Lịch Sử Của Nhân Vật Nhỏ Trong Làng Giải Trí

chương 83

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vừa nhìn, ánh mắt Liễu Y sáng lên, ánh mắt mắt liếc Tuần Tu an ổn ngồi đối diện, suy nghĩ một chút, trong lòng cũng hiểu rõ.

"Đường Lễ vào tù là anh làm đi," Liễu Y thẳng thắn, mặc dù đã sớm biết kết quả, nhưng tốc độ này.

Tuần Tu gật đầu, không phủ nhận, ở trước mặt Liễu Y, cho tới bây giờ Tuần Tu cũng không có che giấu chuyện mình làm, khóe miệng nhếch lên, "Đây là kết quả mà anh ta nên nhận."

Liễu Y cặn kẽ nhìn báo, nhíu mày đầu,"Không trách được Đường Lễ đối với tôi kêu đánh kêu giết, thì ra là như thế, người này ngay cả người nhà của mình cũng không bỏ qua."

"Bằng không một người con riêng như anh ta sao có thể nắm nhà họ Đường trong tay " Tuần Tu xuy một tiếng.

Liễu Y gật đầu, không thấy tên Tần Vân, mặc dù không biết rốt cuộc như thế nào, bất quá thân cơ bản cũng có thể đoán được.

"Không muốn hỏi tình hình Tần Vân sao " Tuần Tu quan sát vẻ mặt Liễu Y, thấp giọng nói.

"Sao cũng được , dù sao tôi cũng đã thu nợ, cô ta như thế nào, đã không liên quan tới tôi " Liễu Y cảm thấy cũng không cần thiết đi chú ý.

Tuần Tu vừa nghe, cũng không nói gì thêm, Tần Vân, sao Tuần Tu có thể để cho cô ta xuất hiện trước mặt Liễu Y, kết cục đã sớm chỉ định, mà Dương Vanh, nếu như không phải là anh rể nói, đã sớm biến mất ở Đô thành , khóe miệng cười nhạt, cúi đầu dùng cơm.

Hai người bình tĩnh cơm nước xong, Liễu Y nhìn trong nhà không có ai, nhận của người ta cũng phải trả giá những lời này không sai chút nào, chủ động dọn dẹp chén đũa, chờ sửa sang lại hảo phòng bếp ra ngoài lúc, chỉ thấy ngồi ở trên ghế người khác cố gắng hướng xe lăn di động.

Liễu Y đi tới, tự nhiên ôm lấy Tuần Tu, giọng nói bình tĩnh, "Tại sao anh không gọi tôi."

"Làm phiền em quá, tự anh có thể làm được, " Tuần Tu thấp giọng một câu, tựa vào trong ngực Liễu Y, hít thở sâu một hơi, ánh mắt lóe lên tham lam.

Liễu Y đặt Tuần Tu trên xe lăn, lại thuận tay đắp thảm mỏng lên, điều chỉnh vị trí tốt, đứng lên, "Tôi phải về, một mình anh, không có vấn đề gì chứ."

Tuần Tu gật đầu, "Không sao."

Liễu Y không nói thêm gì nữa, ánh mắt liếc chân Tuần Tu, mặc dù biết chân người này rất tốt, không muốn để mình biết, trong lòng Liễu Y cũng phối hợp, ngay sau đó khoát tay một cái, xoay người đi ra cửa.

Tuần Tu nhìn Liễu Y không lưu luyến xoay người rời đi, nắm chặt tay, cảm giác sâu sắc tâm người này quá lạnh lùng, bất quá, đã đi tới nước này, Tuần Tu vẫn hài lòng, tối thiểu, vẫn nói ra những lời quan tâm, bất quá, chỉ có những thứ này làm sao có thể thỏa mãn Tuần Tu, từ từ nhắm mắt lại, đưa tay nhẹ gõ tay vịn, trong lòng không biết nghĩ cái gì.

Sau khi Liễu Y mở cửa, dựa người vào cửa, càng ngày càng cảm thấy mấy ngày nay mình có chút không bình thường, rốt cuộc Tuần Tu có mạnh mẽ hay không Liễu Y biết rất rõ, nhưng mỗi lần ánh mắt Tuần Tu nhìn sang, Liễu Y không tự chủ đối đãi với anh ta như người yếu, có loại cảm giác không tự chủ được.

Lắc đầu một cái, Liễu Y rửa mặt xong, mặc áo ngủ thật dầy nằm ở trên ghế sa lon nhìn kịch bản Tiền Văn Phương mang tới lần trước.

Lần này nhân vật Liễu Y diễn là vai nữ phụ, đây tuyệt đối là vai nữ phụ thật, hơn nữa còn là một vai phụ ác độc, từ đầu tới đuôi vô cùng tàn nhẫn, lòng dạ độc ác, nói khái quát một câu, chính là một nữ ma đầu, đại boss phía sau màn.

Cả chuyện xưa diễn ra ở một triều đại không có trong lịch sử, vai mình diễn là vai nữ phụ lúc nhỏ được sư phụ nhặt về, cùng sư phụ sống nương tựa lẫn nhau, bởi vì lúc nhỏ bị người khác diệt cả nhà, cho nên đáy lòng tương đối âm u, trừ đối với sư phụ nói gì nghe nấy, nhìn những người khác không vừa mắt, luôn để cho người khác sống không bằng chết, không ra tay thì thôi, vừa ra tay, không chết cũng bị thương, mà sư phụ cũng là một quân tử, rất quan tâm tới đồ đệ, đối dãi như con ruột của mình.

Sau khi nữ phụ dần dần lớn lên, vừa âm thầm tích tụ lực lượng tìm ra hung thủ diệt môn, vừa làm tiểu nữ nhi làm bạn với sư phụ, theo thời gian lớn lên, tình cảm của nữ phụ đối với sư phụ thay đổi dần thành tình yêu.

Nhưng vào lúc này, nữ phụ biết được hung thủ diệt môn bây giờ là minh chủ võ lâm, liền bắt đầu trả thù, nào biết sư phụ là bạn tốt của minh chủ võ lâm, sau minh chủ võ lâm bị nữ phụ hạ độc ám hại, sư phụ vì bạn tốt rời đi nơi ẩn cư, đương nhiên con gái của Minh Chủ cũng bắt đầu điều tra nguyên nhân cha mình trúng độc, sau đó cùng sư phụ gặp nhau, giao nhau, lâu ngày sinh tình.

Nữ phụ vì không có được tình yêu của sư phụ, lại bị thù hận che mờ mắt, âm thầm quấy nhiễu nữ chính và sư phụ điều tra đầu mối, cũng bắt đầu nhằm vào nữ chính mai phục, ám sát và bắt cóc, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Cuối cùng, nữ chính biết người hạ độc hại mình và phụ thân là đồ đệ của người mình yêu, bởi vì là đồ độ của người mình yêu,nên hướng dẫn từng bước, muốn cho đồ đệ quay đầu lại, nào biết nữ phụ đã sớm nhập ma, trực tiếp lừa gạt nữ chính đến vách đá chuẩn bị giết chết, đến thời khắc mấu chốt, sư phụ chạy tới, mới biết đồ đệ của mình là thủ phạm, nữ phụ bị sư phụ cho chưởng bị mất mạng, sau đó nữ chính và sư phụ ẩn cư, sống đến bạc đầu.

Liễu Y đưa tay vuốt tóc, từ lúc mình đóng phim tới giờ, phim điện ảnh cũng đã diễn ba bộ, bộ thứ nhất là sát thủ, bộ thứ hai là đại tỷ hắc bang, bộ thứ ba, bây giờ là một nữ ma đầu, quả nhiên bộ sau độc ác hơn bộ trước.

Khóe miệng Liễu Y giật giật, đưa tay sờ mặt, cảm thấy gương mặt mình, nhìn chính là cô gái nhu nhược, sao hiện tại mình chỉ có thể diễn những nhân vật độc ác.

Liễu Y than thầm một tiếng, có phải bản chất của mình chính là như thế hay không, mới có thể lọt vào tuệ nhãn của những đạo diễn này.

Bộ phim này nói cho cùng, Liễu Y cũng có chút cảm giác không muốn diễn, lòng dạ ác độc mình có, khả ái đáng yêu mình không có, còn phải bưng gương mặt không biểu tình, đi làm tiểu nữ nhi nhu tình như nước, hàm răng Liễu Y có chút chua, bất quá, cũng may nhân vật mình diễn là một cô gái lạnh lùng, đây là tin tức tốt nhất đối với Liễu Y.

Nhớ tới Tiền Văn Phương nhắc tới chụp hình nhân vật, tinh thần Liễu Y rung lên, không bắt được vai diễn, đối với Hàn thần, Liễu Y cũng hiểu một chút, cho nên trong lòng ngược lại có chút nhẹ nhõm, chỉ cần cố gắng, sẽ không có vấn đề gì, mà vấn đề lớn nhất, Liễu Y cũng sẽ hoàn thành hết, không phải là thầm mến sao, hoa khôi thiên kiều bá mị mình cũng đã làm.

Liễu Y tỉ mỉ suy nghĩ từng chi tiết, lời kịch, cho đến khuya khắc, Liễu Y duỗi lưng một cái, chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi, lúc đứng dậy, không tự chủ nhìn nhà bên cạnh một chút, này vừa nhìn, Liễu Y phản xạ có điều kiện chạy đến sân sau, lật người qua tường, một cước đá văng ra cửa phòng bếp, chạy thẳng tới phòng ngủ của Tuần Tu.

Phải nói tại sao Liễu Y dễ dàng phá cửa vào như vậy, là bởi vì Tuần Tu biết thói quen của Liễu Y, cho nên cửa phòng bếp lúc nào cũng chỉ khép một nữa, nếu như không phải là Liễu Y không đồng ý, thì hàng rào lưới sắt cũng sớm bị dỡ bỏ rồi .

Liễu Y đi thẳng vào, chưa kịp nhìn quanh phòng ngủ Tuần Tu, trực tiếp đẩy ra cửa phòng vệ sinh, thì chạm phải ánh mắt của người đang định đứng dậy.

Liễu Y đã đặt một chân vào phòng vệ snh, tay đặt trên tay cầm trên cửa, thân thể cứng ngắt, lúng túng nhìn Tuần Tu không mặt quần áo, lúc này mới nhớ tới chân người nầy hoàn toàn không có vấn đề, hối hận cũng không kịp.

Thật ra thì điều này cũng không trách Liễu Y xông lại, bình thường Tuần Tu ở trong ấn tượng của Liễu Y chỉ là một người suy nhược, mới vừa rồi thấy hình ảnh kia, cho nên cái gì cũng chưa nghĩ, trực giác cho phép.

Hiện tại tiến cũng không được, ra cũng không xong, còn nhìn thấy hết của người ta, Liễu Y vẫy vẫy móng vuốt, hồi lâu mới nặn ra một câu, " Tắm xong rồi."

Tuần Tu nhìn người vào ngoài dự đoán, không bao giờ hoài nghi giác quan thứ sáu nhạy bén của Liễu Y nữa, hơi nước vòng quanh phòng vệ sinh, nhìn có chút không rõ, mà đáy lòng cũng ấm áp.

Mới vừa rồi tắm xong lúc ra ngoài, mặt đất trượt, bản thân Tuần Tu có chút yếu ớt, không đứng vững liền ngã xuống đất, không mảnh vải che thân, Tuần Tu cũng hào phóng để cho Liễu Y nhìn hết.

Bất quá, nhớ tới cái gì, Tuần Tu nhìn xe lăn sắp đặt ở trong phòng ngủ, trong mắt che giấu tối tăm, Tuần Tu cũng không biết Liễu Y rốt cuộc có phát hiện gì không, bất quá thấy Liễu Y xuất hiện, đau đớn trên người cũng giảm bớt không ít, tối tăm nơi đáy mắt tiêu tán chút ít.

Tuần Tu cố gắng chống đở thân thể đứng dậy, mà mặt đất bóng loáng khiến cho Tuần Tu lúc ngồi xuống bắt đầu trượt chân, Liễu Y vừa thấy, không để ý tới cái khác, nhanh chóng, vịn bả vai Tuần Tu, lòng bàn tay ấm ấm.

Tuần Tu ho khan một tiếng, lỗ tai đỏ lên, sợi tóc ươn ướt rơi trên bả vai Liễu Y, cảm xúc lòng bàn tay Liễu Y truyền đến, khiến Tuần Tu không thể ức chế sinh ra dục vọng, phía dưới tiểu tu tu mềm nhũn có khuynh hướng ngẩng đầu, Tuần Tu nhanh chóng nghiêng người sang một bên, một tay khoát lên cổ Liễu Y, giọng nói khàn khàn "Lạnh."

Liễu Y một không bắt bẻ, run run một cái, ánh mắt không dám nhìn loạn, rất muốn buông tay, chỉ là cổ bị người này ôm chặc, Liễu Y nghiêng đầu cười ha hả, "Kia...., anh nhanh lên một chút đi."

Bên tai Tuần Tu bị hô hấp của Liễu Y làm chấn động toàn thân, đáy mắt u ám nồng nặc cũng không che dấu được, nắm chặt tay, thấp giọng nói một câu, "Liễu Y."

Liễu Y vừa nghe, ánh mắt liếc Tuần Tu cong chân, rất muốn đưa tay đánh trán mình một cái, được rồi, hiện tại tiến lùi đều không được, sớm biết như thế, nên nói sớm với người này, cũng biết tình huống của ngươi ta, đừng giả bộ.

Bất quá, như bây giờ, Liễu Y cũng chỉ có thể thuận theo, ho khan một tiếng, ngừng thở, ôm người vào trong ngực, ánh mắt không dám nhìn xuống, vô cùng chính trực nhìn về phía trước, giống như có gắn tên lửa nhanh chóng ôm người đi tới giường, bịch một tiếng, ném lên giường, vội vàng xoay người đưa lưng về phía Tuần Tu, nhanh chóng nói, "Tôi về đây."

Liễu Y còn chưa đi một bước, người sau lưng nhẹ nhàng một câu, "Cám ơn."

Liễu Y khoát tay, "Tôi nợ anh một lần, lần này coi như trả."

Nói xong, Liễu Y liền vọt ra ngoài, mà ánh mắt thâm trầm sau lưng nhìn chằm chằm bóng dáng Liễu Y hoảng sợ chạy, khóe miệng dâng lên vui vẻ chưa bao giờ có, cúi đầu nhìn tiểu tu tu đã sớm đứng dậy, ánh mắt mịt mờ không rõ.

Đích xác là còn, bất quá, bị thấy hết, vậy phải phụ trách, Tuần Tu lấy chăn bên cạnh, đắp trên người, đưa tay sờ cái trán, có lẽ giác quan thứ sáu của Liễu Y tuyệt đối có thể tin tưởng.

Liễu Y về nhà, đóng cửa lại, mặt mới vừa rồi còn bình tĩnh, có chút vặn vẹo, mà bên tai cho đến khuôn mặt đỏ lên như có lửa đốt, trái tim đập thình thịch, ảnh hưởng kịch liệt.

Liễu Y ở trong phòng khách đi qua đi lại, cúi đầu trầm tư, một lát lắc đầu, một lát gật đầu, thật ra thì không mặc gì cũng không sao, nhưng hiện tại Liễu Y nhắm mắt lại liền nhớ lại thân thể trắng nõn kia, mặc dù không có bắp thịt, nhưng cũng tương đối cân xứng, Liễu Y càng nghĩ, bên tai càng đỏ, đưa tay đánh cái trán của mình.

Lúc máu mũi chảy ra, Liễu Y vội vàng ngẩng đầu lên, vội vả chạy đến phòng vệ sinh, than thầm, quả nhiên không được mơ mộng.

Chờ Liễu Y rửa sạch, sau khi đến phòng ngủ, trở mình một cái nằm lỳ ở trên giường than thở.

Kiếp trước chưa kịp tìm bạn trai, sau lại lại nghênh đón mạt thế, cả ngày nỗ lực tìm cách sống sót, không phải là chưa từng gặp qua đàn ông khác lấy lòng, nhưng căn bản Liễu Y không muốn nghĩ tới vấn đề này, sau lại thấy nhiều nam nữ nhìn rất thân mật, trong chớp mắt, bỏ lại tình cảm chân thành xoay người chạy trốn, để cho tâm Liễu Y càng lạnh nhạt.

Mặc dù hiện tại đã không phải là cái thế giới kia, Liễu Y cũng biết không nên dùng ánh mắt cũ đánh giá mỗi người đàn ông, nhưng trong thâm tâm của Liễu Y, đúng là không có tính toán đó, ý tốt của Tuần Tu, Tuần Tu quan tâm, Tuần Tu âm mưu dương mưu, Liễu Y thấy rất rõ ràng.

Nói cho cùng, Liễu Y có thể vô tư giữ vững quan hệ hàng xóm với Tuần Tu, là bởi vì cái gì Tuần Tu đều không che giấu, chỉ cần mình hỏi, anh ta cũng sẽ nói, người như vậy, nếu như không thể cách xa, vậy chỉ có thể giữ vững hiện trạng, đối với tất cả mọi người đều tốt.

Nhưng hiện tại Liễu Y có chút hối hận, mẹ Liễu bên kia cũng thờ ơ, coi như Liễu mẹ mơ mộng quá mức, Liễu Y cũng chỉ sẽ nghe một chút, nhưng bây giờ, mình đối với Tuần Tu là thói quen, hay là để ý thật, trong lòng Liễu Y cũng có chút hoang mang.

Liễu Y cho là mình là bị một nửa tài sản hấp dẫn, nhưng cũng không thể nào để cho mình vừa nhìn thấy Tuần Tu có chuyện, liền xung động chạy tới, Liễu Y ở trên giường lăn qua lăn lại, trong đầu toàn là hình ảnh thân thể trắng nõn, còn có giọt nước dọc theo bả vai chảy xuống, dọc theo ngực, rồi đến bụng, rồi đến.

Lỗ mũi Liễu Y không tự chủ được lại chảy xuống dòng suối nhỏ màu đỏ, tí tách một tiếng, rơi vào trên chăn, Liễu Y vội vàng ngẩng đầu, đưa tay che lỗ mũi, tuyệt đối không thừa nhận, mình bản chất là một sắc nữ, quả nhiên là lớn tuổi, nội tiết mất cân bằng rồi.

Truyện Chữ Hay