Lãnh Thảo Hàm Trì

quyển 2 chương 14

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Krizak

Beta: Suzaku

Hoàng Đế vừa nghe Sở Tụ nói, ánh mắt ôn nhu bình đạm ban đầu liền bị thay thế bởi thần sắc tức giận, khiến vẻ mặt hắn trông rất khó coi. Hắn một tay đẩy Sở Tụ lên giường. Sở Tụ đột nhiên bị ngã đầu càng đau hơn, ô ô vài tiếng tỏ vẻ bất mãn.

Hoàng Đế đứng dậy, hướng ra ngoài điện nói, “Người đâu, đến hầu hạ thay y phục!”

Thái giám cung nữ chờ bên ngoài lập tức mang chậu rửa và đồ dùng tiến vào, đầu tiên là hầu hạ Hoàng Đế thay xiêm y, giúp hắn rửa mặt chải tóc.

Sở Tùy buộc tốt tóc cho Hoàng Đế, dùng một đoạn dây đen cột gọn rồi mới hỏi, “Hoàng Thượng, có cần gột rửa cho Dịch đại nhân hay không?”

Sở Tùy hoàn toàn xem Sở Tụ thành người thị tẩm cho Hoàng Đế, bởi hắn phải luôn lấy lòng chủ tử làm trọng, hầu hạ chủ tử thư thái, như vậy thì địa vị của hắn mới có thể giữ vững. Đương nhiên một phần cũng vì hắn là tổng quản trong tẩm điện của Hoàng Đế.

Hoàng Đế nhìn Sở Tụ trên giường, ánh mắt bốc hỏa lại càng thêm u ám, nói, “Thoát hết y phục của y!”

Sở Tụ chỉ cảm thấy thân thể rất mệt mỏi, một đầu ngón tay cũng lười động, ý nghĩ nặng nề cái gì cũng không thèm ngẫm đã nhắm mắt thiếp đi.

Thời điểm có người đến thoát xiêm y cậu, cậu vẫn lờ mờ mà cảm giác được. Bởi vì trên người cậu đang rất nóng, thoát được y phục trói buộc trên người làm cậu thoải mái hơn rất nhiều, nên cậu cũng rất phối hợp. Thẳng đến khi trên người chỉ còn một kiện áo lót, cậu mới cảm thấy có chút lãnh, còn thêm có một cánh tay đang sờ sờ trên lưng cậu, không biết vì sao cậu lại cảm thấy thực ghê tởm, liền hừ hừ vài tiếng tỏ vẻ không thích.

Hoàng Đế ngồi một bên nhìn từng kiện từng kiện y phục của Sở Tụ bị cởi ra, cuối cùng chỉ còn lại một mảnh áo trắng đơn sơ. Bởi vì Sở Tụ uống rượu đến say túy lụy, thêm thân thể động tình mà phiếm hồng, cho dù cách một tầng vải nhưng vẫn có thể thấy được nhan sắc diễm lệ bên trong.

Thái giám phụ trách thoát xiêm y cho Sở Tụ là một lão thái giám trong cung, hắn đối với chủ tử là trăm phần trăm trung thành, không tham quyền cũng không tham tiền, bất quá, lão lại rất háo sắc, rất nhiều mỹ nhân nam sủng thị tẩm địa vị không cao đều bị lão sờ qua không sót. Trước kia Hoàng Đế biết cũng chẳng nói gì, nhưng không nghĩ tới lão lại cả gan làm loạn, lúc này cư nhiên đưa tay sờ đến áo lót Sở Tụ, Hoàng Đế hừ một tiếng, cực kì phẫn nộ nói, “Ngươi dám! Chém đôi tay đó đi!”

“Hoàng Thượng, nô tài chỉ cởi xiêm y cho y, không phải cố ý. Thỉnh Hoàng Thượng tha cho nô tài, tha cho nô tài!” Bị Hoàng Đế phát giận dọa sợ, lão lập tức quỳ xuống cầu xin.

Hoàng Đế chính là đang tức giận đến khó tiêu, chính mình đi đến đỡ Sở Tụ tựa vào người, Sở Tụ ưm ưm hai tiếng, tìm vị trí tốt mà tựa vào.

“Vả miệng cho trẫm! Lôi ra ngoài chém đôi tay hắn!” Hoàng Đế ôm sát Sở Tụ, xem người kéo lão thái giám ra ngoài. Lão kia vốn còn muốn cầu xin tha thứ, bất quá lời còn chưa nói đã bị người che miệng.

Sở Hiền này vốn là một thái giám rất bất hòa, nhưng dựa vào lão là người Hoàng Thái Hậu cấp cho Hoàng Đế, ở trong cung cũng có chút địa vị cho nên chưa thể làm gì lão, không nghĩ tới lần này dám ở trước mặt Hoàng Đế mà động tay động chân với người trong lòng của hắn.

Kỳ thực cũng là do Sở Tùy không báo với lão vị trên giường kia là Dịch đại nhân, nếu hắn biết, cho dù hắn có lá gan lớn cỡ nào cũng không dám. Ở trong cung mà mất đi đôi tay chính là phế vật, chỉ có thể bị ném ra cung.

Thân thể bắt đầu nóng rực, đây là lần đầu tiên Sở Tụ dùng nhiều rượu như vậy, so với Hoàng Đế còn muốn uống nhiều hơn. Được chốc lát thì Sở Tụ cọ cọ vào lòng Hoàng Đế, thở hổn hển muốn đem tầng ràng buộc cuối cùng cởi bỏ.

Hoàng Đế cho tất cả mọi người trong tẩm thất lui ra.

Sở Tùy đi tới cửa, liếc nhìn gương mặt ửng đỏ của Sở Tụ nằm trong lòng Hoàng Đế, thầm nghĩ thật đúng là một mỹ nhân hiếm có, bất quá, theo Sở Tùy hắn thấy, mỹ nhân đều giống nhau, bất đồng cũng chỉ có hai loại: được Hoàng Đế sủng ái và không được Hoàng Đế sủng ái.

Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Hoàng Đế sủng ái một người đến như vậy, chỉ là không biết có thể được bao lâu.

Sở Tụ cảm thấy có một cỗ khí đang quấy nhiễu trong thân thể, hanh khô nóng nóng, làm tứ chi cậu thật thoải mái, nhưng dần dần cỗ khí lưu động này tập hợp lại thành một chỗ không có lối xuất ra, điều này làm cho cậu khó chịu xao động cả lên.

Hoàng Đế hôn môi rồi hai má Sở Tụ, Sở Tụ thì cọ cọ hôn hôn lên trên mặt Hoàng Đế, đôi mắt bịt kín hơi nước thất thần nhìn hắn, hai tay cậu cũng giãy khỏi trói buộc mà thằm dò trên người ai kia, chỉ kém là không có khí lực mà đẩy ngã đặt Hoàng Đế trên giường.

Hoàng Đế thấy Sở Tụ nhiệt tình như vậy, cũng thực nghe lời mà nằm xuống, đặt Sở Tụ trên người hắn. Sở Tụ theo bản năng mà sờ qua sờ lại trên người Hoàng Đế, từ hai má đến ngực, cằm Hoàng Đế thì đâm vào người khiến cậu khó chịu mà cắn hắn một ngụm.

Tầng áo lót của hai người đều cởi, Sở Tụ dán trên người Hoàng Đế mà cọ tới cọ lui, đem quần Hoàng Đế cũng thoát nốt, cuối cùng không biết làm sao, đang mê man mà tính tình bạo phát, đá Hoàng Đế làm hắn trúng hai phát.

Đương nhiên hai phát kia cũng chả có bao nhiêu là khí lực, Hoàng Đế có chút buồn cười xoay người đặt Sở Tụ xuống dưới. Nhìn Sở Tụ vì bất mãn mà đô đô miệng, Hoàng Đế liền cúi đầu hôn xuống, sau đó lại một phen dây dưa tìm kiếm, Sở Tụ cảm thấy thoải mái cũng bắt đầu nhiệt tình đáp lại.

Cuối cùng tách ra, tâm tình buồn bực ban đầu của Hoàng Đế cũng bị sự nhiệt tình của Sở Tụ thổi tan, hắn thoải mái mà lột sạch cậu, nhìn phân thân Sở Tụ vì động tình mà đứng lên. Trước kia hắn nhìn đến dương vt của người khác chỉ cảm thấy bẩn, nam sủng thượng qua, hắn cũng chẳng cần chú ý đến, lúc này, hắn lại thấy trên người Sở Tụ không nơi nào là không tốt. Tay hắn nhẹ nhàng khẽ vuốt một chút thì Sở Tụ đã ô ô lầm bầm vài tiếng.

Hắn hứng thú tiếp tục dùng tay vuốt ve, Sở Tụ cảm thấy thực thoải mái, liền giật giật thân mình hướng vào bàn tay hắn, trên đỉnh đã tích vài giọt lệ trong suốt chảy ra, ướt đẫm tay Hoàng Đế. Hoàng Đế liếc mắt nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Sở Tụ một cái, ban đầu chỉ là nhẹ vuốt, bởi vì thần thể Sở Tụ tìm kiếm được vui sướng, bắt đầu nhẹ nhàng hừ vài tiếng, thanh âm trong trẻo mang theo dục vọng mê mang và kiềm nén. Cậu giãy giụa thân thể muốn có được càng nhiều khoái cảm. Hoàng Đế nhìn mà tâm tình càng thêm mênh mông, lập tức buông tay, áp đảo lên người Sở Tụ. Hình dạng lỗ tai cậu thật đẹp, vào lúc này phảng phất chút phiếm hồng, Hoàng Đế ở trên tai cậu nhẹ cắn, sau đó lại chuyển qua cần cổ, một đường hướng đến trước ngực, tại hai điểm hồng anh không ngừng quanh đi quẩn lại, chậm rãi xoa xoa cọ sát.

Loại nhu tình này làm Sở Tụ không chịu được nên có chút lộn xộn, nâng thắt lưng cọ cọ trên người Hoàng Đế, Hoàng Đế vươn tay thay Sở Tụ vỗ về chơi đùa dục vọng của cậu,

Sở tụ nức nở một tiếng liền xuất ra, lượng cũng không nhiều nhưng lại dính đầy tay Hoàng Đế. Hoàng Đế nhìn tay mình thì khe khẽ thở dài, từ bên đầu giường lấy khăn lau. Tinh dịch Sở Tụ không có mùi nồng mà còn mang theo chút hương thơm ngát, trong suốt trắng trong mà không phải màu trắng ngà. Tinh dịch như vậy sự thật thì không thể làm nữ nhân mang thai. Hoàng Đế biết chuyện này cũng liên quan đến thói quen ăn uống của cậu, Sở Tụ không ăn thịt, đồ chay thì chỉ ăn nhẹ, nếu Sở Tụ còn tiếp tục như vậy, hẳn là cậu không thể thành một nam nhân cường tráng, cả đời cũng không thể có được đứa nhỏ, Hoàng Đế nhìn thấy thì cực kỳ vui sướng đến nói không nên lời. (=.= anh vì hạnh phúc bản thân mà ko lo em nó yếu sinh lý run run)

Truyện Chữ Hay