“Anh đã về ” Từ Tri Lễ cảm giác mình buổi trưa có chút làm tổn thương tới Chân Nam Nhân, cho nên buổi chiều vừa đến giờ tan sở liền đã trở lại.
“A, anh đã trở lại ” Chân Nam Nhân có chút ngoài ý muốn, vốn là nàng còn tưởng rằng buổi trưa chọc tới Từ Tri Lễ sau hắn sẽ khoảng hai ngày cũng sẽ không tới nơi này, ai biết Từ Tri Lễ thế nhưng buổi chiều vừa tan tầm đã tới rồi.
“Anh tại sao trở về sớm như vậy?” Chân Nam Nhân nằm trên ghế xem ti vi không có đứng dậy, nàng nghĩ làm cho mình nhìn bình thản một chút.
“Còn tưởng rằng anh hôm nay không trở lại, em cũng không nấu cơm.” Chân Nam Nhân tiếp tục ấn lấy điều khiển từ xa.
“Không có việc gì chúng ta lát nữa đi ra ngoài ăn.” Từ Tri Lễ đem âu phục của mình cởi ra, ngồi xuống bên cạnh Chân Nam Nhân nhìn nhìn Chân Nam Nhân bất an ấn lấy điều khiển từ xa, đáy lòng len lén nở nụ cười nàng chẳng lẽ không biết nhanh như vậy ấn lấy điều khiển từ xa, không ngừng đổi kênh sẽ càng làm cho người sinh ra hoài nghi sao? Xem ra Chân Nam Nhân trong lòng không phải là chán ghét hắn mà là có chút sợ hãi không biết như thế nào đối mặt hắn thật là một người giấu không được bí mật.
“Hôm nay buổi trưa đối với em nói những câu kia không tốt thực xin lỗi.” Từ Tri Lễ nói xong câu đó rõ ràng cảm thấy Chân Nam Nhân cầm điều khiển tay dừng lại một chút, cả người cũng kinh hãi một chút Từ Tri Lễ cười khổ, chẳng lẽ hắn lời nói thực xin lỗi lại kinh ngạc như vậy?
“Còn nữa…. buổi trưa cơm trưa ăn thật ngon, cám ơn em.”
” Không…không có gì ” ông trời à, Từ Tri Lễ đừng nên không khách khí như vậy chứ, làm hại nàng toàn thân nổi da gà nổi lên xem ra nàng thật sự đã mắc thích ngược đãi. “Đừng có dùng ánh mắt quái dị như vậy nhìn anh được hay không.” Từ Tri Lễ khóe miệng khơi gợi lên vẻ tươi cười.
“Đói bụng không… Có muốn ngay bây giờ đi ăn cơm không?” Chân Nam Nhân suy nghĩ một chút, gật gật đầu… đói! Khó được khi Từ Tri Lễ mời, nàng thực hối hận bữa sáng mới ăn ba cái bánh bao một ly sữa đậu nành, cơm trưa ăn ba chén cơm, nếu là lão thiên gia có thể làm cho nàng lại một lần nữa lựa chọn thì tốt rồi… nàng nhất định mặc kệ đói đều chịu đựng! Từ Tri Lễ rất nhanh liền dẫn Chân Nam Nhân đến một nhà hắn Tây hắn hay ăn, Chân Nam Nhân vừa nhìn thực đơn…choáng… nơi này một phần bít tết đều đủ cho nàng ăn mì thịt bò nửa tháng!
“Em muốn ăn gì…. ” Từ Tri Lễ căn bản là không có nhìn thực đơn. Chân Nam Nhân lắc lắc đầu, nàng đối với cơm Tây một chút yêu thích cũng không có, còn không bằng đi ăn lẩu đó mới phù hợp với tính tình của nàng. Từ Tri Lễ yên lặng nhìn Chân Nam Nhân một cái, một bộ mặt trẻ con không được dạy bảo trực tiếp gọi tới phục vụ, xem thực đơn cũng không bằng trực tiếp hỏi món ăn nổi tiếng nhất ở đây… xem ra Từ Tri Lễ thật sự là khách quen của nhà hàng này.
Đang khi hai người đợi thức ăn mang lên, một cái thanh âm quen thuộc từ một bên truyền tới.
” Thật là trùng hợp, thế nhưng lại gặp nhau ở chỗ này, Tri Lễ xem ra chúng ta thật là có duyên.” Là Tô Uyển.
“Ừ ” Tô Uyển xuất hiện nằm ngoài dự liệu của Từ Tri Lễ cùng Chân Nam Nhân, mặc dù rất kinh ngạc nhưng là Từ Tri Lễ vẫn không có biểu hiện ra ngoài, bình thản đáp một tiếng.
“Tôi là một mình đến ăn bữa tối, hi vọng người không ngại …” Tô Uyển không có nói hết lời chỉ là rất có hàm nghĩa ở giữa hai người quét tới quét lui.
“Ừ, không có việc gì, em ngồi đi.” Nếu đã là người quen của Từ Tri Lễ, Chân Nam Nhân cũng không tiện cự tuyệt mặc dù trong lòng nàng rất không thích Tô Uyển. “Thật vậy? Cám ơn nhiều.” Tô Uyển mặt tách ra một nụ cười hoàn mỹ, không thể chờ đợi được ngồi ở bên cạnh Từ Tri Lễ, Chân Nam Nhân trên mặt lập tức rất lúng túng. (L: tiểu tam ghét…)
“Tri Lễ, vị tiểu thư này là ai, anh còn không có cùng em giới thiệu đây.” Tô Uyển nghiễm nhiên một bộ dạng nữ chủ nhân Chân Nam Nhân từ trong đáy lòng cảm thấy nữ nhân này không có hảo ý.
“Cô ấy là Chân Nam Nhân là vị hôn thê của tôi, vị này là Tô Uyển là bạn học đại học của anh.” Từ Tri Lễ tựa hồ có điểm không muốn giới thiệu bất quá khi Từ Tri Lễ giới thiệu xong chỉ thấy Tô Uyển kinh ngạc rất làm ra vẻ.
“Thực thẹn thùng, tôi không nhìn ra quan hệ của người, chúng ta hay là đổi chỗ ngồi đi. ” Tô Uyển trong lời nói ám chỉ Chân Nam Nhân nhìn xem không xứng với Từ Tri Lễ, nhưng là đã đề xuất đổi chỗ ngồi làm cho Chân Nam Nhân lập tức cùng như nuốt con ruồi.