Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

chương 82: ◊ lý trí

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nghe tiếng vọng ra cô quay người lại nhìn thấy anh đang đứng , ba Vị kia nhìn thấy Kỳ Văn liền đứng lên cúi đầu xuống chào nhẹ .

Giám đốc Marketing hỏi : " Sao lại không được thông qua ? "

- " Bởi vì cô ấy không có kinh nghiệm làm việc "

- " Em có thể làm tháng thử việc " Như Ca có chút uất ức nhìn Kỳ Văn .

Bọn họ nghe xong liền gật đầu nhẹ vì cô nói đúng : " Tóm lại là không được , em không có kinh nghiệm làm việc cũng chẳng rành gì về kinh doanh " .

- " Em là du học sinh xuất sắc của nhật bản , với chỉ số IQ là , EQ là . Tuy không có kinh nghiệm làm việc nhưng bênh nhật em đã trải qua đời sống hoàn toàn giống như một người nhân viên , nhận thức được giá trị của mọi thứ . " Cô tự tin nói

Giám đốc tài chính đứng bênh cạnh nghe vậy ông liền quay sang nói với Kỳ Văn : " Cô ấy là một thiên tài , có rất nhiều giải thưởng với thành tích xuất sắc . Công ty của chúng ta đang muốn tiến vào nhật bản để mở rộng thị trường tiêu thụ . Hay là cho cô ấy một cơ hội thử đi tháng thử việc là thời gian chứng minh khả năng của cô ta "

Đến Giám Đốc tài chính cũng có ý muốn cô ở lại , tuy anh là Tổng giám đốc nhưng anh thường xuyên nghe theo ý kiến của mọi người mà đúc kết . Nhìn mọi người xung quanh khá thích Như Ca anh đành phải gật đồng ý

- " Vậy tháng thử việc " Nói xong anh liền đi khỏi phòng , Linda nhìn thấy cục diện có vẻ ổn thỏa liền gọi báo lại tình hình cho Mạc Vân Tuyết .

Sau khi phỏng vấn xong thì cô cũng được nhận vào công ty với tháng thử việc , đối với cô mà nói đây là cơ hội tốt đang trân trọng . Bản thân không có chút dựa dẫm vào ai , tự lực gánh sinh cô nhất định phải làm một nhân viên chính thức để có thể ngày được gần anh hơn . Vui vẻ cho chiến thắng đầu tiên cô gọi cho Lục Diệp ra và cô bạn thân Hạ Hạ và Nhĩ Tính ra quán bar nhỏ để chúc mừng . Khi hợp lại đầy đủ cô cũng đã gọi cho Kỳ Văn hẹn anh đến chơi nhưng anh lại từ chối không muốn đi .

Hạ Hạ và Như Ca là bạn thân từ bé , còn Nhĩ Tích là cô bạn từ năm cấp của cô đến bây giờ . Nhĩ Tích khá thông minh , lần tuyển chọn du học sinh sang nhật cũng có danh sách thi tuyển của cô nhưng vì làm sai vài câu nên đã lượt mất cơ hội , vậy nên nhà trường đã cho Như Ca đi du học . Nói bạn thân vậy thôi nhưng Nhĩ Tích cô ta chỉ muốn đi theo Như Ca để kiếm chút lợi nhuận vì gia đình cô ta không mấy khá giả , trong lòng thì luôn ghen tị với cô nên đã có số lần hãm hại nhưng đều không thành công . Lạc Như Ca tâm tính hiền lành nên cô cũng không muốn điều tra gì vì những việc đó chỉ là việc nhỏ không đáng nhắc tới mà thôi .

- " Cạn Ly "

- " Như Ca , chúc mừng cậu " Nhĩ Tích nói .

Hạ Hạ uống một ngụm bia rồi đặt tay lên vai của Nhĩ Tích mà nói rằng : " Này Nhĩ Tích sư muội , sau này Như Ca có làm trong công ty cậu phải giúp đỡ và chiếu cố cậu ấy đấy , nhớ chưa ? "

- " À...ừm mình biết rồi "

- " Như Ca em uống ít thôi "

- " Không sao không sao đô em cao lắm không say được đâu "

Nói không say vậy thôi nhưng nữa tiếng sau thì cô đã say mèm không biết trời trăng mây gió gì nữa cả , uống lần ly Wisky . Thêm cả bia nữa cũng công nhận đô cao nhưng cuối cùng vẫn say cô đứng lên đi chập chững thì đụng trúng Kỳ Văn đứng trước mặt , đôi mày anh nheo lại khi nhìn thấy cô say xỉn như thế . Vì có việc nên Diệp Lục đã về trước , anh lo cho Như Ca mặc dù là có cô bạn đi theo nhưng anh vẫn không yên tâm nên đã gọi bảo Kỳ Văn đến đây rồi mới đi khỏi .

Nhìn thấy Kỳ Văn cô chợt cười mỉm lấy tay sờ lên má anh mà nói : " Hihi cậu nhỏ sao lại đến đây " Nhéo mặt Linda đứng bênh cạnh cười lén anh quay đầu lại nhìn thì cô liền im lặng . Nhĩ Tích nhìn Kỳ Văn mà nở một nụ cười kì lạ

- " Chào Trịnh Tổng "

Chỉ một mình Nhĩ Tích chào còn Hạ Hạ thì đã ngủ thiếp đi . Trịnh Kỳ Văn nhìn một cái rồi nói : " Nhân viên của phòng kinh doanh , bán hàng à ? " không bất ngờ gì khi anh lại biết đến mồ nhân viên như cô , Nhĩ Tích vào công ty cũng vì anh . Cô ta thích anh cũng đã lâu luôn nổ lực làm việc thật tốt để anh để ý đến mình .

- " Vâng ạ "

- " Thật tình Như Ca lại không nghe lời như vậy , đã nói đừng uống nữa mà cậu ấy cứ thích uống . Khi nãy còn lên sàn mà nhảy nhót cùng đám đàn ông kia nữa " Lời nói ban đầu có vẻ quan tâm nhưng câu sau lại đầy châm biếm và nói móc Như Ca , Kỳ Văn nhìn Như Ca đang dựa vào lòng ngực mình mà ngủ . Tư thế đứng như thế này mà cũng ngủ được thì cũng hiểu cô say đến mức nào . Đặt tay lên đầu cô rồi xoa nhẹ : " Tôi biết rồi "

Dứt câu anh liền bế Lạc Như Ca đi khỏi , nhìn cử chỉ thân mật của Kỳ Văn dành cho cô bạn thân của mình Nhĩ Tích càng ngày càng đanh đá , ghen tị với Như Ca nhiều hơn . Nhưng dù sao khi nãy cô nói những lời như thế kia cũng đủ cho Kỳ Văn có ác cảm với Như Ca , đủ hiểu rằng Trịnh Kỳ Văn không thích nhưng cô gái ăn chơi đàm đúm ăn uống say xỉn như thế này .

Đưa về nhà , đặt cô lên giường đắp chăn lên cho cô vừa định đi khỏi thì cô lại kéo tay Kỳ Văn : " Nước , nước " mơ hồ mà cất tiếng nói nhẹ nhàng . Mỉm cười anh đặt nhẹ tay cô xuống rồi đi rót nước cho cô uống , uống xong anh bún lên tráng cô một cái

- " Em gan lắm dám nhảy nhót với người đàn ông khác , sau này tôi phải canh chừng em mới được "

- " Hihi , Cậu Nhỏ....cậu nhỏ quan tâm Như Ca sao . Cậu Nhỏ thích Như Ca rồi đúng không ? "

Cô mỉm cười .

- " Không có " Anh vừa nói xong thì cô liền nhổm người lên hôn môi anh . Lần đầu tiên bị gái hôn , nghe danh ăn chơi nhưng đây là nụ hôn đầu của anh . Có chút ngọt ngào và lãng mạn nó khiến cho người ta say đắm không thể rời ra , anh bị mê mẫn với đôi môi mịn màng của cô kèm theo là mùi Wisky làm tăng thêm thú tính của anh . Tâm trí anh như bị đảo lộn không tránh né cô mà còn đáp trả lại , hôn dồn dập tấn công cô .

Đưa tay lên gỡ một cúc áo của cô thì anh nghe thấy hai từ : " Cậu Nhỏ " phát ra từ miệng của Như Ca , hai tiếng cậu nhỏ đã làm cho anh dừng lại lấy lại lý trí của mình . Anh không nên nhân lúc cô đang say mà làm việc sằn bậy . Đứng lên đỡ cô nằm xuống ngủ

Truyện Chữ Hay