Khu đông của Âm Dương Cung, một mảng bừa bộn giờ đây bi quét sạch không còn. Đình đài lâu các rinh mĩ được dựng lên san sát. Tu sĩ lực lớn vô cùng, lại có thể bay lượn, những việc mà phàm nhân không thể nghĩ ra thì họ vẫn có thể làm thoải mái. Vậy nên trong mắt phàm nhân thì tu sĩ chính là thần tiên là vậy. Nếu phàm nhân có tại nơi này thì chắc giờ đây đang trầm trồ thán phục. Một phần năm diện tích của toàn bộ Âm Dương cung chỉ trong một tháng đã được quy hoạch lại một cách gọ gàng, xinh đẹp.
Thật ra việc phân chia Âm Dương cùn là dựa trên nền cũ của kiến trúc trước đây mà làm. Theo di tích để lại thì dặm vuông của mảnh đất hình tròn này chia làm năm phần. Bốn phần ngoại vi phân bốn hướng xung quanh và phần trung tâm nhô cao hơn một chút. Mỗi một phần ngoại vi có thanh trụ bằng kim loại không rõ, khắc đầy đồ đằng lạ mắt, nhìn giống như một kiểu pháp trận nào đó. Tiêu Hách và Mã Dục cho rằng đây là một trong những mắt trận của hộ quang tráo nên nghiêm cấm môn nhân động vào, và cắt cử thủ vệ trông coi.
Theo thăm dò sơ bộ năm dặm vuông khu đông, thì có lẽ trước đây hẳn là nơi chăm sóc linh điền. Ở đây ngoài một số lầu các ra thì chủ yếu là các mảnh ruộng bị tàn phá. Triệu Vô Cực nghiêm cấm môn nhân vì chiếm đất xây dựng mà xâm lấn linh điền. Đùa a mấy tháng nữa khai thác các khu khác tha hồ mà xây, linh điền cần loại đất rất đặc biệt, đến khu khác chắc gì đã có.
Thật ra môn nhân Càn Khí Môn tìm được bảo bối ở khu đông này toàn là nông cụ liên quan đến công tác linh điền mà thôi. Ví như cuốc ngọc, xẻng ngọc, gùi ngọc ngổn ngang trong các đình viện đổ nát, mà bên trong hang cua cũng có những thứ này. Tiếp theo nữa là phát hiện một số lượng linh thảo đáng kể còn sót lại sau sự trà đạp không thương tiếc của lũ Ngốc Cua. Nhưng nói đến quan trọng nhất đó là hạt giống, không biết bằng cách nào, từ bao lâu mà những hộp ngọc tinh mĩ chứa hạt giống vẫn không hỏng. Quan sát pháp trận khắc trên đó thì hoàn toàn không phải Linh văn của nhân tộc, yêu vân của yêu tộc, Ma văn của Ma tộc mà lại càng không phải là quỷ văn. Nó dường như nằm ngoài hệ thống tu chân của giới này. Tất nhiên không hiểu thì không thể điều khiển được hộp linh ngọc, chỉ có cách cường bạo mà phá ra.
Phá thì hay rồi, số lượng lớn các loại linh thảo tràn ra, với số lượng của một tròn các hộp ngọc này đã đủ gieo trồng diện tích lần Đông khu hiện nay, vậy là lại có việc làm. Môn nhân Đan Các chiếm luôn Đông Khu mệnh danh là Đông Cung thuộc về Đan Các. Lúc này đây họ đang túi bụi gieo trồng, chăm sóc linh thảo. Vô hình chung năm sáu dặm đông cung trở nên không còn đất để ở cho ngoại nhân. Chiến Đường bị nhét cho co rúc một nơi một phòng trước kia có người giờ thành , Luyện khí các được đối xử tốt hơn một phòng người, Thiên Xảo Môn nữ nhân tay chân tỉ mỉ dễ đào tạo được chưng dụng, ba mươi nhi đồng cua ngốc cũng vào làm trong Đan Các vì thể hình nhỏ sức lực lớn, chịu gian khổ. Chắc đến ngày mấy nhi đồng cua này to lên sẽ bị đuổi đi quá, sau đó thay bằng một nhóm nhi đồng khác.
Đan Các bá đạo nhưng chả ai ý kiến, các nàng có tiền vốn để bá đạo, tròn Càn Khí Môn thì nữ nhân cuả Đan Các là đắt giá nhất, kiêu ngạo nhất. Tuy có thể chưa chắc các nàng xinh đẹp được như Thiên Xảo Môn nữ đệ tử, nhưng nói đến sự kiêu ngạo thì các nàng chỉ gấp bội không kém. Tìm Thiên Xảo môn ngờ nghệch ít lăn lộn giang hồ mà lừa song tu thì dễ, nhưng chưa có một nhân sĩ nào của chiến đường thành công lừa được Đan Các môn nhân song tu, chưa một lần a.
Hôm nay đây tại Đông cung chánh điện dĩ nhiên là vị Hắc Tiểu Sư thúc chiếm cứ rồi, thế nhưng là nàng bế quan không ra, tránh cho mọi người thấy làn da đen bóng của mình. Nhưng lúc này đây nàng không thể không xuất quan vì tương lai, hạnh phúc của nàng phụ thuộc lần hành động này đây. Theo cổ đan phương của Triệu Vô Cực tìm hiểu thì có một loại đan phương có thể tẩy mọi uế tạp trên da, mà còn làm cho da trắng, đẹp như da em bé. Nhưng loại đan này lại cần chủ dược là bột của bạng châu yêu hải thú, cấp bậc càng cao càng tốt. Do vậy một cuộc đi săn Bạng Châu được tổ chức quy mô. Tại sao lại quy mô, vì là một công đôi việc Bạng châu tên khác còn là tị thủy châu, chỉ cần mang nó bên người thì khả năng sinh tồn dưới nước của tu sĩ tăng theo cấp số nhân. Tùy theo đẳng cấp của Hải Yêu Bạng mà chức năng tị thủy của bạng châu tốt xấu phân chia.
Nếu như môn nhân của Càn Khí Môn kiếm đủ Bạng Châu thì có thể tại đáy biển này sinh hoạt một cách không quá gò bó rồi. Thật ra Hải Yêu thú nào cũng có bảo bối tị thủy, ví như mấy con Cua Ngốc cũng có, đó chính mà cái mai của bọn chúng, thế nhưng cái chức năng tị thủy thì chỉ khi nào chúng còn sống, tự điều chỉnh mai của mình thì mới có tác dụng. Điều này cũng đúng với các loài hải thú khác ngoại trừ Bạng Giải Hải Yêu( con Trai, sinh ra ngọc bên trong gọi là Ngọc Trai tiếng anh là Pearl). Viên Bạng châu chúng sinh ra dù bị tách rời cơ thể thì vẫn có chức năng tị thủy như thường, chỉ cần hơi gia công lại sau đó lúc cần dùng thì chỉ cần truyền vào một ít linh lực thì ngươi có thể hoạt động dưới đáy biển gần như hải tộc rồi.
Mà tham vọng của Luyện khí Các lại không chỉ dừng ở đó, họ muốn khai thác đủ Bạng châu để trang bị cho một chiếc Linh thuyền có thể đi lại dưới đáy biển. Để một con thuyên như vậy được tị thủy hoàn toàn thì số lượng Bạng châu cần bao nhiêu không ai biết, thế nhưng với sự điên cuồng của Càn Khí môn thì đảm bảo tai họa sẽ ập xuống đầu Bạng Tộc.