Chuyên Tôn Nhạc Đan chấn động, nhìn Dịch Dương hỏi: “Ngươi nói cái gì? Tìm được vị trí của thần nữ hộ quốc?”
Tìm lâu như vậy không ra, cư nhiên đêm trước khi hắn rời khỏi Đỉnh Nguyệt quốc lại xuất hiện tin tức, chẳng lẽ trời cao rốt cục chịu để mắt đến hắn sao? Đang trong lúc hắn nghĩ muốn đơn thương độc mã chiến đấu lại nghe được tin tức tốt như vậy, Chuyên Tôn Nhạc Đan vơi bớt nỗi bi thương, tinh thần cũng lên mấy phần, nhìn Dịch Dương nói: “Đi vào rồi nói tiếp.”
Sắc mặt Dịch Dương có chút cổ quái, nhìn Chuyên Tôn Nhạc Đan nói: “Thiếu chủ nhất định không ngờ tới chân mệnh thiên nữ là ai?”
Chuyên Tôn Nhạc Đan nghe những lời này thì cảm thấy kỳ lạ, không ngờ tới chân mệnh thiên nữ là người nào sao? Với trí tuệ của người nọ thì hắn biết, nhưng là trong số đó người nào sẽ là chân mệnh thiên nữ đây? Chuyên Tôn Nhạc Đan càng không ngừng suy tư ở trong đầu, để là chân mệnh thiên nữ thì nhất thiết phải cần hai điều kiện, một là sinh thần, hai là ngũ thải liên hoa ấn… Nhưng là, tuy rằng Thường Hy trùng ngày sinh, nhưng nàng lại không có liên hoa ấn…
Người còn lại thì một trong hai điều kiện trên cũng không phù hợp, chẳng lẽ nói… Nghĩ tới đây, Chuyên Tôn Nhạc Đan ngẩng đầu nhìn Dịch Dương hỏi: “Đến tột cùng là người nào?”
“Ngu Thường Hy!” Dịch Dương như chém đinh chặt sắt nói, đánh chết hắn cũng không nghĩ đến Thường Hy cư nhiên là thần nữ hộ quốc. Nếu như sớm nghĩ ra thì hắn đã không ngăn cản thiếu chủ cùng nàng qua lại, thật may là hắn không có tự mình động thủ giết nàng, nếu không chỉ sợ hiện tại ý nghĩ tự sát hắn cũng muốn có.
Chuyên Tôn Nhạc Đan vẫn còn chút không thể tin được, sóng lớn trong lòng không ngừng dâng cao, thật sự là nàng, nhưng là…
“Nàng không có ngũ thải liên hoa ấn, đây là không thể nào!” Chuyên Tôn Nhạc Đan ngược lại nói, thật không thể tưởng tượng nổi, làm sao khéo như vậy cứ là nàng đây?
“Bởi vì ngũ thải liên hoa đã ẩn đi, chỉ có thời điểm nàng động chân tình thì mới hiện lên!” Dịch Dương nói đâu ra đấy.
Chuyên Tôn Nhạc Đan nhìn chằm chằm Dịch Dương, hỏi: “Làm sao ngươi biết? Chúng ta điều tra lâu như vậy cũng không biết được bí mật này, tại sao đêm trước khi xuất cung lại biết được? Đừng nên để trúng gian kế của kẻ khác!”
Lúc này Dịch Dương lại trở nên thận trọng hơn, nói: “Chuyện này cũng không phải do nô tài điều tra ra, mà là có người đưa tới cửa!”
“Người nào?”
“Mạnh Điệp Vũ.”
“Là nàng ta?” thần sắc Chuyên Tôn Nhạc Đan có chút âm u không rõ, nhìn Dịch Dương hồi lâu không lên tiếng, đứng dậy ở trong sảnh đi tới đi lui. Mạnh Điệp Vũ… Mạnh Điệp Vũ… Nàng ta lại muốn làm cái gì? “Nàng ta tại sao lại nói cho ngươi biết? Nữ nhân này tâm tư xảo trá, không thể không đề phòng, nếu như nàng ta muốn mượn tay chúng ta gây thù kết oán giữa Thường Hy và Tiêu Vân Trác thì đừng có mơ!”
Chuyên Tôn Nhạc Đan phân tích rất cặn kẽ, hiện tại hắn không thể đối địch với bất kỳ nhân vật nào của Đỉnh Nguyệt quốc, nếu không đối với tương lai của hắn cũng không có lợi. Huống chi hắn cũng không có tính toán trực tiếp trở về Minh Khải quốc, hắn còn có chuyện phải làm. Nếu như lúc này bị người khác tính toán, lại liên lụy đến Thường Hy, nhất định phải cực kỳ cẩn thận. Mặc dù hắn rất muốn mang theo Thường Hy đi nhưng là hắn không muốn cưỡng ép nàng.
“Mạnh Điệp Vũ nói nàng ta nghe trộm được Tiêu Vân Trác và Vân Thanh nói chuyện nên mới biết được việc Thường Hy là chân mệnh thiên nữ.” Dịch Dương mở miệng nói, nhìn Chuyên Tôn Nhạc Đan: “Thiếu chủ, ta cảm thấy Mạnh Điệp Vũ không có động cơ nói dối, nàng thích Tiêu Vân Trác mà cố tình Tiêu Vân Trác lại thích Ngu Thường Hy, chỗ này có mâu thuẫn. Mạnh Điệp Vũ dĩ nhiên hy vọng Ngu Thường Hy rời khỏi Tiêu Vân Trác, điều này cũng không có gì khó hiểu.”
“Nhưng Mạnh Điệp Vũ nói Thường Hy là chân mệnh thiên nữ thì đúng là chân mệnh thiên nữ sao? Ngươi cũng không nghĩ đến ngộ nhỡ Mạnh Điệp Vũ dùng kế sách một mũi tên hạ hai con chim?” Chuyên Tôn Nhạc Đan thần sắc không tốt nói, hắn cảm giác Mạnh Điệp Vũ này thật sự khiến người khác nhìn không thấu.
“Bất kể có phải hay không thì chúng ta cũng không thể dễ dàng bỏ qua. Dù sao Vô Thiện đại sư cũng đã nói qua, người có được chân mệnh thiên nữ sẽ nắm giữ cả thiên hạ, chúng ta phải thử một lần. Về nước, hung hiểm đối mặt với chúng ta chỉ sợ còn nhiều hơn, coi như chúng ta có chuẩn bị kỹ càng thì trong một đêm cũng không thể giải quyết hết. Chúng ta phải trường kỳ kháng chiến, nếu như lúc này có được chân mệnh thiên nữ ở bên người, nói không chừng thật có thể giống như được trời giáng thần binh, giúp chúng ta giành lấy giang sơn.” Dịch Dương không chút nào buông tha giải thích, suy nghĩ một chút lại nói tiếp: “Thiếu chủ, người nghĩ kỹ đi, căn cứ vào tình báo của chúng ta, Ngu Thường Hy cũng không phải là một nữ tử bình thường, nàng có thể phá được kỳ trận năm đó Tấn vương mời cao thủ bày ra cho thấy nàng là người vừa có dũng có mưu, am hiểu kỳ binh trận pháp, tương lai sẽ là trợ lực thật lớn cho chúng ta. Thiếu chủ, thà tin lầm cũng không nên bỏ sót!” Dịch Dương khuyên lơn, coi như không muốn cũng phải mang đi, chỉ cần một tia hy vọng thì không thể buông tha.
Chuyên Tôn Nhạc Đan lâm vào trầm mặc, lời nói của Dịch Dương không phải không có đạo lý, nhưng là Thường Hy sẽ không theo hắn đi, mới vừa rồi hắn cũng đã hỏi, người Thường Hy thích trong lòng là Tiêu Vân Trác, bây giờ hắn có đi hỏi lại Thường Hy cũng nhất định sẽ không theo. Huống chi, hiện tại hắn mong giữa bọn họ chỉ có tình bạn thuần túy không nhuốm một tia vụ lợi nào hết.
“Dịch Dương, chuyện này vẫn còn chưa nắm chắc mười phần, ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ, ta không hy vọng trước khi đi lại xảy ra chuyện gì, điểm này ngươi phải hiểu được, chúng ta cùng Tiêu Vân Trác vẫn chưa thể trở mặt. Chỉ dựa vào lời nói của một Mạnh Điệp Vũ lại bắt chúng ta đi mạo hiểm, ngươi không cảm thấy quá buồn cười sao?” Chuyên Tôn Nhạc Đan thản nhiên nói, trực tiếp bác bỏ lời của Dịch Dương. Nhưng nếu như Thường Hy thật sự là thần nữ hộ quốc, hắn có nên mang theo nàng đi hay không đây? Nếu là Thường Hy, hắn liệu có thể cưỡng ép nàng đi không?
Chuyên Tôn Nhạc Đan không biết bây giờ hắn nên lựa chọn thế nào, nhưng ít nhất thời điểm mình còn lý trí thì nên nhanh chóng đè nén mong mỏi trong lòng kia lại.
Dịch Dương nhìn Chuyên Tôn Nhạc Đan, trong lòng thầm than một hơi, xem ra thiếu chủ thật là đã động tâm với Ngu Thường Hy rồi, nếu như trước kia gặp phải chuyện như vậy thiếu chủ nào có phân vân lưỡng lự, xem ra hắn phải tự mình động thủ. Tóm lại khi bọn họ xuất cung, hành lý nhất định phải nhiều thêm một vật.
Từ trong điện đi ra, Dịch Dương lách người đến hậu viện, nhảy qua tường vây ra bên ngoài, ngay cả là ban ngày nhưng hắn hành động mau chóng, gọn lẹ, cho dù có bị người khác nhìn thấy cũng tưởng là hoa mắt!
Đến nơi đã hẹn gặp, Mạnh Điệp Vũ đang đợi hắn, hai người thấp giọng nói mấy lời rồi biến mất trong rừng hoa rậm rạp. Dịch Dương trở lại Bích Tiêu điện còn Mạnh Điệp Vũ lại đi về phía Đông cung. Mềm không được thì rắn, tóm lại Ngu Thường Hy nhất định phải rời khỏi Đỉnh Nguyệt quốc, biến mất khỏi tầm mắt của Tiêu Vân Trác!