Liar Liar

chương 4: part2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

#

Trận chiến liên khối kỳ hai - dành cho năm ba, ngày thứ sáu.

Tại [Thiên Võng Cung], hầm ngục mà học viện Amanezaka khu mười bảy quản lý

“Vậy, tôi sẽ thay chủ nhân giải thích luật”

Lịch sự cúi chào Nakiri và Yumeno rồi Himeji cất lên bằng giọng điệu trong trẻo.

“Lần này, tên game ảo hai người đề xuất là , hay nói đơn giản là game chiến lược sử dụng ô như kiểu shougi hay othello nhỉ. Tuy nhiên, hình thức ô sẽ theo loại kiểu mẫu 3x3. Song, vì các cặp chỉ có duy nhất một quân cờ sử dụng nên mọi người cứ yên tâm. Không phải mỗi người một cái mà là mỗi team một cái”

“Chậc… Tôi chẳng quan tâm nó là 1000x1000 ô hay là 80000 quân cờ đi nữa. Mà, dù sao cũng có Misaki ở đây nên tốt nhất là làm mấy cái luật đơn giản thôi.”

“Gừ gừ ! C, chị định đổ tại cho em sao, Nakiri-senpai !? Chị đúng là không có con mắt nhìn người ! Em là nhân vật chính thiên hạ vô địch ! Với một đứa lật ngược tình thế sau nhiều lần save & load như em thì, ví dụ như khả năng lựa chọn vô hạn này…”

“Nghe thấy chưa cô maid ? Ý nhỏ là số lượng quân cờ vô hạn cũng được đấy”

“Wa ! Em xin lỗi chị hầu gái, chỉ cứ để một quân như vậy đi ạ ! Thế là được rồi ạ !”

“Thì chị bảo từ đầu là chỉ có một quân thôi mà. Thế nên em cứ yên tâm đi, Yumeno-sama”

Vì lý do nào đó, Yumeno đã cúi đầu khóc lóc trước lời khích tướng của Nakiri. Một cuộc trò chuyện rất tự nhiên giữa hai người họ.Himeji tiếp tục giải thích bằng giọng điệu trong trẻo.

“Khi bắt đầu game, quân cờ sẽ được bố trí trên bàn cờ. Để tránh nhầm lẫn, ta sẽ hiển thị theo hướng nhìn quân cờ, cờ bên mình là [dưới cùng bên phải], cờ đối phương là [trên cùng bên trái]. Đây là bố trí đầu của ”

“Hô”

“Và, là game tiến hành theo lượt. Mệnh lệnh có thể lựa chọn ở mỗi lượt có ba loại. Cụ thể như sau…

[Tấn công: Tiến hành tấn công toàn bộ ô trên dưới trái phải liền kề]

[Phục hồi: Phục hồi HP của mình]

[Di chuyển: Di chuyển sang ô trên dưới trái phải liền kề bất kỳ]

Ba cái nhé. Nhân tiện, HP của quân cờ lớn nhất là <2>, sát thương khi tấn công trúng là <1>. Tức nhận phải hai lần [Tấn công] mà không [Phục hồi] thì ta sẽ thua”

“A ? Này Misaki, mau dịch đi. Tấn công phục hồi này nọ, chị mày chẳng nạp vào đầu được chút nào cả… Cơ mà, buồn ngủ vãi ra”

“!? Th, thế chị mau quay trở lại chế độ lý trí đi, Nakiri-senpai ! Với cả, cái luật vừa nãy chẳng có tí chút phức tạp nào hết á ! Xuỳ !”

“A ? À… Thế à, khi ở trong chế độ bản năng thì chị mày sẽ chẳng suy nghĩ được gì cả. Misaki, gọi nó tới đây.”

Vừa nói, Nakiri vừa gãi đầu rồi tạo hình cây súng trên tay trái. Tiếp theo cô ta cất lên “BANG !”... Trải qua giai đoạn thay đổi công tắc mà mình từng chứng kiến ở [Anh Minh Cung], cô ta bắt đầu mất hết sức lực. Thấy thế, Yumeno liền vội vã đỡ lấy vai Nakiri rồi hét toáng lên.

“Wa wa… Kyuu-chan ! Kyuu-chan mau đến đây đi !”

(Kyuu-chan ?)

Tôi khẽ nghiêng đầu thắc mắc. Ngay khoảnh khắc ấy, từ sâu bên trong [Thiên Võng Cung] bắt đầu xuất hiện một con quái vật tựa cáo trắng. Con vật được gọi là Kyuu-chan mau chóng tiến gần đến chỗ Yumeno, nó cuộn tròn đuôi mềm mịn to lớn của mình lại rồi ngồi xuống. Ngay sau đó, cơ thể trông như đang ngủ của Nakiri đã từ từ được đặt ngả vào cái đuôi.

Kết thúc phần công việc, Yumeno lau mồ hôi xong thở phào nhẹ nhõm “Phù…”

“Em xin lỗi anh trùm cuối. Tuy Nakiri-senpai là một dũng giả vĩ đại nhưng, một khi đã quay lại chế độ lý trí thì chị ấy sẽ tập trung đến mức không thể đứng nổi. Sau khi suy nghĩ nát óc là chị ấy sẽ dậy ngay thôi ! Tuyệt không !”

“Tôi biết rồi, không cần phải nói”

Vừa theo dõi Nakiri đang ngả lưng vào đuôi con cáo, tôi vừa khẽ nheo mắt. Nakiri Raika, một con người có thể chia tách rõ ràng giữa bản năng và lý trí, khi ở trong chế độ lý trí, cô ta đã hoàn toàn chặn đứng sự xâm lược của các học khu rank cao chỉ bằng một ngón tay. Chắc chắn rằng cô ta không hề nới lỏng cảnh giác.

Thay cho Nakiri đang chẳng có phản ứng gì, Yumeno đã quay trở lại vấn đề game.

“E-to, có ba chủng loại mệnh lệnh là [Tấn công], [Phục hồi] và [Di chuyển]... Là nhân vật chính thì em muốn tập trung vào hỏa lực nhưng, ta vẫn còn nhân vật chính kiểu không thể chết hay tự tin về tốc độ nhỉ ? Ưm, anh trùm cuối nghĩ sao ?”

“Cái này có phải game kiểu thế đâu”

Mệnh lệnh trong chỉ đơn giản là lựa chọn chứ không hề có thuộc tính hay hệ thống nào cả. Và nó cũng không hẳn là phải liên tục chọn một mệnh lệnh.

Song, đột nhiên Hagoromo đứng ở bên cạnh đã kéo tay áo tôi.

“Nhân tiện thì Shinohara-san. Tớ nghĩ nhân vật chính có bước chảy thời gian cũng khá hay đó”

“Nghĩ gì chứ”

Giả sử có đúng đi chăng nữa, nhưng cái bước nhảy thời gian kia có hơi bất khả thi.

Tiếng nói nhỏ cùng hơi thể của cô ấy chạm vào khiến tai tôi trở nên ửng đỏ, để lấy lại khí thế, tôi quay về vấn đề chính. Như thể đang đợi phía tôi xong, Himeji tiếp tục giải thích.

“Luật cơ bản chỉ có vậy. Thu hẹp khoảng cách bằng [Di chuyển], kết hợp đan xen giữa [Tấn công] và [Phục hồi] để khiến cho HP quân cờ đối phương về 0. Đây chính là điều kiện chiến thắng theo luật ...Cuối cùng ta có 3 hạng mục đáng chú ý như sau”.

Không liên quan đến việc mới chia sẻ luật vào sáng sớm nay, Himeji tiếp tục nói bằng giọng điệu trong trẻo và không hề vấp.

“Điểm đầu tiên. là game ảo theo thể thức 2 đấu 2. Quyền lựa chọn mệnh lệnh ở mỗi lượt là hai người cùng nhau tiến hành. Và, về cơ bản việc chia sẻ thông tin trong team là hoàn toàn bị cấm. Ta không thể truyền đạt lại rằng mình đã lựa chọn mệnh lệnh nào. Về điểm thứ hai thì, trong khi đang tiến hành , ta sẽ không thể thấy toàn bộ bàn cờ. Ta không thể biết được quân cờ đối phương hay bên mình ở đâu. Đây chính là điểm hấp dẫn nhất trong ”

Phải.

là game ảo đã được Kagaya-san và Shiina điều chỉnh luật. Điểm đặc biệt lớn nhất của nó là toàn bộ bàn cờ sẽ bị che bởi màn đen. Không chỉ team đối phương, ngay cả mệnh lệnh đồng minh lựa chọn cũng bị ẩn nốt. Luồng thông tin duy nhất bản thân thấy là khi thao tác quân cờ. Hay đúng hơn là một phần tư. Theo đó, nó sẽ trở thành game ra tay trong bóng tối.

(Thực tế, mình định sử dụng tai nghe để vừa chia sẻ thông tin vừa chơi cơ)

Dòng suy nghĩ chợt lóe lên thoáng qua trong tâm trí tôi. Mà, thành ra thế này cũng đành chịu. Chưa kể, chẳng có gì đảm bảo rằng Nakiri sẽ theo game nếu không có Hagoromo. Tuy bị phong ấn gian lận nhưng việc cô ấy tham chiến vẫn có ý nghĩa nhất định.

Himeji tiếp tục nói bằng giọng điệu bình tĩnh.

“ có một vài thông số chi tiết. Đầu tiên, dù không có quân cờ bên địch trong phạm vi nhưng ta vẫn có thể [Tấn công]. Trường hợp trúng, tất cả mọi người sẽ đều nhận được thông tin chứ không phân chia địch hay ta. Tương tự, trường hợp đầy HP nhưng ta vẫn có thể [Phục hồi]. Cuối cùng là về [Di chuyển], khi sử dụng thì ta sẽ chỉ định một hướng trên dưới trái phải, song trường hợp lựa chọn hướng có quân cờ địch hay tường thì ta sẽ không thể di chuyển. Và, thông tin này chỉ công khai đến người thao tác”

“Ừm ừm ừm… Ra vậy, toàn bộ thông tin khác không công khai cũng được ạ ?”

“Ừm, Yumeno-sama. Thông tin được hiển thị chỉ có HP quân cờ của mình thôi. Còn lại tất cả các thông tin khác như hai người bên phía đối phương và một người bên mình thì ta phải quan sát và phỏng đoán”

“Quan sát và phỏng đoán…! Gay cấn thế nhỉ ! Với nhân vật chính, mấy cái này chẳng có gì là không thể cả !”

Trước lời giải thích của Himeji, Yumeno nở nụ cười để lộ ra răng khểnh và đứng chống nạnh trong phong thái tràn đầy tự tin. Vừa nhìn nhỏ cười thích thú, Himeji vừa tiếp tục lịch sự nói.

“Cuối cùng là điều thứ ba. Bàn cờ trong có áp dụng một ô đặc biệt. Đó là ô [Trên cùng bên trái] nhìn theo hướng quân mình, hay đúng hơn là vị trí đầu của quân cờ địch. Nếu đưa quân cờ của mình vào ô đó thì quân cờ ấy sẽ tiến hóa ngay lập tức. Thông số như kiểu từ “Tốt” được phong lên thành “Tướng vàng” trong Shogi nhỉ. Vì quân cờ đã tiến hóa sẽ tăng gấp đôi số lần lựa chọn mệnh lệnh và HP nên ta có thể nhanh chóng chiếm ưu thế”

“Nhanh chóng chiếm ưu thế… Pipi, đây rồi ! Đây chính là hiệu quả dành cho nhân vật chính như em ! Chắc chắn em sẽ giành nó trước !”

Như để tâm đến yếu tố tiến hóa mang đậm chất nhân vật chính ấy hay sao mà, Yumeno đã giơ ngón trỏ lên rồi nói bằng giọng điệu vui vẻ.

Tóm lại, đây là tất cả nội dung của ... Game sử dụng bàn cờ 3x3 làm sân chơi. Dùng ba mệnh lệnh là [Tấn công], [Phục hồi], [Di chuyển] để đánh bại quân cờ đối phương và giành chiến thắng. Tuy luật game rất đơn giản nhưng vì có bổ sung thêm tính chất không thể thấy

hiển thị trên bàn cờ nên độ khó việc phải đọc suy nghĩ đồng minh và xác nhận xem đối phương ở đâu đã tăng đáng kể.

“Vì nó là game trong game của nên ta sẽ cấm đăng ký ability. Và vì không có nhiều thời gian nên từ bây giờ cứ một phút là…”

“Này, nhỏ maid đáng yêu vãi ra ở đằng kia”

Vào lúc đó, đột nhiên có giọng nói tràn đầy năng lượng vang lên và đập vào tai tôi. Chủ nhân của giọng nói ấy không ai khác chính là Nakiri Raika, người chơi top đầu của học viện Amanezaka. Trở lại thành công chế độ lý trí rồi hay sao mà, cô gái sở hữu mái tóc màu ngọn lửa ngồi trên đuôi cáo đã bắt đầu tỏ ra uy áp.

Ngửa mặt lên với ánh nhìn trừng trừng, cô ta tiếp tục nói.

“Bỏ qua mấy vấn đề chi tiết đi, giờ ta bắt đầu game được chưa. Tôi đang nóng lòng muốn quẩy game với nhỏ [Violet] có khuôn mặt ngây thơ kia đấy. Luật, thông số game, hay con đường giành chiến thắng tôi đều rõ hết rồi. Vậy nên giờ chỉ còn việc chiến thôi. Đúng không [Violet] !”

“Fufu…”

Trước lời tuyên bố đầy kích động của Nakiri, Hagoromo chỉ ung dung cười. Khẽ đung đưa mái tóc hai bím màu hạt dẻ, cô ấy đáp.

“Phải rồi nhỉ… Em cũng đang sốt ruột lắm đây”

Người đứng đầu Amanezaka, Nakiri Raika và [Violet] mạnh nhất đảo Luna.

Trước ánh nhìn như muốn nói “Còn cậu thì sao của hai người họ ?” tôi chỉ thầm nghĩ (Thiệt tình…) rồi lôi thiết bị ra và tuyên bố bắt đầu game ảo .

*

Game sẽ bắt đầu với quyền đi trước thuộc về Amanezaka.

Bao gồm cả việc xoay tua thì thứ tự thao tác quân cờ sẽ là Yumeno => Hagoromo => Nakiri => Tôi. Vừa nhìn chằm chằm vào Yumeno phụ trách lượt đầu đang đắn đo suy nghĩ, tôi vừa nhớ lại nội dung cuộc họp chiến lược ngày hôm qua.

[ này cũng có mạch chiến thắng nhất địch]

[Đầu tiên, nhìn từ hướng của mình thì sau khi tới ô [Trên cùng bên trái] ta sẽ tiến hóa nhỉ. Cái này, ta chắc chắn sẽ thua nếu để đối phương dẫn trước. Với cả, ta cũng không thể thắng đối phương hành động nhanh. Nếu là Tsumutsumu thì chắc được nhưng theo lẽ thông thường nó là không thể… ]

[Thế nên, điều quan trọng là ta phải bảo vệ. Hay đúng hơn, chờ đợi tại vị trí ban đầu là thích hợp nhất]

[Đúng không ? Bởi vì chỉ cần đợi thôi là đối phương sẽ tiến lại gần]

….Phải.

có tồn tại 3 chủng loại mệnh lệnh là [Tấn công], [Phục hồi], [Di chuyển]. Trong đó, hai cái đầu không thể di chuyển. Tức là nó sẽ khác với Shogi và cờ vua ở điểm

ta có thể lên chiến thuật dừng hành động. Chưa kể, nhìn từ phía mình thì ô [Dưới cùng bên phải] là thuộc ô [Trên cùng bên trái] đối với đối phương nếu muốn tiến hóa. Vì có khả năng đối phương sẽ tự đi tới nếu chờ đợi nên tôi chỉ cần đứng tấn công là xong.

(Bình thường, việc [Di chuyển] quân cờ ở lượt đầu là rất thỏa đáng… Thế nhưng, phương án không di chuyển sẽ có lợi hơn. Mà, cỡ này mọi người đọc nhau cũng không có gì lạ…)

Vừa nhận thức lại lần nữa các thực lực giả đang tồn tại nơi đây, tôi vừa nhìn chằm chằm vào bàn cờ tối om.

Hiện tại, sau khi Yumeno suy nghĩ hồi lâu và kết thúc lượt đi, tiếp đến Hagoromo cũng nhanh chóng lựa chọn mệnh lệnh. Lượt người chơi thứ ba đã xoay đến Nakiri Raika.

Cô ấy khẽ ngẩng mặt lên.

“7 sao… và cả [Violet] nữa. Nói trước là tôi không nương tay đâu đấy. Tôi sẽ dùng toàn lực đánh bại và bắt hai người phải xin lỗi Kai-kun. À không, phải là trở thành nô lệ của tôi”

“Ui, điều kiện mới xuất hiện rồi. Em sẽ bị đối xử như nô lệ sao ?”

“Chỉ là cách nói ẩn dụ thôi. Chậc, tóm lại thì lựa chọn của tôi là đây”

Chạm ngón tay vào màn hình thiết bị rồi Nakiri lựa chọn mệnh lệnh. Tất nhiên, tôi không biết cô ta chọn cái gì cả, tóm lại thì bây giờ sẽ đến lượt người thứ tư, tức lượt của tôi.

“.............”

Trên bàn cờ không thấy bất cứ thứ gì và không ai biết vị trí quân cờ ở đâu. Trong game này, thông tin cũng sẽ bị trì trệ nếu không xảy ra bất cứ hành động nào. Chính vì vậy, ta chỉ còn cách tin vào chiến lược của bản thân và ra tay trong lượt đầu. Lượt chơi mở màn ở

là túc trực ô [Dưới cùng bên phải]. Theo đó,

tôi sẽ lựa chọn mệnh lệnh [Tấn công].

Song, ngay khoảnh khắc tôi lựa chọn mệnh lệnh ấy thì.

(Ế ?)

“Uwa ! Tự nhiên bị đánh trúng rồi ! Nguy hiểm, nguy hiểm !”

Giọng nói của Yumeno vang lên đánh bại mọi mối nghi ngờ trong tôi.

Phải, đúng như những gì nhỏ phản ứng, đòn tôi [Tấn công] đã đánh trúng quân cờ của Amanezaka. Dòng chữ “Hit” được hiển thị cực lớn trên màn hình thiết bị. Do HP

quân cờ thiết lập tối đa là “2” nên chỉ một phát tấn công trúng nữa thôi là coi như chúng tôi thắng.

Tuy nhiên, thực tế thì điều đó chưa bao giờ là dễ dàng cả. Bởi lẽ, mới chỉ có bốn lượt thôi.

Vì [Tấn công] chỉ đánh trúng vào các ô trên dưới trái phải ở bên cạnh nên, một khi tôi [Tấn công] trúng, 3 người còn lại chắc chắn phải lựa chọn [Di chuyển]. Yumeno và Nakiri cùng chọn [Di chuyển]. Nhìn từ phía của chúng tôi, quân cờ của Amanezaka sẽ ở ô [Trên cùng bên phải], [Chính giữa] hoặc [Dưới cùng bên trái]. Song, khi đến lượt Hagoromo di chuyển thì chẳng biết do ngẫu nhiên hay hiển nhiên mà nó đã tiến tới vị trí ngay bên cạnh Amanezaka.

[Wa, kinh thật…]

Giọng nói thán phục của Shiina vang lên đập vào tai tôi. Thực sự thì điều này rất khó nói. Tuy chỉ là phỏng đoán nhưng có lẽ cả Yumeno, Nakiri và Hagoromo đã nhận ra trò phổ thông túc trực ở ô [Dưới cùng bên phải]. Theo đó, tất cả bọn họ đều bỏ qua trò phổ thông ấy.

Bởi vì, chiến thuật túc trực ở ô [Dưới cùng bên phải] tuy mạnh nhưng vẫn có một điểm yếu chí mạng.

(Đó là rất dễ rơi vào trạng thái bất động… Túc trực ở ô [Dưới cùng bên phải] tuy rất thông dụng nhưng nếu phía đối phương cũng nhận ra thì cả hai bên sẽ không thể hành động từ vị trí ban đầu. Trong trường hợp đó, ngược lại bên đưa ra hành động trước sẽ dễ dàng chiếm ưu thế. Bởi lẽ, ô [Dưới cùng bên phải] chỉ tấn công được từ hai hướng, còn ô chính giữa có thể tấn công tứ hướng. Dù lá bất động đi nữa, nhưng trạng thái bất động ấy có lợi hơn hẳn…)

Nếu vậy, làm ngược lại với điều cơ bản ngay từ đầu là rất đáng.

“A ? Này 7 sao, làm gì phải nghiêm nghị thế. Đằng nào cũng là game sao cậu không tận hưởng đi ?”

Vừa cười khểnh, Nakiri vừa khiêu khích. Số ô Amanezaka đã di chuyển là <2>, còn Eimei là <1>. Tuy bên phía tôi đang chiến thắng về HP nhưng tất cả lợi thế sẽ bị xoá bỏ nếu họ tiến hoá trước. Chắc chắn Amanezaka đang nhắm đến điều này.

Vừa xác nhận lại hiện trạng tôi vừa đáp trả lời khiêu khích bằng thái độ bất địch.

“Hà… Tất nhiên là tôi đang tận hưởng rồi. Có thể cô định chiếm ưu thế, nhưng nói về cuộc đua sát thương thì Eimei lợi hơn hẳn. Chỉ cần chệch một phát, hay chỉ cần phía cô đi lộn là sẽ thua ngay, đây chính là nét đặc trưng của .”

“Ô, đang nói cái gì thế 7 sao, không phải tôi bảo tận hưởng cái game này à”

Vừa nở nụ cười dữ tợn, Nakiri vừa phun ra mấy lời sắc bén.

Trong tư thế bị người chỉ huy dựa lưng vào mình, học sinh năm nhất được kỳ vọng như con ngựa ô - Yumeno Misaki đã vào lượt thứ hai. Trải qua bốn lượt, quân cờ của Amanezaka nhìn từ hướng của chúng tôi sẽ là [Trên cùng bên phải], [Chính giữa] hoặc [Dưới cùng bên trái]. Song, cho dù có là vị trí nào đi nữa, quân cờ của Eimei vẫn chưa bị lộ.

“Mu, mumu…”

Yumeno bắt đầu chìm vào dòng suy nghĩ… nếu đây là game 1 VS 1, ta không cần phải phiền não khi ít nhất mình còn biết vị trí quân cờ bản thân ở đâu. Nếu là trong góc [Trên cùng bên phải] hoặc [Dưới cùng bên trái], nhỏ cần rút lui gấp không là thua ngay, ngược lại nếu ở [Chính giữa] thì chắc nhỏ sẽ nhắm đến cơ hội tiến hoá. Tuy nhiên, ở ta thậm chí không thể biết nổi.

“Đã thế… đây ! Trực giác của nhân vật chính chính là chỗ này !”

Vừa nhắm tịt mắt Yumeno vừa quyết định mệnh lệnh.

Tất nhiên, tôi không thể nào biết nhỏ đã chọn cái gì… Vì không hiển thị chữ “HIT” nên chắc chắn nó không phải tấn công, và khả năng cao cũng không hẳn là [Phục hồi]. Dường như nhỏ đã rút lui bằng [Di chuyển]. Bởi lẽ, giả sử như quần cờ Amanezaka ở ô [Chính giữa] thì họ khó phỏng đoán được rằng Eimei đang trực chờ bên phía nào. Còn nếu tiến vào chỗ đó và không thể thiết lập [Di chuyển], lượt tới Hagoromo sẽ [Tấn công] và thế là kết thúc. Cơ mà ngay từ đầu vì không biết có ở ô [Chính giữa] hay không nên nhỏ không thể đặt cược đến mức đấy.

“Hiểu rồi… Vậy đến lượt mình”

Đối diện với Yumeno, Hagoromo nhanh chóng quyết định mệnh lệnh giống hệt lượt đầu. Tuy không nhìn thấy quân cờ nhưng chắc mục tiêu cô ấy nhắm tới là ô [Trên cùng bên trái]. Và vì tôi không di chuyển quân cờ, cộng thêm hiển thị thông tin “HIT” nên chẳng có lý gì Hagoromo lại lạc vị trí quân cờ cả. Mười phần thì phải đến tám chín phần vị trí hiện tại của quân Eimei là đang ở [Chính giữa].

(Cơ mà, ủa ?)

Tại đây, tôi liền nhận ra một điều.

Do Hagoromo mới kết thúc thao tác nên đã chuyển sang lượt thứ bảy. Kết quả của việc Eimei và Amanezaka di chuyển quân cờ sau 3 lần là đã xảy ra vụ có hơi chút kỳ lạ trên bàn cờ. Đầu tiên, quân cờ Eimei không hề nhận sát thương nào và chúng tôi đang chiếm ô [Chính giữa] có thể kiểm soát trên dưới trái phải. Mặt khác, quân cờ Amanezaka chỉ còn <1> HP. Về vị trí, nếu nhìn từ hướng của chúng tôi thì chắc là [Trên] hoặc [Trái]... Tức trong phạm vi tấn công từ ô [Chính giữa]. Cuối cùng, dù có nhìn thế nào ta cũng thấy Eimei đang chiếm ưu thế tuyệt đối.

“Fufu…”

Trông vẻ ngoài của Akizuki, Hagoromo cười khúc khích như thể nắm bắt được vẻ mặt nhận ra trạng thái bất thường của tôi với Nakiri.

“Ở cái game này không có sự lựa chọn rút lui đâu, Nakiri-san. Ta chỉ có cách liên tục tấn công, tấn công, tấn công để giành chiến thắng thôi.”

“Chậc… Đừng ra vẻ như đã thắng, con ranh thối. Trận đấu vẫn chưa xong đâu”

Nakiri co giật bờ má, đùng nổi giận trước cục diện tiến thoái lưỡng nan.

(Mà, chính vì hai đấu hai nên nó mới là bóng tối)

Vừa trông tình hình tôi vừa điều chỉnh lại chiến lược của bản thân.

Về phương pháp đánh bại - Nakiri Raika, vì cô ta có thể tự mình hoán đổi giữa hai khả năng lý trí với vận động thần kinh ở cấp độ cao và kinh nghiệm dày dặn trên chiến trường Amanezaka nên sẽ rất khó để đánh bại trực tiếp. Chính vì vậy tôi mới thêm luật “Cấm thảo luận” để buộc người chơi phải đọc cả hành động của đồng minh. Nguyên nhân chính dẫn đến bất cẩn không chỉ từ phía kẻ địch mà còn cả đồng minh nữa. Như vậy, độ khó game đã tăng lên mức đáng kể.

“Chậc…. Đây là lựa chọn của tôi”

Nakiri kết thúc lựa chọn mệnh lệnh… Dựa trên tính cách của cô ta, chắc cô ta sẽ không chọn hành động tiêu cực như đưa quân cờ trở lại vị trí ban đầu là [trên cùng bên trái]. Theo đó, cô ta sẽ có hai lựa chọn.

Một là đưa quân cờ theo hướng giống vòng đầu tiên của mình, [Trên cùng bên phải] hoặc [Dưới cùng bên trái]. Cứ như vậy, nếu nhắm thẳng đến “Cường hoá” thì cô ta cũng không hẳn gặp bất lợi chí mạng do trễ một nhịp. Phương pháp tái cân bằng sau khi cùng nhau nhận hai lần hành động.

Đối với Amanezaka mà nói, đây chắc chắn là kế sách tối ưu nhất. Vậy, điều tôi cần làm chỉ có một thôi, đó là đưa quân cờ đi [Lên trên] hoặc [Sang trái] và giành chiến thắng cuộc đua “Tiến hoá”.

Tuy nhiên.

(Có lẽ, nó không phải đáp án chính xác trong trường hợp này. Điều mình nên chọn là… Chính nó)

Mệnh lệnh tôi lựa chọn là [Tấn công] chứ không phải [Di chuyển]. Và, ngay sau đó nó đã hiện lên chữ HIT.

“Cái, cậu…”

Thấy thế, Nakiri Raika đã trợn tròn mắt.

Việc đòn tấn công thứ hai trúng nhưng game vẫn tiếp tục chứng tỏ cô ta đã lựa chọn mệnh lệnh [Phục hồi] ở lượt trước. Sự lựa chọn thứ hai. Đó là giả vờ nhắm đến tiến hoá và đứng yên tại chỗ hồi phục HP, lấy chính quân cờ của mình làm bức tường để triệt tiêu [Di chuyển] rồi [Tấn công] ngược lại. Nếu thành công, cô ta chắc chắn sẽ giành lại lợi thế.

Hất mái tóc dài màu cam, Nakiri ở phía đối diện nheo mắt với khuôn mặt nhăn nhó.

“7 sao… Cậu có thể thấy được sao ? Cậu biết hết lối triển khai à ?”

“....Không ? Không hẳn thế. Bên phía tôi cũng không thể bàn bạc gì do [Violet] tự nhiên tham gia giữa chừng đấy. Ngay từ đầu tôi đã phải tùy cơ ứng biến rồi.”

Trước câu hỏi có phần sốt ruột của Nakiri, tôi chỉ khẽ nhún vai đáp.

Thoạt nhìn thì có thể thấy câu trả lời hời hợt của tôi như thể đang phớt lờ lời truy cứu, thế nhưng chính ý tưởng này là át chủ bài trong chiến lược tôi dựng. 2 đấu 2 hay trạng thái bóng tối. pha trộn nhiều yếu tố chứ không chỉ có mỗi toan tính phía đối phương. Ta sẽ không thể thắng cái game này nếu cứ dựa dẫm vào phỏng đoán.

Chính vì vậy, tôi mới cắt giảm sự lựa chọn mệnh lệnh.

(Ở lượt đầu tiên, mình lựa chọn [Tấn công] còn Hagoromo chọn [Di chuyển]. Hay đúng hơn, Hagoromo là người di chuyển quân cờ còn mình thì không. Cứ liên tục lặp đi lặp lại như vậy…Chỉ cần mình không di chuyển quân cờ một lần nào, Hagoromo chắc chắn sẽ nắm được vị trí của nó.)

“.......Fufu”

Hagoromo nở nụ cười thanh lịch rồi nói “Tớ cũng biết chứ”

Mà, thực tế kế sách chỉ có vậy thôi. Một người ra lệnh [Di chuyển], còn một người [Tấn công] hoặc [Phục hồi]. Theo đó, chúng tôi có thể khống chế thông số và biết vị trí quân cờ mình ở đâu. Ngược lại, với hai người đã lựa chọn

[Di chuyển] ngay lượt đầu ở Amanezaka thì, họ sẽ không nắm bắt được tí thông tin nào cả.

“Ế ? Ế, ế ?”

Vậy nên, âu cũng là lý do khiến Yumeno phải trở nên bối rối. Thứ nhất, trong suy nghĩ nhỏ không biết Nakiri di chuyển quân cờ vào ô [Trên cùng bên phải] hay [Dưới cùng bên trái]. Song thực tế Nakiri không hề di chuyển mà lựa chọn [Phục hồi]. Nếu vậy, Yumeno sẽ lại phát sinh sự bối rối khác. Đó là nên theo kế hoạch của Nakiri hay tiến tới ô tiến hóa… Dù sao đi nữa, một khi nhỏ tiếp tục tự ý di chuyển quân cờ thì Nakiri sẽ lại lạc mất vị trí.

Tuy nhiên, top 1 ở Amanezaka không phải chỉ có mỗi hư danh.

“BANG !”

Đột nhiên Nakiri nhắm mắt lại, đưa ngón tay vào vùng thái dương của mình rồi cất lên tiếng súng. Một lần nữa tôi lại chứng kiến chế độ lý trí. Khả năng tính toán và quan sát đứng đầu Amanezaka đang bùng lên ngọn lửa trong trí óc cô ta.

“Misaki. Đừng bận tâm đến chị mày nữa. Từ bây giờ em chỉ việc nhìn vào bàn cờ rồi quyết định mệnh lệnh thôi”

“U wa !? T, tức là sao ạ”

“Đừng có mà coi thường top 1 của Amanezaka. Nếu ở trong chế độ lý trí thì chị có thể đọc được từ đầu đến giờ Misaki đã chọn mệnh lệnh gì hay em đang tính lên chiến thuật như thế nào. Thế nên là điều kiện sẽ giống như Eimei, à không, ngược lại phải là bên phía chúng ta có lợi hơn ấy chứ, nhỉ ?”

Cùng với lời nói kiểu khiêu khích, Nakiri hướng ánh mắt ẩn chứa bên trong ngọn lửa mãnh liệt vào chúng tôi… Bằng khả năng suy nghĩ cực khủng theo chế độ lý trí, Nakiri tự tin nhấn mạnh có thể đọc được hết sự lựa chọn của Yumeno.

Nếu lời tuyên bố của cô ta là thật thì chắc chúng tôi sẽ đánh mất ưu thế của mình.

“......Fufu”

Thấy thế, Hagoromo không hề tỏ ra nôn nóng hay chùn bước mà chỉ nở nụ cười thanh lịch.

“Quả là mối liên kết tuyệt vời nhỉ… Nakiri-san, thực ra em cũng thế đấy”

“A…..? Ý cô là sao, [Violet]”

“Tức là em cũng biết hết mấy mệnh lệnh của Yumeno-san đó. Tất nhiên, cả của chị và Shinohara-san nhỉ. Đằng nào mọi gợi ý cũng tăng lên đáng kể rồi mà… Giờ chắc sẽ bách phát bách trúng thôi”

“...Gợi ý ? Cô đang nói cái gì…”

“Chị không nhận ra sao ?”

Cắt ngang lời nghi vấn của Nakiri, Hagoromo đung đưa mái tóc hai bím màu hạt dẻ nói.

“Đúng là ta không thể thấy gì trên bàn cờ trong cái game này… Sau khi lựa chọn mệnh lệnh xong, thời gian quay vòng đến lượt đối phương cũng khác tuỳ vào [Tấn công], [Phục hồi] hay [Di chuyển]. Chưa kể, thời gian để di chuyển lên xuống trái phải là hoàn toàn khác nhau đấy. Trông vậy thôi chứ ngay từ lượt đầu em đã đếm thời gian này rồi. Nhờ có Shinohara-san mà việc thu thập thông tin mới trở nên đơn giản, nếu là từ bây giờ thì em đã biết hết vị trí của các quân cờ”

“““....................”””

Trước mấy lời khó tin cùng vẻ lịch thiệp của Hagoromo, không chỉ Nakiri hay Yumeno, ngay cả tôi cũng phải chết lặng… Từ chiếc tai nghe bên tai phải, tôi nghe thấy tiếng Kagaya-san thốt lên [Hư cấu thế ?]. Thực ra, đây không phải phương pháp ẩn để giành chiến thắng , mà là sai số ở mức không gây ảnh hưởng gì. Bởi lẽ, chẳng ai ngờ được rằng lại có người nhìn xuyên thấu sự sai lệch thời gian ở mức số giây thập phân cả.

“Mấy người đúng là điên khùng hơn lời đồn đấy nhỉ, 7 sao và [Violet]...!”

Vừa run rẩy nói, Nakiri vừa nhếch môi. Sau đó cô ta hất cánh tay trái vẫn còn hình khẩu súng sang ngang trong trạng thái kích động.

“Nhưng mà chẳng liên quan. Bọn tôi vẫn sẽ tiếp tục với phương án tối ưu nhất có thể”

“Ch, chị lại nói mấy lời như nhân vật chính nữa ! Đấy là lời của em mới đúng !”

Tiếp nối Nakiri, Yumeno cũng đanh thép cất lên rồi chỉ trỏ vào chúng tôi… Đây chính là lời tuyên bố của họ. Lời tuyên bố quyết không chùn bước dù vừa chứng kiến kỹ năng thượng thừa của [Violet].

Thế nên là tôi cũng…

“Hà…”

Đứng sánh ngang Hagoromo (Akizuki), tôi vừa giơ thiết bị ra phía trước vừa cất lên cùng nụ cười bất địch.

“Thích thì chiều”

“Bên này cũng chấp nhận lời thách đấu”

Truyện Chữ Hay