“Ơ đã lâu không gặp, làm sao cô lại biến thành chó giữ cửa rồi?” Một cái giọng nữ quen thuộc vang lên bên tai Chân Nam Nhân.
(Bạn đang đọc truyện Lão bản, em sai rồi! edit: Tuyết Liên. Chúc bạn có mùa hè vui vẻ)
Nhớ mình trên má từng chịu một trận đau đớn, đúng là oan gia ngõ hẹp, cái bà Viên Lệ Lệ này tin tức linh giữ vậy? Mình mới vừa đi nhận chức cô ta lập tức sẽ tham gia náo nhiệt, thật sự là xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn!
(Bạn đang đọc truyện Lão bản, em sai rồi! edit: Tuyết Liên. Chúc bạn có mùa hè vui vẻ)
Vì bảo trì tư tưởng luôn luôn kính già yêu trẻ nhiệt tình giúp người, lương thiện nên Chân Nam Nhân rất cố gắng khắc chế chính mình đối với lời Viên Lệ Lệ nói làm như không nghe, không thấy…cứ vậy tập trung tư tưởng nghiêm khắc quán triệt làm công việc của mình Chân Nam Nhân trong nháy mắt thực cảm giác mình không có lên chữ chủ tịch thật sự là thua thiệt. (L: chủ tịch phu nhân thì thế nào? Ta nghĩ tương đương CNN: vậy hả, để suy nghĩ…)
“Làm sao … còn biến thành câm?” Viên Lệ Lệ trào phúng cười cười, trên cao nhìn xuống nhìn khinh bỉ Chân Nam Nhân liền chuẩn bị đẩy cửa đi vào phòng làm việc của Từ Tri Lễ.
Bị một kẻ khinh bỉ mình cảm giác so với ăn con ruồi còn khó chịu hơn, Chân Nam Nhân lập tức vỗ bàn đối với Viên Lệ Lệ liền hô to một tiếng.
“Viên tiểu thư, cô không có hẹn trước không thể đi vào.”
“Ơ, thì ra là cô sẽ biết nói như thế nào… lần trước cô không có nhớ rõ sao? Tôi là bạn gái của lão bản cô, tôi muốn vào khi nào thì vào, cô chỉ là thư kí nho nhỏ dám trông nom tôi sao!”
Chân Nam Nhân lần trước bị Viên Lệ Lệ thưởng một cái vang dội tát tai sau nên các đồng nghiệp ở chung quanh đã nói nghe được về vài thông tin về Viên Lệ Lệ: bạn gái gì chứ… đúng là tự mình đa tình…,Viên Lệ Lệ cùng Từ Tri Lễ không có quan hệ gì kia chính là một bạn học đại học bình thường. Viên Lệ Lệ thích cũng theo đuổi Từ Tri Lễ đã nhiều năm nhưng Từ Tri Lễ căn bản không có thái độ gì…chỉ xem như là quan hệ bạn học, còn cái cô này tùy ý ở trong công ty đi ngang dù sao không có tạo ra hao tổn cho công ty thì không sao, ai nghĩ cái cô này chợt bắt đầu tự xưng mình là bạn gái Từ Tri Lễ đối với các nhân viên nữ trong công ty từng đợt oanh loạn, chọc cho nữ nhân viên trong công ty chỉ cần đối với Từ Tri Lễ hơi có chút ảo tưởng hận không thể cầm lấy hỏa tiễn đại pháo đối với Viên Lệ Lệ bắn chết, bất quá bây giờ Chân Nam Nhân đạp qua Viên Lệ Lệ đã thành công chen lấn được vào trong bảng xếp hạng bị nữ đồng nghiệp ghét nhất…thật là bi ai… Hay là bi thảm đây.
“Thực xin lỗi chỉ nếu là không có lệnh của chủ tịch tôi không thể tùy tiện cho cô vào.” Chân Nam Nhân lần đầu ôn thuận nói chuyện như vậy, nếu là trước kia không phải là một quả đấm mới lạ, coi như biến Viên Lệ Lệ thành nam nhân.
“Thật không biết tốt xấu!” Viên Lệ Lệ tay giơ lên làm bộ hướng trên mặt Chân Nam Nhân.
Đúng là cô ta quên mất Chân Nam Nhân dù sao cũng là có chút công phu, chẳng qua là lần trước không có đề phòng bây giờ làm sao có thể làm cho Viên Lệ Lệ đắc thủ đây? Chỉ thấy Chân Nam Nhân tay vững vàng bắt được cái tay của Viên Lệ Lệ, lại mặt làm cho Viên Lệ Lệ quay lưng đi, lại thuận tay đem Viên Lệ Lệ khống chế được thoáng cái tình huống lập tức liền chuyển biến, Viên Lệ Lệ ngã vào Chân Nam Nhân trong tay mặc người ta chém giết.
“Cô thả tôi ra!” Viên Lệ Lệ giãy giụa.
(Bạn đang đọc truyện Lão bản, em sai rồi! edit: Tuyết Liên. Chúc bạn có mùa hè vui vẻ)
Chân Nam Nhân mới lười phải trông nom Viên Lệ Lệ gào khóc thảm thiết những thứ gì, trực tiếp một cái tay nhấn xuống điện thoại nội bộ gọi Từ Tri Lễ, nói Viên Lệ Lệ muốn vào, Từ Tri Lễ đúng dịp bị Viên Lệ Lệ dây dưa phiền vừa vặn lần này mượn Chân Nam Nhân đem Viên Lệ Lệ ném ra khỏi công ty, hắn ngược lại coi như có được tiện nghi, rất thanh nhàn nên sao mà không làm chứ… vì vậy Viên Lệ Lệ hoa hoa lệ lệ ném ra khỏi công ty.
Mà bên kia, trong phòng làm việc Từ Tri Lễ nhìn xem mặt của Chân Nam Nhân, lại mỉm cười không rõ.