Lão Tử Kiếm Tiền Dễ Lắm Sao!

chương 44: tiểu tường ngu ngốc lần nữa sa đọa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Tammie

Beta: Patee

Từ khi Tiêu Bùi Trạch ở chung với cậu cho đến bây giờ, đã dụ dỗ uy hiếp cậu không biết bao nhiêu lần, hôm nay, không ngờ chỉ bằng hai chữ mà cậu lại chủ động như thế, nháy mắt liền bị khiêu khích đến toàn thân sôi trào, nắm thắt lưng cậu, dốc sức tàn sát bừa bãi trong miệng cậu.

Chu Tiểu Tường thấp hơn hắn, ngửa đầu, từ từ nhắm hai mắt, hơi thở nặng nề, bị ánh sáng bóng đèn làm choáng còn chưa nói, càng ngày càng thấy nóng bức, bây giờ lại để cho đầu lưỡi của hắn liếm láp khắp miệng, lưỡi bị cuốn lấy mút vào, cả người càng thêm nóng bức, khóe miệng tràn ra vài tiếng hừ nhẹ, nhưng bản thân lại không hề hay biết.

Tiêu Bùi Trạch bị tiếng rên này của cậu kích thích khiến cho hơi thở dồn dập, đối với sự chủ động vừa rồi của cậu vô cùng lưu luyến, chỉ muốn tiếp tục hôn khiến cho cậu mất đi cơ hội chủ động, nhịn nửa này mới thả chậm động tác, cuối cùng chỉ hôn nhẹ lên môi cậu một cái.

Chu Tiểu Tường tỉnh táo được một ít, dựa vào cánh tay hắn hổn hển mà hé mắt ra, mơ mơ màng màng nhìn sống mũi cao thẳng gần trong gang tấc của hắn, tầm mắt lại lướt xuống đôi môi. Uống nhiều rượu, cả người ngày càng choáng.

Sau khi hai người hôn môi, lúc buông ra môi vẫn đậm màu đỏ, ngay cả đôi môi mỏng của Tiêu Bùi Trạch cũng sáng thêm vài phần, đầy đặn hơn vài phần. Chu Tiểu Tường lại càng chóng mặt.

Tiêu Bùi Trạch cảm giác được tầm mắt của cậu, cụng lên trán cậu đưa môi lại gần, cũng không dán sát lại, hơi thở nóng rực thoát ra khỏi miệng, giọng nói khàn khàn: “Hôn tôi.”

Đáy lòng Chu Tiểu Tường run rẩy, nhất thời cảm thấy trên mặt nóng bừng, cổ họng khô cằn, không kìm được mà hôn nhanh lên môi hắn một cái, rồi vội vã đưa tay đẩy Tiêu Bùi Trạch: “Tôi phải tắm, anh ra ngoài đi.”

“Quần áo đã cởi, em muốn tắm thì tắm đi.” Giọng nói Tiêu Bùi Trạch thoáng ý cười, đối với hắn một nụ hôn nho nhỏ này thực sự không đủ, không nhịn được mà đưa tay vuốt ve lên xuống tấm lưng mịn màng của cậu.

Đầu óc Chu Tiểu Tường ong ong, cúi đầu nhìn một cái, phát hiện ngay cả quần sịp của mình đã bị cởi xuống, còn vướng lại trên đùi, tiểu-Chu-Tiểu-Tường phía dưới thì đang đứng thẳng, khuôn mặt lập tức nóng như lửa đốt, muốn đem quần sịp kéo lên nhưng lại cảm thấy hành động đó thật mất mặt, mà cái thế chơi vơi lơ lửng kia nhìn thế nào cũng thấy dâm mỹ, cuối cùng không còn cách nào khác đành phải dứt khoát nhấc chân cho rơi ra luôn.

Tiêu Bùi Trạch nhìn cậu bối rối đến độ đổ mổ hôi, thấp giọng cười cười, nâng mặt cậu lên, từ từ hôn lên mặt cậu, từ trán đến mũi, đưa tay xoay nghiêng mặt cậu, hôn lên tai, một tay lần trước ngực cậu, đầu chóp bị nắn đến phồng lên, nhẹ nhàng xoa ấn, còn tay kia thì ấn cậu dán sát vào người mình.

Chu Tiểu Tường cảm giác được dục vọng rõ ràng của hắn, thâm tâm bắt đầu kinh hoàng, tay chân như nhũn ra, tựa trên người hắn thở dốc, lại cảm thấy nụ hôn của hắn nhẹ dịu như trêu chọc, từng chút từng chút mà gãi vào tâm cậu, khiến cho cả người cậu nóng ran, cuối cùng thật sự không nhịn được nữa, tự mình ngẩng mặt lên hôn lên môi hắn.

Tiêu Bùi Trạch muốn khiêu khích cậu, tách người cậu ra một chút, tay lại chạy dọc sống lưng bắt đầu vuốt ve.

Chu Tiểu Tường bị cảm giác trên người kích thích nổi lên một dòng điện, hơi thở càng thêm rối loạn, không kìm được mà ghé sát lại hôn hắn, nhưng chỉ mới chạm nhẹ một cái lại bị hắn né đi, hận đến ngứa răng, tựa trên vai hắn lẩm bẩm: “Đại gia anh! Cố ý chơi tôi!”

Tiêu Bùi Trạch cúi mặt dán bên gáy cậu khẽ cọ, nhắm mắt lại kìm nén khát khao muốn nuốt cậu vào bụng, giọng nói ấm ách vô cùng: “Tôi tưởng em không muốn.” Nói xong tay không kiểm soát được mà đi xuống dọc theo cột sống.

Chu Tiểu Tường bị kích thích đến ngẩng cao cổ, hô hấp trở nên nặng nhọc, cho tới bây giờ cậu chưa bao giờ thích đàn ông, nhưng hiện tại Tiêu Bùi Trạch chỉ tùy tiện sờ một cái lên người cậu là có thể khiến toàn thân cậu sôi trào. Cảm giác được hơi thở nóng hổ. bên gáy mình, hầu kết cậu giật giật, không nhịn được đưa tay ôm cổ hắn.

Động tác Tiêu Bùi Trạch dừng lại, ngẩng đầu nhìn cậu, ánh mắt thâm thúy.

Chu Tiểu Tường bị hắn nhìn đến lúng túng, dời mắt qua chỗ khác lẩm bẩm: “Uống say cũng không cho người ta nghỉ ngơi, tôi phải tắm nhanh rồi ngủ.”

Khóe miệng Tiêu Bùi Trạch cong lên cười cười: “Tôi không né, em hôn đi.”

“Cút đi! Ai cần!” Chu Tiểu Tường lui về sau, vùng ra khỏi hắn, tựa đầu vào tường, thế nhưng nửa người còn lại vùng không thoát, vẫn bị hắn ôm trước ngực.

“Tôi cần.” Tiêu Bùi Trạch đưa tay xoa xoa lưng cậu, còn tay kia thì lần theo nửa đường cong bên hông trượt đến phía trước, chậm rãi đi xuống, cầm thấy dục vọng không chỗ ẩn nấp của cậu.

“Ưm...” Chu Tiểu Tường ngửa đầu, hơi thở nhất thời rối loạn, hai mắt nửa khép nửa mở nổi sương, vẻ mặt hồng hồng, không kìm được lại lần nữa ôm cổ hắn.

Tiêu Bùi Trạch cúi đầu dán lên môi cậu, khàn khàn nói: “Giúp tôi cởi quần áo.”

Chu Tiểu Tường bị động tác tay của hắn từ từ khiêu khích, lại bị giọng nói của hắn kích thích đến não bộ, thoáng cái choáng váng đến chẳng rõ phương hướng, vô cùng phối hợp mà gỡ nút áo Tiêu Bùi Trạch.

“Rượu vào là ngoan” Ý cười Tiêu Bùi Trạch hằn sâu, vừa phối hợp động tác cởi quần áo của cậu, vừa cúi đầu hôn lên tai cậu, thấy cậu khẽ run, cái tay từ sau lưng chuyển sang xoa lên cổ, đầu lưỡi bỗng nhiên luồn vào tai cậu.

“A~!” Chu Tiểu Tường bị kích thích đến kêu thành tiếng, cau mày, lý trí bị dục vọng cắn nuốt, quần áo trong tay cởi được phân nửa đã không nhấc nổi tay, trực tiếp ôm Tiêu Bùi Trạch quay đầu tìm kiếm bờ môi hắn, miệng không ngừng thở dốc.

Tiêu Bùi Trạch nhanh chóng ngậm môi cậu, miệng hé mở.

Chu Tiểu Tường không kịp chờ đợi đẩy lưỡi dò vào, cảm giác gáy bị siết ngày càng chặt hơn, động tác tay dưới thân càng thêm mạnh, nhịn không rên lên một tiếng, vội vàng cuốn lấy đầu lưỡi hắn.

Tiêu Bùi Trạch đối với bộ dáng nóng nảy khẩn trương này của cậu thích thú vô cùng, vội vã co lưỡi về trốn né cậu, nhưng tay ở trên người cậu lại không ngừng châm lửa.

“Đồ khốn!” Chu Tiểu Tường cau mày, dán lên môi hắn mấp máy la mắng, cảm giác cả người toàn là lửa. Hạ thân bị hắn nắm trong tay, lực tay khi mạnh khi yếu, cậu không kìm được mà run lên, cuối cùng thực sự không thể chịu được nữa, đầu lưỡi lần nữa dò vào, từng lượt từng lượt đảo qua hàm trên của hắn.

Tiêu Bùi Trạch rên một tiếng, ngay tức khắc bị cậu khiêu khích đến không thể kìm chế, nhanh chóng cuốn lấy đầu lưỡi cậu cùng cậu dây dưa. Nghe thấy tiếng thở dốc thỏa mãn của cậu, bụng dưới của hắn căng lên từng đợt, dừng hôn rồi nhìn cậu thật sâu, đẩy cậu dựa vào tường rồi cúi đầu tới mút lên cổ cậu, hai tay chuyển sang người mình bắt đầu cởi phần quần áo còn sót lại.

Chu Tiểu Tường cắn môi nhíu mày, bị hắn liếm láp đến khô nóng cả người, tựa lên tường gạch men lạnh lẽo vừa lúc giảm được một chút bức rứt, thoải mái đến hừ hừ.

Tiêu Bùi Trạch cởi sạch quần áo lại lần nữa ôm cậu, dục vọng hai người giương cung bạt kiếm giằng co ma sát lẫn nhau.

Chu Tiểu Tường bị hắn ôm không biết bao nhiêu lần, đây là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật nhất, xúc cảm da thịt khác xa với xúc cảm quần áo, thoáng cái bị hắn làm cho đỏ mặt, mở mắt ra mơ màng nhìn hắn thở dốc: “Anh ôm chặt chết tôi!”

Cánh tay Tiêu Bùi Trạch hơi nới lỏng, nâng mặt cậu hung hăng hôn lên môi một cái, nhìn cậu thấp giọng cười: “Sao nỡ.”

Khuôn mặt nóng hổi của Chu Tiểu Tường càng thêm nóng, giãy người khỏi tay hắn, mắt liếc xuống dưới, lướt qua cơ bụng tám múi rắn chắc của hắn, bị kích thích, lại nhìn xuống chút nữa, đầu óc choáng váng, ngay lập tức xoay người ngả trán dựa trên tường, lầm bầm mắng: “Khốn!”

Tiêu Bùi Trạch lại cười rộ lên, ôm cậu từ phía sau: “Muốn mở nước nóng không? Sẽ ấm hơn một chút...”

Chu Tiểu Tường thúc cùi chỏ về phía sau thụi lên người hắn, giọng nói cáu kỉnh: “Anh đây không thấy lạnh!”

“À... Em không muốn tắm.” Tiêu Bùi Trạch bị thúc chẳng ngứa chẳng đau, nói xong liền cúi đầu cắn một cái vào phần thịt mềm trên gáy cậu, đầu lưỡi lướt qua liếm mút.

“Ừm...” Chu Tiểu Tường chống tay lên tường, lại tiếp tục cúi đầu thở dốc.

Tiêu Bùi Trạch ôm trọn cả người cậu, cùng cậu dán chặt vào nhau, thấy cậu rõ ràng run lên một cái, không nhịn được vòng tay thêm chặt: “Sao em không nhìn tôi một chút? Tôi ở trần khó coi đến vậy sao?”

Đầu Chu Tiểu Tường bùng nổ, cảm giác đầu lưỡi hắn lướt dọc theo cột sống đi xuống, dòng điện trong cơ thể tán loạn từng đợt, hô hấp dồn dập, mạnh miệng đến không ngờ: “Cút mệ anh đi!”

Ý cười trong mắt Tiêu Bùi Trạch càng đậm, đầu lưỡi lại lướt lên trên, tiến đến bên vành cậu, thấp giọng nói: “Quay lại đây.”

Chu Tiểu Tường bị hơi thở nóng hổi trong miệng làm say xẩm mặt mày, hé hé môi từ từ nhắm hai mắt không biết nói cái gì.

Màu mắt Tiêu Bùi Trạch ngày càng tối, dùng sức xoay người cậu lại, nhìn thấy vẻ mặt mơ màng của cậu, cổ họng liền một mảnh khô khốc, hít sâu rồi nâng mặt cậu lên, nhanh chóng đặt môi lên hôn thật sâu.

Chu Tiểu Tường thiếu chút nữa đứng không vững, vội vã ôm hông hắn, môi mấp máy thất thần nhìn hắn, giọng nói ấm ách rối loạn: “Anh nhìn tôi như thế làm gì?”

“Em nói thử xem?” Khóe môi Tiêu Bùi Trạch cong lên, bắt lấy một tay cậu đặt trên bụng mình.

Chu Tiểu Tường nhắm tịt mắt, ngón tay run lên, lại bị hắn từng chút từng chút kéo xuống dưới đi loanh quanh, nhoáng cái bị kích thích xém nữa chảy máu mũi, hít hít mũi lẩm bẩm: “Đồ không có mặt mũi...”

Tiêu Bùi Trạch nhìn cậu hiếm có lúc không xù lông, có chút ngoài dự định, đoán rằng phỏng chừng là do có cồn tác dụng, cười cười hôn lên chóp mũi đổ mồ hôi của cậu, khàn giọng đáp: “Mặt mũi để làm gì? Không thể ăn, không cần.”

Chu Tiểu Tường đưa mắt nhìn hắn, muốn cười nhưng lại ráng nhịn, cả khuôn mặt đều co giật, ngón tay trên cơ bụng hắn gãi gãi, thấy sờ thích thích, lại cào cào thêm hai cái.

Hơi thở Tiêu Bùi Trạch nhất thời trở nên nặng nhọc, cụng trán cậu, cầm tay cậu dời xuống, đi qua đỉnh dục vọng đang ngẩng đầu đứng thẳng, rồi lại đem tay cậu bọc nó lại để cậu giữ lấy.

Tay Chu Tiểu Tường run lên, lồng ngực không kìm được mà phập phồng.

Cậu cứ nghĩ bọn họ đều là đàn ông, anh có tôi cũng có, có gì đâu mà ghê gớm, nhưng khi lòng bàn tay cảm nhận được một thứ cảm xúc mềm trại trơn tuột kia thì, sợ đến vỡ mật, ngay sau đó ngón tay bị ép co lại, tiếp tục bị thứ cứng rắn nóng hổi kia kích thích đến toàn thân nóng ran.

“Động đi.” Tiêu Bùi Trạch ghé bên tai cậu hướng dẫn từng bước.

Chu Tiểu Tường nuốt một ngụm nước miếng, vô thức trượt hai cái, cảm thấy thứ trong tay lại sưng lớn lên vài phần, lòng bàn tay bị nóng đến tê dại, ngón tay run run lại tiếp tục trượt hai cái, nghe được tiếng thở gian nan của Tiêu Bùi Trạch, dây thần kinh cũng nhún nhảy theo, rồi tay lại trượt thêm hai cái nữa.

Tiêu Bùi Trạch bị nhịp điệu của cậu giày vò đến chết dở sống dở, vừa bực mình vừa buồn cười nhìn cậu, đưa tay lên mặt cậu sờ sờ: “Em muốn tôi nghẹn chết à?”

Chu Tiểu Tường ngây người rồi đập trán lên vai hắn, cúi đầu lầm bầm: “Sợ nghẹn chết thì tự mình làm đi.”

Tiêu Bùi Trạch cười cười hôn lên thái dương cậu một cái, sau đó áp cậu lên tường, cúi người cắn nhẹ vào xương quai xanh của cậu, còn cái tay thì để trên bắp đùi xoa dần vào trong.

Chu Tiểu Tường mơ mơ màng màng rên ra tiếng, cau mày không biết là thoải mái hay khó chịu, nhịn không được lực tay mạnh thêm một ít, nghe được hơi thở cực kỳ thoải mái của Tiêu Bùi Trạch, hô hấp rối loạn, tay càng dùng sức.

Ánh đèn vẫn sáng, quần áo hai người đều cởi không còn một mảnh, lại không thấy lạnh, vòi hoa sen còn chưa mở, trong phòng tắm không có chút hơi nước, bóng dáng hai người chồng lên nhau cách vách tắm thủy tinh phản chiếu lên tấm gương bên trên bồn rửa tay bên ngoài.

Tiêu Bùi Trạch bị cậu hữu ý vô tình chọc ghẹo khiến cho dục vọng dập dồn từng cơn, đưa chân chen giữa hai chân cậu, lại sợ cậu lạnh liền ôm chặt cậu không để cho cho cậu dựa vào tường.

Chu Tiểu Tường yếu ớt tựa trên vai hắn, tay lúc nặng lúc nhẹ, thấy thời gian trôi qua thật chậm, bị hành hạ đến miệng đắng lưỡi khô, ngẩng đầu khép hờ mắt nhìn hắn, ấm ách nói: “Tôi khát.”

Tiêu Bùi Trạch lúc này không muốn bị gián đoạn, hôn lên môi cậu, khàn giọng dỗ dành: “Chút nữa là được.” Nói xong lại liếm lên đôi môi khô khốc của cậu, rồi lại hôn sâu, dây dưa một hồi.

Chu Tiểu Tường bị hôn đến choáng váng, thầm muốn nhanh chóng kết thúc, đầu óc đều đặt hết vào động tác trên tay. Tập trung tinh thần, bắt đầu đem hết vốn kĩ xảo nhỏ nhoi của mình ra vận dụng.

Tiêu Bùi Trạch hít sâu một cái, ôm chặt cậu hận không thể siết chặt tay hơn. Tay hắn ở trên lưng, trên hông, trên ngực cậu, không ngừng vuốt ve, vùi đầu trên cổ cậu mút mạnh, động tác ngày càng dồn dập, hôn từ trái hôn sang bên phải, từ bên phải hôn đến trước ngực.

Chu Tiểu Tường ngửa đầu thở dốc từng đợt, động tác tay nhanh hơn, nghe tiếng rên của hắn mà thân thể không ngừng run rẩy.

Cuối cùng Tiêu Bùi Trạch cũng không kìm chế được, ôm chặt lấy cậu, dán sát vào cậu bắn ra. Vùi đầu trên vai cậu mút mạnh một cái.

Chu Tiểu Tường ngây ngẩng cả người, giơ tay lên, nhìn lướt qua vai hắn mới biết được mình đã làm chuyện gì.

Tiêu Bùi Trạch còn hung hăng hôn một cái lên mặt cậu, giọng khàn khàn: “Thật ngoan!” Nói xong không đợi cậu phản ứng, lại lần nữa cúi người hôn lên ngực cậu, thân thể hạ thấp dần rồi ngồi hẳn, một đường ẩm ướt trượt xuống, tay cũng hạ dần theo, một tay xoa trên đùi cậu còn một tay khác thì vuốt ve mông Chu Tiểu Tường, đầu lưỡi quanh quẩn ở vùng bụng trong chốc lát rồi nhanh chóng trượt xuống nữa, nhanh chóng ngậm lấy giục vọng đang giương cao của cậu.

Chu Tiểu Tường bị dọa cho giật thót, vội vã đưa tay đẩy hắn, cổ họng khô khốc đến nỗi không thể phát ra âm thanh nào, chỉ còn tiếng thở dốc dồn dập, mặt như bị nướng chín, toàn bộ máu đều xông lên mặt, muốn giãy dụa nhưng lại thấy ấm áp bên trong vòm miệng hắn thoải mái không gì sánh được, nên không muốn giãy dụa, còn chưa kịp gầm gừ, tiếng rên rỉ đã bị cuốn đi.

Tiêu Bùi Trạch không ngờ sẽ có một ngày mình phải làm thế này, hắn hoàn toàn không tự chủ được. Đưa tay vuốt ve bắp đùi cậu, hắn cảm thấy thích không chịu được, ngay bộ dạng cậu cau mày lúng túng đẩy mình ra cũng thích, Tiêu Bùi Trạch không kìm được mà đánh chuyển đầu lưỡi khiêu khích, vừa mút vào vừa liếm lộng.

Chu Tiểu Tường vốn đang nghỉ ngơi lại sức, cho nên nhanh chóng bị tước vũ khí đầu hàng, cũng không biết sức lực từ đâu ra mà đột nhiên giãy mạnh ra khỏi miệng hắn, giây kế tiếp cũng không khống chế được mà bắn ra.

Tiêu Bùi Trạch đứng lên ôm chặt lấy cậu, đau lòng nhìn cậu, khàn khàn lên tiếng: “Em làm gì? Không sợ răng tôi cắn phải?”

Chu Tiểu Tường lầm bầm một lúc, mặt nóng đến muốn tan chảy, nuốt ngụm nước miếng, đưa tay đẩy hắn: “Tôi phải tắm.”

Tiêu Bùi Trạch cười rộ lên, cụng trán cậu: “Xấu hổ?”

Ánh mắt Chu Tiểu Tường thoáng nhìn, dừng trên sợi chỉ bạc trong suốt vương trên khóe miệng hắn, đầu óc lại ong ong, giơ tay lên lau cho hắn, lau xong mặt càng nóng, bị nước bọt của mình làm sặc đến nỗi ho sù sụ, xoay người bắt lấy vòi hoa sen rồi quay qua đối mặt với hắn: “Còn cười nữa là xịt lên mặt anh.”

Ý cười Tiêu Bùi Trạch càng sâu: “Nã. mà em không tránh là cũng có thể 'xịt' lên mặt tôi rồi.”

Tay Chu Tiểu Tường run lên, xém nữa quăng luôn vòi hoa sen, khó tin mà nhìn chằm chằm hắn, há hốc miệng: “Anh thật...”

Tiêu Bùi Trạch nhanh chóng ngắt lời cậu “... Có mặt mũi để làm gì.”

“Mợ!”

Tiêu Bùi Trạch nhìn bộ dáng há hốc miệng của cậu, thích đến cực kỳ, đưa vòi hoa sen qua, rồi hôn một cái thành tiếng trên môi cậu: “Tắm đi.”

Truyện Chữ Hay