan sát tình thế đã gục ngã rồi, hai mắt âm lãnh của Christian liếc qua những thân binh náo động, quát:

- Các tướng sĩ, các người là quân dưới quyền của ta, ta tất phải suy nghĩ cho các ngươi! Mọi người nhìn tình hình trước mắt - Thomas đã vứt bỏ chúng ta rồi, hắn muốn để chúng ta làm pháo hôi đoạn hậu để tống tử!

- Vậy chúng ta còn phải bán mạng cho Thomas sao? Mọi người đều biết, mười ngày trước ta tự thân cùng Francis đại nhân mật hội, ta chính mắt nhìn thấy Francis đại nhân là người thế nào... hãy nghe ta, chúng ta làm phản thôi! Từ hôm nay trở đi, chúng ta chính là binh đoàn thứ tư của quân phòng thành Duerkesi. Ta là tướng quân, các ngươi cũng nhập vào quân tịch Đỗ thành, mọi người cùng đi Đỗ thành hưởng cuộc sống tốt đẹp! Giết thân binh chó đẻ của Thomas!

Christian thầm nghĩ, Francis là người cực kỳ tốt thích xem "tinh thần thượng võ cùng đức dục cai trị", vậy vừa rồi mình nói mặc dù chỉ là lời nói dối để ổn định quân tâm, nhưng mình ở thời khắc quan trọng này giúp Francis một chút. Ngày sau khi gặp lại hắn, thứ hứa hẹn cấp cho binh sĩ nhất định có thể xuất ra từ trong tay của Francis, nói không chừng còn nhiều hơn!

Hơn nữa, mình không phải là thân tín của Thomas, cho dù thật sự có theo Thomas, ngày sau cũng không được trọng dụng a! Vậy còn không bằng đầu cơ mạo hiểm, đổ một lần có thể tiến vào Đỗ thành làm tướng quân!

Cuối cùng là một điểm tư tâm nho nhỏ - tiểu thư Helen mỹ mạo vô song chính là ở Đỗ thành a!

Đây là ba suy nghĩ, làm Christian đột nhiên làm ra hành động phản loạn!

Ted ở đối diện nhìn thấy tình hình trước mắt, cười to nói:

- Tướng quân Christian quả nhiên là thức thời! Ta với thân phận phó thống soái quân Đỗ thành hứa. Thứ ngươi đáp ứng cho binh sĩ, lĩnh chủ đại nhân nhất định sẽ thực hiện! Mau, Christian tướng quân lập tức xuất lĩnh quân dưới quyền tổ chức trật tự!

Thân phận phó thống soái trước mặt là thật, hiện giờ trong hệ thống quân sự dưới tay Đỗ Trần, gia tộc Brockman chiếm cứ ba bốn thành, như vậy cấp cho Ted một thân phận phó thống soái tịnh không quá phận! Tuy nhiên lời nói phía sau của hắn... chẳng có ai biết là thật hay giả.

Đại hỗn loạn của Kinh Ức thành lại tiếp tục, hai mặt đều đang cướp người, đều hết sức làm càng nhiều bình dân gia nhập phía mình càng tốt, vì thế mà tạo thành hỗn loạn nghiêm trọng ngăn cản tiêu hao thời gian bình dân di chuyển, nguyên bản trong kế hoạch của hai bên trong vài phút liền có kể kết thúc sự việc, bị trì hoãn tới nửa giờ.

Dưới hắc vụ đầy trời, Đỗ Trần nghe được tin tức Đỗ Tư truyền đến, nói trên thực thế thành Kinh Ức đã là một toàn thành trống rồi, đột nhiên vuột mũi than.

- Mẹ nó, kế hoạch ban đầu đổ vỡ rồi, mới cướp được năm sáu vạn người... Lão tử lại đáp ứng Liya, phải đưa hắn hai mươi vạn người! Brook, ngươi theo ta vào thành!

Nói rồi, Đỗ Trần bay vào thành Kinh Ức trống không. Nhưng vừa mới bay đi. Trong lòng Đỗ Trần chật căng, cúi đầu nhìn xuống. Alex không biết từ khi nào đã chui vào trong áo của hắn.

- Cao thủ, muốn đi rửa sạch sỉ nhục của Thomas!

Đỗ Trần sửng sốt, ha ha cười lớn:

- Được, đại cao thủ của chúng ta, ba ba dẫn con đi rửa sạch sỉ nhục!

Thanh Vân trong nháy mặt liền tới vào quân doanh của Ted.

- Đại nhân, hiện giờ thành Kinh Ức đã trống không rồi, tính sơ sơ, có năm vạn người theo chúng ta, những người còn lại đều theo Thomas tới thành bắc tiến vào Sinh Mệnh mê cung! Vị này là Christian đương gia, vừa rồi nhờ có hắn hiệp trợ...

Ted giới thiệu đơn giản một chút tình huống vừa rồi.

Đỗ Trần hơi gật đầu một chút, cười thuần phác:

- Đại đức của tướng quân Christian, Francis ta ắt không phụ ngươi! Như vậy bây giờ nghe lệnh! Ted, lập tức chỉnh quân, Đỗ Đinh dẫn đường, chúng ta cướp 15 vạn bình dân kia trở lại! Còn Christian tướng quân... Ngươi soái lĩnh quân bản bộ bảo hộ bình dân tiến tới, lát nữa Kinh Ức Cốc còn có biến động lớn, ngươi trước tiên dẫn bình dân tới khu đất trống rộng rãi, để tránh bị biến động ảnh hưởng đến... Ngoài ra, biên chế tư lệnh binh đoàn thứ tư của Đỗ thành ta phê chuẩn, ha ha, Đỗ thành của ta lại có một hổ tướng rồi!

Christian trong lòng cười thầm, trên mặt lại ra vẻ sợ hãi:

- Hậu ân của đại nhân, Christian ghi khắc trong tim!

Dưới sự dẫn dắt của Đỗ Đinh, Đỗ Trần và Ted tiến vào Sinh Mệnh mê cung, đồng thời trong đấu hồn Đỗ Trần phân phó:

- Andy, nói cho Đỗ Đức có thể bắt đầu rồi, có điều ngàn vạn lần chú ý đừng để Bairu nhìn ra khe hở, hắn còn đợi ta "không lưu lại người sống đó"!

Nói xong, Đỗ Trần theo quân đi tới phía trước, nhíu mày nói:

- Đỗ Đinh, có người ở cửa thành bắc khoét thân thể của mẫu thân ngươi, ngươi làm sao không cảm ứng được vậy?

- Ta có thể sao? Lão đại, ta đã độc lập tách ra tự lập môn hộ, một chút liên quan đến lão nương ta cũng không có! Bây giờ nếu là trong Đỗ thành ở dưới sự bao bọc của thân thể ta, một chút gió động cỏ lay nào cũng không thoát khỏi cảm ứng của ta, nhưng ở trong thân thể lão nương... Ta không có cái bản lĩnh đó!

- Được rồi, chớ bày ra cái bộ dạng oán phụ trong khuê phòng nữa! Tìm kiếm cẩn thận một chút Thomas mang theo bình dân chạy đâu rồi?

- Ngươi đợi một chút, mảng mê cung này phức tạp vô cùng, đường lớn và đất trống đặc biệt nhiều... ấy? Không cần đợi nữa, hôm nay nữ thần vận mệnh chiếu cố ngươi rồi!

Đỗ Trần đi về phía trước vừa nhìn, không phải chứ, nữ thần vận mệnh bà nương kia quá rộng lượng rồi!

Trên một con đường lớn, Brockman, Singh, còn có Thomas ba người đang soái lĩnh quân đội duy trì trật tự, phía sau một mảng lớn bình dân đang rục rịch chậm rãi tiến về phía trước, chính đang tiến tới đường ngầm được biến hóa ra này, vừa khéo đưa tới tầm mắt của Đỗ Trần!

Không chờ Đỗ Trần phân phó, Ted lớn tiếng quát lên:

- Tinh Mang trận!

Ba người đối diện vừa thấy Đỗ Trần, thần sắc đại biến, Thomas khóe mắt liếc Alex, một câu nói thừa cũng không dám thốt ra, chạy thục mạng vào giữa bình dân, trốn trong đám người còn tim đập chân run không thôi...

Lão thiên ta, mình làm sao bị tiểu ma đầu này chằm chằm vào như vậy?

Brockman cũng lùi vào trong bình dân, cười nói:

- Francis lão hữu, hiện giờ thân phận của ta đã lộ rõ, không có gì để nói nữa! Thế nào, ngươi định không cho ta và mười mấy vạn bình dân này một con đường sống sao?

Một câu nói, rõ ràng là nói chuyện cũ, nhưng lại ngầm kích động tâm tình của những bình dân!

"Hết rồi, không còn đường sống nữa, chúng ta liều mạng đi!"

Đỗ Trần nhướng mày, kẻ thao túng phía sau Kinh Ức Cốc không ngờ là Ma tộc. Điều này... trong nháy mắt Đỗ Trần liên tưởng đến rất nhiều sự tình, bất quá không có thời gian điều chỉnh nữa, quát:

- Brockman, nguyên lai là việc tốt Ma tộc các ngươi làm, ngươi định đưa những người này đầu nhập Ma tộc sao?

Có Ted và quân đội ở đây, đánh bại đám người Brockman không hề phức tạp, nhưng quan trọng là Đỗ Trần muốn 15 vạn bình dân này thành thành thật thật đi theo minh, cái này cần phải phí tâm rồi - Đỗ Trần bắt đầu tấn công tâm lý, cố gắng khuyến dụ những bình dân này!

Ted đột nhiên thần sắc máy động, nhìn chằm chằm vào Brockman! Đáng chết. Là Tử Huyết Nhân - trong mắt hắn lóe lên một tia cừu hận khắc cốt ghi lòng, làm người nhìn được run sợ!

Thomas ở trong đám người hô to:

- Các vị hương thân, chúng ta là người Kinh Ức. Hồng Huyết Nhân và Tử Huyết Nhân trong mắt chúng ta nhìn có gì khác biệt sao? Chớ quên, ta cũng là Tử Huyết Nhân, các ngươi tin tưởng ta, hay là tin tưởng Francis phá hủy gia viên của các ngươi?

Brockman cũng lớn tiếng nói:

- Chư vị, mọi người có thể không biết ta, nhưng các ngươi chỉ cần biết một việc - Brockman ta là Hồng Huyết Nhân. Nhưng ngày nay cũng là thủ tịch nghị viên của hội nghị liên tịch tối cao của Tử Huyết Nhân - Bowness đại nhân sẽ không bạc đãi Hồng Huyết Nhân chúng ta!

Hai người liên tục hô to, mục đích chỉ có một, chính là kích động lên cừu hận của những bình dân với Đỗ Trần!

Đích xác là như vậy.

Chúng ta chạy không thoát rồi, nhưng 15 vạn bình dân này nguyện ý chạy theo Thomas ta, vậy đủ chứng minh, bọn họ tin ta hơn tin Francis! Chỉ cần ta kích động bình dân liều mạng, Francis ngươi có mạnh hơn, còn có thể giết bình dân sao?

Nắm lấy điểm không dám giết bình dân này của Francis, chúng ta liền có đường sống!

Bình dân Kinh Ức Cốc dù sao cũng không giống với địa phương khác, trong đó những kẻ vong mạng không ít, có ngươi dưới sự kích động của Thomas hét lên:

- Các vị hương thân, Thomas làm đương gia của chúng ta mười mấy năm, chúng ta không tin hắn còn có thể tin ai? Người gia tộc Trát Phổ Lan nghe lệnh, tiến lên phía trước cho ta, các huynh đệ quân đội lùi lại, người gia tộc Trát Phổ Lan chúng ta ở phía trước, ta muốn xem xem, Francis có đúng hay không muốn đem những bình dân tay không tấc sắt chúng ta giết sạch!

Có người dẫn đầu, lập tức có mấy trăm người không sợ chết đứng lên, kết quả đội ngũ của người Kinh Ức biến thành binh dân bên ngoài, quân đội bên trong...

Đỗ Trần vuốt mũi khẽ nhíu mày!

Thomas tiếp tục xúi giục nói:

- Các vị hương thân, cho dù các vị không tin ta, cũng nên tin nghĩa mẫu của ta và cốc chủ Senna! Ta là trượng phu của cốc chủ Senna, là cốc chủ tương lai, tuyệt sẽ không nhìn tâm huyết của nghĩa mấu rơi vào lò lửa, mọi người không cần phải sợ...

Đang nói, đội phủ phía sau có một người lảo đảo hấp tấp chạy tới:

- Thomas đương gia... Cốc, cốc chủ qua đời rồi!

Trong đầu Thomas ong một tiếng, hai hàng lão lệ không nhịn được chảy xuống, Brockman khẽ khẽ giật ống tay áo hắn:

- Đại sự quan trọng hơn!

Thomas cắn chặt răng:

- Chư vị, cốc chủ qua đời, vậy dựa theo di mệnh của cốc chủ, ta là cốc chủ Kinh Ức Cốc, mọi người nghe lệnh cốc chủ...

- Đợi đã!

Trong đám người đột nhiên có một lão nhân hét lớn:

- Francis các hạ, dù sao chúng ta cũng chạy không thoát rồi, cho chúng ta một chút thời gian được không? Cốc chủ tạ thế, tân cốc chủ kế vị, đây là đại sự ngàn năm của Kinh Ức Cốc, khẩn cầu các hạ cho chúng ta một chút thời gian cử hành nghi thức đơn giản... sau đó có việc gì xin nói với tân cốc chủ, người Kinh Ức chúng ta đều nghe tân cốc chủ!

Đỗ Trần nghĩ ngợi, hơi gật đầu, đột nhiên nhìn xa xa thấy Sát người mặc hiếu phục tiến đến, trên mặt vẫn đeo mặt nạ như cũ, bên người còn có mấy lão nhân, chắc là nguyên lão của Kinh Ức Cốc!

Một vị lão giả trong đó, nâng cao một chiếc hộp sắt, mắt rưng rưng lệ quát to:

- Di mệnh của cốc chủ tôn kinh, thông báo cho người Kinh Ức Cốc, tân cốc chủ là...

Thomas cũng không quay đầu lại, khẩn trương nhìn chằm chằm vào Alex, tuyệt đại đa số người Kinh Ức cũng không quay đầu chú ý, đúng vậy, tân cốc chủ còn có thể là ai mà hồi hộp chứ? Khẳng định chính là Thomas rồi!

- Tân cốc chủ là đệ tử thân truyền của ta – Sát!

Liên Hoa Bảo Giám

Truyện Chữ Hay