Khi biết tất cả thông tin mà Thiên Vân Tử giáo cho thì Lạc Thiên thầm nhủ mình đủ may mắn hơn tên xui xẻo kia vạn lần, ít nhất hắn có tận cách để tăng lên vận khí chứa đựng trong Âm Dương Long Thung hay tên chính thức là Yêu Hoàng Ấn. Nếu hắn cẩn thận mà hành sự thì chắc chắn sẽ không rơi vào tình trạng kiệt quệ vận khí mà vong. Ngoài ra Lạc Thiên còn được giáo cho pháp môn có thể soi thấy số lượng Vận khí tích lũy trong Yêu Hoàng Ấn, pháp môn này rất quan trọng, nó sẽ giúp Lạc Thiên tránh khỏi tình trạng vay mượn Vận khí của bản thân trong tương lai sau đó rơi vào kiệt vận mà thân tử đạo tiêu.
Một thông tin tiếp theo không kém phần quan trọng đó là những người xung quanh hắn đã từng hưởng vận khí của Âm Dương Long Thung ảnh hưởng cũng sẽ chịu ràng buộc vay mượn, nếu rời xa Âm Dương Long Thung quá lâu thì sẽ bị đòi lại cái vận khí đã ban, lúc đó thì thôi rồi tha hồ mà xui xẻo. Vô hình chung môn nhân Càn Khí Môn trong thời gian qua bước lên thuyền giặc rồi. Giờ có muốn quay đầu cũng không thể, vận xui quấn thân là chết bất đắc kì tử.
Lúc này xoắn xuýt trong lòng Lạc Thiên đó là công bố hay không tin tức này cho mọi người, hay chỉ cáo cho cao tầng thôi, dù sao miệng nhiều khó giữ bí mật. Thất phu vô tội nhưng hoài bích thì nguy, câu nói không có sai bảo vật như vậy mà lộ ra thì chết cả đám. Bất quá bên cạnh đó nếu muốn nhanh nhất thu lấy tín ngưỡng lại là cần nói ra một phần chân tướng thì mới có thể dễ dàng đạt được mục tiêu.
Ngoài ra Kim Kiếm Môn nhân và Thiên Xảo môn cũng không ít người liên quan đến Yêu Hoàng Ấn, giờ đây đã rời xa lâu vậy không biết có tác dụng phụ chưa. Thế nhưng họ dính dáng đến chưa đủ sâu nên có thể cũng chưa gặp quá nhiều bất lợi.
Lạc Thiên hồi thần mà nhìn lại Linh Hạm thì thấy lúc này dăng đầy cả người là người, ai nấy đều đang kinh ngạc mà nhìn hắn. Có một điểm đáng chú ý đó là tên Cự giải Giải Đại Kềm đàn bị hai môn nhân Chiến Đường đè ra trong tay lăm lăm kiếm chuẩn vị chọc tiết. Số là tự nhiên đang đàm thoại cùng con Cua này Lạc Thiên bỗng nhiên nổi điên, vậy nên ai cũng nghĩ con Cua này có Yêu pháp gì đó. Hai nhân sĩ Chiến Đường lao lên khóa cứng con cua này lại chuẩn bị nếu có biến thì xiên cho nó một nhát.
“ Làm gì đó buông nó ra, tên này còn có tác dụng đại...” Lạc Thiên trở lại Linh Hạm ra lệnh thả ra Giải Đại Kềm. Đùa gì chứ con cua này tác dụng còn dựng lên, không có nó sao tìm được cung điện đáy biển. Nhưng trước đó cần phải tìm cách bổ xung vận khí đã. Nếu bây giờ mà tìm được bảo bối trong Cung điện đáy biển thì là đang tiêu tốn vận khí trong tương lai của mình, quá nguy hiểm. Dùng pháp môn của Thiên Vân Tử giáo tập mà xem xét thì vận khí bên trong Yêu Hoàng Ấn đang là con số to tướng, ý nghĩa là mỗi lần gặp may mắn lúc này chính là may mắn trong tương lai bị vay mượn trước. Không thể do dự Lạc Thiên bắt đầu kế hoạch thu thập khí vận cho con hàng Yêu Hoàng Ấn này.
Nhìn tất cả môn nhân đang tập trung phía dưới không thiếu một ai cả Lạc Thiên không mặn không nhạt mà phát biểu: “ Các môn nhân Càn Khí Môn cũng như một số người của Thiên Xảo Môm lần này đều có mặt đông đủ tại đây, vậy nên ta cũng muốn tuyên bố một chuyện trọng đại liêm quan tiền đồ của tất cả mọi người tại đây. Ai không muốn tham gia thì có thể rời đi, sau đó ta sẽ tìm cách đưa về lục địa, từ nay coi như đoạn nghĩa không quen biết”
Lạc Thiên câu mở đầu đã đánh mạnh vào tâm lý của tất cả môn nhân, họ biết rằng tiếp theo sẽ là một việc cực kì trọng đại của tông môn. Chuyện này quan hệ trọng đại hết sức tới tương lai, tiền đồ của họ, nếu không thì Long Gia cũng không trịnh trọng đến vậy. Toàn bộ hơn ba trăm môn nhân cùng hơn năm mươi nữ tu Thiên Xảo Môn không ai rời đi. Kì ngộ luôn đi kèm trả giá, không có bữa cơm nào miễn phí cả, cuộc sống ngắn ngủi một năm qua mới là đáng sống không ai muốn quay lại cuộc sống tầm thường vô vị trước đây cả.
“ Tốt rồi, không ai rời đi cả..... Nếu đã ở lại thì đừng hối hận vì khi nghe đến bí mật ta sắp nói thì các ngươi muốn đổi ý cũng không thế nào”
“ Long Gia hỏi các ngươi một câu, các ngươi có thấy rằng từ khi ta ra nhập vào Càn Khí Môn các ngươi kì ngộ liên tiếp, làm gì cũng quá thuận lợi đúng không?” Lạc Thiên bắt đầu bằng một câu hỏi để dẫn dắt mọi người.
“ Phải a, chúng ta chiến đấu quá nhiều mà tử thương cực kì ít, mấy lần ta tưởng là chết mà vẫn kì lạ thoát thân”.
“Đúng nha thu nhập của chúng ta một năm nay bằng tận mười mấy năm trước đây cộng lại”
“ Ta luyện đan xác xuất thành công cao đến bất thường”
“ Ta luyện khí cũng nhẹ nhõm mà thăng cấp”
“ Còn ta may mắn đột phá pháp lực liên tục”
...............
...............
“ Còn ta... còn ta... như vầy... như vầy... %@^^”
Môn nhan xôn xao bàn tán kể về những may mắn trong thời gian qua. Đúng thật là không ai nhắc nhở thì không để ý đến nhưng khi được điểm tỉnh thì mọi người mới ngớ ra rằng quả thật toàn Tông Môn gặp đươc nhiều vận khí đến bất thường trong thời gian qua.
“ Im lặng... các ngươi thấy có được vận may hảo hay như trước kia hảo?”
“ Long gia, tất nhiên là vận may hảo... thời gian qua hảo...... trước kia sống như Shiit... uổng phí..... bây giờ hảo.... “ Môn nhân lại nhao nhao lên tiếng.