Một tuần sau chuyến du lịch của hai người cũng kết thúc , cùng nhau trở về lại trung quốc . Cô thì ở nhà còn anh thì tiếp tục đi làm trên công ty , nhiều ngày sau cô chật vật có chút không vui vì như đã hứa khi về anh sẽ tặng cho cô một món quà nhưng mãi đến Giờ vẫn chưa có . Bèn đến nhà , hỏi nhẹ Mạc Vân Tuyết
- " Dạo này cậu nhỏ có chuẩn bị quà gì cho ai không vậy mẹ nuôi ? "
Nghe con bé hỏi thế bà cũng không hiểu ý gì biết sao nói vậy : " Mẹ thấy nó có chuẩn bị gì đâu , mà có chuyện gì à ? " buồn rầu cô bịu mặt một lúc rồi lắc lắc đầu gượng cười đáp
- " Dạ không có gì ! Con muốn lên công ty thăm cậu nhỏ có được hay không ạ "
- " Ừm được , cứ tự nhiên "
Tại công ty , cô đi thẳng lên đến phòng làm việc của anh mà không bị ai cản trở mà mọi người còn dẫn dắt , chào hỏi cô một cách nồng nhiệt . Nhìn chiếc bàn làm việc bênh ngoài thì thấy Linda đang ngồi viết viết sổ sách cô đi đến chào : " Chào chị , Linda " ngẩn đầu lên nhìn thấy cô gái xinh xắn đang mỉm cười cô vội đứng dậy
- " Em đến đây tìm Trịnh Tổng à "
- " Dạ "
- " Vô đi " Gật đầu cô vui vẻ bước vào trong , nhìn thấy anh đang ngồi trên bàn làm việc mặc bộ vest đen cùng với gương mặt anh tú . Lúc đàn ông nghiêm túc làm việc quả thật là soái ca , cô đóng nhẹ cửa rồi đi lại gần . Tiếng động bước chân cộng thêm tiếng cửa đã làm anh nghe thấy ngẩn đầu lên thì nhìn thấy Lạc Như Ca đặt bút xuống hỏi : " Em đến đây làm gì " .
Lạc Như Ca không nói gì đi đến chiếc ghế sofa bênh cạnh rồi ngồi xuống : " Anh quên thật à ? " cô có vẻ không vui , lời hứa như thế mà anh cũng có thể quên .
- " Quên chuyện gì " Giả vờ hỏi lại
- " Hứ "
Kỳ Văn đứng lên lấy chiếc hộp trong tủ , cầm sợi dây chuyền trong tay rồi đeo lên cho cô . Chiếc vòng này có tên là The Heart Of The Ocean , được tạo bởi nhà thiết kế trang sức người Mỹ Harry Winston , trị giá khoản triệu USD . Chiếc vòng cổ có một viển kim cương màu xanh thuộc loại hiếm nhất thế giới nằm trang trọng ngay ở chính giữa dây . Sợi dây được hàn nối lại từ những viên đá nhỏ đính từng viên lên rất kỷ xảo và kỳ công .
Bất ngờ với sợi dây chuyền được tặng , đây chuyền này cô rất thích . Thích đã lâu nhưng vì hết hàng không mua được không ngờ anh đã tự đặt riêng làm cho cô một sợi dây chuyền mới
- " Wow , sao sao anh biết em thích sợi dây này vậy ? "
- " Anh từng thấy em xem phim của nữ diễn viên gloria stuart , cô ấy từng đeo sợi dây chuyền như thế này trong buổi trao giải Osscar . Anh biết cô ấy là thần tượng của em ! "
- " Vậy sao anh biết em thích chiếc vòng cổ này " Kỳ Văn nghe xong có chút ngượng nói
- " Theo dõi Wechat của em nên anh biết "
Vui vẻ tột cùng cô ôm chầm lấy anh , nói nhiều lời cảm ơn . Cô không nghĩ anh sẽ chứ ý đến từng bài đăng của mình , đột nhiên lúc đấy cánh cửa mở ra . Một cậu thanh niên đi vào cùng cô thư ký Linda , cả hai đều nhìn thấy cảnh tượng thân mật của Kỳ Văn và Như Ca . Nhìn thấy người Như Ca liền thả anh ra rồi cười gượng .
- " Diệp Lục ? Cậu về rồi à ! "
- " Ừm " Như Ca nghe anh kêu người kia là Diệp Lục cô liền rời khỏi chỗ anh rồi đến gần Diệp Lục gọi : " Tiểu Lục ? "
Diệp Lục là bạn thân từ nhỏ của Kỳ Văn , con trai của Diệp Gia . Thông qua Kỳ Văn , Diệp Lục đã làm quen được với Như Ca . Từ nhỏ cô đã rất thân với người anh người bạn này , chuyện gì cô cũng kể cho anh nghe đôi khi còn ngó lơ Kỳ Văn làm anh ghen tị vô cùng . tháng trước khi cô đi du học Nhật , thì Lục Diệp đã theo gia đình định cư sang mỹ đến lúc này thì họ đã trở về Trung Quốc để mở rộng thị trường xuất khẩu .
- " Ca Nhi , con nhóc này . Lớn lên vẫn rất xinh đẹp nhưng mà không được gọi anh là Tiểu Lục nữa mà phải gọi là Lục Ca "
- " Ưmmm....em vẫn thích gọi là Tiểu Lục hơn " Cô mỉm cười ,nói chuyện thân thiết với người con trai này . Kỳ Văn nhìn thấy người bạn tri kỷ của mình về nước cũng vui lắm nhưng lại có cảm giác khó chịu khi cả hai thân mật với nhau như thế .