Đưa về nhà Lãnh Phong . Như Ý cô gặng hỏi vì sao Vân Tuyết lại như thế này , sau khi nghe kể song cô rất tức giận nhưng vẫn kìm nén . Cô giúp Vân Tuyết thay đồ rồi làm nước chanh giải rựu cho cô rồi nhờ Lãnh Phong chăm sóc Vân Tuyết . Đợi Vân Tuyết chìm vào giấc ngủ say rồi cô mới rời khỏi . Như Ý đi thẳng đến nhà của Đình Nam rồi hỏi anh ta ở đâu thì được quản gia báo là ở Bệnh Viện nằm ngay trung tâm thành phố . Cô nhanh chóng đi đến đó , bước vào phòng kéo tay anh ta tát cho một cái thật mạnh và vứt cái cà vạt lần trước Vân Tuyết mua mún tặng quà cho anh . Rồi nói : " Đồ khốn nạn "
Tát anh một cái khiến anh không kịp trở tay , anh đáp lại :
-" Cô có bệnh à , có biết tôi là ai không hả "
- " Biết , biết anh là ai tôi mới làm như thế . Ngày hôm nay là sinh nhật Vân Tuyết anh biết không , hôm nay là ngày giỗ của mẹ cậu ấy anh biết không , cậu ấy vừa bị người yêu và em gái phản bội anh biết không ? "
Anh nghe thấy thế bàn hoàng ấp úng trả lời :
-" Tôi..."
-" Dừng . Tôi biết anh và Vân Tuyết có một hợp đồng hôn nhân nhưng...anh không có quyền đối xử với cậu ấy như vậy . Tôi nói cho anh biết cứ cuối tuần là cậu ấy sẻ đến các viện cô nhi để viên góp và giúp đỡ . Đến con vật bênh đường bị thương cậu ấy cũng thấy đau lòng vậy anh nghĩ xem cậu ấy sẻ vì một phút tức giận mà làm hại đến đứa con trong bụng của cô ta à . Anh quá ngu ngốc , chưa chắc gì đứa con trong bụng cô ta là của anh đâu . Tôi nghĩ nhà anh chắc có camera nhỉ , vè điều tra xem thử sự tình như thế nào "
- " Cô im đi , sao cô lại mắng Đình Nam như thế " Chiêu Nghi đáp .
- " Cô câm mồm , đừng tưởng cô là trời mún làm gì thì làm . Còn anh nữa , về dạy lại cô tình nhân này của anh đi , tôi mong sau này anh đừng làm phiền Vân Tuyết nữa " Nói song cô quay mặt đi . Đình Nam đứng im như tượng , mặt nhăn lại suy nghĩ rồi cầm hộp quà lên , tay run run . Cô ấy....mình làm sai rồi ư ? bị người thân phản bội , ngày giỗ ngày sinh nhật , cái thai , cô ấy đều phải chịu đungj tất cả đau thương trong một ngày sao ?
- " Đình Nam em thấy hơi mệt "
-" Ừm , em ngủ đi anh đi hỏi bác sĩ xem như thế nào . "
Vài ngày sau , anh đưa Chiêu Nghi xuất viện . Về đến nhà không thấy Vân Tuyết , anh có chút khó chịu và áy náy . Khi hỏi thăm tin tức của cô thì biết cô đã bay về mỹ , tim anh lúc này cảm thấy rất lạc lõng thiếu thốn kèm theo một chút thất vọng , nhưng không dám đi tìm cô . Trong những ngày ấy anh đã dồn hết tâm tư vào công việc , nhưng nhân viên ở công ty ai cũng mệt mỏi . Trong buổi họp lúc nào cũng có bầu không khí căng thẳng . Còn Gin thì hay lãi nhãi nên cứ bị tăng ca suốt thôi .