Khuôn mặt của Quân Trầm lúc này không khác gì muốn tàn sát người khác. Âm khí lan tỏa xung quanh người của anh khiến Mộc Y đi kế bên cũng sợ hãi theo.
Cô chớp mắt nhìn xuống cổ tay sắp bị anh bóp nát, môi hơi cong lên .
" Hắc Quân Trầm anh nổi điên cái gì vậy, mau thả ra tay tôi sắp bị anh bóp đến nát cả xương rồi "
Quân Trầm nhìn xuống vẻ mặt đau nhói của cô, anh cũng dần nới lỏng tay nhưng cơn tức giận vẫn chưa vơi cứ thế ném cô lên xe rồi phóng ga chạy.
Mộc Y chóng mặt nhìn anh, với cái tốc độ này thì có thể hiểu là anh muốn chết hay sao. Chạy nhanh đến nỗi cả người cô cứng ngắc mắt cô không dám chớp hơi thở cũng trở nên gấp gáp. Bây giờ cô chỉ biết im lặng mà giao tính mạng vào tay của anh.
Vừa tới cổng biệt thự Hắc gia , anh thắng nhanh xe lại, làm xe thắng gấp vang lên âm thanh vô cùng chói tai. Ánh mắt lạnh như băng của anh nhìn sang cô với gương mặt điển trai của anh dán chặt vào mắt cô,giọng của anh tuy rất bình thản nhưng đủ khiến người nghe khiếp sợ.
" Xuống xe "
Mộc Y theo phản xạ ngoan ngoãn đi xuống xe , nháy mắt liên tục nhìn anh rồi nhỏ giọng hỏi.
" Anh...anh định đi đâu sao "
Quân Trầm hướng mắt về phía trước thẩy cho cô một câu rồi phóng ga chạy đi.
" Đi gặp đối tác "
Cô đứng im đó mắt hướng về chiếc xe màu đen dần mất trong màn đêm, cuối cùng cô nhìn lên trời rồi dồn hơi xuống bụng lại thở phào hết ra, vẻ mặt vô cùng thoải mái.
" Mình sắp bị anh ta làm cho ngạt thở mà chết quá"
" Cái tên này tự nhiên lên cơn với mình, hồi chiều vẫn bình thường mà đến khi gặp Cố Lục thái độ liền thay đổi. Rốt cuộc đâu mới là bản tính thật của hắn.....Hay là hắn đang ghen, nhưng hắn đâu thích mình vậy hắn nổi điên cái gì chứ....Aaaaaa mình muốn phát điên quá đi mất "
Mộc Y còn đang vò đầu suy nghĩ thì ông Quản Gia từ sau đi lên vỗ nhẹ vào vai cô, Mộc Y bị ông dọa đến hồn sắp lìa khỏi xác, chân cô theo phản xạ lùi nhanh về sau.
Quản gia nhìn cô khó hiểu hỏi.
" Phu nhân , sao cô lại đứng ngoài này hình như cô đang lẩm bẩm cái gì đó đúng không "
Cô nhìn lão quản gia rồi tiếp tục thở dài, sao cô cứ bị người nhà này làm cho rối loạn tinh thần thế này, cô nhìn lão rồi khổ sở nói.
" Không có gì, thôi tôi lên phòng nghỉ ngơi đây "
Nói xong cô quay gót đi, lão quản gia nhìn theo cô rồi cũng đi vào bên trong.
-------------
Mộc Y ngồi thẩn người trên giường mắt hướng về rèm cửa, vẻ mặt mệt mỏi lại cứ bám riết lấy cô. Toàn thân không còn sức lực cứ thế ngả xuống giường suy nghĩ.
" Hừm tối vậy mà còn đi gặp đối tác. Rõ ràng đi tìm phụ nữ thì có tưởng tôi là con ngốc hay sao mà lừa"
Cô cứ lăn qua lăn lại trên giường trằn trọc mãi không yên,đầu cô như bị ai bỏ bùa hay sao mà cứ nghĩ về Quân Trầm mãi thôi. Cứ nhắm mắt lại thì hình ảnh của anh lại xuất hiện.
Cứ thế ý thức của cô dần chìm vào cơn buồn ngủ mà thiết đi.
------------
: đêm
Cánh cửa phòng của Mộc Y dần mở ra, bóng người to cao hơi mất thăng bằng tiến vào, bước chân rõ ràng không đi nổi nhưng vẫn cố đi nhẹ nhàng lại giường cô.
Quân Trầm khẽ nằm xuống giường ôm lấy thân hình mảnh mai của Mộc Y .