Mộc Y dời ánh mắt ra khỏi người của anh rồi quay sang phía ông nội. Giọng của cô nhỏ dần vì cô không muốn đánh thức Quân Trầm đang thiếp đi trên sofa.
" Thôi ,con xin phép về trước "
" Trời cũng khuya rồi hai đứa ở lại đây đi, mai rồi hẵng về"
Cô nhìn khuôn mặt ngủ mê của anh rồi liếc lên nhìn chiếc đồng hồ. Thật sự đã quá h, bây giờ mà về thì không phải đánh thức giấc ngủ ngon của anh hay sao.
Ông nội chậm chạp đứng dậy , gọi cô người hầu lại gần nói nhỏ:
" Đi chuẩn bị phòng cho cậu chủ và phu nhân nhanh lên "
Cô người hầu nhanh chân đi chuẩn bị phòng, còn Quân Trầm bị tiếng nói chuyện đánh thức. Anh ngồi thẳng lưng dậy, đôi mắt mệt mỏi hướng về phía cô và ông nội.
Anh đang định nói gì đó thì cô người hầu bước xuống cung kính nói:
" Dạ, phòng đã được dọn và trang bị đủ mọi thứ rồi ạ "
" Ừm ,xong việc rồi cô đi làm việc tiếp rồi ngủ sớm đi "
Ông nội hơi điềm đạm , dặn dò người hầu. Ông quay sang nhìn Mộc Y rồi nói:
" Hai đứa lên phòng nghỉ ngơi đi. Ta cũng mệt rồi nên cũng nghỉ sớm đây "
" Vâng, ông ngủ ngon ạ "
Ông cười hiền hậu rồi quay lưng bước về phòng của mình. Quân Trầm vẫn trong tình trạng chưa tỉnh ngủ lờ mờ nói:
" Em muốn đêm tân hôn của chúng ta ở đây sao"
Mộc Y liếc xéo anh một cái. Rõ ràng lúc ngủ nhìn anh quyến rũ điềm đạm bao nhiêu thì bây giờ lại bắt đầu giở thú tính.
Cô không thèm nói với anh nữa, quay phắt người lại hiên ngang đi lên phòng , mặc kệ ánh mắt cứng đờ của anh.
Quân Trầm khẽ cười rồi đi theo cô lên phòng.
-----------
Tại Phòng Ngủ
Mộc Y leo lên chiếc giường rộng lớn, ga giường lại rất đẹp vừa tầm mắt người nhìn. Vô cùng sắc xảo và thẩm mỹ.
Cô lấy chiếc gối ôm đặt ngang chiếc giường, rồi đặt mình thả lỏng xuống chiếc giường mềm mại. Vẻ mặt vô cùng hưởng thụ.
Quân Trầm cầm chiếc gối ôm dục thẳng sang một bên , rồi cũng ngả người xuống giường.
Mộc Y theo phản xạ nằm bật dậy , hai tay giơ lên trước ngực bắt chéo. Trừng mắt quát anh.
" Này... Anh định làm gì "
" Tất nhiên là ngủ, không lẽ em muốn chúng ta động phòng trực tiếp "
Ánh mắt gian xảo của anh tiến lại gần đôi mắt ngây thơ của cô. Cánh tay không làm chủ được của Quân Trầm khẽ đưa lên, nâng chiếc cằm nhỏ nhắn đang run của Mộc Y.
Cô nhanh chân đứng dậy đi ra khỏi giường, không dám nhìn thẳng vào mắt của anh. Giọng hơi khẽ nói.
" Ai thèm... Động phòng với loại người thích gặm cỏ như anh. Tôi... Tôi ngủ ngoài sofa, anh ngủ ngon "
Không để cô kịp chạy, vẫn là động tác của anh nhanh hơn. Anh kéo cánh tay của Mộc Y lôi vào lòng mình.
Quân Trầm ôm chặt lấy cô, đầu của anh dựa vào tấm vai quyến rũ của cô mà khẽ khép đôi mi lại.
Giọng anh hơi nhỏ nhưng đủ làm cô khẽ loạn nhịp. Chất giọng tuy nhẹ nhàng nhưng không kém phần lạnh lùng.
" Em đừng đi được không "
"...."