Không quản cỗ thi thể này phần đầu biến dạng, quỷ con hát vẫn đưa tay bắt lấy nó, kéo đến trước mặt.
Lúc này, hắn đang đứng trên sân khấu, dãi lụa đỏ cũng đã bị thu hồi vào trong phòng ngủ. Một khắc chạm tới thi thể, con ngươi quỷ dị của hắn liền ánh lên một tia cảm xúc khó lường.
Năm ngón tay siết chặt, trong nháy mắt, đầu của thi thể liền giống như quả dưa hấu, trực tiếp nổ tung. Thế nhưng, tràng diện huyết tinh trong tưởng tượng cũng không hề xảy đến.
Trong tay quỷ con hát không có máu tươi hay xương cốt vụn vỡ, mà chỉ có vài mảnh giấy tan đàn xẻ nghé. Thậm chí, ngay cả thi thể không đầu, lúc này cũng đều biến thành một cái người giấy trên lưng ghi lấy hai chữ bằng máu : Diêu Vũ.
"Hết hỷ nến lại đến người giấy thế mạng..."
Ánh mắt chợt sâu thẳm, tựa như dưới đáy thâm uyên. Bất chợt, quỷ con hát lại ném người giấy trong tay đi, cười phá lên. Tiếng cười mang theo một cỗ hưng phấn bệnh trạng, làm người da đầu tê dại.
"Ha ha, thú vị, rất thú vị,...Tiểu Ngư nhi, cứ chờ đó...ha ha..."
-------------------------------
Lúc này, Tiểu Ngư nhi ở trong miệng quỷ con hát đang điên cuồng chạy trên đại lộ. Một khắc thoát khỏi cửa lớn hí tràng, y chỉ cảm thấy tương lai một mảnh dương quang, có một loại cảm giác sống sót sau tai nạn.
Đồng thời, còn vì sự hung hiểm khi nãy cảm thấy nghĩ mà sợ.
Còn tốt, còn tốt, bùa hộ mạng được vị đại nhân kia tặng vẫn còn ở đó. Nếu không, lần này y phải đi báo danh với Diêm Vương gia thật rồi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là rơi vào tay quỷ con hát, y vẫn còn có thể bình an xuống địa phủ.
Trong lúc Diêu Vũ đào mệnh chạy trở về cổ trạch của mình, thông báo của hệ thống rốt cuộc cũng khoan thai tới chậm, vẫn là hương vị đó, vẫn là màu sắc đó.
[ Đinh, thành công đánh giết người chơi số hiệu , nhận được tích phân.]
Đây là tích phân nhận được từ việc một phát súng bắn chết Cao Văn khi nãy. Một lần liền thừa hưởng được nhiều tích phân như vậy, chẳng trách người chơi lại muốn tự giết lẫn nhau.
[ Đinh, chúc mừng người chơi Diêu Vũ hoàn thành S cấp nhiệm vụ : Hí Khúc Lúc Nửa Đêm. Ban bố phần thưởng : vạn tích phân, hí phục x.]
[ Phụ đề nhiệm vụ : Đối với hành vi trộm áo của ngươi, lệ quỷ cảm thấy rất không vui. Kế tiếp, ngươi sẽ nhận phải tập kích không ngừng nghỉ. Hãy cẩn thận.]
[ Vật phẩm : Hí phục.
Cấp bậc : A cấp.
Mô tả : Đây là một kiện hí phục bị nguyền rủa, bên trên phủ lên một cỗ khí tức tuyệt vọng cùng khủng bố, khoác vào người, có khả năng ngăn cản linh dị xâm lấn, xua đuổi phần lớn lệ quỷ từ A cấp trở xuống.
Nhắc nhở : Người sống mặc vào thời gian dài sẽ dính phải nguyền rủa, dương khí bị ăn mòn, lý trí bị tuyệt vọng đồng hóa, trở nên điên dại. Đồng thời, một khi hí phục rời khỏi ba lô, xuất hiện ở trong không khí một thời gian nhất định, quỷ con hát liền sẽ có thể thông qua nó làm môi giới, tìm tới vị trí của người chơi.]
Vốn, đọc xong mô tả của hí phục, cho rằng bản thân nhặt được bảo, Diêu Vũ kém chút liền đem nó lấy ra, trực tiếp khoác lên trên người. Nhưng đợi khi đọc xong dòng cuối cùng, y liền suýt trượt chân.
Đem hí phục lấy ra? Không bao giờ.
Trừ phi là lúc nguy cấp, cả đời này của y cũng sẽ không lấy nó ra. Cứ để nó vùi trong ba lô, vĩnh viễn không nhìn thấy thế giới bên ngoài đi.
Mặc dù trong tay có A cấp vật phẩm, chỉ nhìn được chứ không dùng được, xác thực là vô cùng nghẹn khuất. Thế nhưng, so với đó, y lại càng tiếc mệnh của mình hơn.
Con người, liền phải học được tôn kính sinh mạng.
----------------------------
[ Thông Cáo Toàn Sever : Chúc mừng người chơi Diêu Vũ hoàn thành S cấp nhiệm vụ : Hí Khúc Lúc Nửa Đêm!]
[ Thông Cáo Toàn Sever : Chúc mừng người chơi Diêu Vũ hoàn thành S cấp nhiệm vụ : Hí Khúc Lúc Nửa Đêm!]
[ Thông Cáo Toàn Sever : Chúc mừng người chơi Diêu Vũ hoàn thành S cấp nhiệm vụ : Hí Khúc Lúc Nửa Đêm!]
Lúc này, ở một góc xa xôi của Linh Vực, chỉ vừa mới phụ trợ một tên đội viên hoàn thành xong nhiệm vụ cấp B, từ trong tay nữ quỷ lấy được một chiếc khăn tay, đám người Thiên Âm Môn lúc này không ngoại lệ đều nghe thấy tiếng thông cáo vang dội cửu thiên này.
Vui sướng khi sống sót không thấy, trái lại, cả đám đều im lặng, len lén liếc mắt nhìn nam tử cao ngạo đang đứng ngây đơ như trời trồng kia.
"Cái này...làm sao có thể! Chẳng lẽ là trùng tên trùng họ?" Vốn còn ôm tâm lý may mắn, song, đợi khi tận mắt chứng kiến cái tên Diêu Vũ đã từ hạng nhảy lên bá chiếm BXH, tâm tình của Nam Cung Tĩnh liền nổ tung.
S cấp nhiệm vụ! Thật sự lại là S cấp nhiệm vụ! S cấp nhiệm vụ bây giờ đều là rau cải trắng hết rồi sao?!!
Một lần còn có thể nói là may mắn, như vậy hai lần đâu? Cái tên Diêu Vũ này, nhất định là có chỗ nào đó bất thường!
"Kẻ này là con riêng của chủ thần à?" Ở bên cạnh, muội muội của Nam Cung Tĩnh cũng không khống chế được nữa mà bật thốt.
Sau đó, phát giác được sắc mặt âm u của ca ca, nàng liền vội vã bụm miệng, không dám nói nữa.
Lúc này, Nam Cung Tĩnh liền siết chặt nắm tay, vô cùng không cam tâm. Rốt cuộc, hắn liền hít sâu một hơi, quay đầu dò hỏi một tên tráng hán phía sau :"Lão Ưng, ngươi vừa làm xong một cái nhiệm vụ cấp B, trên người còn bao nhiêu tích phân."
"..." Mơ hồ đoán được Nam Cung Tĩnh có ý đồ gì, mi mắt Lão Ưng liền run lên. Song, cũng không hề kháng lệnh, mà là dứt khoát quỳ xuống, hướng hắn cầu xin :"Ta kẻ hèn tài mọn, chỉ giúp được có vậy."
"Mong khi trở về rồi, thiếu gia có thể chiếu cố cho gia quyến của ta."
Đứng nhìn Lão Ưng, Nam Cung Tĩnh liền gật đầu, cảm xúc không ba động chút nào, rõ ràng đã sớm quen thuộc với tràng diện này :"Tốt, ta hứa với ngươi. Cái mạng này của ngươi sẽ không mất uổng phí, ta nhất định sẽ lên được đầu bảng!"
Đúng vậy, nhìn thấy tích phân giữa bản thân và Diêu Vũ chỉ còn chênh lệch bảy, tám ngàn. Nam Cung Tĩnh liền dứt khoát hạ ngoan tâm, quyết định dùng mạng của thủ hạ đến bù đắp khoảng cách.
Tám chín ngàn mà thôi, hắn giết sáu, bảy người liền sẽ góp đủ. Hắn cũng không tin, cái tên Diêu Vũ đó còn có thể hoàn thành thêm một cái S cấp nhiệm vụ, vượt qua hắn một lần nữa!
Nếu loại chuyện đó thật sự xảy ra, thì hắn đã không còn là con riêng của chủ thần nữa, mà là ba ba của chủ thần rồi.