“Let’s Have Sex” My Proposal to My Classmate Just Before She Jumps Off

chương 11.1-có thiếu nữ xinh đẹp bất ngờ ghé thăm nhà tôi!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thứ Bảy - vài ngày sau cái sự cố (thực sự là không có chi hết) xảy ra với Kurumi-san.

Từ sáng tới giờ, tôi cứ đi vòng vòng quanh nhà như một người lang thang, lúc ra chỗ này, lúc lại mò tới góc kia, khắp hang cùng ngõ hẻm của căn nhà. Con em tôi đã lặp đi lặp lại bài ca “đồ vướng lối” không biết bao nhiêu lần. Đúng quá đáng mà.

Song việc tôi cư xử có phần kích động như vậy âu cũng là vạn bất đắc dĩ. Nói gì thì nói, hôm nay là ngày tôi mời Kurumi-san tới chơi nhà mình mà. Có điều, Kurumi-san cũng đặt ra một điều kiện cụ thể để đổi lấy cái gật đầu từ nàng. Tất cả mọi chuyện đều bắt đầu từ ngày hôm qua.

*

Trên đường đi học về, lúc mặt trời sắp sửa lặn, tôi mở lời đề xuất với Kurumi-san.

“Mai bà tới nhà tôi chơi nhé?”

“…T-tại sao ông lại hỏi tôi vậy?”

“Thì hôm bữa, chẳng phải tôi đã bảo sẽ giới thiệu con em gái mình cho bà để bầu bạn à? Ngày mai là thứ Bảy và con em tôi không có hoạt động câu lạc bộ nào, thế nên tôi sẽ có thể giới thiệu hai người với nhau.”

“Ông nghiêm túc đó sao…?”

“Đương nhiên. Miễn là về Kurumi-san thì từ lời nói tới tình cảm, tôi đều nghiêm túc cả.”

“…….! A, hu……..!”

Kurumi-san cúi gằm đầu, gương mặt ửng đỏ. Nàng lại đang xí hổ đó sao? Hay là do ánh hoàng hôn? Tôi chẳng biết vì đâu mà mặt nàng lại nhuộm màu đỏ chói như thế trong khi mặt trời đã sắp sửa lặn hẳn rồi.

“À tất nhiên đấy là nếu Kurumi-san không bận việc gì khác. Bà cứ coi như việc tôi giới thiệu con em tôi cho bà là để cảm ơn việc bà hôm trước đã cho tôi ở lại nhà đi. Bà thấy sao?”

“…T-tôi không bận gì cả, nên là ừ, được.”

“Thật sao!? Yahoo!”

“Ông hớn hở quá rồi đấy…m-mà nè, mai bố mẹ ông có ở nhà không thế?”

“Ể!? B-bà tính ra mắt họ sao!? Tiếc quá. Bố mẹ tôi vẫn đi làm cả thứ Bảy…”

“Không phải ra mắt! Chỉ là nghĩ tới việc gặp họ, tôi có chút…căng thẳng ý.”

Vì lí do nào đó mà Kurumi-san trông ngượng ngùng ra mặt. Tôi không rõ tại sao nàng lại tỏ ra như vậy nữa luôn.

“Có phải tại họ là bố mẹ chồng tương lai của bà không?”

“Đ-đương nhiên không phải! Dù sao thì, họ sẽ không có nhà đúng không?”

“Ừ, đúng.”

Tôi không rõ liệu có phải do Kurumi-san không muốn gặp mặt trực tiếp bố mẹ tôi hay không nữa. Mà đặt vào trường hợp của bản thân, nếu bị hỏi có muốn gặp bố của Kurumi-san ngay bây giờ không thì tôi chắc chắn sẽ từ chối. Phải chăng đó là những gì trong đầu nàng đang nghĩ?

“Thế thì…được. Tôi sẽ đến.”

“Tôi không biết tại sao bà lại không thích phụ huynh nhà tôi, cơ mà nếu con em tôi biết được nó sắp có chị dâu thì tôi cũng rất hạnh phúc rồi!”

“C-c-có phải bọn mình sẽ cưới nhau đâu! Chỉ là…bạn bè thôi mà! Tôi chỉ định đến chơi nhà một người bạn thôi mà??? Không phải tôi với ông là bạn bè à?”

“Sâu trong thâm tâm, tôi đã mặc định bà là vợ tôi rồi.”

“Thế còn trong thực tế?”

“Trên tình bạn, dưới tình yêu.”

“Tốt. Ông vẫn còn chút trí thông minh để thấy được thực tế.”

“Hể, tức là theo như Kurumi-san, tụi mình đã trên tình bạn rồi phỏng?”

Tôi có cảm giác rằng Kurumi-san đang coi tôi là đồ ngốc cho nên tôi cố cho nàng gậy ông đập lưng ông chút đỉnh. Và nàng lập tức tỏ ra mất bình tĩnh.

“HẾ? A, không, dĩ…dĩ nhiên không…...mồ! Ông là đồ con lươn…!!!”

“Ahahaha ~ Không biết bao lâu nữa thì tôi sẽ được thăng cấp lên làm người yêu bà nhỉ?”

“~~~~! C-còn khuya nhớ! Có mơ tôi mới cho ông thăng cấp! Ngược lại, tôi sẽ dìm ông xuống! Ý tôi là, giáng chức! Giáng chức cực mạnh luôn! Bọn mình sẽ là tình bạn trên bờ vực tan vỡ!”

“Bà nói vậy, nhưng vẫn giữ tôi ở mức độ bạn bè luôn cơ. Mồ, tsundere chính hiệu à!”

“……I-im đê! Đồ khùng!”

“Ahahaha, xin lỗi!”

“Đồ ngốc! N.G.Ố.C!” [note43424]

Nàng quay ngoắt khỏi tôi và hùng hục bước đi.

“Ê, tôi đùa thôi mà!”

Tôi vội vã đuổi theo nàng.

*

Và chuyện là như vậy đấy. Tôi đã xoay sở mời nàng tới nhà chơi và có được cái gật đầu từ nàng, và hôm nay chính là ngày ước hẹn.

Thế nên chẳng có gì ngạc nhiên khi mà tôi đang trong tình trạng lo sốt vó. Tôi đã dọn đi dọn lại phòng mình. Đặc biệt là thùng rác. Tôi đã đảm bảo rằng bên trong thùng không còn bất kỳ cuộn giấy ăn nào, đồng thời cũng giấu hết đống sách con heo của mình đi. Và để chắc cú, tôi cũng xoá luôn lịch sử duyệt web trên máy mình…ngon lành, mọi thứ đâu ra đấy cả rồi!

“Anh hai ồn ào quá đấy! À, phải ha…anh đã dọn phòng rồi nhỉ. Anh bảo hôm nay có bạn đến chơi đúng không?”

Con em tôi nhìn quanh căn phòng một lượt và lườm nguýt tôi.

“? Gì đấy? Anh dọn dẹp tử tế rồi đó nha.”

“Hmm? À, phải rồi, “người bạn” đó ha.”

Con bé nói vậy là sao nhỉ? Ý con bé là gì mới được chứ? Khi tôi còn đang mải thắc mắc thì điện thoại của rôi đột nhiên rung lên. Tôi kiểm tra và thấy mình nhận được một tin nhắn LIME.

Vợ tương lai: [Tôi sắp đến nhà ga rồi.]

Tôi: [Thế đợi tôi tới đón bà nhé.]

Truyện Chữ Hay