Lúc nàng tỉnh lại, dụi dụi mắt, vừa dụi vừa ngáp một cái không một chút thục nữ, theo thói quen gãi gãi đầu, rồi lại nhìn xung quanh tìm đồ ăn đỡ đói, thì lại ngu người ra.
Chỗ này là đâu???
Một chiếc giường gỗ nằm đau cả lưng, một tấm màn ngủ bằng lụa màu sắc sặc sỡ, một căn phòng đậm chất cổ trang y như trong phim.
Ừm, giấc mơ này kéo dài quá đi, y như thật ấy…
Nàng cảm thấy mệt mỏi, vươn vai, nằm ịch xuống giường mà ngủ…
s…s…s… PHÚT!!!!!
Nàng ngồi bật dậy, nhìn xung quanh, vẫn y như cũ.
Aizz, không phải là thiệt đấy chứ, nàng nhìn hướng cửa sổ, nhẹ nhàng đứng dậy hướng đến nơi ấy mà đi, đôi tay mềm mại mở tung cửa sổ ra.
Đập vô mặt nàng là một khung cảnh cực d , cực tinh xảo, u cha, muốn làm khung cảnh được như thế này thì không thể không công nhận mấy thằng cha photoshop giỏi thật.
Bầu trời trong xanh không nhiễm một chút khói bụi của thành phố, những ngôi nhà mang theo phong cách cổ đại, những đoạn sông ngòi uốn uốn dọc từng dãy nhà mà , tiếng người mua bán kì kèo hô hoán ầm ĩ, những đứa trẻ con đùa nghịch, những thiếu nữ thiên kim e thẹn bước trên đường, những mỹ nam phong lưu tiêu sái, ngọc thụ lâm phong…
Lúc này cô muốn không tin cũng không phải theo ý của mình nữa rồi.
Lại chợt nhớ đến không biết khuôn mặt của mình có sao hay không, nữ chính xuyên không toàn sở hữu nhan sắc tuyệt thế không đấy nhé, thế là chạy vọt đến tấm gương đặt trên bàn trang điểm,
Một khuôn mặt trang điểm đậm, ăn mặc diêm dúa đầy màu sắc xuất hiện trước gương.
Ô ô ô… cái khuôn mặt trang điểm gì thế này, thô tục quá đi, nhan sắc chim sa cá lặn ngày xưa đâu rồi, trả lại cho ta a…