#
Tiếp sau lời tiên đoán thứ nhất, lời tiên đoán thứ hai cũng đã được đáp ứng, quả nhiên lời tiên đoán của Ochi không hề huyên thuyên và hoang tưởng chút nào.
Hiện tại đang là thời gian nghỉ trưa và chuẩn bị trước khi đến lượt Amanezaka phòng thủ. Chỉ cần nghĩ đến mục tiêu nâng thành công [Trực thuộc] thì mức đánh giá tổng hợp thăng lên D thôi là chúng tôi không thể không ra tay, song thứ gây cản trở và phiền não nhất chính là “Lời tiên đoán thứ ba”.
Hay đúng hơn, [Lưỡi gươm xẻ trời và cuộc nổi loạn đến khu rừng sẽ trở thành thất sách. Bị cơn nóng giận nuốt chửng, mấy người sẽ rơi vào bước đường cùng].
“Khó nhỉ”
Ngồi bên cạnh tôi, Himeji đung đưa mái tóc bạch kim và khẽ cất lên.
“Lưỡi gươm xẻ trời và cuộc nổi loạn đến khu rừng… Nếu theo thứ tự thì là cuộc xâm lược đến học viện Amanezaka và trường cao trung Shinra, song cái từ thất sách này lại giống như nút thắt vậy. Vời cả, ngay từ đầu việc không xâm lược đã là thất sách rất rõ ràng”
“Phải rồi nhỉ… Nếu theo logic đồng đội = rồng vừa nãy thì vẫn có khả năng đấy lắm. Cơ mà ngược lại, không phải ta nên tấn công bằng mọi cách sao”
“Vâng. Thế nên ta mới phải khiến cho việc xâm lược trở nên thành công bằng mọi giá”
Himeji lẩm bẩm bằng giọng điệu trong trẻo. Vừa lắng nghe cuộc hội thoại của họ, tôi vừa lặng lẽ chìm vào dòng suy nghĩ.
(Sau lời tiên đoán thứ hai đã quá đủ để khẳng định kịch bản của Ochi là hàng thật. Nếu không ngăn chặn ngay bây giờ thì nguy mất… Ấy vậy mà)
Vừa chạm vào chiếc tai nghe không phát ra chút âm thanh nào bên tai phải, tôi vừa cắn chặt phần môi dưới… Phải, Kagaya-san và Shiina cũng về đảo học viện ngay sau tôi với Himeji, thế nhưng tiếc là họ vẫn chưa đến nơi. Hay nói cách khác, hiện tôi đang bị phong ấn “Gian lận”. Và, tôi phải vượt qua lời tiên đoán của Ochi trong trạng thái không nhận được sự hỗ trợ từ company.
Cơ mà, dù nói vậy nhưng không có nghĩa là tôi đã bỏ cuộc.
“Phù…”
Tôi khẽ thở dài để lấy lại ý thức.
*
Game tái triển khai. Lượt phòng ngự của học viện Amanezaka khu mười bảy.
[Học viện Amanezaka khu mười bảy: Hầm ngục quản lý “Thiên Võng Cung”]
[Lãnh thổ:B /Cạm bẫy:A /Trực thuộc:D /Giới hạn:D. Xếp hạng hầm ngục:B]
[Số người chơi còn sống sót: 4]
Bề ngoài hầm ngục Amanezaka là khu vực trông như không gian ảo (Cyberspace). Loại hầm ngục vô vật chất trải khắp những ô gạch phát sáng màu xanh trắng. So với các loại hầm ngục khác thì, vị trí kho báu ở đây rất dễ phát hiện. Bởi lẽ, chẳng những không bị che giấu, mà nó còn hiện lên hình trụ sáng xanh rất rõ ràng. Vì nó không có bất kỳ sự chia nhánh nào nên độ khó tìm kiếm còn dưới cả Eimei.
“Nhưng mà… Chị nghĩ nhóm Hiroto-kun cũng biết rồi,
sự cấu thành ở [Thiên Võng Cung] chỉ đơn giản là cường hoá bẫy nhỉ”
Vừa bước chân vào trong hầm ngục từ thời điểm đăng nhập, Akizuki liền chắp tay ra sau lưng rồi cất lên.
Đúng như cô ấy nói, [Thiên Võng Cung] là hầm ngục chuyên về bẫy để đẩy lui và ràng buộc kẻ xâm lược. Về vị trí kho báu, tất nhiên trên đường đến đó được đặt khá nhiều bẫy. Theo như Enomoto điều tra thì cứ khoảng 3 ô gạch sẽ có một cái bẫy.
Trông hiện trạng, Asamiya bĩu môi rồi làm vẻ mặt khó khăn nói.
“Sức mạnh quái vật không khác nhiều so với [Anh Minh Cung] nhỉ. Thế nên cái chúng ta cần chú ý nhất chính là bẫy. Vì đánh giá tổng hợp cao nên ta còn phải đề phòng người chơi nữa. Cơ mà, ngay từ đầu Amanezaka đã khá thiếu thốn nhân lực”
“Vì phong tục chất lượng hơn số lượng mà. Chưa kể, đây còn là sự kiện kiểu [Chiến đội] hay [Trận chiến giữa các học khu] nên rất nhiều người trong số họ có xu hướng không thích vay mượn sức mạnh.”
Vừa nói về thông tin mình có được trên đảo Luna, tôi vừa đưa tay phải lên miệng. Thực tế, hầm ngục bẫy chính là loại rắc rối nhất trong . Bình thường, đánh bại quái vật là kiếm được pt rồi, thế nhưng bẫy lại chẳng đem về tí lợi ích nào cho bên xâm lược cả.
“Giống như hôm qua, ta sẽ vừa hoá giải bẫy vừa xúc tiến…à không”
“Phải rồi nhỉ. Dường như người chơi cấp độ cao có thể lấy Skill hóa giải bẫy diện rộng, thế nhưng tụi Noa bây giờ tối đa chỉ có ba cái… Số lần sử dụng Skill là 10 lần nên khó lòng xúc tiến được”
“Vâng… Nhân tiện thì, bình thường mọi người dùng cách nào “
“À, e-to, với bọn chị ở thời điểm hiện tại có hơi khó nhưng…”
Himeji đung đưa mái tóc bạch kim hỏi, thấy thế Asamiya liền đưa ngón trỏ lên gãi má rồi lục lại ký ức. Vừa trưng ra biểu cảm bối rối, chị ta vừa tiếp tục nói.
“Cái thông dụng nhất chắc là nó nhỉ. Xông lên trời bằng skill dạng bay. Vì có khá nhiều bẫy kiểu chỉ phát động khi bị dẫm nên… nếu ta đi trên trời thì chẳng sao cả. Do đó, việc sử dụng skill bay làm đối sách chống bẫy rất phổ biến.”
“À… Đúng vậy nhỉ”
“Đúng không ? Nhưng mà, do cấp độ [Cạm bẫy] của [Thiên Võng Cung] cao nên họ cũng có cả bẫy dùng cho phòng không nữa, vì thế chỉ cỡ đấy là hoàn toàn không đủ. Trong lúc bay, một người chơi sẽ triển khai skill giảm sát thương và di chuyển, những người chơi khác sẽ sử dụng skill phá hủy khi bẫy phát động… Kiểu vậy”
“Lại một chiến lược tuyệt vời khác nhỉ”
Vừa cảm thấy ngạc nhiên, khâm phục trước chiến lược khá hoàn hảo ở hầm ngục Amanezaka, tôi vừa cất lên lời tán dương. Chiến lược Asamiya vừa nhắc đến, hay đúng hơn là đấu pháp “Bóp nghẹt”. Đúng thực nó rất hiệu quả nếu có cơ số người chơi đạt cấp độ thích hợp, thế nhưng nó lại vô dụng với Eimei trong trường hợp này. Bởi việc đường đường chính chính giành chiến thắng là hoàn toàn bất khả thi.
Dù nói vậy nhưng không hẳn tôi không thể làm gì.
“Này, Akizuki. Khi bẫy ở phát động 1 lần xong thì sẽ thế nào ?”
“Nó sẽ tái triển khai sau khoảng thời gian nhất định nhỉ ♪, cả trường hợp đã phát động hay trường hợp bị hóa giải, bẫy luôn phục hồi sau mốc thời gian. Vì trường hợp của [Thiên Võng Cung] là [Cạm bẫy] cấp A nên chắc không đến một phút là nó hồi rồi chăng ?”
“Một phút à… Mà, cỡ đấy là quá đủ rồi”
Tôi khẽ cất lên sau khi sắp xếp dòng suy nghĩ trước câu trả lời của Akizuki.
Tôi đề xuất phương án tác chiến trước 3 người đang tỏ ra ngờ vực.
“Là chiến lược lợi dụng… Hình thức đâm thẳng xuyên thủng như Asamiya vừa nhắc đến, sau khi học khu khác xuyên phá thì, bẫy trên con đường ấy một là bị phá hủy hai là không có kỹ năng phòng không. Vậy, ta chỉ cần sử dụng kỹ năng bay đi trên con đường tương tự thôi”
“À, đúng rồi nhỉ… Nhưng mà nhưng mà, sau đó thì phải làm sao ? Việc đi trên con đường cũ là cùng nhắm đến một kho báu, vậy cơ hội thắng của chúng ta chẳng phải hơi thấp à…”
“Không, chúng ta không nhắm đến kho báu. Dẫu cấp độ có cao thế nào đi chăng nữa, nếu rank người chơi mà cách biệt 2, 3 cấp là coi như chịu thua. Thế nhưng, ở vẫn còn một cách kiếm pt nữa đúng không ? Cách mà không cần cướp kho báu, không cần đánh bại kẻ địch”
“À…..ra vậy, !”
Bộp, Akizuki tươi cười rồi chắp hai tay để trước cặp ngực khủng.
Phải. Ở có ba cách thu thập pt chính. Một là cướp kho báu, hai là đánh bại địch, và ba là bảo vệ trận địa. Bằng cách sử dụng sở hữu khả năng giống với địa điểm đăng nhập, tôi có thể tạm thời kiếm thêm pt.
“Đúng thực ta có thể thiết lập trong vòng bán kính 20 met không có bẫy và địch nhỉ. Thế nên, ban đầu ta sẽ vừa sử dụng skill ẩn náu vừa lợi dụng học khu khác và tọa tại vị trí thích hợp. Với cả, ta cũng nên xúc tiến hóa giải bẫy hết mức có thể”
“Ưm… Thế thì chắc sẽ kịp đấy. Hầu hết [Thiên Võng Cung]
đều không bố trí quái vật, hơn nữa pt nhận từ thiết lập với thu thập kho báu cấp D gần như nhau. Tuy có thể không rank up được nhưng hiện đây là cách thu thập thích hợp nhất dành cho chúng ta. Vậy đâu thể cho rằng nó là thất sách chứ !”
“À, kiểu gì nó cũng thành công thôi. Rồi, cứ quyết thế đi”
Vừa nhỏ giọng, tôi vừa khẽ giơ thiết bị lên và sử dụng Skill ẩn náu.
Sau đó, tôi quay người lại và hướng về phía địa điểm đăng nhập.
“Ta sẽ chơi phục kích đấy, mọi người”
Sau lời tôi tuyên bố, đại khái chiến lược lợi dụng đã bắt đầu.
Từ lúc tiến hành phục kích chưa lâu thì phái đoán Otowa đã xuất hiện. Lợi dụng chiến lược bóp nghẹt của họ, chúng tôi sử dụng skill bay, bỏ qua bẫy trên mặt đất rồi tiến lên. Trong khi cách địa điểm đăng nhập khoảng 500 met, cả bọn liền dừng lại và giải phóng skill ẩn náu.
“Phù… Tạm thời đến đây vẫn thuận lợi nhỉ”
Vừa lẩm bẩm tôi vừa nhìn vào bản đồ trên thiết bị (Cái bản đồ dự đoán mà Enomoto cung cấp cho đến nay). [Thiên Võng Cung] khá rộng, cộng thêm điều kiện bẫy ở khắp nơi nên việc di chuyển là vô cùng khó khăn. Nếu có thể thiết lập ở vị trí cách lối vào chừng này thì, thành quả thu thập pt sẽ vô cùng lớn.
Song, ngay khoảnh khắc tôi vừa nghĩ vậy và định xóa bỏ bẫy thì…
“Fufufu… Em đã đợi anh suốt đấy ! Anh trùm cuối ! Hây !”
Cùng với giọng nói đầy hào hứng, cô gái mang mái tóc màu hồng quen thuộc đột nhiên nhảy xuống từ trên trời.
À không, thay vì bảo nhảy xuống thì chính xác phải là bay xuống mới đúng. Cô gái đường đột chui ra từ lỗ đen trên khoảng không ấy đã xoay lộn một vòng và đứng trên ô gạch màu xanh trắng. Do mặc váy nên tôi cảm thấy trong khoảnh khắc mình lỡ nhìn thấy quần lót của nhỏ, cơ mà tại những ấn tượng khác khá mạnh mẽ nên tôi cũng chẳng nhớ lắm.
Tóm lại, người đã xuất hiện một cách hoành tráng, đầy phong cách và chặn ngang chúng tôi là một cô gái. Người có màn ra mắt ấn tượng tại cuộc chiến giao lưu kỳ hè , con ngựa ô của học viện Amanezaka, học sinh năm nhất 5 sao đang gây rất nhiều sự chú ý - Yumeno Misaki.
“Ây ! Ui cha… Tế hết chân rồi… Nh, nhưng mà không sao hết ! Mình có thể chịu đựng ! Bởi vì mình chính là một nhân vật chính ! Mình rất mạnh !”
“........A !”
Dù cất công có màn xuất hiện ngầu lòi nhưng nhỏ lại làm hỏng mất tiêu. Mà, như thế mới đúng kiểu của Yumeno.
Đứng phắt dậy, vừa chống hai tay lên hông nhỏ vừa nói.
“Để em nói lại ! Việc chúng ta có thể gặp nhau ở đây là cơ hội ngàn năm có một nhỉ, anh trùm cuối, và cả bốn vị tứ thiên vương phò trợ nữa ! Hãy ngoan ngoãn chịu trói trước em và đem lại hòa bình cho thế giới đi ! Pi !”
“Làm gì có trùm cuối nào tự nhiên xông vào hang ổ của anh hùng chứ”
“Đúng là câu chuyện này em cũng chưa nghe bao giờ cả ! Cơ mà… ngoài chủ nhân ra thì ở đây còn ba người thôi. Ấy vậy mà em lại gọi tứ thiên vương, không lẽ Yumeno-sama cũng muốn gia nhập sao ? Nếu thế thì bên chị rất hoan nghênh.”
“Đ, đây là việc săn người trong lời đồn ư ! Đã thế lại còn được thư ký của anh trùm cuối chiêu mộ nữa, sự can đảm này đúng là không gì sánh bằng ! Nhưng mà, em là nhân vật chính bảo vệ thế giới ! Em không phải món vũ khí chịu dưới trướng ai đó !”
Vừa để lộ chiếc răng khểnh, Yumeno vừa từ chối lời mời của Himeji bằng vẻ mặt trăn trở như thể là “Quyết định khó khăn” theo kiểu niềm nở. Tính chất nhân vật chính trong nhỏ vẫn như ngày nào, cơ mà nếu cứ hưởng ứng cùng nhỏ thì mọi chuyện sẽ chẳng đến đâu cả.
Theo đó, tôi liền đi vào vấn đề chính.
“Cô cũng tham gia nhỉ, Yumeno. Đúng là rất khỏe khi mà vừa kết thúc chưa lâu đấy”
“Em không muốn bị nói vậy bởi người đã tham gia ngay ngày hôm sau khi kết thúc đâu ! Kh, không lẽ anh trùm cuối, vì nhìn thấy sự cố gắng của em nên anh đã vội vã đến đây sao ? Nếu thế thì thật tuyệt ! Quả đúng là anh trùm cuối của em có khác ! Cứ như vận mệnh ấy ! Rất hay !”
“Làm gì có. Ngay từ đầu tôi có thấy cô xuất hiện trên Island tube đâu mà biết cô tham gia. Đúng là học sinh năm nhất cũng có thể tham gia nếu có quyền , cơ mà bình thường người ta phải chú ý đến những học sinh năm ba chưa ra sân hay hồi sinh những người bị out chứ”
“Đúng như anh trùm cuối nói. Vì lòng tự trọng của học sinh năm ba Amanezaka là rất cao nên không ít người muốn được cống hiến trong cuộc chiến sự kiện. Song, việc quay trở lại cái game đã thất bại một lần thì dù có quỳ xuống van xin họ cũng sẽ từ chối thôi ! À, nhân tiện thì vì em là nhân vật chính nên em thuộc bè phái luôn chết đi sống lại kiểu [Hỡi anh hùng… đây không phải thời khắc ngươi nên chết] nhỉ. Ngược lại, biết đâu ta còn có thể nhận thêm chỉ số ẩn sau chuyển sinh ấy chứ ! Ừm ừm !”
“Thế à”
Có thể nói việc học sinh năm ba ở Amanezaka không tăng lên nữa đúng là tin tốt, thế nhưng Yumeno Misaki đang hiện diện trước mặt tôi đây cũng khá mạnh, khác hẳn vẻ ngoài dễ thương của nhỏ. Một người chơi ngay cả Saionji Sarasa cũng đánh giá cao trong trận chiến cuối cùng ở . Nhỏ không hề tầm thường chút nào.
Hơn nữa.
“Nhân tiện thì Yumeno. Chỉ huy bên phía cô hình như là Nakiri Raika nhỉ. Cô đến đây theo chỉ thị của cô ta à ?”
“Em muốn anh dùng từ nhiệm vụ thay vì chỉ thị cơ, nhưng đúng như anh nói ! Tại đây, em sẽ ngăn chặn anh trùm cuối… Quả nhiên em rất ra dáng nhân vật chính nhỉ. Chắc chắn Nakiri-senpai phải đặt đến hàng trăm cái bẫy ở đây rồi. Thế nên, với nhiệm vụ quan trọng này…”
Ngay khoảnh khắc Yumeno định hành động thì, nhỏ đã ngã nhào xuống.
“Wa ! Phát động bẫy từ xa á… ? Tại sao chị lại thêm cả phần nhận định mục tiêu lên đồng minh chứ, Nakiri-senpai ! Đồ quỷ sứ ! Đồ ác ma ! Không lẽ chị ghen tỵ với sự sáng suốt của em sao… Oái !”
“................”
Đối mặt với Yumeno đang liên tiếp dính phải những loại bẫy nhẹ, tôi thở dài vẻ chán nản.
Nếu đứng trên lập trường của chỉ huy đã điều động nhỏ thì, chắc tôi cũng sẽ làm vậy. Cơ mà, mấy cái bẫy này chính xác thật đấy.
Một phút sau.
“Hà, hà…”
Yumeno bị chơi đùa đã được giải phóng khỏi những cái bẫy. Tuy không phải kiểu bi thương như dính đầy bùn, và dù là trong thế giới hiện thực ảo nhưng tôi cũng đành quay đi trước trạng thái hơi thở gấp gáp cùng y phục lộn xộn của nhỏ.
Không bận tâm đến cảm nghĩ của tôi, Yumeno đung đưa mái tóc ngắn màu hồng nhạt nói.
“Q, quả đúng là anh trùm cuối… Lợi dụng cả Nakiri-senpai để dồn em vào bước đường cùng này.”
“Không, tôi có làm thế bao giờ đâu…”
“Tuy nhiên ! Dù có bào chữa thế nào đi nữa em cũng không thể để anh trùm cuối thích làm gì thì làm được…!”
Nói xong, Yumeno vào tư thế với thiết bị. Đôi mắt màu hồng đã khẽ nheo xuống.
“Đúng thực anh trùm cuối rất mạnh nhưng chẳng đáng là gì trong cuộc chiến thực tập này cả. Cấp độ người chơi thấp, kinh nghiệm thì không có… Tức anh sẽ không thể đột phá ở đây ! Hay đúng hơn, anh chắc chắn sẽ không di chuyển thêm bước nào ! Bởi vì người bảo vệ [Thiên Võng Cung], Nakiri-senpai chính là một nhân vật chính tiêu biểu. Giống như vị anh hùng đã từng đánh bại ác ma ấy !”
“Đại anh hùng, nhỉ… Mà, tôi cũng nghe nói cô ta rất mạnh rồi”
“Vâng ! Bây giờ Nakiri-senpai đang ở trong chế độ lý trí, tuy vẻ ngoài trông như đang buồn ngủ nhưng đầu não chị ấy rất sắc sảo. Senpai ở trạng thái này thực sự rất mạnh ! Cả gã bất lương ở Shinra, hội trưởng hội học sinh ở Ouka hay ở Otowa, tất cả đều sẽ bị ngăn chặn xâm lược chỉ bằng một ngón tay của Nakiri-senpai ! Với người chưa quen như anh trùm cuối thì việc hoàn thành xâm lược là bất khả thi ! Xì xầm !”
Yumeno phát ra thứ âm thanh bí ẩn và nói về người khác một cách hiếm thấy. Đúng như nhỏ tuyên bố, Nakiri Raika là cô gái rất đáng gờm. Vì thuộc người chơi đứng hạng nhất ở ngôi trường Amanezaka chuyên tuyển chọn nhân tài rất gắt gao nên tài năng ấy không cần phải bàn cãi.
Tuy nhiên.
“Thế à. Nếu không cho qua thì thôi vậy. Nhờ cô nhé, Akizuki”
“Cứ để chị, Hiroto-kun ♡, x ability chuyên dụng x ability chuyên dụng , phát động cộng dồn nào
♪”
Ngay khoảnh khắc tôi hướng về phía nhỏ và ra hiệu xong, Akizuki đừng trực sẵn ở đằng sau liền sử dụng đồng thời ability và Skill. Là Skill hóa giải đồng thời nhiều bẫy.
Tuy nhiên, vì người chơi chỉ ở thứ hạng E và cấp độ Skill khá thấp nên cho dù có là 6 sao đi nữa, tối đa cũng chỉ một lúc ba bẫy. Thế nhưng, nếu ta khuếch đại bằng thì nó lại là vấn đề khác. Ta có thể tạm thời phát động trong trạng thái bỏ qua thứ hạng bản thân.
“Wa wa, cái gì thế”
“Đúng là Shino và Yukirin mới chỉ tham gia ngày hôm qua nhưng bọn chị thì không phải thế nhé… !”
Giọng nói tiếp theo cất lên, Asamiya sử dụng tấn công lên Yumeno. Như những gì tôi biết từ Kugasaki ngày hôm qua thì, đòn tấn công cấp E sẽ không thể gây sát thương trực tiếp cho Yumeno. Song…
“Hế ? Ủa, kyaaa !”
Cùng với giọng nói đáng yêu thốt lên, Yumeno đã bắn ra đằng sau hệt như bị cơn gió giật thổi đi vậy…. là skill tuy không gây sát thương mấy nhưng lại có thể thổi bay người chơi đối tượng đi một cách trực tiếp. Skill phát huy hiệu quả mà không gặp chút vấn đề gì, Yumeno đã tách ra khỏi chúng tôi. Khoảng cách này ít nhất cũng phải hơn 20 met.
“Xác nhận đã hoàn thành điều kiện. Em sẽ thiết lập từ vị trí này”
Trông hiện trạng, Himeji liền cất lên bằng giọng nói trong trẻo. Đó là điều kiện không có kẻ địch và bẫy trong phạm vi 20 met. Và ngay khoảnh khắc này nó đã được đáp ứng.
Nó chắc chắn phải thế, nhưng…
“Ế…?”
Biểu cảm của Himeji tự nhiên tối sầm lại lúc định sử dụng skill .
“Sao thế, Himeji ?”
“Không, chuyện là… Chủ nhân. Tuy em không rõ nguyên nhân nhưng tầm nhìn hiện thực ảo của em đang hiện lên lỗi hiển thị. Chưa hoàn thành yêu cầu… Tức là chúng ta chưa đáp ứng điều kiện sử dụng skill.”
“Chưa hoàn thành yêu cầu…?”
Bất giác, tôi đã nhau mày trước lời nói của Himeji.
Làm gì có chuyện đấy… Hàng loạt bẫy xung quanh đã bị hóa giải bằng skill của Akizuki, còn người chơi duy nhất bên địch trong phạm vi là Yumeno Misaki thì đã bị thổi bay bởi đòn tấn công của Asamiya. Do [Thiên Võng Cung] có tầm nhìn rất thông thoáng nên chuyện ẩn nấp rất khó có thể xảy ra, theo đó khu vực trong phạm vi bán kính 20 met là hoàn toàn sạch sẽ.
“Không lẽ…”
Nghĩ tới một khả năng, tôi bèn sử dụng Skill tìm kiếm. Skill có thể nhìn thấy bẫy trong phạm vi. Đúng là hầu hết bẫy đã được giải phóng và chỉ còn duy nhất một cái. Loại bẫy cấp độ G rất tầm thường. Vừa cảm thấy không lành, tôi vừa thử hóa giải nó thì…
Lập tức có loại bẫy mới tự nhiên xuất hiện luôn ngay bên cạnh tôi.
“Cái này… Không lẽ, Nakiri đã đặt nó sao”
Tôi lẩm bẩm vẻ bán tín bán nghi.
Bẫy thiết lập thời gian thực… Đây là điều mà Enomoto đã từng làm trong lượt bảo vệ của [Anh Minh Cung]. Tuy nhiên, tốc độ này không hề tầm thường chút nào. Từ sau khi Akizuki hóa giải bẫy cho đến lúc Himeji thiết lập thì mới chỉ vài giây. À không, chứng kiến hiện trạng này phải là đồng thời mới đúng. Bằng cách bố trí bẫy tại thời gian vô cùng hoàn hảo, việc đặt của chúng tôi đã bị ngăn cản.
(Chết tiệt… Thế này thì việc đặt trong [Thiên Võng Cung] hầu như là bất khả thi. Khả năng cướp kho báu cũng bằng không nốt. Tức
ta không thể kiếm pt ở [Thiên Võng Cung]. “Thanh gươm hướng đến bầu trời” đã không thể chạm tới… Khá gay rồi đây. Cứ thế này lời tiên đoán của Ochi sẽ thực sự linh nghiệm sao ?)
Người chơi 6 sao đứng top ở học viện Amanezaka - Nakiri Raika. Chúng tôi đang bị kìm kẹp trong khả năng chi phối của cô ta và sức ép từ Ochi Harutora.
Do không còn cách nào để kiểm pt nữa nên cả bọn đành phải rời khỏi [Thiên Võng Cung].