Diệp Lân cười khổ một tiếng, kể chuyện mình bị Giang Uyển Uyển kéo ra chắn đạn cho hai người nghe, sau khi Chiết Thu Vũ nghe xong, cười như không cười nói: “Phụ nữ bên cạnh anh thật nhiều đấy nhị, lúc thì giả vờ làm bạn trai của Trâu Thiến Thiến, lúc thì lại làm bạn trai cho Giang Uyển Uyển.”
“Ầy, đâu còn cách nào khác, ai bảo người ta ưu tú quá, tôi cũng buồn lắm chứ, lúc nào cũng thu hút phụ nữ hết.” Diệp Lân cười hì hì nói.
“Xì!” Minh Tiểu Nam xì một tiếng khinh miệt.
Chiết Thu Vũ liếc mắt nhìn Diệp Lân một cái, không thèm nhiều lời với Diệp Lân nữa, mở miệng nói: “Nếu Giang Uyển Uyển nói cô ấy là bạn gái của anh thì đúng lúc phù hợp với đề nghị lần trước tôi nói với anh, anh dùng thân phận người yêu để xuất hiện bên cạnh cô ấy rồi bảo vệ! Có anh ở đó thì tôi và Tiểu Nam còn có người khác nữa có thể lui về trước.”
“Đừng trêu nữa, muốn đảm bảo sự an toàn của cô ấy thì có rất nhiều cách, ví dụ như làm vệ sĩ... đi làm ở công ty cô ấy, .” Diệp Lân nói.
Chiết Thu Vũ khế mỉm cười nói: “Vậy thì thế này, lát nữa tôi nói chuyện với Giang Chấn Nam, rồi sắp xếp anh đến làm ở công ty họ, về chức vụ thì Giang Chấn Nam sẽ sắp xếp cho anh, có lẽ là làm cấp dưới của Giang Uyển Uyển, không phải anh kêu là Hoa Hồng Đỏ đã tới Giang Thành sao? Hy vọng lần sau gặp lại, anh có thể mang đầu của Hoa Hồng Đỏ tới gặp bọn t
Diệp Lân nhướng mày nói: “Hai người phải đi rồi?”
Chiết Thu Vũ cùng Minh Tiểu Nam gật đầu nói: “Nhiệm vụ ở bên này tốn nhiều thời gian quá, lần này Hồng Liên giấu quá kín, bọn tôi còn có chuyện khác phải làm, bây giờ anh đã nhớ lại rồi, mà trong bóng tối có anh ở đây, chỉ cần một người là đủ rồi.”
Nói tới đây, cô lại trầm ngâm, nói: “Tóm lại, cố gắng đừng để lộ thân phận, lá bài này của anh cần phải giữ lại cho tốt, sau này sẽ là lá át chủ bài!”Diệp Lân cau mày, rồi thở ra một hơi nói: “Cũng đúng!”
Chiết Thu Vũ nhìn Diệp Lân, cau mày n òn nữa, lần này cẩn thận chút, đừng khiến bản thân gặp nguy nữa, ngoài ra, không phải lúc trước anh định giải quyết chuyện Lâm Hải hồi trước sao?”
“Ừ?” Diệp Lân gật đầu nói: “Quả thật là định thế, chuyện bên Giang Thành cũng chỉ có một nhiệm vụ là Giang Uyển Uyển thôi, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì sau khi làm rõ mọi chuyện thì sẽ đi.”
“Vậy thì, sau khi giải quyết xong thì đi thăm dò tung tích của số 2 một chút.” Chiết Thu Vũ ngẩng đầu nói.
Diệp Lân trong lòng hơi kinh ngạc nói: “Hai người phát hiện tung tích của số 27
Ba năm trước, khi số 2 cùng Diệp Lân tới Giang Thành thực hiện nhiệm vụ kia thì lúc ấy Người Gác Đêm số 7 chết ngay tại chỗ còn số 2 mất tích! Diệp Lân lại mất trí nhớt
Chiết Thu Vũ lắc đầu, nói: “Chỉ là một ít dấu vết còn sót lại thôi. Vừa mới nhận được tin bên Lâm Hải phát hiện hai xác chết nhìn vào cách thức ra tay thì
có lẽ là do số 2 làm.
Diệp Lân kinh ngạc nói: “Người thường?”
“Không biết.” Chiết Thu Vũ nói: “Tóm lại sau khi anh tới Lâm Hải, gian thì đi điều tra một chút, từ trước tới nay, số 2 chỉ tin mình anh.”
Diệp Lân thở ra một hơi nói: “Tôi biết rồi!”
Chiết Thu Vũ ngẫm nghĩ một chút, lại dặn dò: “Đúng rồi, vì giúp anh bớt đi vài phiền toái, phía Lam Tỉnh kia tôi sẽ giúp anh giải quyết.”
“Giải quyết thế nào?” Diệp Lân kinh ngạc hỏi.
“Làm cho bọn họ phá sản.” Chiết Thu Vũ bình tĩnh nói.
Diệp Lân bật cười khanh khách!
Nhưng mà nhìn chuyện đầu bếp Từ thì trong việc làm ăn, đám người Lam Tỉnh này có thể nói là không từ thủ đoạn nào cả, loại người này cần phải trừng trị chút mới tốt.
Người Gác Đêm làm phá sản một nhà nho nhỏ cũng chỉ như hạ bút thành văn mà thôi.
Nói xong, Chiết Thu Vũ thả bát xuống, đứng lên nhìn giờ một chút, nói: “Có lẽ xe bọn họ sắp đến rồi, mấy thứ này anh dọn đi nhé, tôi và Tiểu Nam phải đi rồi.”
Diệp Lân gật đầu nói: “Để tôi tiễn hai người nhé!”
Minh Tiểu Nam ngẩn ra, sau đó trên mặt cô lộ ra vẻ xấu hổ, nói: “Thôi anh đừng nên tiễn thì hơn!”
“Wì sao?” Diệp Lân kinh ngạc hỏi.
Minh Tiểu Nam mở miệng, ra vẻ thần bí nói: “Là Người Gác Đêm số 0 hiện giờ tới đón bọn em.”
Ánh mắt Diệp Lân hơi hơi nhíu lại.