Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 593: 593: đặc sản không thể thiếu của các sự kiện

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thương Thành...!giờ lành đã điểm...

Sau những ngày chờ đợi, sự kiện Đấu Giá Hội của hệ thống cũng chính thức bắt đầu.

Trên quảng trường rộng lớn trước tòa Trung Tâm Thương Mại to lớn, hàng loạt pháo hoa lao vút lên thiên không rồi phát nổ ánh lên những vệt màu tươi sáng báo hiệu sự kiện đã bắt đầu.

Hàng trăm người chơi bất kể là hung thú hóa hình, thây ma hay nhân loại theo đó đều kéo nhau vào khu đấu giá chuẩn bị tham gia cuộc vui có một và cũng sẽ có hai ba này...

Dĩ nhiên cũng có không ít người chơi đã đến từ sớm ngồi bên trong khu đấu giá chờ đợi, tránh khỏi việc phải chen lấn vào cửa thế kia.

.

Đáng tiếc Huyết tổ đại nhân lại không nằm trong cái số đó, rõ ràng tên mặt L ham vui này làm sao có chuyện đến sớm mà đợi đến khi sự kiện chính thức bắt đầu mới dẫn theo Anna vào trong khu đấu giá cho nó chất.

Cái này người ta gọi là tác phong của nhân vật chính, kiểu gì cũng phải chờ đến đúng giờ mới nhảy ra tuyệt đối không được đến sớm.

Về phần Anh Tử đáng thương, sau thảm bại khi không tính toán được thực lực quá trâu bò của Trần Lâm, Anh Tử đáng thương bị đâm đến trọng thương phun nước cả người vô lực hai chân bủn rủn đến đứng còn không nổi nói gì đến đây tham gia sự kiện đành chào thua rút lui.

Dĩ nhiên Anh Tử cũng đã nhận được thứ mình cần...

Sau khi xong chuyện, Trần Lâm không hề nuốt lời chấp nhận bán trả góp cho Anh Tử một trang bị tím độc nhất trong tư sản của mình, về phần Anh Tử trở thành số ít nhân loại sở hữu được một trang bị tím độc nhất trong tay không khác gì thân mang thần khí, thực lực của nàng chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều kéo theo quá trình cày cấp cũng sẽ càng lên thuận lợi.

Thế nên Anh Tử cũng không cần thiết phải ở lại Thánh Thành nữa mà quyết định trở về hảo hảo mà tịnh dưỡng cho lần “ký hợp động” tiếp theo.

Đừng quên Anh Tử đáng thương còn phải trả góp hằng tháng cho tên ác ma đầu trọc kia, khoảng lợi tức cộng thêm này Trần Lâm sao mà bỏ được.

.

Cứ như thế sau khi xả được nỗi buồn trong lòng...

Trần Lâm rất là sảng khoái thư sướng bước vào trong khu đấu giá hội, với thân phận Huyết tổ đại nhân của mình nhất là trang phục xanh đỏ cây cỏ may gió mang tầm thương hiệu trên người, gần như không một ai dám cản đường vị đại boss này ai nấy đều lớp lớp lui ra tránh xa tên ôn thần kia càng xa càng tốt.

Trước cửa vào khu đấu giá thoáng cái trở nên rộng mở trước mặt Trần Lâm để hắn thoải mái bước vào.

Người có địa vị nó sướng như thế đó...

Tuy nhiên cũng chính vì thế làm cho không ít kẻ cảm thấy gai con mắt, nhất là những kẻ vốn đã có thù từ trước...

...

.

- Huyết tổ quả nhiên là đủ khí phách...

- Đi đến đâu cũng khiến gà bay chó chạy đến đó nha...

Ngay khi Trần Lâm vừa bước vào khu đấu giá lúc này đã rất là nhộn nhịp, một giọng nói trầm hùng như sư ngâm bất chợt vang lên khiến ai nấy đều không khỏi rùng mình sợ hãi.

Từ trên cầu thang dẫn lên phòng vip, Kim Mao Sư Vương một thân kim giáp cùng bộ lông màu vàng óng ánh tựa thái dương sải bước đi xuống, cái miệng rộng mỉm cười lộ ra hàm răng nanh sắc bén rất chi là thiện chí đứng trước mặt Trần Lâm, đôi mắt tràn ngập dã tính nhìn sinh vật tính ra khá là nhỏ bé chỉ đứng ngang ngực mình.

.

Ngược lại nhận thấy sự khiêu khích trắng trợn của Kim Mao Sư Vương, con sư tử ngu không biết ăn trúng gì lại nhảy ra sủa dơ...

Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười không chút yếu thế ngước mặt lên nhìn cự nhân hình người nhưng tóc tay lại như bờm sư tử chả bù cho cái quả đầu trọc mình trước mặt cười lên ghen ghét nói:

- Chó khôn không cản đường...

- Kim Mao Sư Vương ngươi rảnh quá thì đi ăn shit đi, đừng cản trở bổn Huyết tổ...

...

.

- Ngươi nói ai là chó???

Bị Trần Lâm khiêu khích, Kim Mao Sư Vương đã non còn thích ra gió lập tức phát hỏa tức giận gầm lên...

.

- Thì dĩ nhiên là nói ngươi rồi còn cần phải hỏi sao???

Nghe thấy thế Trần Lâm ngươi lại thoáng cười cười nhìn rất là gai mắt nói.

Nói chung về khoảng võ mồm Kim Mao Sư Vương tuyệt đối không phải đối thủ của Lâm Trọc đại nhân.

Tuy nhiên Kim Mao Sư Vương lại là một đại hung thú, võ mồm thua thì chơi võ thiệt.

Ngay lập tức theo nội tâm đang tràn ngập hỏa diễm của Kim Mao Sư Vương, bộ lông vàng óng ánh của hắn dựng ngược hết lên như một con nhím vàng, một cố khí thế bàng bạc của bách thú chi vương điên cuồng tỏa ra bốn phía khiến các tiểu chủng tộc xung quanh rùng mình hoảng sợ.

.

- Cmn...!lại đánh nhau nữa à...

Cảm nhận được khí thế khủng bố tràn ngập hung bạo đang tỏa ra từ người Kim Mao Sư Vương, một lão Hầu tộc mặt già như khỉ ăn ớt không nhịn được tức giận vỗ đầu rồi nhanh chân lui ra phía sau tranh xa hai vị đạo boss rất là thích gây sự kia.

Những tiểu chủng tộc khác cũng nhận ra tai họa đặc trưng của những sự kiện đang kéo đến đều động loạt trốn đi...

Cả khoảng không rộng lớn sau cửa vào khu đấu giá thoáng chốc trở nên trống trơn chỉ còn lại hai bóng người một lớn một nhỏ đang đứng đó, không một người chơi nào dám vào xem đấu giá gì nữa đều chờ đợi bên ngoài, còn người bên trong càng thảm hơn chen chúc nhau tránh xa lối vào tử thần kia.

Về phần nhân viên của hệ thống chỉ đưa mắt nhìn nhau đợi lệnh tạm thời không đứng ra ngăn cản.

Nói chung mâu thuẫn trước thềm sự kiện đã là đặc sản của hệ thống rồi, phải có những vẫn đề ngoài lề như thế sự kiện mới thêm phần hấp dẫn và máu lửa.

.

Cảm nhận được khí thế bách thú chi vương ập đến, thậm chí ẩn ẩn còn có thể trông thấy một hư ảnh kim sư mơ hồ đứng sau lưng Kim Mao Sư Vương mạnh mẽ tỏa ra uy áp...

Trần Lâm không những không sợ hãi ngược lại càng thêm phần phấn khích, từng giọt huyết mạch chảy trong máu huyết trở nên sục sôi lan ra khắp cơ thể, một cổ khí thế thuần một màu huyết sắc theo đó cũng điên cuồng tỏa ra trên người Trần Lâm không chút kém cạnh đối đầu cùng đế vương chi khí kia của Kim Mao Sư Vương.

Hai cố khí thế khủng bố của lưỡng đại đế vương một lần nữa điên cuồng đối đầu nhau tạo ra một cổ sức ép vô hình đè lên các tiểu tộc xung quanh khiến toàn trường vô thức run lên sợ hãi, đến cả không gian gần như cũng bị chấn động tạo ra từng trận cuồng phong...

Với Kim Mao Sư Vương một thân kim giáp tỏa ra từng đạo từng đạo hoàng kim đế khí gần như ngưng thực hiện lên một hư ảnh kim sư khổng lồ trấn áp vạn tộc thể hiện hung uy vô hạn của mình trước sinh vậy nhỏ bên dưới.

Ngược lại Huyết tổ đại nhân tính ra nhìn đứng là có phần hơi phen hơn Kim Mao Sư Vương đôi chút, không phải chỉ là gu ăn mặc khắm lọ áo xanh quần đùi cây cỏ đậu lại đội nón của hắn mà còn đến từ thể trạng chênh lệch không hề nhẹ của đôi bên.

Nói một cách khó nghe, thế hình của Kim Mao Sư Vương phải gấp đôi Trần Lâm là ít, làm cho khi đứng trước đại hung thú hóa hình này Trần Lâm chỉ như một em bé đứng trước người trưởng thành.

Nhưng khí thế của Huyết tổ đại nhân lại không chút kém cạnh, cả người tỏa ra từng đạo huyết khí cuồng bạo như một thượng cổ cự thú bị chọc giận trong cơn say ngủ, một cái mở mắt khiến nhật nguyệt biến sắc thiên địa rung chuyển...

Hai đại boss một vàng một đỏ, một lớn một nhỏ cứ như thế đấu mắt nhìn nhau.

...

.

- Huyết tổ đại nhân miệng lưỡi quả nhiên lợi hại...

- Để ta xem xương cốt của ngươi có cứng như cái miệng của ngươi không...

Mãi một lúc lâu vẫn là Kim Mao Sư vương không nhịn được lạnh giọng gầm lên, cùng lúc đó trên tay hắn thiên lên một thanh chiến phủ kim sắc lấy thế không gì cản được chém xuống đầu Trần Lâm.

...

.

- Đại cẩu đúng là đại cẩu...!chưa gì đã đòi cắn người rồi...

Trước hoàng kim chiến phủ mạnh mẽ chém đến, Trần Lâm ngược lại khá là thong dong khẽ nhếch mép cười đáp, cùng lúc đó cơ thể Trần Lâm hóa thành một khói xanh đen nhẹ nhàng lượn qua kim sắc chiến phủ khủng bố kia.

.

Chỉ nghe ầm một tiếng...

Hoàng kim chiến phủ mạnh mẽ nện xuống nền đất lập tức phát nát mặt đất bên dưới để lại một vết chém khủng bố, song cự phủ khủng bố kia lại không làm gì được làn khói xanh quỷ dị kia chỉ chém nó làm đôi nhưng rất nhanh lại một lần nữa ngưng tụ lại.

Từ bên trong làn khói đen, Trần Lâm phi thân lao ra bất ngờ vung lên Tà Nguyệt đao đáp trả.

...

- TÀ...!NGUYỆT...!TRẢM...

Dưới tiếng gầm của Trần Lâm, lưỡi đao Tà Nguyệt ánh lên những đạo sáng xanh đen quỷ dị như ma trơi, một đường chém xanh đen ngang dọc chứa đầy khí tức sắc bén lạnh lẽo từ Tà Nguyệt đao theo đó phá không lao đi lạnh lùng lướt đến Kim Mao Sư Vương.

.

Cảm nhận được đường chém quỷ dị tràn ngập khí tức lạnh lẽo đến đáng sợ kia phá không lao đến, Kim Mao Sư vương vừa thẹn vừa giận gầm lên một tiếng rồi rút ra chiến phủ một lần nữa chém tới đáp trả.

Hư ảnh một con kim sư gầm thét theo đó hiện lên sau lưng Kim Mao Sư Vương cũng đưa lên cánh tay to lớn đánh tới.

.

Đùng...

Ngay lập tức một tiếng nổ lớn vang lên chấn động cả không gian...

Tà Nguyệt Đao bá bạo tuyệt luân cùng hoàng kim cự phụ mạnh mẽ chém vào nhau tạo ra xung chấn khủng bố chấn động cả không gian.

Lực lượng vô hình mà cuồng bạo theo sự va chạm của song phương lan ra tứ phía như một trận cuồng phong thổi bay tất cả.

Trong đó có cả...!Trần Lâm.

Một kích trực diện Huyết tổ đại nhân tộc rõ ràng là không chịu nổi nhiệt, dù đòn thế của song phương là không ai hơn ai nhưng thể chất lại có sự chênh lệch rất lớn.

Trước sự chênh lệch không hề nhẹ kia, dù là kẻ đánh trước Trần Lâm vẫn thua một bật bị Kim Mao Sư vương mạnh mẽ đánh lui.

Dù sao Kim Mao Sư Vương một thân thú vật to lớn như thế, đấu sức với hắn Huyết tổ đại nhân không có cửa chơi không lại.

.

Tuy nhiên thế mạnh của Huyết tổ đại nhân khi so với hạng thú vật này lại không phải là sức trâu mà là thân pháp quỷ dị có một không hai.

Dù bị Kim Mao Sư Vương nhất phủ đánh bay, Trần Lâm vẫn không chút hoang mang phát động Quỷ Ảnh Đôn Thuật hoá thành một làn khói xanh đen nhẹ nhàng lượn vòng ra xa, đến khi một lần nữa hiện thân Trần Lâm lại không chút tổn thương nhẹ nhàng gác Tà Nguyệt Đao lên vai không quên cười đểu nhìn Kim Mao Sư Vương.

Ngược lại Kim Mao Sư Vương lại vô cùng tức giận trừng lớn đôi mắt hung ác những chằm chằm vào Trần Lâm.

Rõ ràng giao chiến trực hiện Trần Lâm không chơi lại đại hung thú như Kim Mao Sư Vương, nhưng bản thân Kim Mao Sư Vương cũng không thể làm gì Trần Lâm, thậm chí Trần Lâm mới là kẻ chủ động khi hắn có quyền không chơi trực diện mà chơi đánh lén.

Kèo này mà kéo dài đấu sĩ cận chiến như Kim Mao Sư Vương dường như có hơi khó chơi, rất may hắn ta không chỉ một mình...

Truyện Chữ Hay