Lạc Thiên Ký

chương 93: ảnh đế giải đại kềm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lại nói tốc độ di chuyển của họ Hạ đã cực nhanh lại thêm thiên cân trụy thế nên khi tàn ảnh tại vị trí cũ của nàng tán đi cũng là lúc xương sống của Thanh Kim Ngư bị chặt gãy bởi Chiến Chuy. Bản chất của Chiến Chùy là công kích tù thế nên nhìn bề ngoài thương thế không như thế nào nhưng nếu nội thị thân thể Thanh Kim Ngư thì nội tạng tan vỡ chết không thể chết lại được nữa.

Lúc này đây môn nhân bà cự giải đang chiến một đoàn cùng Thanh Kiếm Ngư tinh hạch kỳ. Thật ta thì chênh lệch giữa trúc cớ và luyện khí là ở chỗ lực lượng bùng nổ và pháp thuật cao tần, cùng với linh lực tinh thuần. Nếu nói luyện khí một lần điều động chỉ được một đơn vị linh lực thì Trúc cơ là , cộng thêm bản chất linh lực của trúc cơ tinh thuần gấp nên chênh lệch sẽ là mười lần. Cộng thêm pháp thuật đẳng cấp cao hơn nên ít nhất một chiêu trúc cơ phải bằng mười lăm lần một chiêu của luyện khí, thế nên kể cả luyện khí đại viên mãn nửa bước trúc cơ cũng khó dám ganh đua, trừ những quái thai thiên tài với những bí quyết đặc biệt ra. Nhưng nói như vậy không có nghĩa là luyện khí kì tu sĩ có thể ganh đua cùng trúc cơ, vì mười lăm cá thể khác nhau không thể cùng lúc xuất một chiêu. Thế nhưng số lượng đủ nhiều thì vẫn có thể một hai đọ dài ngắn. Vì trúc cơ cũng là thân thể máu thịt mà không phải thần, nhất là nếu đội ngũ đông đảo luyện khí được huấn luyện phối hợp kĩ càng thì lại càng có thể dài ngắn mà chiến Trúc cơ, điều này đúng với Môn nhân của Càn Khí Môn lúc này. Họ đang đè đánh tinh hạch hải yêu thú một cách dã man. Cái lạch trời luyện khí trúc cơ được họ san phẳng bởi hai yếu tố, đông và phối hợp. Công kích kiếm khí của Tinh hạch Thanh Kiếm Ngư không thể vượt qua tầng tầng lớp lớp phòng ngự thuẫn, phòng ngự phù, phòng ngự pháp thuật của tổt nhỏ nhân cua. Bốn mươi tổ nhân cua còn lại chỉ có một nhiệm vụ tấn công liên tục, lấy số lượng mài chết đối phương, họ không phải lo lắng về việc trói buộc, định vị nhóm hải yêu này vì Liễu Thu Thủy với quyền trưởng khống pháp trận đã làm điều này. Nếu khô có pháp trận hỗ trợ thì ít nhất Càn Khí Môn đệ tử phải cần thêm tổ hợp nhân cua để làm nhiệm vụ trói buộc đối phương. Nếu không thì dù ngươi công kích mạnh đến đâu nhưng không trúng đích thì tác dụng sẽ là con số không.

Hạ Hầu Uyển Vân sau khi kết liễu Mĩ Nhân Ngư thì không hề có ý định tham gia vào cuộc chiến của nhóm tu sĩ cấp thấp. Trước khi xuất phát cao tầng Càn Khí Môn đã thống nhất lần này hành động cho thêm vào hai chữ “thí luyện”. Ý nghĩa của nó là tận mọi tình huống để môn nhân tự chiến, cao tầng chỉ áp trận và đảm bảo an toàn mà thôi. Vì thí luyện là chính săn bắn là phụ thế nên trong trường hợp không quá nguy hiểm thì dù có tốn thời gian cao tầng cũng quyết không xen vào chiến đấu của môn nhân. Bên cạnh đó Liễu Thu Thủy còn có nhiệm vụ là quan sát và ghi chép biểu hiện của môn nhân để đưa ra phần thưởng Trúc Cơ đan của Tông môn.

Chiến đấu dằng dặc kéo dài canh giờ mới có thể mài chết tên tinh hạch kỳ hải yêu, môn nhân mệt thở hắt ra, thế nhưng tinh thần ai cũng sáng láng. Là họ trực tiếp đao thật thương thật mà chém Trúc cơ đấy, trước đây có nghĩ thì môn nhân cũng không dám, không biết từ lúc nào mình trở nen cường đại và tự tin đến vậy. Dù nhiều kẻ thoát hư đến đứng không vững thế nhưng vẫn cố dựa vào Cua bằng hữu mà đứng, mà ưỡn ngực tự hào. Chiến tranh lần này được pháp khí camera ghi hình... đùa tí là pháp khí lưu ảnh chứa đựng lại để đem chiếu tròn tông môn, làm tài liệu tham khảo cho những ai không tham gia lần hành động này. Nghĩ đến đay ai mà không ưỡn ngực cố đứng thẳng, chả nhẽ ngươi muốn thấy hình ảnh mình nằm lăn như chó chết thở hồng hộc sau chiến đấu được chiếu cho toàn tông.

Mộc Kiếm Thanh là kẻ cố gắng nhát trong lần chiến đấu này, hắn vì trợ giúp cho một đồng đội của Chiến Đường mà bỏ qua hai cơ hội last hit, thêm vào đó là bản thân hắn cũng có chút thương, may mà Giải Đại Kềm đỡ cho hắn chiêu này, đâm ra cả hai chia đều thương thế nhưng không nặng. Thầm nhủ lần này đi tong vạn linh thạch đáng giá, Giải Đại Kềm quá thông minh và biết phối hợp. Cặp đôi hoàn hảo này sáng chói trong lần biểu hiện này, điều này đã được dự đoán từ trước thế nhưng biểu hiện ưu dị của họ vẫn vượt mong chờ.

“ Liễu trưởng lão... ngươi tắt pháp khí lưu ảnh được chưa.... ta thựcc chịu không nổi nữa rồi.... “ Mộc Kiếm Thanh đang tạo dáng chuyên nghiệp trước máy quay, lưng thẳng như thương, dáng vững như tùng bách, gương mặt nghiêm nghị uy phong vô hạn. Bên cạnh hắn Giải Đại Kềm con hàng không kém, hai càng siêu giơ cao, tám chân bè ngang, gai mắt lồi bự của hắn đang đăm chiêu nhìn xa săm, buồn xa săm. Thế nhưng trong bóng tối thì hai con hàng này đang cố chèo chống và truyền thần niệm yêu cầu Liễu Thu Thủy tắt ngay lưu ảnh pháp khí.

Nhân tộc trang bức trâu bò còn coi là chuyện thường, đến cua cũng trang thì con mẹ nó quá thông minh rồi. Nhìn đám cua khác đều lằm bẹp, càng rũ xuống đất miện phun bong bóng bẹp bẹp thì biết, hình tượng Giải Đại Kềm sáng thế nào, Mộc Kiếm Thanh bì không kịp, nhân tộc Chiến Đường đều bì không kịp... ảnh đế đã xuất hiện tại Càn Khí Môn và lạu rơi vào vai một con Cua, điều này thật con mẹ nó mỉa mai làm sao.

Cố nén cười Liễu Thu Thủy thu hồi pháp khí lưu ảnh, nàng không muốn mấy tên mặt mũi cao hơn mạng kia ngất ra đấy rồi thương thế trở nặng là hỏng. Nhưng chuyện tiếp theo lại làm nàng con mẹ nó gân xanh đầy đầu muốn treo lũ não tàn này lên đánh một lượt.

Số là lưu ảnh đã tắt thế nhưng một hiện tượng lại sảy ra, Dương Mạc Thanh vểnh mặt nhìn Mộc Kiếm Thanh cười đểu kiểu như muốn nói “ Để xem ngươi ngồi xuống điều tức trước hay là ca”. Mộc Kiếm Thanh không vừa mà trừng mắt nhìn lại kiểu như muốn nói, “ Ngươi muốn chơi... ca chơi với ngươi”. Điều này xảy ra với tất cả thành viên nhân tộc Chiến Đường, ai cũng gườm gườm nhìn kẻ khác xem ai té trước. Quả thật là con mẹ nó quý mặt mũi hơn mạng, trong chiến đấu sinh tử thì đoàn kết đỡ đòn cho nhau, ngoảnh mặt đi là cạnh tranh nhau từng khí tức, đây là không khí đặc biệt của Chiến Đường. Chỉ có ảnh đế Giải Đại Kềm là sướng, không có ai cạnh tranh khí tức, lưu ảnh vừa tắt hắn lăn đùng ngã ngửa ra tám chân hướng trời mà quẩy quẩy, thật sướng nhất vẫn là hắn.

Truyện Chữ Hay