Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 640: 640: cân đẩu thạch

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bên trong tòa Nhiệm Vụ Đường, những tâm hồn nhỏ bé lại được một phen tổn thương sâu sắc khi một lần nữa chứng kiến cảnh Huyết Linh không một chút nghĩ ngợi đưa trang bị tím độc nhất mà mình may mắn quay ra được cho Trần Lâm...

Mặc dù không biết cái ván lướt sóng bằng đá kia có thể dùng làm việc gì nhưng chắc chắn nó là một trang bị tím độc nhất vô cùng quý giá với không ít kẻ có mặt tại đây, ấy vậy mà cái thứ quý giá kia lại được xem như hàng hóa thông thường bị đem tặng đi một cách hết sức dễ dàng.

Không chỉ máu chó mà Huyết tộc thật sự là điên mịa hết rồi chính là suy nghĩ của tất cả những người có mặt.

.

Ngược lại chủ nhân của cuộc chơi và là trọng điểm của sự quan tâm nơi hội tụ của những cái nhìn không quá thiện cảm, Trần Lâm lại chỉ thoáng cười cười có phần đểu cáng tiếp nhận tâm ý của Huyết Linh.

Hơn ai hết Trần Lâm biết rõ Huyết Linh đến nhìn cũng không thèm nhìn đem chiếc ván lướt sóng bằng đá kia cho mình không phải chỉ vì hiếu tâm mà chỉ sợ còn làm màn đáp trả Thanh Vân.

Có thể nói ở Huyết tộc trừ việc đánh nhau ra thì Thanh Vân chơi cái gì Huyết Linh cũng không kém cạnh chơi tới bên đến đó và ngược lại, trước đó do không hợp với bản thân Thanh Vân đã đem trang bị mở hàng của mình thẻ bài Tịnh Phong hiếu kính cho Trần Lâm, thế nên là đối thủ không ngồi chung bàn chỉ ngủ chung giường Huyết Linh sao có thể yếu thế không chút nghĩ ngợi thậm chí không thèm nhìn đến lập tức tăng trang bị tím độc nhất mà mình quay ra được cho Trần Lâm như một lời đáp trả đanh thép.

Đương nhiên ai đấu đá thì đấu đá, được tặng quà Huyết tổ đại nhân có thể nói là vui bỏ mịa nhanh tay thu lấy, tuy nhiên khi nhìn đến bảng thông tin của chiếc ván đá lướt sóng có phần quá khổ trong tay Trần Lâm lại không nhịn được nhướng mày ngạc nhiên.

Bởi lẽ chiếc ván lướt sóng màu xám tro của đá này có một cái tên hết sức quách Cân Đẩu Thạch, một cái tên rất chi là trùng hợp với một thứ trong truyền thuyết khiến người ta mơ mộng.

.

———————————

Tên: Cân Đẩu Thạch.

Loại: trang bị phụ trợ.

Phẩm chất: tím (độc nhất)

Tính năng: nhận được lời chúc phúc của thời không, cục đá mang trong mình khả năng bay lượn độc nhất vô nhị bất chấp trọng lượng đè lên nó, ngoài ra cũng nhờ lời chúc của thời không làm cho tốc độ bay vĩnh viễn không thay đổi bất di bất dịch vạn ngàn dặm một ngày.

(Chú ý: trong bị độc nhất và duy nhất không có cái thứ hai, /)

———————————

...

.

- Cmn...!bay...!bay rồi....!thứ này đúng là sinh ra cho bổn Huyết tổ...

- Hảo Huyết Linh làm rất tốt...bổn Huyết tổ thương nhất...

Không cần nghĩ ngợi gì nữa ngay khi nhìn vào bảng thông tin của chiếc ván đá lướt sóng nhưng có thể lướt được cả gió trong tay mình, Trần Lâm đã không nhịn được sướng khoái rên lên một tiếng động dc.

.

Mặc dù “vân” và “thạch” là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt, cân đẩu vân và cân đẩu thạch cũng chắc chắn không có ăn nhậu gì với nhau.

Nhưng bằng cách vị diệu nào đó của hệ thống đại lão chiếc ván lướt sóng mang trên Cân Đẩu Thạch kia lại không phải dùng để lướt sóng mà là dùng để lướt gió khi không ngờ nó có thể đem đến năng lực bay lượn, còn bay như thế nào thì không cần sách hướng dẫn sử dụng cũng biết được chính là đạp lên nó rồi lượn đi xem như phương tiện tham gia giao thông.

Tuy đó không phải là bay bằng cánh và càng không phải đạp mây cưỡi gió như trong phim, mà lại là đạp lên miếng đá lượn trên bầu trời như thanh niên Người Bạc “Silver Surfer” tính có hơi gián tiếp đôi chút chưa phải chân chính bay lượn, nhưng với một con người luôn có khát vọng nồng cháy trong phương diện bay bay như Trần Lâm nói chung là thèm chết cđm rồi thì trang bị tím này thật sự là quá phê như con tê tê...

Lòng sướng khoải khó tả khi Huyết tổ đại nhân rốt cuộc cũng đã có thể bay bay như người ta, Trần Lâm không nhịn được thích thú cười lớn ôm lấy Huyết Linh hôn cái chụt như một sự tưởng thưởng xứng đáng cho nàng.

.

Tuy nhiên Trần Lâm ngu ngờ không hề biết rằng hành động não tàn kia lại là phát pháo cho chiến tranh...

Bị Trần Lâm tập tích bất ngờ Huyết Linh cũng thoáng bất ngờ không kém ngu ngơ không biết gì, bởi lẽ nàng thật sự chưa hề để ý đến thứ mình đã tăng cho Trần Lâm có công dụng gì, nhưng rất nhanh Huyết Linh đã ý thức được mình vừa dính được kèo thơm làm cho Trần Lâm thích thú, mà đã khiến phụ thân đại nhân thích thú chính là chiến thắng vẻ vang của nàng trước đối thủ.

Đôi mắt phương sắc sảo của Huyết Linh theo đó liếc nhìn qua Thanh Vân rồi nhếch mép cười lên một cái khoái trá đầy tính khiêu khích chắc chỉ thiếu mỗi việc chưa đưa lên ngón giữa.

Sau những pha bị bán hành ngập mồm, Huyết Sắc nữ vương rốt cuộc cũng đã có thể lật kèo.

.

Ngay lập tức trước sự khiêu khích trắng trơn của Huyết Linh, Thanh Vân giận đến đầu bốc khói trắng nghiến răng ken két liếc xéo Huyết Linh một cái như muốn ăn tươi nuốt sống vị đông phương hoàng hậu vẽ ngoài đoan trang nhưng nội tâm trẻ trâu trước mặt.

Đáng tiếc nhìn Trần Lâm không ngừng vuốt v e chiếc ván lướt sóng...!à không giờ phải gọi là ván lướt gió Cân Đẩu Thạch mới đúng, Thanh Vân biết kèo này mình thua rồi chỉ có thể thầm trách bản thân xui xẻo không quay ra được thứ Trần Lâm thích trong khi "con mắm" kia lại được...!Thật là quá tức đó mà...

Tuy nhiên thua người không thua trận, mà lỡ thua trận rồi thì phải tìm cách chống chế như mạng lag hay tại thằng support ngu...

Dù biết kèo này ăn shit rồi nhưng Thanh Vân vẫn không phục liếc nhìn vào bảng thông tin của chiếc ván đá lướt gió Cân Đẩu Thạch kia tìm cho mình một hy vọng, rất may bằng kinh nghiệp băng lượn mỗi ngày của mình Thanh Vân không ngu như tên nào đó rất nhanh đã phát hiện vấn đề, đôi mắt ngọc theo đó dần dần sáng lên.

Như thấy được ánh sáng của Đảng, Thanh Vân không nhịn được nhếch mép cười lạnh một cái rồi như vô tình lại rất hữu ý nói:

- Ưmmm...!thì ra đây Cân Đẩu Thạch sao...!ta còn nghĩ là Cân Đẩu Vân của hầu ca nữa chứ...

- Hừ...!cũng thường thôi mà...

...

.

- Hừ...!Cân Đẩu Thạch thì đã làm sao???

- Con rắn kia ý ngươi muốn gì hả...!hay là không quay ra được như bổn nữ vương nên cay...

Ngược lại nghe được những lời sâu cay của Thanh Vân nhắm vào "bảo bối" của mình, Huyết Linh lập tức xù lông nhím lên hừ lạnh một tiếng đáp trả.

.

Trần Lâm cũng nghe được mùi thuốc súng quanh đây thoáng cười cười can ngăn trước khi hai vị đệ nhất nữ vương Huyết tộc này đánh nhau.

- Được rồi...!được rồi...!không cần phải cãi nhau làm gì...

- Hai nữ vương của ta đều tốt hết, ta đều yêu quý các nàng nhất...

- Trời xanh ta cũng thương mà rừng đỏ ta cũng thương hết...!được chưa...

...

.

Hiển nhiên lá “huyết lam nguyệt kỳ” một nửa trời xanh, một nửa đất đỏ và cả trái tim minh nguyệt ngay trung tâm đã là minh chứng rõ ràng nhất Trần Lâm quan tâm đ ến tam đại nữ vương thế nào, tình cảm mà Trần Lâm dành cho Huyết Linh, Thanh Vân và Minh Nguyệt là không thể đong đếm.

Dù sao thì không có các nàng lấy ai ra gánh Huyết tổ đại nhân bước lên con đường đỉnh đỉnh phong.

Cái đó người ta gọi là uống nước nhớ nguồn...

Thế nên trước sự mâu thuẫn đến độ sắp c ởi quần đánh nhau của Huyết Linh và Thanh Vân, Trần Lâm dù rất muốn thấy hai nữ vương này combat xem thế nào nhưng vẫn phải đứng ra ngăn cản dỗ ngọn hai bà nội này.

Trước những lời đường mật của Trần Lâm, hai nữ Huyết Linh và Thanh Vân mới xem như tạm gác tranh chấp thoáng mỉm cười ngọt ngào nhưng vẫn không quên liếc nhìn nhau rồi hừ lạnh một tiếng không ưa.

Trong đó Thanh Vân vẫn là sâu cay nhất không chịu bỏ qua cười như không cười “thì thầm” vào tai Trần Lâm đủ để Trần Lâm và cả Huyết Linh nghe thấy:

- Ta và Huyết Linh tình cảm "sâu sắc" làm gì có chuyện mâu thuẫn...

- Ta chỉ nhắc nhở ngài một chút mà thôi, đồ vật kia đúng là có thể bay được nhưng tốc độ của nó có chút vấn đề nha...

- Mười vạn tám ngàn dặm đúng là rất xa nhưng là bay trong một ngày lận đó không phải một cái lộn vòng đâu...

- Đây là sự khác biệt giữa Vân và thạch...

...

.

- Cmn...!suýt chút nữa bị hệ thống hố rồi...

Nghe người có chuyên môn như Thanh Vân nói thế, Trần Lâm rốt cuộc cũng ý thức được vấn đề trừng lớn đôi mắt trâu nhìn lại bảng thông tin của Cân Đẩu Thạch.

.

Quả thật lúc thấy được chiếc ván đã lướt gió Cân Đẩu Thạch này lại có thể đem đến năng lực bay lượn, Trần Lâm đã mừng đến híp cả mắt nào còn thấy được những thứ quan trọng phía sau, nhất là tốc độ bay của Cân Đẩu Thạch.

Cùng một cái tên chỉ khác chất liệu là mây và đá nhưng Câu Đẩu Thạch và Cân Đẩu Vân trong truyền thuyết lại có sự khác biệt không hề nhẹ mà Trần Lâm suýt chút nữa đã bỏ qua, đó tốc độ bay.

Trong đó Cần Đẩu Vân hàng thật giá tốt trong truyền thuyết là lộn một vòng bay được mười vạn tám ngàn dặm, còn Cân Đẩu Thạch chật lượng từ đá cũng là mười vạn tám ngàn dặm nhưng mà là bay một ngày.

Một cái lộn vòng mất khoảng giây, còn một ngày là tiếng tương đương giây, chênh lệch này thật sự khiến người ta thổ huyết ngất tại chỗ, thảo nào hệ thống cố ý để sau cùng rõ ràng là muốn dẫn dụ tên ngu thích bay bay nào đó.

Đương nhiên nói gì thì nói cũng không thể đem một trang bị của hệ thống đi so sánh với một tạo vật trong truyền thuyết chém gió mọi kích cỡ được, Trần Lâm cũng không phi lý đến mức đó và Thanh Vân bá chủ bầu trời của Huyết tộc càng không vì một thứ không có thật mà hạ bệ trang bị của Huyết Linh được.

Vấn đề ở đây là dù không so sánh với tạo vật thần thoại kia thì tốc độ của Cân Đẩu Thạch thật sự có vấn đề.

Mười vạn tám ngàn dặm tương đương với km trong khi một ngày có đến giờ, như vậy suy ra tốc độ của ván đá lướt gió Cân Đẩu Thạch sẽ vào khoảng km/h, đây hoàn toàn là một tốc độ không tệ thậm chí còn không chút kém cạnh với những chiếc Su- của quân lực không quân Việt Long quốc.

Nhưng ác ở chỗ đúng người sai thời điểm khi đây lại là thời đại của vạn tộc, thời đại của hệ thống và những điều phi lý, không nói đây xa chỉ một cái vỗ cánh bức tốc của một đại hung điểu đã đủ sức chạm đến ngưỡng siêu âm rồi nói gì đến km/h hay chính bản thân Thanh Vân với năng lực phun điện bá đạo thì km/h hoàn toàn không thể giúp Trần Lâm tránh hết được lôi điện của nàng, trước một hung thú trên không Su- hay Cân Đẩu Thạch đều không đủ sức chơi.

Có thể nói mặc dù hoàn toàn không tệ nhưng dùng Cân Đẩu Thạch làm phương tiện chiến đấu trên không với những hùng cầm ác điểu chính là tự sát.

...

.

- Phụ thân đại nhân...!ta...

Nhận ra được thứ mình quay ra được không thơm như mình nghĩ, Huyết Linh có chút ngượng ngùng lí nhí nói không còn bộ dáng dương dương đắc như như lúc nãy.

.

Thấy thế Trần Lâm lại thoáng cười cười một ôm lấy Huyết Linh trong khi tay còn lại kéo Thanh Vân vào lòng cho nó cân rồi lắc đầu nói:

- Bầu trời của Huyết tộc đã có Thanh Vân tọa trấn, cần gì đến tên không biết bay như ta xen vào...

- Cân Đẩu Thạch đúng là có chút hạn chế khi đánh nhau nhưng bay chơi lại rất tốt vừa hay hợp với ta mà...

- Nói một câu hơi vô trách nhiệm nhưng đã Thanh Vân đứng đây, các ngươi thật sự nghĩ ra sẽ dùng tấm ván này đến đánh nhau sao???

...

.

- Tên lười biếng như ngài dĩ nhiên là không rồi...

Nhìn Trần Lâm trái ôm phải ấp, Anna thoáng cười cười lắc lắc đầu nói.

Thấy thế Trần Lâm cũng nhếch mép mỉm cười hài lòng khẽ đưa ngón tay cái cho Anna, đúng là hảo Anna biết phối hợp với bổn Huyết tổ cần hảo hảo mà trọng thưởng.

Ngược lại nghe được những lời mật ngọt của Trần Lâm, Huyết Linh và Thanh Vân trên cơ bản đều chỉ nghe Trần Lâm đang khen ngợi mình lòng khoái khoái nở một nụ cười thích thú, đúng là nữ nhân ngực to não nhỏ dễ dụ tầm cỡ Nguyệt Dạ nữ vương thì còn khuya.

Tuy nhiên Trần Lâm cũng được một phen hú hồn chim én trước hai vị đại nữ vương không ai chịu nhường ai này, không khỏi lắc đầu thầm than hậu cung đúng là phiền phức tựa quyết tâm sẽ không mở rộng thêm nữa.

Đáng tiếc Trần Lâm sẽ không bao giờ ý thức được rằng vấn đề của Huyết Linh và Thanh Vân không phải do các nàng không ưa nhau mà là do chính bản thân Trần Lâm mà ra.

Nếu không có Trần Lâm ở đây Huyết Linh và Thanh Vân chỉ sợ đã sớm ngồi xuống đàm đạo chém gió vào câu, có khi lại rảnh rỗi kéo nhau đi tắm ch ung ngủ chung.

Hậu cung không hề loạn là do tên nào đó xuất hiện nên mới loạn mà thôi.

.

Về phần Cân Đẩu Thạch, Trần Lâm vẫn quyết định thu nó vào không gian giới chỉ cùng hai anh bạn không liên quan là Hậu Thổ và Tịnh Phong xem như tạo thành bộ ba đá, đất, gió.

Dĩ nhiên Trần Lâm làm như thế không phải chỉ vì chiều lòng Huyết Linh, mà là do sau một phen ngâm cứu Trần Lâm đã nghĩ ra được một cách khá thú vị có thể dùng đến ván đá lướt gió Cân Đẩu Vân này một cách tốt nhất, thậm chí nếu được Hậu Thổ và Tịnh Phong cũng sẽ có phần.

Mặc dù hoàn toàn không thích hợp cho chiến đấu nhất là những trận không chiến chỉ bằng một cái vỗ cánh đã quyết định thắng thua, nhưng ngoài tốc độ bay mười vạn tám ngàn dặm một ngày kia ra Cân Đẩu Thạch còn có một tính năng độc lạ khác đó là bất chấp trọng lượng.

Theo như hệ thống cho biết năng lực đầu tiên và cũng là cốt lõi của Cân Đẩu thật ra là bất chấp trọng lượng, tuy nghe hơi phi lý nhưng thật sự chỉ cần đứng được hay đu lên được trên Cân Đẩu Thạch thì đều có thể bay lên không, bất kể là nhỏ nhẹ như Trần Lâm hay nặng nề như anh bạn Cự Hầu thì đều có thể nhờ đó mà bay lên, dù sao hệ thống hoàn toàn không ghi số ký.

Cũng từ đó khiến máu khoa học trong người Trần Lâm trỗi dậy mà mạnh mẽ đặt ra câu hỏi, nếu chơi lớn để một ngọn núi lên Cân Đẩu Thạch thì liệu nó có gánh cả một quả núi bay lên được không?

Nếu Cân Đẩu Thạch bạo phát thần uy gánh cả một ngọn núi bay lên được thì đây không phải chính chìa khóa là mở đường cho Trần Lâm xây một tòa tiên phủ trên không đó sao, mặc dù không tự do lắm và hơi xa vời ước muốn bay lượn lúc đầu nhưng ngẫm lại thì lái biệt thự bay vòng vòng nó cũng thích.

Huống chi vừa hay Hậu Thổ với năng lực điều khiến đất không phải một sự lựa kết hợp tuyệt vời ông mặt trời đó sao.

Truyện Chữ Hay