Nhìn người quản lí kia anh nhẹ gật đầu rồi nhìn về hướng của vị nhân viên kia rồi nói với giọng tức giận : " Bảo bối của tôi muốn mua đồ , nhân viên này lại chê bảo bối của tôi không có tiền vậy chẳng phải đang chê Trịnh Kỳ Văn tôi đây nghèo nàn không có tiền sao hả quản lí ? " Anh cười nhạt nhìn quản lí
- " Trịnh Thiếu là do nhân viên chúng tôi kém hiểu biết , không biết thái sơn . Mong Trịnh Thiếu bỏ qua cho " người quản lí kia gượng cười kèm theo một cảm giác sợ hãi tỏa ra từ người đàn ông lạnh lùng trước mặt kia . Như Ca nghe anh nói xong gật gật đầu , nhưng nghe kĩ lại thì anh ta kêu mình bằng bảo bối cô cười lên mặt đỏ lưỡng nắm lấy cánh tay áo vest của anh .
- " Bảo bối à mình không mua chiếc túi này nữa , anh mua luôn cho em cái cửa hàng này "
- " Cái...cái này " vị quản lú lúng túng không biết phải làm sao .
Nghe thế cô há hốc mồm nhìn anh lắc đầu lia lịa : " Không không cần....em chỉ muốn chiếc túi này " Lần này cô cố diễn với anh nhưng không biết tại sao vẫn cứ gượng gượng . Áp sát lại gần anh nhón nhẹ chân nói nhỏ : " Vui thôi đừng vui quá , em không cần mua luôn cái cửa tiệm này đâu "
- " Ừm " Anh đi đến gần giật nhẹ lại cái túi xách từ trong tay cô gái kia rồi đưa cho Như Ca .
- " Chiếc túi này ? " Anh nhìn quản lí
- " Hả...à..à bây giờ nó là của vị tiểu thư này "
Sau khi thanh toán xong anh nắm tay Như Ca ra khỏi cửa tiệm , nhân viên bênh trong bị một phe hú vía còn Ma Kiều My người yêu cũ của Kỳ Văn cô ta không e dè đi theo ra ngoài kéo tay Kỳ Văn nói ngọt : " Văn à , anh giận em sao . Lúc đó em chia tay anh là vì gia đình ép buộc , bây giờ họ không cấm cản em nữa . Mình quay lại nha anh ! " Nghe vậy Như Ca liền bật cười
- " Hahaa....hahaha " Kỳ Văn nhìn qua không hiểu lí do cô cười
- " Em cười gì vậy ? "
- " Trịnh Gia giàu như vậy mà gia đình cô cấm cản sao , nghe nhột dùm luôn đó "
- " Cô..."
- "Em....em còn có việc lần sau nói chuyện nhé . " Nói xong cô ta liền quay người đi , vì nói đúng quá không cải được nên vì hình tượng không đôi co với Như Ca .
Buổi chiều trên biển , ánh nắng chíu rọi . Ở trên bờ là những dãy ghế cùng vài chiếc dù để du khách nghĩ ngơi tắm nắng . Ở phía trước là một quán nhạc nhỏ phục vụ cho khách , Kỳ Văn phong độ ngồi trên ghế nhìn ra biển anh mặt một chiếc quần thung đơn giản nhưng cũng không rẻ tiền . Cởi trần để lộ vài hình xăm nhỏ cùng cơ bụng săn chắc khiêu gợi ong bướm vô cùng , Như Ca thay đồ xong cô đi ra nhìn thấy có mấy cô gái người anh đang đứng nhìn anh với khoản cách không xa . Cô cảm thấy có chút không vui nhưng cũng khá hài lòng vì bề ngoài của anh , đi lại gần cô kêu : " Cậu Nhỏ " theo phản xạ anh quay người lại nhìn cô , lập tức ánh mắt sáng lên nhìn body hoàn hảo của người con gái . Mặc set Pikini màu đen , áo bênh trên được điểm nét thêm những viên đá nhỏ kèm theo đó là dây bó sau lưng lộ vòng eo con kiến của cô gợi cảm sexy vô cùng . Các thanh niên nhìn mê mẫn bạo gan đi đến
- " Chào người đẹp tôi có thể làm quen với cô không " Như Ca chưa kịp hồi đáp thì Kỳ Văn đã đứng lên đến gần khoác tay lên vai cô : " Bạn gái của tôi " Nghe thế họ hiểu ý liền đi nơi khác , nghe từ bạn gái của tôi xuất phát từ miện của Kỳ Văn làm cô vui khôn xiết nhưng cuối cùng vẫn chỉ là đóng kịch mà thôi . Anh quay người lấy chiếc áo thun mỏng đưa cho cô
- " Mặc vào đi...e hèm gợi...gợi cảm quá đó " Nghe vậy cô liền cười , cậu nhỏ đang ghen sao ? Nghe lời cô liền lấy rồi mặt vô nhưng vẫn không giảm bớt phần nào gợi cảm trên người . Nhìn ra xa là thấy có vài chiếc cano đang chạy cô chỉ tay ra : " Awww , em chưa chơi cái đó bao giờ " Cô nhìn anh với anh mắt mong mỏi .
- " Không được , đi cái đó nguy hiểm "
Sau.
- " A aaaa vui quá , cậu nhỏ chạy nhanh nữa lên hú hú hú " Nói không vậy thôi nhưng anh cũng ga lăng nên đã chiều theo ý cô anh chở còn Như Ca thì ngồi sau lưng hai tay ôm chặt .