- Chị thật là Kami-sama??
Câu hỏi lớn tiếng bất ngờ của bé con tóc hồng làm Kami giật mình, vẻ mặt Chibi Usa có chút hy vọng đầy chờ mong một thứ gì đó.
"Cô bé biết mình sao?"
Kami lắc lắc đầu, hẳn là suy nghĩ nhiều rồi. Đây là lần đầu tiên gặp mặt, làm sao cô bé con đó biết nó được chứ? Có khi là cái tên của nó gây nhầm lẫn thôi. Chắc ý của bé con là nói về thần linh thật sự.
- Không phải là thần linh, chị chỉ là Kami thôi.
Bé con lắc đầu, định nói gì thêm thì Kami ngắt ngang:
- Bị lạc cả đêm chắc em sợ lắm nhỉ, không sao đâu, cứ xem đây như nhà của em nhé. Lại đây chị đưa em đi tắm, rồi ăn uống gì đó. À, đêm nay để bé con ngủ với em nha Maru-nii.
Chẳng để hai người kia kịp phản ứng, nó đã lôi tuột Chibi Usa đi mất.
Mamoru ngồi tại chỗ phì cười, hẳn là Kami rất thích bé con này. Nhìn cách nó cố gắng trở thành chị gái kìa, thật đáng yêu~
King nhìn theo sự xuất hiện kì lạ của Chibi Usa, ngẫm nghĩ gì đó rồi đột nhiên thở dài, sau đó tiếp tục cuộn tròn trên nệm.
Tối hôm đó là một buổi tối yên tĩnh, trời không trăng cũng không sao, chỉ có những áng mây mờ trôi hờ hững.
Sáng hôm sau, Mamoru đưa trả Chibi Usa về nhà Tsukino. Mặc dù cả đêm qua anh đã cố gắng xác định lai lịch cô bé ấy nhưng cũng không tra ra được gì cả.
Usagi cũng không phàn nàn nữa, chỉ mắng lung tung vài câu cho có lệ rồi đưa cô bé vào trong nhà. Chibi Usa cứ liên tục quay lại nhìn Kami không chớp, nửa muốn nói nửa lại thôi. Kami chỉ mỉm cười xoa đầu bé con không nói gì, dù lòng nó cũng ngổn ngang hàng trăm câu hỏi thắc mắc về lai lịch bí ẩn của cô nhóc.
Có khi Chibi Usa cũng là xuyên không giống nó không nhỉ?
Nhưng nếu là vậy thật thì sao lại lấy tên giống hệt Usagi? Trùng hợp thôi sao?
Hơn nữa, cô bé ấy trông còn nhỏ như vậy, nếu thật là tình cảnh tương tự nó thì cũng thật...
Thôi đi, cứ suy nghĩ lung tung lại chẳng đâu vào đâu.
Trên đường về, Kami đột nhiên trầm tư một lúc, sau vỗ vỗ đầu, rồi lại lắc lắc mấy cái, cuối cùng là thở dài một hơi. Hàng loạt những biểu cảm kì lạ xuất hiện làm Mamoru không khỏi khó hiểu.
...
Truyện viết bởi NekoMikuMiu - Tuyết Miêu.
Đăng độc quyền tại W.a.t.t.p.a.d
...
Bên ngoài vũ trụ...
Trong một thời không khác.
Một lượng năng lượng hắc ám tích tụ lại cùng một chỗ, dồn ép lại, rồi như vỡ tung ra, "ầm ầm" hai tiếng bắn thẳng lên không trung, rung chuyển cả cung điện.
- Saphir, thành công rồi sao?
Nghe tiếng gọi, người thiếu niên trẻ tuổi với đôi mắt sáng, mái tóc ngắn đậm màu lam khẽ quay lại, nụ cười mỉm tự hào treo lơ lửng trên khóe môi. Saphir cúi người hành lễ với người vừa gọi mình, cung kính đáp:
- Vâng thưa anh trai, lò phản ứng hạt nhân đã hoạt động tốt. Dò ra được phản ứng của Pha lê bạc rồi.
- Tốt lắm, Saphir. - Người thiếu niên quanh thân toát ra khí chất cao quý, mái tóc ánh kim phản quang lấp lánh, khóe môi hắn cong lên một nụ cười cao lãnh, hắn phất hờ tay phải ra lệnh:
- Nhà tiên tri.
- Thần có mặt, thưa Prince Demande.
Một bóng đen trùm áo choàng bí hiểm bất thình lình xuất hiện sau lưng hắn. Demande liếc nhìn kẻ đó, cho phép hắn nói.
Bóng đen được gọi là nhà tiên tri lấy ra một quả cầu pha lê, xoay xoay vài cái, cất giọng trầm trầm:
- Pha lê bạc chính là viên đá tử thần, sự xuất hiện của nó mang đến tai họa cho nhân loại. Sức mạnh mãnh liệt đó khiến cho thiên hạ đại loạn, người người tranh giành, kẻ kẻ cướp giật. Một khi thứ năng lượng tà ác đó được giải phóng hoàn toàn, thời gian sẽ ngừng lại và mọi quy luật trên đời đều bị phá hủy. Prince Demande, ngài hãy giành lấy Pha lê bạc, sử dụng Pha lê đen của chúng ta hấp thụ nó, có như thế, gia tộc của ngài, hành tinh của ngài, và cả những nơi khác nữa đều sẽ được cứu rỗi.
- Đúng thế, chúng ta sẽ nghiền vụn nó ra, để viết lại trang sử huy hoàng ngày cũ.
Prince Demande trầm ngâm nhịp nhịp ngón tay, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh. Trước mặt hắn lại xuất hiện thêm những kẻ khác nữa. Một thiếu nữ tóc đen xoăn lọn, có vẻ như là một trong những bề tôi trung thành của Prince Demande, ả nói:
- Thần cảm nhận được bên cạnh Pha lê bạc có một thiếu nữ mang năng lực giống mình, năng lực điều khiển lửa. Xin hãy giao nhiệm vụ đó cho đại nhân Kurenai Rubeus và bề tôi trung thành của ngài, chị em Tứ yêu nữ chúng thần.
Demande cười nhẹ, gật gầu thay cho lời nói. Bên phải hắn, người thanh niên được gọi là Đại nhân Rubeus mỉm cười thú vị:
- Mã số: . Kế hoạch tác chiến: " Recruit", gài người của ta vào tổ chức địch. Tất cả sẵn sàng vị trí.
- Rõ!
...
...
Quán Crown Fruit.
Usagi chán nản nhìn vào cuốn vở bài tập toán, tay cầm bút nhưng chẳng viết ra được chữ nào, ly trà sữa dâu đã hết hơn phân nửa . Ami thở dài, đặt quyển sách trên tay cô xuống, nhìn sang Usagi hỏi thăm:
- Được chứ Usagi? Cần tớ giúp cậu không?
- Để cậu ta tự làm đi Ami, có như thế thì điểm thi cuối kì mới tốt lên được. - Rei chặn ngang lại lòng tốt của Ami trước khi Usagi kịp lên tiếng nhờ vả.
Usagi mặt méo xệch, ném bút vào bóp viết, tay xua xua:
- Không làm nữa! Không làm nữa! Tớ chịu hết nổi rồi!
- Đi từ đằng xa đã nghe thấy tiếng la ai oán của cậu rồi đó Usa.
- A! Kami!
Usagi reo lên phấn khởi khi trông thấy Kami đang đi tới. Có Kami ở đây, đống bài tập này của cô có thể xứ lí xong rồi.
- Ngậm nụ cười đó của cậu lại đi, để bài tập đó một lát tớ sẽ giảng cậu sau, bây giờ thì...
"Bộp"
Kami đặt balo xuống mặt bàn, trước con mắt hiếu kì của nhóm Sailor, nó lần lượt lôi ra một đống trang thiết bị mới dành cho từng người.
- Đây là...? - Minako cầm lên một nơ cài biến hình mới, trông kiểu dáng hiện đại và cầu kì hơn loại cũ.
Mèo đen Luna nãy giờ nằm trên vai Kami nhảy phốc xuống bàn, thay Kami giải thích:
- Trang bị biến hình và thiết bị liên lạc mới. Vì để tối đa hóa mọi công dụng của mấy thứ này mất kha khá thời gian nên bây giờ mới đưa cho các cậu được. Kami đã thêm vào đó một số mã hóa chương trình mới, giúp các cậu có thể liên lạc với nhau ở bất kì không gian nào.
- Đây là thiết bị liên lạc được thiết kế với kiểu dáng đồng hồ mới, các cậu sử dụng như đồng hồ đeo tay cũng rất tốt đấy, hơn nữa, bấm nào nút này, mặt đồng hồ sẽ phát sáng như đèn pin, di chuyển trong tối sẽ dễ dàng hơn. Còn nút này, các cậu dùng để phóng kim gây tê, tê liệt toàn thân đối thủ trong phút. Nút bên hông này sẽ bắn ra tia laze, cắt được hầu hết mọi vật thể rắn.
- Mắt kính định vị, ở trong không gian mù mờ, kì ảo khó xác định rõ là địch hay ta, mắt kính này sẽ giúp các cậu khắc phục điều đó. Trên mỗi người các cậu đều có một dòng năng lượng tinh tú mạnh mẽ của các chiến binh, vậy nên để xác định được nhau không phải là không thể.
- Cài áo biến hình, thay vì lúc trước chỉ có một mình Usagi biến hình bằng cài áo, các cậu đều dùng bút biến hình, khá bất tiện và dễ làm mất, bây giờ thay vào đó Kami đã chỉnh sửa lại hết tất cả các số liệu của các cậu, làm ra mấy cái nơ cài biến hình này, giống như Usagi các cậu có thể cài lên áo để không dễ mất.
- Nhẫn hóa trang, các cậu có thể dùng vật này để hóa thân thành mọi nhân vật mà mình muốn.
- ...
Luna cứ lần lượt tuần tự mà đem từng món ra giải thích, số lượng cũng tầm vài chục món bảo bối, đem cả nhóm Sailor trố mắt kinh ngạc.
Minako cầm lên cài áo biến hình của cô, xoay xoay trong tay ngắm nghía một lúc, thắc mắc:
- Sao lại chuẩn bị cả những thứ này? Sau đòn hi sinh hết năng lượng đó, bọn tớ vẫn còn có thể biến hình và chiến đấu được ư?
- Có Kami ở đây, các cậu lo gì chứ? - Luna chuyển ngay liền sự chú ý sang cô gái bé nhỏ đang ngồi một góc. Usagi trong cơn hào hứng đã lao nhanh qua ôm chầm lấy Kami khiến nó không kịp trở tay. Ngay sau đó cả đám người còn lại cũng tíu tít nhào tới ôm Kami.
- Uwaaa, Kami -san, cậu là tuyệt nhấtttttt!!!!!
Mất một lúc lâu sau, đến khi Kami bị siết chặt đến ngộp thở liền vung tay vung chân đạp mọi người văng ra xa, mọi chuyện mới dần trở lại quỹ đạo vốn có của nó.
- Kami thật bạo lực - Usagi rên rỉ ôm lưng mếu máo.
Kami nhìn Usagi tỏ vẻ khinh bỉ, không đếm xỉa gì đến cô nàng nữa, mỉm cười nhẹ nói với những người còn lại:
- Mấy thứ này đưa cho các cậu là để đề phòng. Có thể trong tương lai gần sẽ lại xuất hiện thêm vài thứ rắc rối nữa. Giữ cho kĩ.
- Được, cảm ơn cậu nhiều.
Minako gật đầu đáp, cùng lúc đó xuất hiện một cậu trai nhỏ bước vào quán nước, Makoto liền hớn hở vẫy vẫy tay với cậu chàng. Đó là một thiếu niên trẻ chỉ kém họ tuổi, mái tóc nâu cắt ngắn gọn gàng sạch sẽ, mang trên người là đồng phục trường Moto Azabu - chung trường với Mamoru.
Makoto kéo cậu nhóc lại gần, hớn hở giới thiệu:
- Nào nào, giới hiệu với các cậu, đây chính là Asa, em trai kết nghĩa của tớ, học lớp trường Azabu, đàn em khoá dưới của anh Mamoru, kém tụi mình tuổi. Cậu nhóc rất hâm mộ Mamoru-san đó nha. Sẵn đây có các cậu nên tớ cũng muốn giới thiệu một chút ấy.
- A, chào các chị. - Asa rất ngoan ngoãn cúi chào. Makoto vỗ vai cậu nhóc, tiếp tục nói:
- Lại đây chú em, chị giới thiệu cho mà nhớ, chị gái tóc vàng cột hai búi kia là Tsukino Usagi, bạn gái của Mamoru, còn chị gái nhỏ con tóc bạch kim bên cạnh là Chiba Kami, em gái Mamoru đó. Vì hôm nay muốn giới thiệu cho cậu hai người quan trọng nhất của tiền bối Mamoru mà cậu ngưỡng mộ nên mới đặc biệt rủ họ đến đây đó nha.
Asa hồi hộp, nhìn chằm chằm hai người vừa được nêu tên, thoáng chút đỏ mặt lúc nhìn sang Kami. Usagi mỉm cười bắt chuyện:
- Chào em Asa. Chị là Tsukino Usagi.
- Chiba Kami - Kami không chút cảm xúc nói, cũng không nhìn cậu nhóc mới tới, chỉ chăm chăm vào phần kem dâu mới được mang ra kia.
Asa ngại ngùng, đỏ mặt ấp a ấp úng nói:
- Em... em là Asa, rất vui được làm quen các chị. Tiền... tiền bối Mamoru ở trường thật sự rất nổi tiếng đấy ạ, anh ấy được mệnh danh là "quái kiệt" của trường... văn võ song toàn, mọi thứ đều rất hoàn hảo, lại còn rất tốt bụng với đàn em tụi em. Anh... anh Mamoru được đánh giá là học sinh xuất sắc nhất kể từ lúc thành lập trường, là tấm gương vàng cho tụi em noi theo đó ạ.
Không để người kia lên tiếng, cậu nhóc đã rối rít tìm lí do mà chuồn đi mất. Nhìn theo dáng vẻ luống cuống lóng nga lóng ngóng của Asa, cả bọn chỉ biết phì cười. Makoto hếch vai Kami, trêu chọc:
- Cậu làm cậu nhóc sợ rồi kìa.
- Tớ chẳng làm gì cả.
Kami híp mắt đáp. Đúng mà, nó có làm gì đâu?
Rei ngồi một bên nhìn đồng hồ, đột nhiên đứng dậy:
- Xin lỗi nhé, tớ phải đi rồi.
- Đi đâu thế Rei? - Ami hỏi
- Về hội trường trường T.A có chút việc cần chuẩn bị cho hội chợ.
- Hội chợ trường T.A sao? A, phải rồi, sắp tới là kỉ niệm thành lập trường của các cậu mà nhỉ? Thế nào, bọn tớ tới được chứ?
Nét mặt Usagi không giấu nổi sự tò mò, ham vui. Rei cười vui vẻ, nháy mắt đáp:
- Tất nhiên rồi, hôm đó tớ sẽ mở một gian hàng bói tóan đó nha, rất mong chờ các cậu đến xem đó.
- Ôh, chúc cậu kinh doanh thành công nhé, Sailor Mars~ - Makoto cười
- Thank you my friends. Tớ đi đây, gặp các cậu sau.
- Bye bye.
Rei rời đi rồi nhưng đối với những cô nàng nhiều chuyện ở đây thì trò vui vẫn chưa kết thúc. Cả bọn họp lại cứ như một cái chợ, cười cười đùa đùa nhốn nháo rất náo nhiệt. Kami vẫn chỉ chăm chú vào phần ăn của mình.
"Bói toán sao? Hm..."
--------------------------------
Truyện được làm độc quyền chỉ có trên Wattpad. Nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức.
By NekoMikuMiu - Tuyết Miêu