Ngày hôm sau, Liễu Y đang ở đại sảnh dưới lầu ăn sáng, bị Kiều Kỳ bắt quả tang , Kiều Kỳ bởi vì biết chuyện của Liễu Y và Tuần Tu, cho nên chỉ nhỏ giọng hỏi mấy câu, cũng nhắc Liễu Y cẩn thận, thấy Liễu Y vẫn bình tĩnh, Kiều Kỳ lo lắng, nhưng cũng xem trọng Liễu Y hơn.
Ăn xong bữa sáng, Liễu Y đi cùng với tổ quay phim, đi tới chỗ quay phim, cảnh quay hôm nay chỉ có cảnh của Liễu Y và La Thành, nên trừ Liễu Y và La Thành, những diễn viên phụ khác, cũng không tới.
Sau khi xuống xe, ai làm việc nấy, mà Liễu Y rõ ràng cảm thấy có vài ánh mắt nhìn mình suy đoán, nhưng Liễu Y cũng không để ý, dù sao đã sớm chuẩn bị tâm lý cho chuyện này.
Liễu Y thay xong cổ trang, cám ơn nhân viên hóa trang, nhìn La Thành và đạo diễn Hàn đang nhỏ giọng nói chuyện cách không xa, liền đi qua đó.
Hàn Thần rất hài lòng với tiến độ quay phim, đối với kinh nghiệm của mỗi diễn viên cũng rất hài lòng, cảnh quay hôm nay, Hàn Thần cũng hơi yên tâm với liễu y, ở trong mắt Hàn Thần, mặc dù quay cảnh tình cảm, Liễu Y không được, nhưng cảnh quay võ lực, mình tuyệt đối không cần lo lắng, Hàn Thần cũng không quên cảnh tượng Liễu Y một cước liền đá bay nam chính, cho nên không lo lắng đối với cảnh quay hôm nay, mà La Thành, Hàn Thần càng thêm không lo lắng.
Hàn Thần và La Thành đang nhỏ giọng nói chuyện, thấy Liễu Y đi tới, hai mắt tỏa sáng, toàn thân áo đen, trên mặt che một miếng vải đen, cặp mắt thâm u kia, Hàn Thần cực kỳ hài lòng với tạo hình liễu quần áo.
Liễu Y đi tới, cung kính đứng trước mặt đạo diễn Hàn, căn bản không phát hiện La Thành bên cạnh không chớp mắt nhìn mình, trực tiếp nói với Hàn Thần, "Đạo diễn Hàn, lúc nào thì quay."
"Không vội, trước nói rõ ràng, lát nữa hai người còn phải nghe chỉ đạo võ thuật chỉ đạo, " Hàn Thần tỉnh táo nói.
Liễu Y biết ý tứ Hàn Thần, trực tiếp gật đầu, "Được, đạo diễn Hàn."
"Lát nữa có cảnh treo ngược, cô thật sự không cần thế thân, " Hàn Thần lạnh giọng hỏi, mặc dù đã sớm hỏi vấn đề này, nhưng lúc quay, Hàn Thần cũng không hy vọng có ngoài ý.
Liễu Y khoát tay, "Không cần, đạo diễn Hàn."
La Thành rất muốn hỏi Liễu Y chuyện ngày hôm qua, Diễ nĐà nLê Qu ýĐô nnn nhưng nhìn Liễu Y và Hàn Thần một hỏi một đáp, bất mãn thầm nói, "Lão Hàn, làm sao ông chưa từng hỏi tôi."
Hàn Thần vừa nghe, nhàn nhạt nhìn, "trước kia không phải cậu cũng tự mình ra trận, tôi còn phải hỏi à."
Hàn Thần dặn dò Liễu Y và La Thành một chút, cuối cùng nói, "Buổi sáng quay cảnh hành động, buổi chiều quay cảnh lại quay tiếp, hai người chịu khổ chút, không có vấn đề chứ."
Liễu Y và La Thành gật đầu, Liễu Y là chỉ nghe an bài, mà La Thành bởi vì an bài thời gian để quay bộ phim này ngắn, nên cũng đồng ý với tiến độ của Hàn Thần.
Sau khi Liễu Y cài nút, cẩn thận kiểm tra các bộ phận, còn La Thành bên cạnh thấy, đi tới cạnh Liễu Y nhỏ giọng nói, "Yên tâm, rất an toàn."
Liễu Y ngẩng đầu nhìn, khóe miệng mấp máy, lần trước bởi vì sơ suất, trực tiếp từ trời cao rớt xuống, mặc dù không bị thương, nhưng nguyên nhân cũng là bởi vì mình không kiểm tra, lần này, Liễu Y cũng không muốn lại xuất hiện ngoài ý muốn, nghe lời La Thành nói, Liễu Y không nói gì, chỉ gật đầu.
La Thành sờ mũi một cái, hắn đã sớm phát hiện Liễu Y đối với người khác ôn hoà, trừ quay phim, những thời gian khác cũng chỉ nhỏ giọng nói hai câu với người đại diện của mình, nhìn ánh mắt bình tĩnh của Liễu Y, La Thành trực tiếp nói, "Đồ đệ, con cứ thoải mái đi, cho dù có chuyện, có sư phụ đây."
"Vậy thì cảm tạ, sư phụ, bất quá, nhưng hôm nay hai chúng ta là đối thủ, " Liễu Y nhìn La Thành, trực tiếp trả lời.
Câu nói của Liễu Y, La Thành mới nhớ tới cảnh quay hôm nay, muốn nói lại thôi.
Cảnh hôm nay quay là sư phụ La Thành và nữ chính tra xét được đầu mối người sát hại bạn tốt võ lâm minh chủ, Diễ nĐà nLê Qu ýĐôn nữ phụ Liễu Y bởi vì muốn chia rẽ sư phụ và nữ chính, cho nên để cho thủ hạ dẫn nữ chính đi, mà mình giữ chân sư phụ, bởi vì nữ phụ không nỡ ra tay với sư phụ, cuối cùng bị sư phụ đánh chưởng, bị thương bỏ chạy.
Cho nên, Liễu Y nói vậy, đúng là có nguyên nhân, mà La Thành nghe lời Liễu Y nói, nhất thời thất bại.
Liễu quần áo chuẩn bị thỏa đáng, mà bên kia La Thành cũng chuẩn bị thỏa đáng, chỉ đạo võ thuật giảng giải làm mẫu cho Liễu Y và La Thành, mới bắt đầu quay.
Nhân viên làm việc mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, Hàn Thần ngồi ống kính trước, ra hiệu với người trong đoàn làm phim, sau đó ra hiệu cho La Thành và Liễu Y, gật đầu với phụ tá.
Tới tới lui lui, cao thấp, dừng đánh một chút, Liễu Y từ lạnh nhạt đến thuần thục, càng lúc càng nhẹ nhàng, phối hợp đây treo ngược sau lưng, điều chỉnh tốt nhất tư thế cơ thể, biểu hiện động tác rất tốt, mà La Thành càng ngày càng cố hết sức, mặc dù đã không chỉ một lần treo ngược, nhưng rất tiêu hao thể lực, cho đến màn cuối cùng, Liễu Y và La Thành mặt đối mặt đứng trên nhánh cây, lá cây cũng lay động theo chiều gió.
Hình ảnh rất đẹp, La Thành toàn thân áo trắng bồng bềnh và Liễu Y toàn thân áo đen ở trên nhánh cây đón gió đứng, Liễu Y một tay cầm đao, biết gần kết thúc, thở nhẹ ra một hơi.
Mà La Thành âm thầm kêu khổ trong lòng, một bên là thể lực theo không kịp, một bên là Liễu Y quá khí thế, từ lúc quay đến bây giờ, bàn tay nắm trường kiếm của La Thành bắt đầu cảm giác đau đớn, nhìn Liễu Y đối diện, La Thành âm thầm thở dài, dù thế nào cũng không ngờ cho đến bây giờ Liễu Y vẫn nhẹ nhàng như thường.
Hàn Thần gật đầu với phụ tá, hai người trên cây làm theo những gì đã được chỉ dẫn, sau lưng treo lên, trên không trung theo thiết kế tốt bắt đầu binh khí chạm nhau, La Thành giữ vững tạo hình phong độ nhẹ nhàng, thở một hơi thật dài, nhìn bóng dáng đang vung đao đến, giơ tay đưa kiếm lên cản.
Thân thể hai người quấn quít, đao quang kiếm ảnh, Hàn Thần chăm chú nhìn chằm chằm ống kính, cực kỳ hài lòng với kỹ năng quay phim võ trang của Liễu Y, có lẽ sau này, Liễu Y có thể trở thành một minh tinh hành động, một chút liền thông, nhi động làm đến nơi, nhìn nhanh tiến vào hồi cuối, gương mặt nghiêm túc của Hàn Thần cũng buông lỏng.
Mà hai người trên không trung, Liễu Y ra một đao, lại ngoài ý, trường kiếm vốn nên ngăn trở lại bị Liễu Y đánh bay, mà Liễu Y nhất thời không khống chế được lực đạo, lưỡi đao đi tới đầu La Thành, La Thành không ngờ một kích vừa rồi của Liễu Y lại dùng sức như thế, nhìn lưỡi đao đang tới gần, mặc dù biết không sao, nhưng cũng có chút kinh hoảng, trọng tâm không vững, ngã về phía sau.
Liễu Y vừa thấy cũng biết mình lại mất khống chế, theo bản năng xách La Thành đang mất trọng tâm rơi xuống, không chút suy nghĩ, dùng sức, đưa tay ôm hông của La Thành, lúc nhân viên làm việc tỉnh táo, sau khi từ từ để xuống đạo cụ, chỉ thấy Liễu Y đang ôm ngang La Thành đứng trên mặt đất trong sân.
Hàn Thần nhìn tình hình trong sân, cúi đầu bả vai run lên, còn những người khác bên cạnh, nhìn kiễu ôm công chúa kia, cười ầm lên.
Thân thể La Thành cứng nhắc, mặt già đỏ lên, thấy Liễu Y còn ôm mình, nhỏ giọng nói, "Thả tôi xuống trước."
Liễu Y nghe được tiếng cười bên cạnh, cúi đầu nhìn La Thành, nhớ tới lời Tuần Tu nói, vội vàng buông tay, chỉ nghe bịch một tiếng, La Thành đang rất tốt, Liễu Y vừa buông tay, mông trực tiếp tiếp đất.
Mà những người đang cười, nhìn biến chuyển trong sân, trợn mắt há mồm, La Thành không nghĩ Liễu Y sẽ buông tay, nhíu mày một cái, đau đớn từ trên mông truyền tới, nhìn Liễu Y trước mặt cố làm vô tội, cắn răng nghiến lợi nói, "Liễu Y."
Hàn Thần vừa thấy, kho khan một tiếng, cao giọng nói với những người chung quanh, "Tốt lắm, tiếp tục quay đoạn cuối, La Thành, không có vấn đề gì chứ."
Mặc dù có nhạc đệm, nhưng lúc quay vẫn tương đối thuận lợi, trừ ánh mắt La Thành nhìn Liễu Y có chút không giống bình thường, những người khác ngược lại tăng hảo cảm với Liễu Y.
Buổi trưa sau khi ăn cơm xong, nghỉ ngơi một chút, tiếp tục bắt đầu quay, buổi sáng căn bản là việc tốn sức, buổi chiều căn bản là nhẹ nhõm, Hàn Thần nhìn đi chỉ đạo võ thuật đang nói chuyện với Liễu Y trong sân, có thâm ý nói với La Thành bên cạnh, "Cậu nghiêm túc chút cho tôi, đừng trình diễn mỹ nữ cứu anh hùng nữa."
La Thành vừa nghe, nụ cười khóe miệng cứng đờ, nhìn Liễu Y cách đó không xa, đáy mắt càng thêm thâm trầm, ngẩng đầu nói với Hàn Thần, "Lão Hàn, ngươi cũng quá coi thường tôi."
"Tốt lắm, bắt đầu đi, theo tốc độ này, hôm nay có thể kết thúc công việc sớm, " Hàn Thần nhàn nhạt nhìn La Thành, trực tiếp nói.
"Uh, chỉ là, ông đừng nói, Liễu Y này đúng là noài dự đoán, ông nói cô ấy cũng bị treo cho tới trưa, bây giờ còn rất vui vẻ, ai, có phải tôi đã già rồi hay không, " La Thành cảm khái nói.
"Lão La, không phải tôi nói cậu, có phải cậu quá chú ý Liễu Y rồi hay không, hôm qua tới chính là người kia, nhìn cũng biết quan hệ hai người không tầm thường, cậu đừng đánh chủ ý, " Hàn Thần không rõ ý nghĩ của La Thành, những ngày này, thái độ La Thành đối với Liễu Y quá không bình thường.
"Taôi chỉ là có chút hứng thú với cô ấy, lão Hàn, ngươi đừng nghĩ ta hoa tâm như vậy, lại nói, cô ấy cũng đã có nói, bây giờ cô ấy chưa có người trong lòng, " La Thành nhỏ giọng nói, khóe miệng vãnh lên.
"Trong lòng cậu biết rõ là được, trong quá trình quay phim đừng gây ra phiền toái cho tôi là được, " Hàn Thần nhỏ giọng cảnh cáo.
"Được rồi, biết, " La Thành khoát tay, đi tới trong sân.
Hiện tại Liễu Y cũng hiểu được cực khổ khi quay phim, khổ cực cả buổi sáng, cũng chỉ được nghỉ có mấy phút, mà hôm nay quay, còn lâu mới xong.
Đợi mỗi nhân viên làm việc vào vị trí và cương vị riêng của mình, Liễu Y và La Thành gật đầu, bắt đầu quay phim.
Liễu Y núp ở phía sau cây, nhìn La Thành bước nhanh đuổi theo đến, từ từ đứng dậy, ngăn phía trước.
La Thành dừng bước lại, áo trắng bay bay, nghiêm sắc mặt, cảnh giác nhìn người đối diện, bắt đầu nói lời kịch, "Là ai phái ngươi tới."
Liễu Y lẳng lặng đứng thẳng, ánh mắt nhìn chằm chằm người trước mặt, hừ một tiếng, "Các hạ thật không có đạo lý."
La Thành theo kịch bản an bài biểu hiện có chút gấp nóng nảy, nhưng giọng nói vẫn không nhanh không chậm, "Vậy thì mời tránh ra."
Mà Liễu Y theo kịch bản, đưa tay rút đao trong tay ra, ánh sáng chợt lóe, "Có nhường hay không, phải hỏi đao trong tay ta."
La Thành vừa thấy, đáy mắt không giấu được lo âu, mà Liễu Y làm nữ phụ, nhìn lên trước mặt người, tay nắm chặt đao, nhấc chân chạy tới chỗ La Thành, bắt đầu theo chỉ đạo võ thuật chỉ vung đao lên.
Không nói một lời liền đánh, lúc đầu La Thành bị động chống cự, mà Liễu Y ra đao quá lợi hại, hung dữ.
Một người kinh nghiệm quay phim phong phú, một người kinh nghiệm thực chiến phong phú, mặc dù hai người động tác chậm chạp, nhưng từng cử động cũng có chút ít khí thế, phối hợp tương đối tự nhiên mà ăn khớp.
Liễu Y dần dần hung dữ, mà ánh mắt dần dần sắc bén, cho đến thừa dịp La Thành có khe hở, một đao chặt xuống, Diễ nĐà nLê Qu ýĐôn lúc đao đụng vào bả vai phải của La Thành thì Liễu Y nhớ tới là đang quay phim, trở tay đổi hướng, bị La Thành trước mặt đưa tay cho một chưởng trước ngực.
Liễu Y giận, ôm ngực, nháy mắt hai cái, nhấc chân liền đá ra ngoài, Hàn Thần nhảy lên, "Ngừng, chuyện gì xảy ra, động tác sau cùng là chuyện gì xảy ra."
Bên này Liễu Y bị vỗ một chưởng không có chuyện gì, bên kia La Thành bị Liễu Y đá một cước, ngược lại khom lưng khổ sở.
Liễu Y vừa thấy, phát hiện mình lại làm sai rồi, nhưng chuyện này cũng không thể trách mình, phản xạ có điều kiện cũng là bệnh, liền vội vàng tiến lên đỡ La Thành dậy, nhỏ giọng hỏi, "Không sao chứ."
La Thành cắn răng nghiến lợi, "Đồ đệ, ngươi đá cũng tàn nhẫn quá."
Hàn Thần đi tới, liếc Liễu Y, hừ một tiếng, "Liễu Y, vừa rồi cô không phải lại thất thần chứ, thói quen diệt nam chính của cô phải đổi đi."
Người chung quanh vừa nghe, ánh mắt nhìn Liễu Y kia lấp lánh có hồn, không ngờ lại không phải lần đầu tiên, mà chỉ đạo võ thuật đối với thần kinh vận động của Liễu Y bày tỏ tán thưởng, nhưng thấy gương mặt đâu khổ của La Thành, và mặt đạo diễn Hàn âm tình bất định, nuốt xuống câu nói kia.
"Thật xin lỗi, đạo diễn Hàn, lần sau sẽ không như vậy, " Liễu Y vội vàng thừa nhận sai lầm, ngắt lòng bàn tay của mình.
Hàn Thần vừa thấy, bao tử lại đau , khoát tay, "Quay lại lần nữa, chỉ là, Liễu Y, cô phải cố gắng khống chế, cô cứ như vậy, đoán chừng không có ai nguyện ý đóng vai nam chính luôn."
Liễu Y vội vàng gật đầu, còn La Thành bên cạnh quên mất đau đớn, nghiêm túc nhìn Liễu Y, "Cô thật sự có thói quen này ."
Liễu Y lắc hai tay, "Tuyệt đối không có, yên tâm, lát nữa tôi quay theo kịch bản, chắc chắn sẽ không xuất hiện tình huống này."
Lúc quay lần thứ hai, Liễu Y âm thầm cảnh giác trong lòng, đến cuối cùng, Liễu Y bị La Thành cho một chưởng, cũng không phản xạ có điều kiện đá một cước, Diễ nĐà nLê Qu ýĐôn nhưng lại quên phản ứng của mình, cho nên Hàn Thần hết ý kiến, cô ta không giống những người khác, đi ra dạu dỗ lại.
Liễu Y bị Hàn Thần dạy dỗ hồi lâu, quay lại lại lần, lần này cuối cùng cũng thông qua, Liễu Y bị La Thành chp một chưởng bay ra ngoài, lùi lại mấy bước, tay vỗ ngực, ngẩng mắt yếu đuối nhìn La Thành, liền xoay người bỏ chạy.
Hàn Thần thấy rốt cuộc cũng quay xong, thở ra một hơi, không dễ dàng, còn chỉ đạo võ thuật bên cạnh cũng cúi đầu lau mồ hôi, không dễ dàng.