Bảy ngàn dặm đối với bày Cự Giải da dày thịt béo, ngu si tứ chi phát triển thì không coi là xa. Sau hai ngày thì Linh Hạm đã đến được vị trí hang ổ của Cự Giải, từ trên mặt biển lặn sâu xuống một tầm dặm đó chính là hang ổ của chúng rồi.
Linh Hạm lúc này mở ra phòng ngự mạnh nhất, và cũng khởi động pháp trận tạo lực đẩy để lặn xuống. Sở dĩ phải làm vậy vì càng xuống sâu sức ép của nước càng lớn, lũ Cự Giải bản chất là hải yêu nen không ngại nhưng Linh Hạm Thiết kế chính là đi trên mặt nước, tuy rằng có thể phi hành một chút, lặn một chút thế nhưng đó là công năng phụ trợ thôi tiêu hao linh thạch cứ gọi là kinh nhân. Còn việc mở ra lực đẩy thì đó chính là không muốn gây sức ép quá lớn lên đám Cự Giải, kéo thuyền trên mặt nước và kéo xuống đáy biển là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau
Cong cong vẹo vẹo đến nửa ngày trời thì Linh Hạm mới tới được khe nứt dưới đáy biển của Hải Vực này. Khu đáy biển sâu tận gần dặm thế nhưng ánh sáng tử dương vẫn thấy lờ mờ. Cái vùng vô tận hải này rất là tà môn, ánh tử Dương ở đây tính xuyên thấu rất là cao, không tin thì nhìn làm da ngăm đen của Hạ Hầu Uyển Vân thì biết. Đến dặm đáy biển mà vẫn còn có thể lờ mờ bằng mắt thường thấy khung cảnh xung quanh. Một khe nứt khủng bố đen ngòm ở đáy biển hiện ra trước mắt mọi người, kinh nhân nhất đó là khe nứt này rất không tự nhiên. Khe nứt dài.... không biết vì thần thức giới hạn không thấy được, sâu không biết.... rộng dặm.... thẳng tắp sắc nét, vuông vức không hề giống như thiên tai do tự nhiên hình thành.... Lạc Thiên có một suy nghĩ kinh nhân..... nếu như từ trên cao mà nhìn rồi tưởng tượng thì đây giống như một vết kiếm khổng lồ a. Ngưu nhân nào mà có thể chém ra một kiếm kinh nhân như vậy.... thật là con mẹ nó thế giới này quá thần kì.
Cong cong vẹo vẹo lọt vào khe nứt thì lúc này đây ánh sáng Tử Dương hoàn toàn không còn, xung quanh tối đen như mực. Thần thức ba mươi dặm sánh ngang kim đan sơ giai của Lạc Thiên chỉ còn lại mười lăm dặm mà thôi. Nhưng kể cũng lạ, mấy con Hải Yêu Cự Giải cấp thấp, thần thức yếu đến đáng thương mà không hề bị lạc trong không gian tối đen này. Chúng nhất tề di chuyển về một phía cứ như được thứ gì đó dẫn dắt.
Kể từ lúc bắt đầu lặn xuống để truy tầm thủy cung điện thì gần trăm điểm vận khí trong Âm Dương Long Thung bắt đầu trôi đi có điểm nhanh. Càng gần đến Thủy cung thì điểm vận khí càng kịch liệt giảm mạnh, chỉ chút ít nửa ngày đã giảm đi hai thành tích lũy trong thời gian qua.
Tại một nơi khá bí ẩn bên cạnh khe nứt bằng phẳng chợt xuất hiện một lối rẽ ngang khá là ẩn núp. Đoàn Cự Giải vẫn chăm chỉ kéo. Linh Hạm đi trong thông đạo rộng, cao hơn dặm này. Ước chừng vặn vẹo tầm hơn mười dặm thì thông đạo trở nên cực rộng lớn, kiểu như phình trướng ra. Đi thêm ba mươi dặm thì thông đạo đã to lên đến dặm rồi. Nhưng lúc này trước mặt môn nhân Càn Khí Môn đã xuất hiện sáng lấp lánh một kết giới hình bán cầu úp lên mặt đất bán kính của khu đất được Bán cầu kết giới hỗ trợ lên tới dặm dài.
Lúc này đây xung quanh kết giới đang là tầm gần năm mươi con Cự Chương ( bạch tuộc to) lớn nhỏ đang điên cuồng công kích kết giới. Bên trong kết giới là hơn đầu Cự Giải cấp thấp hải yêu đang đau khổ trèo chống.
Đây rõ ràng là hàng xóm Cự Chương mà Giải Đại Kềm đã nhắc đến cho Lạc Thiên biết. Vậy nhưng vị hàng xóm này không phải đến nhà chơi mà la tranh thủ gia chủ đi vắng nên muốn chiếm địa bàn rồi. Dẫn đầu nhóm cự Chương là một đầu siêu to Cự Chương, tu vi Yêu Đan sơ giai.
Số là Cự Chương nhóm luôn bị Cự Giải nhóm đè một đầu, ai bảo cự Giải người đông thế mạnh đây. Lúc toàn thịnh thì Cự giải số lượng gần đầu đấy. So với đầu cự Chương thì gấp lần đấy, đánh nhau vào răng à. Nếu không phải đầu đàn của Cự Chương cũng là Yêu Đan hải yêu thú thì có lẽ cự Chương bị chén cả đàm rồi.
Nhưng vô tình hai ngày trước đàn bạch tuộc này bắt được một con Cua thất thểu chạy trốn lạc đàn. Qua tra khảo thì tất nhiên hai bên đều ngu ngốc nên không ra được thông tin nào ra hồn. Nhưng may mắn đến với Chương đàn khi một tin tức lộ ra, thủ lãnh Cự Giải bị cậy mai cua. Đây có lẽ là hình ảnh khích thích nhất khiến con Giải ngu ngốc này nhớ mãi.
Hơn ba trăm con Giải chạy tứ tán trong cuộc chiến ngày ấy rốt cuộc có thể về đến nhà được mấy con thì không ai biết. Một mình lang thang ơ biên khơi này thì kết cục trở thành mồi của loài khác là rõ ràng.
Cũng không ai nói nhiều, Chiến Nô Đường dưới sự thống lãnh của Giải Đại Kềm lao vào lũ Cự Chương. Hơn nhân viên Chiến Đường không tham chiến vì hoàn dưới đáy sâu quá bất lợi cho bọn họ tham chiến. Thế nhưng khẩu linh pháo trên Linh Hạm là không tiếc linh thạch mà nã đạn vào đàn cự Chương. Lục Ngạc, Liễu Thu Thủy, Lạc Thiên, Hạ Hầu Uyển Vân tham chiến. Những người này không hề e ngại hoàn cảnh đáy sâu này.
Tuy Hạ Hầu Uyển Vân là Hệ Kim tu sĩ thế nhưng theo ngũ hành thì nàng cũng không bị áp chế trong nước. Nhưng đối thủ của nàng là con Yêu Đan Hải thú Bát túc Cự Chương ( bạch tuộc khổng lồ có cái xúc tu) lại có thần thông nhuyễn hóa. Thành thử ra nó chơn tuột không thể túm bắt, người mềm nhũn nên Hạ Hầu Uyển Vân đấm vào như đấm bị bông vậy, không hề gây được tổn thương như mong đợi cho đối thủ. Cuối cùng thành ra cho dù hơn hẳn một cấp nhưng vì nguyên nhân thần thông và môi trường chiến đầu mà Hạ Hầu Uyển Vân chỉ có thể đánh ngang tay cùng Bát túc Cự Chương.