Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh!

chương 90: sống chung

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

-Em mau vào nhà đi!

-Cám ơn anh!

Nhật Nữ vừa mở cửa cho Bảo Yết vừa giúp cô xách hành lý vào nhà. Bảo Yết trên người thương thế vẫn còn chưa khỏi nên đi lại có chút khó khăn. Đỡ cô ngồi xuống đàng hoàng trên ghế sôpha Nhật Nữ ôn nhu nói:

-Em ở đây nghỉ ngơi chút đi! Anh sẽ đem dọn hành lý vào phòng em!

Trước sự quan tâm chăm sóc của hắn Bảo Yết cũng mỉm cười đáp lại.

-Làm phiền anh!

Nụ cười xinh đẹp thuần khiết khiến ai đó phải đơ người trong chốc lát. Nhật Nữ bỗng cảm thấy mình đang thất thố vội vàng cười đáp lại:

-Không có gì! Em nên nghỉ ngơi nhiều hơn!

Nói rồi hắn nhanh chóng kéo hai chiếc vali đồ đạc của cô vào phòng ngủ đã chuẩn bị sẵn. Nhật Nữ vừa rời khỏi cô cũng tranh thủ nhìn qua nơi ở của hắn. Cô cũng nên làm quen dần, dù sao cô cũng phải ở đây một thời gian. Còn nguyên nhân mà cô phải ở cùng Nhật Nữ thì......

Flashback

Người nam nhân đó bước vào phòng bệnh hôm ấy chính là Nhật Nữ. Hắn nghe ngóng được thông tin cô vào cấp cứu ở viện này nên đã nhanh chóng tới đây. Ba mẹ cô cũng được hắn cho người tới thông báo. Vì bệnh viện này cách khá xa với nước V nên cũng phải mất ngày để họ sắp xếp công việc lập tức bay tới đây. Ngay khi vừa đặt chân tới sân bay ba mẹ cô không để lang phí thêm chút thời gian nào chạy tới bệnh viện; Hàn Tử cùng Lê Dương cũng đi cùng.

-Ôi tạ ơn trời phật!!! Cuối cùng con gái tôi cũng trở về!!!

-Tiểu Yết! Cậu thật quá đáng! Dám bỏ mình đi lâu như vậy không chút tin tức!!!

Vừa nhìn thấy cô thì người đầu tiên lao đến chính là mẹ cùng Hàn Tử. Cả hai đều trách móc cô rất nhiều nhưng trên khuôn mặt ai cũng đều là biểu cảm hạnh phúc. Nhìn hai người kích động ba cô cùng Lê Dương cũng chỉ đứng ở một bên im lặng nhìn cô mỉm cười. Bảo Yết biết họ cũng rất quan tâm đến cô. Cuối cùng cũng thấy lại được gia đình mình khỏi phải nói cô vui sướng đến mức nào. Cơ thể không ngừng run lên vì cái cảm xúc này.

Tuy nhiên mẹ cô thấy vậy lại nghĩ cô bị làm sao hốt hoảng định gọi bác sĩ. May mà Bảo Yết ngăn bà lại kịp thời:

-Mẹ! Con không sao. Chỉ là gặp được mọi người khiến con rất vui!

-Nhìn thấy con bình an là ba an tâm rồi_Nam Cung chủ tịch từ ái nói

-Cái gì mà bình an! Mình xem trên người con bé có chỗ nào là không có vết thương không?

Nam Cung phu nhân vẫn chưa thoát khỏi cơn hoảng sợ lúc ấy. Cái này cũng không thể trách bà. Con gái bà mất tích lâu như vậy một chút tin tức cũng không có. Cảnh sát lẫn báo chí còn đặt giải thiết có thể con bé đã chết. Người làm mẹ sao bà có thể chịu đựng được những chuyện như vậy. Nam Cung chủ tịch chính vì cũng hiểu rõ điều đó nên cũng chỉ cười bất lực đáp lại.

-Đúng rồi! Lúc trước cậu đã đi đâu vậy?

Lê Dương lúc này như nhớ ra cái gì mới mở miệng. Vừa dứt lời tất cả đều quay ra nhìn cô. Có vẻ như đây cũng chính là điều mọi người đều thắc mắc. Hàn Tử cũng vô cùng tò mò sốt ruột giục cô:

-Đúng đấy Tiểu Yết! Mọi người đều muốn biết cậu đã đi đâu!!!!

-Cái này...

Hít một hơi rồi Bảo Yết bắt đầu kể lần lượt mọi chuyện đã xảy ra như thế nào. Tất nhiên cô giấu chuyện Hải Bình là người của Hắc đạo với ba mẹ. Đây là bí mật của hắn, cô tôn trọng điều đó nên sẽ không nói ra. Cô càng nói biểu cảm trên khuôn mặt của mọi người càng thay đổi. Mỗi lúc một lo lắng hơn, cuối cùng Hàn Tử phải thốt lên:

-Tiểu Yết cậu đã làm cái gì để dính dáng đến những người đó?

-Đến mình còn không hiểu lý do nữa mà!_Bảo Yết cười mỉa mai

-Rốt cuộc kiếp trước tôi đã làm gì nên tội để con gái tôi phải chịu khổ như vậy!_Nam Cung phu nhân sau khi nghe tất cả mọi chuyện bắt đầu khóc lóc

Nam Cung chủ tịch nhíu mày càng sâu rồi nghiêm túc nói, giọng tràn đầy sự Kiên định:

-Yết nhi yên tâm đi! Ba mẹ nhất định sẽ bảo vệ con chu toàn.

-Con cám ơn ba mẹ! Nhưng mà con nghĩ trong thời gian này tạm thời con không nên về nhà.

-TẠI SAO????

Tất cả mọi người đều khá ngạc nhiên trước lời nói này của Bảo Yết. Khó khăn lắm mới trở về được tại sao cô lại không muốn về nhà???

-Con mất tích đám người kia nhất định sẽ đi tìm. Bây giờ con như vầy phải nói là rất nguy hiểm. Vậy nên cho tới khi tìm được cách giải quyết tốt nhất lại có thể yên tâm dưỡng thương tin tức con trở về nên giữ bí mật.

-Ba hiểu rồi! Vậy ba sẽ chuẩn bị một biệt thự chỗ nào đó kín đáo cho con_Nam Cung chủ tịch sau một hồi suy nghĩ cũng đồng ý

-Không được! Bất động sản do Nam Cung gia nhúng tay vào bọn họ nhất định để ý!

-Vậy nhà bọn mình thì sao?_Hàn Tử để nghị

-Lại càng không được! Chuyện tụi mình là bạn truyền thông ai cũng biết, hai cậu sẽ càng là đối tượng bị nghi ngờ nhiều hơn!_Bảo Yết phản đối

-Nếu vậy chẳng lẽ cứ để cậu ở bệnh viện?_Lê Dương lên tiếng

-Cái này cũng không ổn. Bệnh viện có hồ sơ bệnh án sớm muộn cũng bị tìm ra_Lần này là Nam Cung phu nhân phản đối

-Chỗ này không được chỗ kia cũng không được. Đến cuối cùng nên để cậu ở đâu đây!!!!

Hàn Tử mất kiên nhẫn vò đầu bứt tai. Ai nấy cũng đều trong tình trạng khó nghĩ. Qủa thật tìm một nơi phù hợp để cho Bảo Yết trốn tránh một thời gian thực sự quá khó. Đương lúc mọi người đã tưởng mất hết hi vọng thì có người bước vào. Hắn vừa bước vào tất cả đều quay ra nhìn hắn và thế là.....

End Flashback

Và thế là cô chuyển tới đây với Nhật Nữ. Cô với Nhật Nữ trước kia chỉ đơn giản là tổng tài cùng thư kí. Không ai nghĩ giữa hai người có bất kì quan hệ thân thiết nào. Ở đây sẽ là an toàn nhất bởi sẽ không có ai nghi ngờ. Tuy vậy Nhật Nữ lại không hề biết lý do cô ở đây. Ba cô chỉ nói với hắn rằng Nam Cung gia xảy ra một số chuyện không tiện để đưa cô quay về nên nhờ hắn chăm sóc cô một thời gian.Nhật Nữ là người duy nhất từ lúc đến thế giới này là chưa từng có ý xấu với cô. Nói dối hắn cô cũng có chút áy náy. Chỉ là bây giờ tình trạng của cô rất nguy hiểm cô không muốn lôi hắn theo vào. Nếu biết thì có chuyện gì xảy ra cô tin chắc chắn hắn sẽ không để cô một mình; Bảo Yết cũng không rõ vì sao mình có thể khẳng định như vậy nhưng mà cô sẽ không để chuyện đó sẽ thành hiện thực. Để như bây giờ cô có thể ngay lập tức rời đi để bảo vệ cho hắn. Sắp xếp lại mọi kế hoạch trong đầu Bảo Yết một lần nữa khẳng định quyết định của chính mình.

Truyện Chữ Hay