Liar Liar

chương 3: part3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

#

Trận đấu số 138 , tại tầng sâu nhất.

Vì lạc mất đồng đội nên tôi và Azusawa đã cùng nhau bắt cặp tạm thời. Trước khi rời khỏi phòng, chúng tôi quyết định điều chỉnh lại tình huống.

“Ảnh tôi có là một tấm cấp A, 2 tấm cấp C. Camera thì tôi tạm đưa cho Himeji rồi nên giờ không có. Thế, để tôi hỏi lại lần nữa, còn chị thì sao ?”

“Ư, đã bảo là chị không còn cái gì mà. Cả camera và ảnh đều không có. Kh, không lẽ em giận sao ? Chúng ta chỉ mới bắt cặp được 5 phút đã thôi luôn ư ?”

“Làm gì có… Với cả ngay từ đầu ta cũng biết chiến lực bên mình rất thiếu thốn rồi”

Tôi lắc đầu phủ nhận trước phản ứng hơi thái quá của Azusawa. Sau đó tôi đưa tay phải lên miệng và chìm vào dòng suy nghĩ.

“Ưm… Azusawa, chị đến căn phòng này bằng cách nào ? Đây là tầng cuối cùng của đấy. Nó không phải nơi ta có thể tới nếu không có ảnh hay ability đâu”

“À, e-to… Này nhé, khoảng một tiếng trước chị vẫn ở cùng Shizuku đó. Vì là game khá dễ thu thập ảnh nên bọn chị đã chụp thật nhiều rồi mới đến tầng cuối. Ngoài ra, để kiếm thuộc tính [Hoàng tử], Shizuku cũng nhắm tới “Bằng chứng về đích”. Thế nên chị đã đi cùng em ấy dưới tư cách senpai.”

“Hê, chị đi cùng Minami à. Đúng là ngoài sức tưởng tượng nhỉ. Nếu bị cản trở ngay tại đây, không phải nhỏ sẽ không thể bắt cặp cùng chị nữa à”

“Chị cũng nói em ấy rất nhiều lần như thế rồi. Nhưng mà, Shizuku không nghe và cứ nhất quyết bảo rằng muốn hẹn hò với chị”

Ahaha, Azusawa gãi má ngượng ngùng, còn tôi thì cười khổ chán nản trước cảnh tượng không khó để hình dung ấy. Minami thuộc loại ra tay rất nhanh chóng đối với các cô gái dễ thương, còn Azusawa thì khá kém trong việc che giấu. Dễ dụ, hay đúng hơn chị ta sở hữu tính cách khá trong sáng, thuần khiết và không nỡ từ chối lời nhờ vả của người khác.

Mà, tạm bỏ qua chuyện đấy sang một bên.

“E-to… Thực ra bọn chị đang trên đà tìm kiếm rất thuận lợi đó. Chỉ tại mà tự nhiên ma kéo đến rất đông, tuy nhiên Shizuku đã xử lý rất tốt. Nhưng mà, quả nhiên tầng cuối có quá nhiều ma mạnh. Giữa chừng, do bị u linh cấp A sử dụng ability loại ảo giác nên chị với Shizuku mới bị chia cắt. Ư, chuyện sau đó chị không muốn nhớ lại nữa. Chị chỉ dùng ảnh rồi bằng cách nào đó đến được đấy thôi.”

“Hiểu rồi. Vậy Minami đang cầm camera nhỉ ?”

“Ư… Thực ra là chị cầm nhưng, tại vụ nổ hay cái gì đấy mà chị bị giật mình và làm mất nó lúc đang chạy. Đúng là xui xẻo quá đi mất…”

“................”

Cái vụ nổ ấy phải đến 8 9 phần là do của tôi gây ra. Theo đó tôi chỉ còn biết im lặng.

“Tóm lại… Từ những gì tôi nghe thì Minami vẫn đang ở tầng này nhỉ. Nhỏ không thể rời đi khi chưa lấy được bằng chứng về đích. Với cả, nhỏ cũng không phải dạng người sẽ bỏ chạy và bỏ mặc cô gái mình để ý”

“C, cô gái mình để ý gì chứ… Nh, nhưng mà cũng không sai”

“Sai sao được… Thế, như vậy tôi sẽ bị tụt hậu mất. Nếu Minami lấy được [Hoàng tử], tôi tay trắng ra về thì chỉ nhỏ là có thể tỏ tình với chị thôi. Theo đó, tôi và chị sẽ không còn khả năng bắt cặp nữa. Cuối cùng là chiếu bí. Với cả, tôi cũng đã hứa chứng minh cho chị thấy mình có thể thắng nhỉ”

“Ư, ưm, đúng thế. Nhưng mà Shinohara-kun, em có thể làm gì với mấy từ đấy không ? Nếu cứ nói tỏ tình hay bắt cặp tự nhiên như thế thì chị sẽ xấu hổ với khó xử lắm. Chị không giỏi chịu đựng nó mà”

“Dù chị có bảo vậy đi nữa, tại đây là mấy từ được sử dụng trong luật thôi”

Cơ mà, vì cũng quen với chúng rồi nên tôi không muốn phải thay đổi.

Nhìn chằm chằm vào Azusawa đang đỏ mặt, tôi tiếp tục kiên định nói.

“Thế nên là Azusawa, chúng ta sẽ đi tìm bằng chứng về đích. Nếu cứ ru rú trong này mãi thì

mọi chuyện sẽ chẳng đến đâu cả. Một khi đã biết điều kiện thu thập của [Hoàng tử] thì ta chỉ cần quay lại tầng bốn rồi mau chóng thoát khỏi đây là xong. Tuy nhiên, nói gì thì nói cái bằng chứng về đích vẫn rất cần thiết”

“Ế…”

Trước lời đề nghị của tôi, Azusawa ngồi trong góc phòng đã tròn mắt ngạc nhiên.

“Không, chị hiểu điều em muốn nói nhưng, liệu có ổn không ? của chị sẽ kéo ma tới đó. Tầng cuối có rất nhiều ma mạnh và kiểu gì chúng cũng lúc nhúc quanh chị. Đã thế chúng ta lại còn không có vũ khí nữa”

“Đâu ? Chúng ta có vũ khí đấy. Hơn nữa nó còn là hàng cực phẩm”

Vừa nói tôi vừa cười nhếch môi. Tôi lôi thiết bị ra rồi khởi động ability mà mình đã sử dụng mấy lần. Đồng thời tôi lén gõ cộp cộp vào tai nghe bên phải.

Sau đó tôi nói.

“Ability tôi đăng ký trong game này là tương đương cấp độ 7 sao. Nó có thể điều tra cấu trúc tầng như kiểu lan truyền âm thanh và chỉ một phát thôi là nắm được hết mọi thứ. Cả cầu thang, thang máy, vị trí ma hay chỗ của bằng chứng về đích nhỉ”

[Không không, ability bình thường làm gì mạnh cỡ đấy chứ, Hiro-oun. Phạm vi tìm kiếm của nó chỉ trong vòng bán kính 20 met thôi. Cái “Bằng chứng về đích” còn chẳng dò ra được nữa. Bình thường là vậy, nhỉ]

[Ưm ! Tìm kiếm và trông thấy, ability của onii-chan có chức năng truyền tin với company nhỉ ! Onii-chan onii-chan, để em chỉ cho anh con đường đến chỗ “Bằng chứng về đích” và không bắt gặp con ma nào nhé]

Có hai giọng điệu phát ra từ tai nghe hưởng ứng lời nói của tôi.

Phải. Đó chính là các thành viên company, đội quân hỗ trợ

tôi là Kagaya-san và Shiina. Thực tế, sự trợ giúp của company là bất khả thi tại ngăn chặn hoàn toàn truyền tin ra bên ngoài này. Song, chính vì vậy tôi mới đăng ký ability <Độ nhạy cao> để cưỡng ép đột phá. Một ability đơn thuần chỉ để mở khả năng truyền tin cả trong lẫn ngoài. Tuy nhiên, do điểm đến là company nên nó mới sinh ra hiệu quả khác hẳn ability thông thường và biến thành món vũ khí cực mạnh.

“Ế…ability của 7 sao tuyệt đến thế sao ? Là senpai, chị không biết nên cảm thấy hổ thẹn hay hy vọng nữa…”

Như thể tin hoàn toàn vào câu chuyện của tôi, Azusawa lẩm bẩm bằng vẻ mặt phức tạp. Trông phản ứng dễ đoán của chị ta, tôi thở phào nhẹ nhõm. Sau đó tôi tiếp tục lắng nghe Shiina và Kagaya-san ở đầu bên kia.

[Fufu ! Vừa nãy chị đã kết nối và nắm được toàn thể cấu trúc tầng cuối rồi ! Do ở cùng nên tới chỗ “Bằng chứng về đích” có hơi khó nhỉ… Nihihi, đúng như TsumuTsumu nói đấy, bọn chị sẽ dẫn đường cho em]

[Ehehe ! Anh cứ để đội quân hỗ trợ bọn em lo)

(Thiệt tình. Đúng là đáng tin cậy thật đấy)

Bất giác, tôi đã nở nụ cười trước những giọng nói phát ra từ tai nghe. Thay vì nói lời cảm tạ, tôi chỉ khẽ lắc đầu.

“............?”

Thấy thế, Azusawa ở trước mặt tôi liên trưng ra vẻ mặt khó hiểu.

Tiến quân dưới sự dẫn dắt của company… đã không thuận buồm xuôi gió.

[________!]

[________!]

[[[________!!!]]]

(Ực…. Cái quái gì đây không biết, cái lũ này thật khó chịu)

Vừa mới bước ra khỏi phòng, chúng tôi liền bắt gặp rất nhiều u linh cấp C. Nhận thông tin cảnh báo từ chúng, có hơn 5 cá thể u linh cấp B đã lao tới. Tưởng rằng sự hành quân của các con ma chỉ dừng ở mức đấy thì, ở cuối con đường, u linh cấp A - Asuka Momo đã xuất hiện trở lại. Nhỏ định đánh chặn chúng tôi bằng cách bắn liên tiếp

Mặt khác, chúng tôi đã thoát khỏi đòn tấn công ấy và bầy ma dưới cấp B theo hacking từ Shiina. Trông thấy ngóc ngách sinh ra từ , tôi cùng Azusawa chạy vào thì bắt gặp 3 cá thể u linh cấp A ở vị trí cách mình không xa.

(Th, thế là sao đây Kagaya-san ?)

[Không… Chỉ tại kẻ địch mạnh hơn những gì chị tưởng]

Tôi ấn liên tục vào tai nghe, còn Kagaya-san thì chỉ thốt lên lời xin lỗi.

[Không phải chị định lý do lý trấu nhưng, bọn chị không hề lơ là cảnh giác đâu đó ? Vì TsumuTsumu luôn cho hiển thị thời gian thực các vị trí ma dựa trên lộ trình chị tìm kiếm nên, con đường này chắc chắn là tối ưu nhất rồi. Nhưng mà u linh cấp A đã tạm thời đăng xuất rồi sử dụng mệnh lệnh quay lại chiến trường từ vị trí khác. Tất nhiên nó có phát sinh thời gian trễ, song vị trí thì chỉ ngẫu nhiên thôi…]

[Ấy thế mà nó lại xuất hiện ngay bên cạnh onii-chan chứ ! Lực hút cứ như hố đen ấy ! Tuyệt quá !]

(.........Ra vậy, ra là thế)

Vừa cắn chặt môi dưới tôi vừa khẽ cúi xuống….Cái này phải đến tám chín phần là do sức ảnh hưởng tiêu cực từ . Cho dù company có hướng dẫn hoàn hảo thế nào đi chăng nữa, yếu tố xui xẻo sẽ luôn đeo bám chúng tôi. Nó hoàn toàn chẳng liên quan đến tỉ lệ hay xác suất.

“A, ahaha… E, em thấy sao, Shinohara-kun ? Chắc em đã hiểu vấn đề của chị rồi nhỉ ?”

Chạy bên cạnh, Azusawa hỏi tôi bằng biểu cảm khó nói.

“Tuy không phải tự mãn gì nhưng đây là những điều hay xảy ra xung quanh chị. Cơ mà, đến tận đây vẫn chưa bị ma bắt đã là kỳ tích lắm rồi. Thế nên nếu thấy sợ thì em cứ bỏ chị lại một mình đi”

“Nếu vậy, ngay từ đầu tôi đã không đáp ứng tín hiệu SOS của chị rồi. Thế nên chị không cần phải từ bỏ như vậy đâu, Azusawa”

Tôi bác bỏ những ngôn từ yếu ớt của chị ta. Đúng là chị ta khá đen đủi. Tuy nhiên, vừa nãy trong 3 u linh cấp A đuổi theo chúng tôi có một người là cá thể bán trong suốt với mái tóc đỏ dài tráng lệ, nữ hoàng Saionji Sarasa ở Ouka. Vì lý do nào đó, tuy nhìn chằm chằm vào tôi với Azusawa bằng ánh mắt khó chịu nhưng cô ấy vẫn cản trở các u linh cấp A khác. Việc cô ấy ở đây chẳng phải điều rất may mắn sao.

Tóm lại, tôi đã vừa đánh lạc hướng nhóm u linh cấp A vừa để lại lời nhắn cho Kagaya-san.

Tại căn phòng nằm ở mép phía tây bản đồ, vị trí đặt "bằng chứng về đích" dù phải mất gấp 10 lần thời gian cần thiết để tới nhưng chúng tôi đã đến nơi.

“Ưm…”

Một lớp học với bức màn đen tuyền. Do tứ phía được bao quanh bởi tường và không có cửa sổ nên nó còn tối và lạnh lẽo hơn cả căn phòng tôi và Azusawa nấp. Cỡ như Azusawa đã phải nấp ra sau lưng tôi chứ không còn dương dương tự đắc được nữa.

“Wa, wa, tối quá… Kh, không phải là chị sợ hay gì đâu, chị lo Shinohara-kun sẽ sợ nên… Đằng nào chị cũng là senpai mà”

“Thế thì cứ đường đường chính chính bước vào thôi. Đừng nói là chị đang tìm mấy cái công tắc đèn hay gì đấy nhé. Nếu vậy ta cần có ảnh u linh cấp A”

“Rất đúng. Để thưởng thì tôi sẽ thắp sáng cho cậu”

Song.

Vào khoảnh khắc đó, có một giọng nói quen thuộc vang lên xen ngang vào cuộc hội thoại giữa tôi với Azusawa.

Đồng thời, đi cùng tiếng cạch là luồng ánh sáng trắng tỏa ra khắp phòng. Do việc tìm kiếm khá lâu trong tăm tối nên bất giác tôi đã lấy một tay che mắt. Sau vài giây để mắt làm quen ánh sáng tôi mới có thể trông thấy tình hình. Căn phòng hình vuông tách rời hoàn toàn với hành lang. Chiếc thang máy trấn yểm sâu trong góc. Bức tường bên tay phải được thiết lập công tắc đèn, còn người chơi tỏa ra luồng aura trắng từ u linh cấp A thì đang đứng cạnh nó.

“Minami, Shizuku”

Tôi lẩm bẩm tên cô ấy sau khi lấy lại bình tĩnh.

Phải. Đúng như dự đoán, người chơi đang đứng chờ chúng tôi chính là Minami. Cô nàng 6 sao với điểm đặc trưng là đôi mắt ngái ngủ cùng mái tóc ngắn màu xanh dương. Nhỏ sở hữu biệt danh từ ý chí chiến đấu điềm tĩnh và vẻ mặt vô cảm của mình.

Minami cất lên dưới vẻ thản nhiên như mọi khi.

“Ưm. Cậu là tên bám đuôi siêu dính à. Không ngờ đuổi đến tận đây, đúng là tụt hứng. Tôi cảm thấy, mình đang gặp nguy hiểm…”

“Không, tôi bám theo cô làm quái gì…”

Minami thản nhiên kết tội tôi bằng vẻ mặt vô cảm, thấy thế tôi chỉ khẽ nhún vai thở dài.

“Cơ mà… Cô làm gì ở đây thế, Minami. Lấy được bằng chứng về đích rồi sao ? Hay là đang đợi bạn mình đến”

“Cái đầu thì sai, cái sau thì đúng một nửa”

Minami lắc đầu. Trước bộ dạng của nhỏ, mái tóc ngắn màu xanh dương cũng đung đưa theo.

“Tôi vẫn chưa lấy được bằng chứng về đích… Hay đúng hơn là không thể lấy. Chỉ đến đây thôi là chưa đủ, ta cần thêm một điều kiện nữa”

“Điều kiện ? Là sao ?”

“Nghe rồi giật mình đi. Đó là phải khiến cho nhiều hơn 1 người chơi bị rớt ở căn phòng này, nó là điều kiện để lấy bằng chứng về đích. Ghi ở đây này…”

Vừa cho triển khai ảnh chiếu dòng văn bản được hiển thị trên thiết bị của mình, Minami vừa nói bằng giọng điệu dửng dưng như mọi khi. Để chắc chắn, tôi cũng thử xác nhận qua thiết bị thì thấy nhỏ không hề nói dối. Rằng ta phải “cho nhiều hơn một người chơi bị rớt ở phòng này”. Tuy không phải điều gì to tát nhưng nó khá thâm.

“Dựa trên luật , chắc chắn chẳng nhiều cặp định đi đến tầng sâu nhất. Theo đó cũng chẳng có đối tượng nào để đánh rớt cả. Mặt khác sẽ có người chơi trong game này thành lập nhóm, và cuối cùng nó biến thành lối triển khai như đánh rớt đồng đội để độc chiếm phần thưởng.”

“Phải. Ouka đúng là có sở thích tệ hại… Mà cũng có thể, là tại . Thủ thuật ma quái,

gây ảnh hưởng xấu lên cả nội dung game.”

“Ế ? Ch, chuyện đó… Nhưng mà, cũng không hẳn là không thể”

Trước sự phỏng đoán của Minami, Azusawa đứng bên cạnh tôi đã nhăn mặt đồng ý.

“Nếu điều kiện để lấy bằng chứng về đích là ngẫu nhiên thì cũng có khả năng tại nên ta mới quay trượt nhỉ. Bởi vì, đáng lẽ chị phải đến đây cùng Shizuku. Để thu thập thuộc tính yêu thích của chị, Shizuku sẽ cần đánh rớt chị… Đ, điều này thật tồi tệ.”

“Đúng vậy. Con quỷ đã ghen tị nên muốn chia rẽ em với Tsubasa-chan”

Nói xong, Minami khẽ ngẩng mặt lên. Giữ vẻ ngái ngủ như mọi khi, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm vào tôi còn ẩn chứa ý chí chiến đấu tĩnh lặng.

“Thế nên, thật may mắn khi tên bám đuôi đến đây. Vì chỉ cần đánh rớt bất kỳ 1 người nào đấy nên không cần thiết phải Tsubasa-chan cũng được. Tên bám đuôi, cậu hãy chết vì tôi đi nhé ?”

“.....Nguy hiểm nhỉ. Ngay cả tôi cũng muốn giúp Azusawa chiến thắng đấy”

“Tôi mới là người thích hợp trở thành người yêu của Tsubasa-chan… Tôi không thể nhường cho tên bám đuôi như cậu được. Nếu là người của tôi thì không nói…”

“Ế ?”

“Không có gì. Tóm lại, vận mệnh của cậu là gục ngã ngay tại đây. Như thế, tôi mới có thể thu thập thuộc tính yêu thích của Tsubasa-chan. Người hẹn hò với Tsubasa-chan sẽ là tôi”

Fufu… Vừa khịt mũi đắc ý, Minami vừa lấy ra tập giấy dày cộp từ trong túi áo đồng phục. Tập giấy, hay đúng hơn là tập ảnh. Nó là những tấm ảnh ma vài chục tờ chứ không phải 1, 2 tờ.

Thấy thế, Azusawa liền tròn mắt ngạc nhiên.

“Wa, wa… Shizuku, em đã chụp khi nào thế ? Lúc ở cùng chị có thấy gì đâu… Với cả chị cũng là người cầm camera nữa.”

“Ưm…Đúng thế. Đầu tiên em chỉ có 2 tấm thôi… Tuy nhiên, trong lúc không có Tsubasa-chan thì mức độ tìm kiếm dễ hơn hẳn. Em đã tấn công đội khác bằng khả năng của u linh cấp B rồi lấy camera với ảnh từ họ. Sau đó em tự mình chụp… Đây là thực lực của em. Tsubasa-chan, chị khóc cũng được đó”

“Ư, ư… Quả nhiên là chị quá đen đủi”

Azusawa thất vọng, ủ rũ trước lời nói của Minami. Mà, thực tế đúng như Minami nói. Số lượng ma sẽ khác nhau theo từng tầng. Vì hầu hết chúng tập trung xung quanh Azusawa rồi nên những chỗ khác chẳng còn nguy hiểm nữa. Việc chụp ảnh ma cũng trở nên vô cùng tuyệt hảo.

Vừa giơ những bức ảnh mình thu thập lên, Minami vừa nhìn tôi khiêu khích.

“Tôi có 7 tấm cấp A, 19 tấm cấp B, 12 tấm cấp C. U linh cấp A tôi nạp vừa nãy sắp hết thời gian rồi. Còn tên bám đuôi thì sao ?”

“Cô cần gì cho tôi biết chứ ? Mà, cứ yên tâm đi, tôi không tích được nhiều như cô đâu”

(Hỏng hỏng, cách biệt chiến lực quá lớn rồi !)

Vừa dửng dưng nhún vai, tôi vừa gào thét trong thâm tâm.

Cô gái mang tên Minami Shizuku thuộc người chơi cấp độ khá khó đối phó dù cả hai chiến đấu trong cùng điều kiện đi nữa. Ấy vậy mà lần này cách biệt chiến lực đến 2, 3 lần lận. Đây mới thực sự là đen đủi.

“........Hây”

Dù chẳng biết nội tâm tôi ra sao, Minami đã ngay lập tứ xé bức ảnh mới mà chẳng cần nhiều lời. Vùng aura trắng mờ nhạt mạnh mẽ trở lại, chỉ cần nhìn là biết ngay trạng thái nạp u linh đã được ghi đè. Nếu xét theo tình huống thì ability thiết lập trong bức ảnh chắc cũng không phải dạng vừa. Nhỏ chắc chắn sẽ chọn u linh cấp A mạnh nhất.

“Ư, ư… Nè, nè Shinohara-kun ! Liệu chị nên cổ vũ cho ai đây ?”

Dù rất bối rối nhưng Azusawa vẫn quay về phía tôi rồi nói.

Đúng là đứng ở vị trí của chị ta thì hơi khó xử thật. Bởi lẽ về cơ bản, cả tôi và Minami đều không phải kẻ địch của Azusawa. Hay nói cách khác, chúng tôi đang tranh giành nhau quyền lợi để cứu chị tạ.

Tuy nhiên.

“Cỗ vũ ? Chị đang nói gì vậy, Azusawa”

Vừa cười nhếch môi, tôi vừa đáp bằng giọng điều bất địch.

“Không cần thiết phải thế. Bởi vì, đằng nào tôi chẳng thắng”

“Ế…”

Azusawa há mồm ngạc nhiên trước lời tuyên bố của tôi. Song.

“Nạp u linh… Cấp A”

Vừa nói, tôi vừa lựa chọn u linh cấp A trong đống ảnh ít ỏi là nam sinh mình chưa thấy bao giờ đã thu thập ở tầng bốn, sau đó tôi nhẹ nhàng hướng sang chỗ bức tường. Ngay lập tức, cơ thể tôi đã được bao bọc bởi luồng aura trắng. Tuy nhiên, khác với người có nhiều lựa chọn phong phú như Minami, tôi chỉ có tấm ảnh này để thoát khỏi nghịch cảnh. Dựa trên cấp độ người chơi thì hiệu quả của cái ability đấy không cao cho lắm.

Thấy thế, Minami khẽ đung đưa mái tóc ngắn màu xanh dương rồi đáp.

“Fu… Cậu cũng gan lỳ lắm khi dám đấu với tôi. U linh cấp A tôi đã nạp là của cận vệ nữ hoàng, Ayano-chan. Tức 5 sao. Ngay cả ability cũng rất mạnh.”

“Hê, sướng nhỉ. Nếu đấu trực diện chắc tôi đã thua rồi nhỉ”

“? Là sao ?”

“Chả biết. Cỡ đấy thì cô cũng tự xác nhận được mà, đúng không ACE của St.Rosalia”

“Mu…”

Minami cất lên giọng bất mãn như thể bực bội với kiểu khiêu khích và né tránh trả lời của tôi. Sau đó nhỏ vung cánh tay phải sang ngang. Không chừng ability của Shimizu Ayano là loại tấn công hoặc ràng buộc. Có thứ gì đó vô hình như tấn công tôi vậy.

Song, vào khoảnh khắc đó.

[Đã để em đợi lâu

Hiro-kyun ! Chị chuẩn bị xong rồi !]

“Phát động !”

“Ế ?”

Ngay sau khi giọng nói của Kagaya-san cất lên thông qua tai nghe bên phải, tôi liền tuyên bố sử dụng ability của u linh cấp A. Nó là , ability gia tăng tốc độ bản thân bằng cách cho giảm tốc độ hàng loạt các loại hình được quản lý bằng chức năng hiện thực ảo AR. Nhờ cử động nhanh hơn bất kỳ ai, tôi né tránh đòn tấn công của Minami, sau đó tôi chạy tới chỗ bức tường rồi chạm vào công tắc. Luồng ánh sáng áp đảo ngay lập tức dập tắt, thay vào đó là màn đêm đen kịt bắt đầu bao phủ không gian.

“.......Tối om ?”

(Ngon…!)

Đúng như dự đoán, dường như Minami đã mất dấu tôi, nhỏ liền cất lên bối rối. Tất nhiên, bản thân tôi cũng không thấy Minami ở đâu cả. Song, do đang sử dụng <Độ nhạy cao> nên tôi có thông tin bản đồ từ company gửi. Dù chẳng thấy gì nhưng tôi vẫn nắm được toàn cảnh căn phòng.

(Khả năng đặc biệt của u linh cấp A là thao tác điện tử… Tuy ability có phần nổi trội hơn nhưng nó không chỉ có thế. Ngoài bật tắt thiết bị điện tử, ta còn…)

Tôi chăm chú lắng nghe trong không gian tăm tối. Có rất nhiều loại âm thanh khác nhau. Nào là tiếng Minami xé bức ảnh mới như để đối phó với những gì tôi toan tính. Nào là tiếng kìm nén hơi thở của

Azusawa như để không gây cản trở cho tôi. Nào là tiếng ngân nga vui vẻ của Kagaya-san và tiếng thở háo hức của Shiina.

Và cuối cùng là tiếng thang máy vừa tới ở tầng này.

“Nạp u linh: Cấp B”

Nối tiếp nó là giọng nói trong trẻo rất quen thuộc vang lên đập vào tai tôi. Theo đó, tôi cũng bật điện lên. Minami Shizuku tròn mắt ngạc nhiên trước những gì diễn ra. Đằng sau nhỏ là cô gái mặc trang phục maid đang giơ tấm ảnh, Himeji Shirayuki. Việc cô ấy ở đây tất nhiên là kết quả thảo luận thông qua <Độ nhạy cao>. Nhận thông tin vị trí của tôi từ Kagaya-san, cô ấy đã hướng tới tọa độ y hệt ở tầng bốn rồi tiến hành tập kích phía sau.

Hay đúng hơn, bàn tay phải bao bọc trong luồng ánh sáng xanh nhạt của Himeji đang chạm vào lưng Minami.

“Cậu là, cô hầu gái dễ thương của tên bám đuôi”

“Cảm ơn cậu đã quá khen, Minami-sama. Tùy tình hình mà mình muốn nương tay lắm nhưng, mong lần này cậu hãy rớt vì chủ nhân”

“......Tức là, ngay từ đầu… Tôi đã thất bại”

Minami lẩm bẩm bằng giọng khó chịu.

Minami Shizuku 6 sao đã rớt khỏi .

Truyện Chữ Hay