Kỷ Uấn Chi nói là đến quan sát Chung Dục đóng phim, nhưng mà ánh mắt toàn bộ quá trình đều đi theo Giản Y.
Sáng sớm bị Bách Ninh hỏi có hay không hiểu rõ Tiểu Y, cô trả lời rất không chắc chắn, lại nghĩ đến trước kia Tiểu Y có nói, để hiểu rõ một người là phải dựa vào tiếp xúc chứ không phải chỉ là một cái bản phân tích nhỏ nhoi.
Chính vì thế Kỷ nào đó giống như "đề hồ quán đỉnh", quyết định bắt đầu lại từ đầu, từng bước một, nghiêm túc cẩn thận đi tìm hiểu Giản Y.
() Đề hồ quán đỉnh: (醍醐灌頂) Đề hồ rưới lên đỉnh đầu.
Từ ngữ này được dùng để ví dụ một khi trí tuệ khơi mở thì con người có thể trừ phiền não vô minh, được thanh tịnh sáng suốt.
Bởi thế nó còn có nghĩa là giúp cho người học khai ngộ một cách mau chóng.
(P/s: Đây là một thuật ngữ của Phật học)
Chỉ sau một buổi sáng, cô liền phát hiện Giản Y rất thú vị.
Người khác đi quan sát quá trình quay phim đều là xem diễn viên, xem minh tinh, nàng vậy mà lại khác người, chỉ lo nhìn chằm chằm vào người quay phim, nhìn máy quay, nhìn vị trí, nhìn khung hình, chỉ là không nhìn người.
Kỳ quái, nàng không phải fan của Bách Ninh sao, thần tượng của nàng không phải là đang gần trong gang tấc à, nàng làm sao lại không có chút nào kích động đây? Còn có ngày hôm nay giúp nàng lấy được chữ ký của Bách Ninh, nàng cũng rất hờ hững, dáng vẻ vô cùng thờ ơ, quá kỳ quái đi!
Nghĩ về điều đó, Kỷ Uấn Chi kéo Giản Y sang một bên,
"Ai, làm, làm làm gì?"
"Em." Kỷ Uấn Chi dùng ánh mắt gắt gao trên dưới đánh giá Giản Y.
Giản Y bị nhìn chằm chằm trong lòng sợ hãi tột độ, chẳng lẽ cô ấy phát hiện ra gì rồi?
"Em căn bản không phải là fan của Bách Ninh có đúng không?"
Giản Y trong lòng hơi hồi hộp một chút, "A?"
"Có đúng hay không?" Kỷ Uấn Chi nghiêm nghị truy hỏi.
"A." Giản Y bất đắc dĩ gật gật đầu, có hơi chột dạ, đã bị phát hiện rồi ư...
"Ừm." Kỷ Uấn Chi cũng gật gật đầu, còn một bộ dạng thở phào nhẹ nhõm, lông mày cũng dần dần giãn ra.
"Cô..." Giản Y nghi hoặc nhìn Kỷ nào đó.
Liền thấy Kỷ Uấn Chi đột thiên thay đổi không báo trước, cười híp mắt mở miệng nói, "Chị lại hiểu thêm một điều về em nữa ~ "
"..." Giản Y ngẩn ra, lập tức đưa mắt nhìn, xà tinh này xem ra vẫn còn bệnh...
...
Ngày hôm nay đóng phim công tác tiến hành vô cùng thuận lợi.
Chung Dục cũng vô cùng phối hợp, làm hết chức trách của mình.
Bách Ninh cũng tuân thủ hứa hẹn chưa hề hà khắc trách mắng cô ấy, hai người phối hợp coi như không tệ.
Các nhân viên công tác đều cho rằng đây là ngày quay phim được tiến hành thuận lợi suôn sẻ nhất!
Kỷ Uấn Chi liền rất cao hứng, nhìn thấy Chung Dục chăm chỉ làm việc, ít nhiều cũng cho thấy Chung Dục không phải là không có thuốc chữa, cũng coi như là vì công ty mà bảo vệ cái cây hái tiền này.
Chỉ là thông qua chuyện này, bản thân cô cũng ngẫm nghĩ lại vài điều, liên quan đến với sự phát triển của công ty trong tương lai.
Nếu muốn để công ty tiến xa hơn thì không thể theo đuổi con đường lưu lượng không có mục tiêu ấy nữa.
Những lưu lượng minh tinh không có thực lực kia, dù cho bọn họ trước mắt có năng lực kiếm tiền cho công ty, nhưng có lẽ không lâu sau đó, những nghệ sĩ không thực lực đó cũng sẽ khiến công ty bị người khác lên án.
...
Mắt thấy một phân cảnh sắp kết thúc, đạo diễn nói chiều hôm nay sẽ cho mọi người nghỉ ngơi một chút, thuận tiện nương tựa lẫn nhau rèn luyện một hồi, dù sao thời gian tại đoàn phim còn dài.
Hơn nữa trước đó náo động đến rùm beng lên như thế, dù sao cũng nên chấm dứt rồi.
Vừa nghe nói buổi chiều được nghỉ ngơi, mọi người lại càng nhiệt tình hơn mười phần, cấp tốc hoàn thành công tác ngày hôm nay.
Hôm nay khí trời còn rất khô nóng, có người lựa chọn ở lại khách sạn có điều hòa ngủ một giấc, nghỉ ngơi thật tốt một chút.
Chỉ là phần lớn mọi người vẫn là lựa chọn đi đến địa điểm quay phim, nơi đó có một cái bể bơi rất lớn, không đi bơi thì quá là có lỗi với ông trời.
Kỷ Uấn Chi là con vịt mắc cạn, cũng không nghĩ tới việc đi hồ bơi, nhưng mà Giản Y thì lại muốn.
Coi như không thật sự vào bên trong bể bơi, ngồi một bên bể cũng đã rất mát mẻ, so với gió thổi từ điều hòa thì loại gió mát tự nhiên kia thổi vào người thì quả thực là quá tuyệt vời.
Kỷ Uấn Chi lúc này tỏ vẻ yêu chiều, liền liều mình đi cùng người yêu!
Kỷ Uấn Chi vì chuyện của Chung Dục trước đó nên còn có chút canh cánh trong lòng.
Nếu Giản Y cũng muốn đi bể bơi chơi, Kỷ nào đó tâm tư liền sôi nổi lên.
Muốn làm một bữa tiệc tại bể bơi, vừa vặn là một lời xin lỗi đến đoàn phim, cũng có thể để cho mọi người có một khoảng thời gian vui vẻ, tất nhiên, sự hài lòng và hạnh phúc của Tiểu Y mới là điều quan trọng nhất!
Nghĩ đến như vậy liền lập tức thông báo cho Đinh Linh đi chuẩn bị, đồng thời cùng đạo diễn hỏi thăm một chút, để đạo diễn thông báo cho mọi người buổi tối tập trung ở bể bơi, đương nhiên trong khoảng thời gian này không ai được phép đi đến bể bơi, cô phải cho mọi người một niềm vui bất ngờ! Ách không, là cho Tiểu Y!
...
Giản Y vừa tỉnh ngủ đã phát hiện Kỷ Uấn Chi không có ở trong phòng, còn có hơi bất ngờ một chút, rõ ràng chính mình trước lúc ngủ tên quỷ vô lại này vẫn còn ở đây mà, nàng còn tưởng rằng Kỷ Uấn Chi sẽ canh ở bên cạnh nhìn nàng ngủ.
Đột nhiên phát hiện trong phòng trống rỗng, còn có chút không quen.
Nhưng mà cái ý niệm này chỉ là trong nháy mắt, vừa nghĩ tới một hồi có thể đi bơi, tâm tình liền vui vẻ hơn nhiều.
Đang lựa chọn quần áo để tí nữa mặc thì có tiếng gõ cửa vang lên, Giản Y liếc mắt nhìn, phần là cái tên quỷ vô lại đã quên mang thẻ phòng.
Vừa mở của đã ngẩn ra, "Bách, Bách a di?"
Giản Y lập tức hướng về phía sau Bách Ninh liếc nhìn một cái.
"Được rồi, yên tâm đi, không có ai theo tới." Bách Ninh trong nháy mắt đã biết nàng đang nghĩ gì.
"A di, người người, người làm sao, lại đến đây?" Giản Y bận bịu kéo Bách Ninh vào phòng, cảnh giác đóng cửa lại."Vạn, vạn nhất bị, bị kỷ, Kỷ Uấn Chi nhìn nhìn thấy..."
"Không có chuyện gì, cô ấy hiện tại đang bận lắm, không có để ý đến a di đâu."
"A? Cô ấy, cô ấy đang bận, bận cái gì?" Giản Y hiếu kỳ nói.
"Bận vì..." Cho con một niềm vui bất ngờ a!
Nhưng mà lời này Bách Ninh chỉ giữ ở trong lòng không có nói ra.
Dù sao nếu như nói ra, liền không tính là kinh hỉ.
"Không có gì, à đúng rồi a di tới là muốn hỏi con một chút, con đối với Kỷ Uấn Chi này là có cảm giác gì?" Bách Ninh kỳ thực đối với Kỷ Uấn Chi cũng không có cảm tình gì, thế nhưng ngày hôm nay cô ấy muốn giúp Tiểu Y xin chữ ký, có thể thấy Kỷ Uấn Chi này cũng rất biết quan tâm đến người yêu.
Hơn nữa thời điểm chính mình hỏi cô ấy có thích Tiểu Y hay không, cô ấy trả lời cũng hết sức gọn gàng nhanh chóng, không hề có nửa điểm do dự.
Hơn nữa vừa nãy Bách Ninh nhìn thấy bóng người bận rộn của Kỷ Uấn Chi, tự thân mình bố trí bể bơi, vốn đang không thấy có gì đặc biệt, thế nhưng lại nghe được Kỷ Uấn Chi nói cô chính là vì Tiểu Y yêu thích nên mới bố trí hết tất cả mọi thứ, Bách Ninh cũng vì thế mà liền ý thức được những thứ này Kỷ Uấn Chi đều là làm vì Tiểu Y.
Có thể nhìn ra được cô ấy cũng là một người biết quan tâm, những chuyện khác trước tiên bỏ qua một bên.
Chỉ cần nhìn vào cách cô ấy đối xử với Tiểu Y thì liền biết, nếu như thật sự có một người như thế chăm sóc Tiểu Y, cũng chính là không tệ.
Chỉ là không biết Tiểu Y đối với cô ấy có chút ấn tượng gì không.
"Ây..." Giản Y trầm mặc một chút.
"Hả?"
"Cô ấy, cô ấy quá, quá tự yêu mình."
"Ừm, đúng." Bách Ninh gật gù, đó là tương đương với tự luyến.
"Còn động, động một chút là, động kinh."
"Còn gì nữa không?" Bách Ninh cười hỏi.
"Ừm...! Cô ấy còn, còn yêu thích..." Giản Y vốn là muốn nói Kỷ Uấn Chi còn yêu thích làm người khác khó chịu, thế nhưng đột nhiên nghĩ đến phương diện này cô tựa hồ đã có chút cải thiện, suy nghĩ một chút, liền không có nói ra.
"Đừng chỉ nói đến khuyết điểm, cô ấy có ưu điểm hay không?" Bách Ninh hỏi.
"Ây..." Giản Y lần thứ hai trầm mặc.
Bách Ninh dở khóc dở cười, Kỷ Uấn Chi này sao không để lại chút ấn tượng tốt nào cho người khác vậy.
"Vậy có điều gì ở cô ấy làm con cảm thấy bị thu hút không? Hay có chỗ nào thú vị không?"
"Vâng, thú vị? Thú vị, như thế, như thế nào?"
"Ừm...!Chính là vài điều khiến con cảm thấy thoải mái khi ở bên cô ấy."
"Há, có, có, cô ấy đôi lúc, đôi lúc cũng sẽ rất...!Rất, rất ôn nhu, rất ấm lòng.
Nhưng, nhưng đại đa số, thời điểm, đều là...!Không đứng đắn."
"Vậy cô ấy ôn nhu dịu dàng thì con có thích không?"
Giản Y nghe vậy, bất giác ngượng ngùng một hồi, "A, có chút chút." Lung tung gật gù.
Bách Ninh nhìn thấy liền hiểu rõ, con vật nhỏ này đối với cô ấy không phải cũng có chút tâm tư sao, này không phải là dễ xử lý rồi à!
"Nhưng, thế nhưng, chúng con chỉ, chỉ là quan hệ, hiệp ước, con sẽ không, sẽ không yêu, yêu thích cô ấy, người cứ, yên tâm!" Giản Y gấp gáp nói tiếp.
Bách Ninh liền sửng sốt, yên tâm? Di đây làm sao yên tâm??
Nhìn Tiểu Y nói chắc nịch đến vậy, Bách Ninh có hơi do dự một chút, cũng được, nếu không thì lại tiếp tục khảo sát cách làm người của Kỷ Uấn Chi, cũng không thể lung tung đem Tiểu Y gả đi, với điều kiện của Tiểu Y còn sợ không gả được hay sao?
"Được thôi, vậy con nghỉ ngơi một chút đi, à đúng rồi bể bơi hiện tại đang có người sử dụng, đạo diễn bảo mọi người hãy quay lại sau."
"A, nha." Giản Y chu chu mỏ, hơi chút thất vọng.
Bách Ninh thấy thế, cười cười xoa đầu nàng, con vật nhỏ này đáng yêu chết rồi, cũng không thể dễ dàng để cho Kỷ Uấn Chi chiếm tiện nghi.
"Vậy di đi về trước."
"Ừm, a, a di, gặp sau."
...
Lại nói Kỷ Uấn Chi bên này, dưới cái nắng như thiêu đốt dẫn Đinh Linh và Nhan Phất còn có vài công nhân viên của đoàn phim, bận bịu khí thế ngất trời, trên người quần áo đều đã ướt đẫm mồ hôi.
"Bà chủ đây là bị sao vậy, uống nhầm thuốc à?" Đinh Linh nhỏ giọng hỏi.
"Ngu ngốc, này cũng không hiểu a? Cô không nghe cậu ấy một tiếng Tiểu Y hai tiếng Tiểu Y sao, nghĩ cũng biết là vì để mỹ nhân nở nụ cười a ~" Nhan Phất đã hiểu từ lâu.
"Há, cô nói xem bà chủ nhỏ của chúng ta nhìn cũng không thấy có gì đặc biệt, cũng không thấy nàng có bất cứ thủ đoạn gì, làm sao mà có thể câu dẫn bà chủ của chúng ta dễ dàng đến vậy a."
"Cô vậy mà lại không hiểu."
"Cô hiểu sao?"
"Hừ hừ." Nhan Phất đắc ý nhướng mày một cái, "Cô có có biết cái gì gọi là, không chiếm được mới là tốt nhất?"
"Ừm...! Ý của cô là, bà chủ vẫn chưa chiếm được bà chủ nhỏ, vì lẽ đó nên mới liều mạng muốn lấy lòng nàng để theo đuổi nàng? Chậc chậc, vị bà chủ phu nhân này mắt cũng có vấn đề đi, điều kiện của bà chủ chúng ta tốt như vậy, nàng còn không vừa mắt?"
Nhan Phất lắc đầu một cái, rơi vào trầm tư, "Tôi luôn có cảm giac như đã gặp qua bà chủ nhỏ ở đâu vậy, nhìn có chút quen thuộc nhưng lại không nhớ ra được, hơn nữa tôi cảm thấy nàng không giống như là một sinh viên đại học bình thường, mà nói đi cũng phải nói lại, hai người không có điều tra gốc gác của nàng sao?"
"Không có thật, tôi cũng không nghĩ tới bà chủ sẽ thật sự động tâm, dù sao lúc trước chỉ là tiện tay vơ đại một người qua đường, à, còn ký cả hợp đồng rồi."
Nhan Phất liếc mắt nhìn Đinh Linh, làm việc quá thiếu sót!
Xung quanh bể bơi sau khi đã được trang trí lung linh, rượu, đồ uống, thịt nướng và các loại nguyên liệu nấu ăn cùng với các món điểm tâm ngọt do Đinh Linh gọi cũng đã lần lượt được đưa đến.
Trong khoảng thời gian này, Kỷ Uấn Chi đang quan sát kỹ càng nhân viên quản lý bể bơi đang khử trùng bể bơi để bảo đảm an toàn vệ sinh.
Tất cả đã được chuẩn bị thỏa đáng, Kỷ Uấn Chi vỗ tay một cái, lùi về sau hai bước, nhìn bao quát lại bể bơi một lần cuối, xung quanh bể bơi chính là các thể loại biểu ngữ ruy băng, đồ uống được sắp xếp gọn gàng thành một ngọn đồi nhỏ để tiện cho mọi người sử dụng, ba cái vĩ nướng loại cỡ lớn, còn có đầu bếp chuyên nghiệp đang phụ trách các món nướng, và hai chiếc bàn có đầy đủ các món tráng miệng và đồ ăn nhẹ.
Ánh sáng và các thiết bị âm thanh cũng đã được chuẩn bị, theo lệnh của Kỷ Uấn Chi một bản nhạc sôi động đã được phát.
Nhan Phất đem tất cả những bộ đồ bơi vừa mới mua sắp xếp chỉnh tề vào trong phòng tập thể, sau đó liền đi về khách sạn gọi mọi người đến, Đinh Linh cũng mua được dụng cụ bơi lội cho Kỷ Uấn Chi, tất cả đã được sắp xếp hoàn hảo.
...!Đam Mỹ Hài
Lại nói mọi người, hứng thú bừng bừng đi đến bể bơi, cách thật xa đã dồn dập tiếng hét kêu la cảm thán của mọi người, còn tưởng chỉ là đi bơi bình thường, không nghĩ tới còn có party!
"Các vị, áo tắm đều đã được chuẩn bị ở bên trong phòng tập thể, mọi người cứ tùy ý mà chọn, ngày hôm nay xin hãy quên hết công viêc và tập trung vui vẻ thôi!" Nhan Phất hô lớn một tiếng.
Mọi người vỗ tay hoan hô, "Cảm tạ Kỷ tổng!!"
"Kỷ tổng vạn tuế —— "
"Được được được, đừng khách khí đừng khách khí, đi chơi đi." Kỷ Uấn Chi vội vàng vung vung tay, ở trong đám người tìm kiếm thân ảnh của Giản Y, một chút liền nhìn thấy Tiểu Y đang đứng ở phía cuối của đoàn người.
Kỷ Uấn Chi cầm một lon nước trái cây đi tới bên cạnh Tiểu Y, thấy nàng đang ngẩn người, dùng lon nước trái cây lạnh lẽo đụng một cái nhẹ vào gò má của nàng.
"Ai a." Giản Y né tránh đi, vừa nghiêng đầu, nhìn thấy Kỷ Uấn Chi nét mặt tươi cười như hoa.
"Cho em đấy, có thích không." Kỷ Uấn Chi mở đồ uống đưa cho Giản Y, sau đó liếc mắt nhìn bể bơi chính mình đã bố trí tỉ mỉ.
Giản Y cầm lấy đồ uống, cũng theo ánh mắt của cô liếc mắt nhìn, gật gù, "Ừm."
Kỷ Uấn Chi ý cười càng sâu, chỉ cần Tiểu Y yêu thích thì cho dù có cực cỡ nào cũng không sao!
"Cô làm sao, ra, ra mồ hôi, nhiều như thế, hả?" Giản Y hỏi, từ trong túi lấy ra khăn giấy đưa cho Kỷ Uấn Chi.
Kỷ Uấn Chi vừa muốn nói cảm ơn giơ tay tiếp nhận, liền đem hai tay để ra sau lưng, cong người khom xuống, mặt để sát vào Giản Y, nhắm mắt lại khẽ cười, chờ đợi Tiểu Y giúp cô lau mồ hôi.
Giản Y lúc này ý thức được cô là đang suy nghĩ cái gì, "Tự, tự cô lau đi."
"Không được ~ hai tay của chị đang bận rồi ~ "
Giản Y hướng về phía sau cô liếc nhìn một chút, hai tay trống trơn, có đang cầm vật gì đâu?
"Lừa gạt, lừa người."
"Thật sự không có lừa em, em giúp chị lau mồ hôi đi rồi chị sẽ cho em xem." Kỷ Uấn Chi tiếp tục nói.
Giản Y nghe vậy có chút hiếu kỳ, bán tín bán nghi rút ra một tờ giấy, tỉ mỉ giúp cô lau đi mồ hôi trên mặt.
"Được, được, để tôi xem, xem, đồ vật, trong tay cô."
Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Kỷ Uấn Chi khẽ chớp, đứng thẳng người lên, hai tay vòng tới trước người, đưa tay ôm eo Giản Y, "Trong tay chị chính là đang ôm cả thế giới, em nói xem tay chị có phải là đang bận rồi không."
Giản Y tim hơi có chút ngột ngạt, xưa nay chưa từng nhìn thấy Kỷ Uấn Chi nghiêm túc và chân thành như thế.
Chỉ trong nháy mắt, liền có một loại cảm giác tim đang đập thình thịch.
Giản Y khuôn mặt đỏ cả lên, "Nói, nói bậy, vô vô nghĩa."
"Ha ha ha, thẹn thùng?" Kỷ Uấn Chi buông tay ra, lung tung xoa xoa đầu Giản Y, còn biết mắc cỡ à, thật là đáng yêu nha!.