Trên biển cả rộng lớn mênh mông, một chiếc chiến hạm khổng lồ được làm hoàn toàn từ đất đá tựa như một ốc đảo trên không mạnh mẽ xé gió lao đi lướt trên những con sóng...
Trên mũi thuyền lớn hướng ra đại dương xanh thẳm, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu xuýt xoa nhìn con cá chình biển khổng lồ đang mở đường bơi bên dưới mặt biến, khí tức hung bao lập tức khiến không ít sinh vật biển nhỏ yếu tránh xa...
Đúng là có dân bản địa mở đường cái gì cũng thuận tiện nhất là dân bản địa này sở hữu thực lực không chê vào đầu được...
.
————————
Tên: Lôi Văn Cá Chình - Ngư Tiểu Thất
Cấp độ:
Nghề nghiệp: Huyết tộc trực hệ.
Chủng tộc: Huyết tộc.
Sức mạnh: +
Thể lực: +
Tốc độ: +
Tinh thần: +
Năng lực: Lôi Văn.
Năng lực chủng tộc: Huyết Thuật Biến Thân.
Kỹ năng: Đột Kích.
Trang bị: không.
...
.
Năng lực: Lôi Văn - tiêu hao tinh thần lực phát động phù văn trên cơ thể tạo ra một đạo lôi điện cực mạnh tấn công những kẻ thù tiếp xúc với nó, cường độ của lôi điện tùy thuộc vào tinh thần lực tiêu hao.
Năng lực chủng tộc: Huyết thuật biến thân - kỹ năng cổ xưa của biển cả chỉ có những kẻ mang trong mình dòng máu của đại hải mới có thể sở hữu, có thể biến đổi thành hải thú thượng cổ cũng như tôn thần cổ đại.
Kỹ năng: Đột kích - lao lên trước với một tốc độ cực nhanh bất ngờ tấn công đối thủ.
.
————————
Dù đã sớm đã đoán được bé cá chình này sẽ rất mạnh nhưng khi tận mắt thấy được bảng thông tin của nàng Trần Lâm vẫn không khỏi một phen kinh ngạc...
Không tính cấp độ đủ sức khiến không ít thành viên lười biếng nào đó trong Huyết tộc ao ước thì thông số sức mạnh của cô bé cá chình Ngư Tiểu Thất cũng khiến Trần Lâm không khỏi lắc đầu xuýt xoa về độ chiến cả loài hung thú, dễ thấy nhất là trừ chỉ số tinh thần khá thấp do còn chưa trưởng thành thì các chỉ số khác của cô bé đều rất cao đến đáng kinh ngạc phản ánh nhục thân siêu cường của nàng, quan trọng hơn đó còn là thân thể chưa chân chính trưởng thành nếu thật sự thành niên sức mạnh của Ngư Tiểu Thất có thể đến đâu không ai có thể tưởng tượng.
Ngoài ra năng lực của Tiểu Thất cũng không tệ, nhất là năng lực thành danh của nàng Lôi Văn.
Chỉ là hơi khác suy nghĩ ban đầu của Trần Lâm khi Tiểu Thất thật ra không phải phóng điện như Thanh Vân hay Lôi gia mà là một loại hình chơi bùa, dòng điện kh ủng bố của Tiểu Thất không được nàng trực tiếp tạo mà đến từ việc nàng kích phát những hoa văn đặc trưng trên cơ thể qua đó tạo ra dòng điện tấn công đối thú, tính ra về mặt nguyên lý hoàn toàn tương đồng với phù văn của Khắc Văn Thần mà Huyết tộc đang sử dụng...
Đây là có lẽ mà một loại duyên phận giữ bé cá chình biển sâu Ngư Tiểu Thất và Huyết tộc, hay cũng có thể xem như may mắn nghịch thiên của Huyết tổ đại nhân lại bạo phát dù sao tỉ lệ để một giống trên cạn như Trần Lâm gặp phải một sinh vật biển sâu như bé cá chình này thật sự rất thấp.
Không chỉ thế với một sinh vật biển gặp được đã khó nhưng để thu phục được lại càng là điều khó hơn nhất là khi không có sự mở đường của một sinh vật biển đủ khỏe khác, thành công thu được Ngư Tiểu Thất thực sự là một chuyện hết sức may mắn của Trần Lâm...
.
Tuy nhiên khiến Trần Lâm không sao hiểu được là tại sao với thực lực như thế bọn sinh vật biển này lại không thường xuất hiện, ít nhất là trong sự kiện đánh nhau dành quà của hệ thống thì ngoài Hải Sa tộc và một con bạch tuộc đen to lớn ra còn lại không thấy sinh vật biển nào khác tham gia.
Thực lực của một con cá chình con đã thuộc loại cực mạnh không có lý do gì thực lực của cộng đồng Hải tộc lại yếu được, biển cả rộng lớn chắc chắn sẽ có những tồn lại ngang bằng hay thậm chí là mạnh hơn Ngư Tiểu Thất rất nhiều, câu hỏi đặc ra là tạo sao những tồn lại kh ủng bố kia lại lặng sâu dưới biển không thấy hiện thân khiến nhiều người đánh giá thấp sự hung hiểm của biển cả.
Trần Lâm trước kia cũng như thế nghĩ biển sâu chắc cũng chỉ như đất liền nhưng sau khi chạm trán không ít thủy quái Trần Lâm đã ý thức được mình sai lầm đến mức nào và càng như thế Trần Lâm lại càng tò mò điều gì đã kìm chân Hải tộc...
Rất may Trần Lâm vừa thu được một con đệ Hải tộc nên dù con đệ này hơi ngu nhưng Trần Lâm cũng đã nhận được đáp án thích hợp, đó chính là map đấu.
.
Thật ra vấn đề này Kim Mao Sư Vương từng lấy ra để khiêu khích Sa Hoàng rồi, cộng đồng Hải tộc đúng là rất mạnh nhưng đều sống dưới nước và sức mạnh lớn nhất của Hải tộc cũng chỉ là ở dưới nước...
Đơn cử như Ngư Tiểu Thất vốn là một đại cá chình khổng lồ xứng đáng là hung thần của biển cả nhưng nếu nhảy lên bờ thì cũng chỉ là một con cá mắc cạn nằm chờ chết mà thôi, đương nhiên Ngư Tiểu Thất cũng có thể hóa thành nhân hình để đánh nhau nhưng đó không phải hình thái chiến đấu mạnh nhất của nàng.
Đừng thấy Sa Hoàng có thể mạnh mẽ trấn áp Kim Mao Sư Vương mà lầm tưởng, thực tế nó đều đến từ cấp độ vượt trội của lão Sa Hoàng nếu xét kỹ lại Sa Hoàng thật sự rất thiệt thòi khi lão gần như đã chấp đối thủ chiêu cuối.
Có lẽ đó cũng là nguyên nhân tại sao dù Huyết tổ đại nhân phế không khác gì quân Ý nhưng Sa Hoàng vẫn vui vẻ chấp nhận gánh còng lưng vị bạn nhậu này chỉ để kết minh với Huyết tộc, đó không chỉ là để tạo thành liên minh chống lại Long tộc mà còn là để tạo nên sức ảnh hưởng lên lục địa thứ mà Hải Sa tộc chắc chắn không thể vươn tới.
Đồng nghĩa với đó lục địa cũng là vấn đề với những Hải tộc khác dù đó chỉ đơn giản hơn chỉ là map đấu của hệ thống.
Mặc dù hệ thống đã hết sức công bằng nhất có thể nhưng trên đời này vốn không có gì là công bằng tuyệt đối và map đấu của hệ thống cũng thế, dù có phần đang dạng nhưng gần như rất ít map đấu trường liên quan đến đánh nhau trên biển hay dưới biển mà phần lớn đều là trên đất liền không sa mạc đồng cỏ thì cũng là rừng rậm nguyên sinh, một đại hải thú đánh nhau trên đồng cỏ hay sa mạc không cần phải nghĩ nhiều cũng biết là rất thiệt thòi.
Đây có thể nói là sự bất công không thể chối cãi của hệ thống dành cho cộng đồng Hải tộc.
Ngược lại kèo đã không thơm thế nên cộng đồng Hải tộc lười không thèm tham gia sự kiện gì đó của hệ thống vô tình dẫn đến việc đánh giá sai sức mạnh của chủng tộc hệ nước lớn này.
Rất may biển cả lớn hơn lục địa rất nhiều thế nên dù bị hệ thống xem như "con rẻ" nhưng công đồng Hải tộc vẫn có chỗ đứng cho riêng mình mà không ai có thể chạm đến được...
.
Cứ như thế trước sự mở đường của bé cá chình Ngư Tiểu Thất, Chiến Hạm Thiên Cung một đường thuận lợi không gặp rắc rối gì nữa cưỡi trên các con sóng lao đi như tên bay tiến về phía trước thẳng hướng mặt trời...
Tuy nhiên càng đi về phía trời đông bầu trời càng tối dần nhưng một mảnh vô tận hắc ám kia không phải do trời đêm đã xuống mà là do trước mũi chiến thuyền nơi chân trời xa xa là cuồn cuộn mây đen như một trận bão khổng lồ chớp động lôi quang đang án ngữ một khung trời.
Cảm nhận được trước mắt có điềm chẳng lành, hắc vân cuồn cuộn như một lời cảnh cáo cho những kẻ dám xâm phạm, thuyền phó Phương Tuyết không nhịn được bước lên cạnh Trần Lâm nhỏ giọng nói:
- Đại nhân phía trước...!dường như không được...!tốt lắm...
- Chúng ta có nên đi vòng qua đó không?
...
.
Dù trên cơ bản là không thấy được gì nhưng sâu trong linh hồn Phương Tuyết vẫn cảm nhận được phía trước là nơi không nên đến, nàng không sợ nguy hiểm nhưng cũng không muốn phiền phức không đáng có muốn đi đường vòng tránh né khung trời dong bão sặc mùi quỷ dị u ám đến cùng cực kia...
Tuy nhiên Trần Lâm lại lắc đầu híp mắt lại nhìn vùng trời tối đen trước mắt nghiêm túc nói:
- Không, nơi ta muốn đến chính là nơi đó...
...
.
Nằm ngoài sự tưởng tượng của Phương Tuyết và thị nữ đội mục tiêu khiến Trần Lâm phải cất công lên đường trèo đèo lội suối trong chuyến đi lần này không ngờ lại ngay phía trước nơi cuồn cuộn mây đen đang không ngừng trút xuống những cơn mưa nặng hạt xuống đáy biển xanh kia, muốn Trần Lâm đi vòng hiển nhiên là không thể chỉ có thể mạnh mẽ xông vào bất chấp giác quan thứ đang mách bảo những thành viên của đội thị nữ không nên bước vào...
Tuy nhiên không đợi mọi người có phản ứng bé cá chình Ngư Tiểu Thất đã phản ứng trước trồi lên khỏi mặt nước rồi đưa cái đầu kh ủng bố của mình cạnh mũi thuyền trầm giọng nói:
- Lão tổ...!người muốn vào cấm vực đó sao?
- Nơi đó thật sự không vào được đâu...
...
.
Giọng nói khàn khàn vô cùng chói tai vang lên những vẫn không giấu được sự lo lắng trong lời của Ngư Tiểu Thất phán ánh bản thân nàng cũng kiêng kỵ khoảng trời mưa bão trước mặt...
Trần Lâm không nhịn được nhíu mày liếc nhìn cái đầu cá chình kh ủng bố kia hỏi:
- Cấm vực?
- Nói rõ hơn xem...
...
.
Ngư Tiểu Thất không chút giấu giếm liếc nhìn bầu trời tối đen trước mặt nếu để ý kỹ sẽ thấy tựa như hai thế giới một bên nắng đẹp trong khi bên trong là cuồn cuộn mưa bão mở miệng kể:
- Cấm vực thật ra chỉ là cái tên mà cộng đồng Hải tộc tại đây nói với nhau để chỉ ba nơi nguy hiểm không thể đến mà thôi...
- Trong đó vùng mưa bão trước mặt chính là một trong số đó...
- Không giấu gì lão tổ vùng mưa bão kia không phải mới xuất hiện đây mà tính ra kể từ lúc ta có ý thứ đã thấy nó ở đó rồi...
- Ngày qua ngày đều như thế mây đen cuồn cuộn lôi đình không ngừng mưa bão, không chỉ thế bên dưới đáy biển còn tồn tại rất nhiều dòng hải lưu tạo thành những xoáy nước lớn...
- Trong vòng m hải vực...!bất kể là bầu trời, mặt biển hay dưới biển sâu đều không một sinh vật nào sống được dần dần nó trở thành tử vực không sinh vật biển nào dám bén mảng đến gần...
...
.
- Cái gì nguy hiểm đến vậy sao?
Nghe con dân bản xứ như Ngư Tiểu Thất cẩn thận kể tường tận nguyên nhân, Trần Lâm không nhịn được kinh ngạc kêu lên có chút trầm trọng nhìn khung trời đầy mưa bão sấm chớp ì đùng trước mặt...
Lúc đầu khi đến gần Trần Lâm cũng đã cảm nhận được nơi kia hết sức tà môn nhưng chỉ nghĩ rằng đó là mưa bão thông thường cho dù có nguy hiểm đi chăng nữa cũng sẽ không là gì với Chiến Hạm Thiên Cung, đến khi nghe được sự sợ hãi trong lời nói của Ngư Tiểu Thất, Trần Lâm mới ý thức được mình có thể đã sai.
Tuy nhiên đã cấn công đến được đây Trần Lâm cũng không thể cứ như thế mà sợ hãi đi về được, đi vào bên trong kia thì nhất thiết phải vào rồi có nguy hiểm thì chỉ có thể đương đầu nhưng trước hết phải tính toán đôi chút.
Thoáng trầm ngâm suy nghĩ một lúc Trần Lâm mới nhìn qua cái đầu cá chình to lớn của Ngư Tiểu Thất nghiêm giọng phân phó:
- Theo ngươi nói bên trong toàn là xoáy nước, người vào đó cũng không giúp được gì...
- Tiểu Thất ngươi đưa chúng ta đến đây được rồi...!nhưng đừng vội mừng việc vẫn chưa hết...
- Ta có nhiệm mới cho ngươi...
...
.
- Được, lão tổ...
Nghe Trần Lâm nói thế, Ngư Tiểu Thất có chút buồn nhưng vẫn gật đầu đáp...
Nhìn chung sức mạnh lớn nhất của Ngư Tiểu Thất là ở dạng cá chình khổng lồ trong khi bên trong hải vực mưa bão kia toàn là xoay nước dường như rất nguy hiểm cho cả sinh vật dưới biển, nàng vào đó cũng không phát huy được gì nhiều ngược lại trở thành gánh nặng cho đồng đội.
Dù rất buồn khi chưa theo đại ca được bao lâu đã bị điều đi làm việc khác nhưng đây là cách tốt nhất cho bản thân phát huy nên Ngư Tiểu Thất vẫn ngoan ngoãn nghe lệnh.
Thấy thế Trần Lâm không khỏi gậy đầu thầm hô một tiếng bé ngoan rồi cười nói:
- Không cần phải căng thẳng nhiệm vụ mới này cũng khá đơn giản...
- Ngươi trở về cứ theo đường bờ từ biển của lục địa đi xuống vùng biển phương nam chờ đợi trang thủ cày cấp...
- Rất nhanh thôi ta sẽ ra đó tìm ngươi...
...
.
- Xuống vùng biển phương nam?
- Được ta sẽ xuống đó chờ lão tổ...
Nhận được mệnh lệnh của Trần Lâm, Ngư Tiểu Thất cái hiểu cái không nhưng vẫn gật gật cái đầu lớn xác nhận rồi ầm một tiếng lặng xuống biển.
Cứ như thế đại cá chình biển khổng lồ phá nước lao đi theo dòng hải lưu bơi xuống vùng biển phương nam như Trần Lâm nói cũng chính là vinh Thái quốc mà chờ đợi, còn chờ đợi gì thì hiển nhiên là chờ đợi Huyết tộc kéo quân đánh xuống đó.
Nhìn bóng đen khổng lồ ẩn trong làn nước chầm chậm bơi đi, Trần Lâm thoáng thở dài có chút xấu hổ với tộc nhân mới này khi cái gì cũng để Tiểu Thất tự làm, tính ra ngoài cái tên Huyết tộc cũng chưa cho nàng cái gì ra hồn.
Thầm bảo bản thân sẽ bù đắp cho bé lo li da đen này, Trần Lâm tạm gác lại tạp niệm trong lòng nhìn qua cuồn cuộn mây đen che kín bầu trời trước mặt lạnh giọng nói:
- Mọi người chuẩn bị sẵn sàng...!chúng ta vào bên trong đó xem sao...
- Để ta xem cấm vực của đại hải nó nguy hiểm đến mức nào...
...
.
Ngay lập tức dưới mệnh lệnh của Trần Lâm đội thị nữ lập tức lên đồ sẵn sàng chiến đấu, Chiến Hạm Thiên Cùng cũng từ từ tiến tới bay vào vùng biển ngập tràn mưa bão cuồn cuộn lôi minh phía trước không hề biết rằng những áng mây đen cũng đang chầm chậm nuốt chửng lấy chính chiến hạm vào trong.