Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

chương 68: 68

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- " Vân Tuyết anh xin lỗi , anh xin lỗi vì trước kia đã không tin em . Lúc đấy anh quả thật như một thằng ngốc đi tin vào những lời nói của người phụ nữ kia , sau khi em rời khỏi căn nhà đấy thì lòng anh cảm thấy rất nhói rất khó chịu . Vân Tuyết em biết không những ngày em sống với anh trong một căn nhà , cùng ăn cùng ngủ cùng nói chuyện đôi khi còn cải nhau nữa . Nhiều lúc anh thấy em rất hậu đậu nhưng ngược lại anh rất muốn nhìn thấy em như thế vì khi em làm sai việc gì người đầu tiên em nghĩ đến là anh . Lúc đó trong đầu anh luôn nghĩ em là một người phụ nữ phiền phức , không hiểu chuyện , luôn đem đến nhiều phiền phức cho anh . Nhưng khi em rời đi thì anh đã nhận ra rằng những cảm giác trước đây của anh chỉ là một sự phủ nhận tình của mình đối với em mà thôi . Anh muốn bảo vệ em , anh muốn nhìn thấy em cười em hạnh phúc " . Nghe xong lòng như được giải tỏa , cảm thấy rất hạnh phúc cô mỉm cười cúi đầu xuống chần chừ một hồi rồi ngẩn đầu lên quay lưng đi . Nhìn thấy cô quay lưng đi anh rất đau lòng tay cầm bó hoa trở nên yếu dần đi nhìn theo bước chân của cô mà buồn rầu , thì đột nhiên đôi chân ấy xoay lại rồi chạy nhanh về hướng anh ôm chặt .

- " Lần này bà đây bỏ qua cho ngươi đó "

- " Vâng lão bà bà " . Nói xong anh liền trao cô một nụ hôn cháy bỏng , hai người hôn nhau nồng nhiệt dưới những ánh đèn lung linh . Bùm bùm tiếng pháo hoa được bắn lên , khung cảnh lãng mạn cả hai cùng chìm đắm trong hạnh phúc .

Nhiều ngày sau , Đình Nam và Vân Tuyết đã công khai mối quan hệ với công chúng . Lớp mặt nạ mang danh nữ thần Lisa cũng được tháo bỏ . Sự nghiệp của cả hai đều thăng tiến vượt bật , cả hai cùng dọn về một căn nhà . Chọn ngày tổ chức đám cưới lại lần nữa và cũng là lần cuối cùng .

Ngày đó....

- " Mau mau di chuyển cái đó sang để bênh này , còn bức hình đó phải theo lên để mọi người cùng thấy "

Tưng bừng nhộn nhịp với khung cảnh lãng mạn của lễ cưới . Vân Tuyết ngồi trong phòng trang điểm nhìn thẳng vào gương mỉm cười : " Cuối cùng ngày này cũng đã đến " . Lễ cưới bắt đầu , khách khứa đến đông đủ còn có cả phóng viên . Xem ra lần này Đình Nam muốn thông báo cho cả thế giới rằng Vân Tuyết là vợ mình đánh dấu chủ quyền nên mới cho nhiều phóng viên, nhà báo vô như thế này . Cô dâu xinh đẹp từ bênh trong bước ra , hai bênh là dãy hoa được đặt thảm đỏ ở giữa . Nhìn thẳng cô cầm bó hoa từ từ đi đến với Đình Nam . Nghi thức bắt đầu cả hai cùng trao nhẫn cho nhau cuối cùng là lời ngỏ ý của đôi bênh .

- " Ừm Đình Nam em là một người con gái khá bướng bỉnh , mọi việc luôn thích làm theo ý mình . Nhưng hôm nay em đã là một người vợ là người mẹ em sẽ không còn như trước kia nữa . Sẽ ngoan ngoãn hơn không bướng bỉnh khiến anh không vui nữa "

- " Vân Tuyết em biết không năm trước mình đã từng kết hôn nhưng lúc đấy anh còn mãi mê ngu muội với tình cảm giả dối kia mà không chấp nhận với sự thật rằng anh đã thích em . năm sau anh gặp lại em thật sự anh rất vui , vui đến nổi muốn hét lên nói rằng anh yêu em nhưng mãi anh vẫn không ngỏ lời được " Anh nắm tay Vân Tuyết rồi nói tiếp :

- " Bà Xã anh yêu em , cảm ơn em đã tha thứ đã đồng ý cho anh thêm cơ hội nữa để bênh cạnh em " . Nói Xong cả hai liền hôn nhau , rưng rứng nước mắt . Ở bênh dưới mọi người nhìn thấy ai cũng mỉm cười .

- " Ruốt cuộc thì Vân Tuyết cũng cưới rồi " Như Ý nói .

- " Vân Tuyết chúc em hạnh phúc " Lãnh Phong nói .

Truyện Chữ Hay