Vu Quân đè Gia Kì xuống giường tiện tay cởi bỏ lớp khăn vướng víu trên cơ thể cô, hắn đưa môi mon trn gm nhắm cổ trắng ngần của cô rồi di chuyển lên ngậm lấy vành tai cô thì thào nói.
" Anh rất nhớ em ".
Gia Kì cười dịu dàng nhìn Vu Quân rồi đưa tay ôm lấy cổ hắn nói.
" Em cũng nhớ anh ".
Cô chồm người lên hôn lên môi hắn, khiến cho Vu Quân dâng lên một cảm giác ngọt ngào hắn cúi người hôn lên môi cô nụ hôn của hắn vô cùng ngọt ngào không cuồng bạo như trước nữa, hắn đưa lưỡi xâm nhập vào khoang miệng của cô, Gia Kì cũng phối hợp hôn lại hắn hai người có một màng môi chạm môi đầy nóng bỏng, cứ như thế mở đầu cho một cuộc hon ái, Vu Quân đưa tay mân mê khắp cơ thể cô, hắn dừng tay ở đôi g bồng căng mọng của cô ra sức nhào nặn, đôi mắt Vu Quân đục ngầu hắn như một con hổ đói muốn đem cô ăn sạch, Gia Kì ưỡn cong người đưa chân quấn lấy hông của hắn chỉ là một hành động nhỏ nhưng lại khiến hắn như phát điên Vu Quân khàn giọng nói.
" Đúng là tiểu yêu tinh mà em định quyến rũ anh đấy à ".
Gia Kì tự tin nói.
" Em không có quyến rũ ai cả là do anh tự nguyện đấy chứ ".
Cô xem hắn như một tên trai bao ra sức trêu chọc hắn, Vu Quân tức giận đưa tay bóp mạnh vào bờ mng căng mịn của cô, Gia Kì liền rên lên một tiếng rồi nói với hắn.
" Đồ xấu xa ".
Vu Quân vùi đầu vào hổm cổ của cô nói.
" Xấu xa như thế mới xứng đáng làm chồng em"
Hai người ôm lấy nhau quấn quýt dính chặt vào nhau, Vu Quân hôn từng nơi trên cơ thể cô không bỏ xót nơi nào, đến nổi cơ thể Gia Kì toàn là nước bọt của hắn cô đưa tay cỡ từng cúc áo của Vu Quân cơ thể rắn chắc của hắn lộ ra trước mặt khiến cho Gia Kì nuốt cả nước bọt cô đưa tay s song lên cơ bụng của hắn, khiến Vu Quân không chịu nổi mà rên lên một tiếng hắn như phát điên điên cuồng hôn lấy cô, rồi đưa tay mình xuống nơi đó thăm dò, hoa nguyệt của cô đã bị hắn trêu chọc đến ướt át Vu Quân ngón tay đi vào nơi đó cơ thể cô vẫn múc chặt lấy hắn như ngày nào, Vu Quân như phát điên hắn đưa tay cởi bỏ chiếc quần còn sót lại trên cơ thể, vật đó của hắn đã căng cứng như sắp nổ tung, Vu Quân đưa tay cô xuống nắm lấy nó khiến cho Gia Kì đỏ bừng cả mặt, cô từ thế chủ động liền trở thành một con mèo nhỏ ngại ngùng, Vu Quân cảm giác rất sung sướng khi cô cầm vật đó của hắn, Gia Kì không biết làm gì với nó cô xấu hổ buông ra, Vu Quân nằm ép cơ ngực rắn chắc của mình vào đôi g bồng của Gia Kì thì thào nói.
" Xem em kìa vậy mà lúc đầu còn mạnh miệng "
Gia Kì xấu hổ đánh vào vai hắn nói.
" Anh mà còn nói nữa là em sẽ không cho anh tiếp tục đâu ".
Hắn bá đạo múc mạnh vào hạt trân châu của cô rồi đâm vật đó vào cơ thể cô, Gia Kì chưa kịp phản ứng đã bị hắn xâm nhập, Vu Quân bắt đầu luân chuyển lúc đầu hắn chậm rãi từ tốn nhưng sao đó như không kiềm chế được bản thân động tác ngày càng nhanh hơn, cô không ngừng rn rỉ ôm chặt lấy cổ Vu Quân, hắn như sắp phát điên khi nơi đó của cô múc chặc lấy hắn, chỉ khi làm chuyện này với cô hắn mới cảm nhận được những khoi cảm đến cao trào như vậy.
Hai cơ thể cứ quấn lấy nhau họ thể hiện tình cảm đã kìm nén bao lâu nay, Gia Kì như sắp lạc vào vùng đất huyền bí khi bị Vu Quân quấy động, cô và hắn sắp đạt đến cao trào, Vu Quân di chuyển một cái thật mạnh rồi phóng túng tất cả vào bên trong cơ thể cô, chất dịch màu trắng chảy ra từ nơi đó, đó là minh chứng cho tình yêu hắn dành cho cô, Vu Quân yêu thương chiều chuộng hôn lên trán Gia Kì cô mệt mỏi nhắm nghiền đôi mắt lại, cô nghĩ mọi chuyện đã kết thúc nhưng dường như Vu Quân chưa thoả mãn hắn lại tiếp tục vận động, Gia Kì đẩy hắn ra lạnh lùng nói.
" Em mệt lắm ".
Vu Quân bá đạo nói với cô.
" Em mệt nhưng anh chưa có mệt, em có biết là anh đã phải nhịn bao lâu chưa hả ".
Cô lại bị hắn hành hạ hết lần này đến lần khác, đến gần sáng Vu Quân mới buông tha cho cô.
Hai người ngủ đến gần trưa hôm nay là chủ nhật Gia Kì không cần phải đến công ty, cô và Vu Quân sẽ đến nhà chính để tạo bất ngờ cho mọi người, Vu Quân và Gia Kì bước vào trong thấy ông bà nội đang chơi với Tiểu Ân, thằng bé cười nói vui vẻ vô cùng hồn nhiên và đáng yêu, mọi người liền dồn mọi ánh nhìn về phía tiếng bước chân, bà Hạnh Nghi rưng rưng nước mắt khi nhìn thấy Vu Quân, Tiểu Ân vội vàng chạy đến ôm lấy baba.
" Á baba đã về rồi con nhớ baba nhìn lắm ".
Hắn khom người xuống bế Tiểu Ân lên hôn vào má thẳng bé, Gia Kì nhìn thấy khung cảnh này mà trong lòng vô cùng hạnh phúc, mọi người vui vẻ đi vào trong nhà, Vu Quân ngồi kể lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra trong suốt một tháng qua đối với hắn.
Sau khi chiếc thuyền bị nổ tung tạo nên một làn sóng lớn khiến cho Vu Quân mất hết phương hướng để bơi vào bờ hắn vô cùng kiệt sức tưởng chừng như mình sắp chết, nhưng thật mai mắn hắn được những cơn sóng đẩy dạt vào bờ, được một cư dân sống gần đó cứu lên bờ, họ đưa hắn đến bệnh viện để chữa trị vết thương, khoảng một tuần sau hắn mới có thể bình phục hoàn toàn nhưng vết thương vẫn chưa lành hẳn, nên Vu Quân không muốn quay trở về nhà hắn đã ở nhà của người đã cứu mình một thời gian và cho họ một số tiền để đền đáp ơn nghĩa của họ, rồi mới rời khỏi đó chỉ vì không biết đối diện với Gia Kì như thế nào, Vu Quân cảm thấy vô cùng có lỗi với cô nên hắn đã âm thầm lặng lẽ nhìn về phía sau Gia Kì, hắn không muốn làm tổn thương cô thêm một giây một phút nào nữa bây giờ trong tâm trí Vu Quân chỉ có hai mẹ con Gia Kì, hắn sẽ luôn bên cạnh và yêu thương bù đắp cho hai mẹ con Gia Kì vì họ là tất cả đối với hắn, ngày hôm đó cũng là ngày hạnh phúc của tất cả mọi người trong gia đình nhà họ Bạch, họ không còn đói diện với nhau bằng những gương mặt lạnh lùng những câu nói khó nghe thay vào đó là những tiếng cười nói vui vẻ, căn nhà trở nên ấm áp hơn bao giờ hết
Sau cơn mưa trời lại sáng mọi chuyện cuối cùng cũng đã kết thúc một cuộc hôn nhân đầy sóng gió đau khổ giằng xé của Gia Kì và Vu Quân cũng đã kép lại bây giờ sẽ nhường chỗ cho những hạnh phúc tình yêu, hai người nắm lấy tay nhau đi về phía ngọn đồi, Gia Kì quay sang nhìn Vu Quân cười dịu dàng, trong đôi mắt hắn chứa đầy tình yêu dành cho cô.
"Nụ cười của em với anh cũng như ánh mặt trời vậy, vừa ấm áp vừa là nguồn sống của anh"
Hạnh phúc trong tình yêu là cả hai cùng nắm tay nhau bước qua mọi khó khăn, thử thách của cuộc sống. Cùng bước đến đỉnh vinh quanh và hạnh phúc và cô và Vu Quân đã làm được điều đó.
END.
- -----oOo------